Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2289 - Chương 2289: Chúng Ta Vốn Không Nên Chọn Phe...

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2289: Chúng Ta Vốn Không Nên Chọn Phe...
 

Đi hết một vòng, nơi cuối cùng là Vân Tiêu cổ thành.

Vân Tiêu đã biết tình huống.

Cũng biết Tô Vũ đã trở lại.

Nàng nóng tính, từng phá thành làm kiếm, trực tiếp giết người, thấy Tô Vũ đến đây, nàng tươi cười: “Muốn ta đi cùng ngươi đến chỗ lão đại không?”

Tô Vũ từ chối, “Không cần, Vân Tiêu đại nhân không cần ra ngoài, tránh cho kẻ khác nghĩ nhiều! Lần này ta tới là muốn cảm tạ đại nhân lần trước suýt nữa đã bị quy tắc trừng phạt vì ta...”

“Việc nhỏ thôi!”

Vân Tiêu cười nhạt: “Cũng không phải đơn thuần vì ngươi, mà là... ta chán ghét lồng giam này!”

“Chúng ta giống như tù nhân nơm nớp lo sợ, trấn thủ Tử Linh giới mười vạn năm, mười vạn năm... Nhưng không mấy người nhớ đến công lao của chúng ta, chỉ coi chúng ta là công cụ!”

Vân Tiêu lạnh lùng nói: “Bọn họ cảm thấy chúng ta là trấn thủ, phải gánh vác chức trách! Buồn cười! Thượng cổ đã diệt vong, hoàng đình không còn! Hội nghị thượng cổ cũng không còn! Hiện tại làm gì còn chức trách gì? Chỉ là bị quy tắc bức ép mà thôi! Quy tắc chó má này thì tính là cái gì!”

Nàng mắng một trận, sau đó nói: “Tô Vũ, lão đại cố kỵ cũng là vì chúng ta, nhưng chúng ta không sợ!”

“Nếu muốn thuyết phục lão đại, ngươi phải làm được một chuyện, hoặc là đáp ứng một chuyện, có lẽ hắn sẽ ra tay, sẽ cố gắng...”

“Mời ngài nói!”

Tô Vũ nhìn Vân Tiêu, Vân Tiêu trầm giọng nói: “Nghị viên lệnh! 99 cái! Thời đại thượng cổ, quy tắc ban thưởng do Nhân tộc chế định! Quy tắc trừng phạt do chế độ đại nghị định! Đương nhiên hai bên cũng cùng chế định vài quy tắc khác, chuyện này không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta vi phạm quy tắc, huyết kiếp xuất hiện đến từ hội nghị chi lệnh! Cướp lấy 99 cái... Không, chỉ cần 50 cái là có thể làm quy tắc lui! Nếu có thể lấy được 99 cái thì thậm chí có thể hủy bỏ quy tắc, thậm chí lợi dụng quy tắc, chế định quy tắc!”

“Nếu ngươi đáp ứng có thể gom đủ 50 nghị viên lệnh thượng cổ, sau đó đặt quy tắc không trừng phạt chúng ta, thậm chí thay đổi chức vị của chúng ta... vậy sẽ không còn vấn đề gì nữa!”

Tô Vũ thở dài, việc này quá khó!

Thật sự quá khó!

Bởi vì lần trước, hắn thấy lệnh bài đều nằm trong tay đại tộc và cổ tộc, đều do cường giả trong tộc khống chế.

Muốn cướp lấy thứ này thì dứt khoát phải giết bọn họ.

Vân Tiêu đưa ra cho hắn một nan đề!

Vân Tiêu cười nói: “Không cần sốt ruột, không cần ngươi làm được ngay lúc này, về sau hoàn thành cũng được!”

Tô Vũ trầm mặc một hồi, gật đầu: “Ta sẽ cố gắng, nhưng... Ta không cam đoan, cũng không thể bảo đảm!”

“Vậy là đủ rồi!”

Dứt lời, Vân Tiêu lại nói: “Ta cảm thấy Viêm Ma không ở trong trong thông đạo, vậy nên có thể xuất lực nhiều một chút...”

“Ta nhờ mấy người Tinh Nguyệt dụ bọn họ đi rồi!”

Vân Tiêu bật cười: “Vậy càng tốt, áp lực không lớn! Nhưng không thể động đến thánh thành, nếu không sẽ khiến thông đạo mở ra... Chúng ta không có binh khí, thực lực sẽ giảm xuống một chút! Ngươi có thể thừa nhận áp lực lớn bao lớn? Nếu có thể, ta muốn dời toàn bộ tử khí thông đạo sinh ra cho ngươi, như vậy ta sẽ có thể vận dụng binh khí, binh khí có tác dụng tăng phúc không nhỏ với chúng ta...”

Tô Vũ hiểu điều này, lần trước Vân Tiêu bị mấy vị vô địch đánh lui, kết quả nàng rút kiếm ra chiến, chiến lực tăng mạnh, nháy mắt đánh chết một tôn vô địch!

“Đại khái có thể chống đỡ một hồi, nếu không có Tử Linh quân chủ thì hẳn là có thể!”

“Vậy là tốt rồi!”

Dứt lời, Vân Tiêu cười nói: “Đừng cho Thiên Diệt biết, bằng không, chưa chắc ngươi có thể chống đỡ!”

“Ta đã biết!”

Tô Vũ khom người: “Đa tạ đại nhân, giờ ta sẽ đến chỗ Hồng Mông đại nhân một chuyến.”

“Đi đi, lão đại biết nhiều, băn khoăn cũng nhiều, hắn thuộc Hồng Mông Quy nhất tộc, không giống chúng ta, với lão đại, 10 vạn năm có lẽ không lâu, nhưng đối chúng ta mà nói... nó quá dài!”

Vân Tiêu thở dài, dù sao cũng không cùng một tộc

Hồng Mông Quy, chủng tộc trường thọ nhất trong thiên địa, kỳ thật đôi khi lão đại không hiểu bọn họ.

Lão đại luôn nói, đợi đi, ngủ một giấc là tốt rồi, không sao cả, nhịn một chút đi...

Năm tháng trôi qua, lão đại chịu được tịch mịch, có thể chịu đựng mười vạn năm không mở thành, mà bọn họ thì không, bọn họ không thể chịu đựng được.

. . .

Tô Vũ cáo biệt Vân Tiêu, trong lòng còn đọng lại chút cảm xúc.

Hình như các trấn thủ đều sốt ruột, đều không nhẫn nại được, thương lượng rất thuận lợi, Tô Vũ chỉ nói sơ qua, các trấn thủ đều không có ý kiến gì.

Đáy biển.

Hồng Mông cổ thành.

Tô Vũ vừa đến, Hồng Mông lão Quy hóa thân xuất hiện, vẫn là thanh niên kia.

Lão xua tay, trước mặt xuất hiện một cái bàn.

Tô Vũ không để ý, chỉ cảm thấy ngoài ý muốn, hình như ở cửa cổ thành có một tiểu yêu, lá gan thật không nhỏ.

Tô Vũ chắp tay với lão Quy, ngồi xuống, lão Quy cũng ngồi xuống, cười hỏi: “Đến tầng 8 chưa?”

“Đến rồi.”

“Lấy được Huyền Thiên trà không? Lúc trước Giám Thiên Hầu tới một chuyến, uống một ly, hương vị không tồi, có chút hoài niệm.”

“Không, ta chỉ đến Huyết Kỵ tướng quân phủ, sau đó lập tức rời đi.”

“...”

Lão Quy kinh ngạc, thở dài cảm khái: “Ngươi phóng khoáng thật, vậy mà không đi tra xét.”

“Không sao, sớm muộn gì cũng sẽ trở lại!”

Lão Quy bật cười: “Nói thật đơn giản, nhưng... Có lẽ thật sự đơn giản!”

Dứt lời, lão nhìn trán Tô Vũ, ánh mắt khác thường, “Khai Thiên Môn?”

“Đúng vậy.”

“Thiên Môn...”

Lão Quy cảm khái một tiếng, nhìn ra ngoại giới, dường như xem thấu hư không, thấy được bạch ngọc môn trên bầu trời Tinh Thần Hải: “Đó cũng là Thiên Môn, ngươi biết không?”

“Biết!”

Tô Vũ gật đầu, “Hơn nữa không phải mô phỏng, có lẽ là Thiên Môn thật sự!”

“Hả?”

Tô Vũ bình tĩnh nói: “Đây là Thiên Môn của người sống, đại nhân không biết sao?”

“...”

Lão Quy trầm mặc một hồi, cuối cùng lắc đầu, “Không rõ lắm.”

“Đại nhân biết Thái Sơn không?”

Lão Quy nhíu mày, “Đừng gọi tên tuyệt thế cường giả lung tung bên ngoài! Người bình thường thì không sao, nhưng ngươi và ta vận mệnh chú định đều có số trời, rất dễ bị phát giác, rất nguy hiểm! Đây là tôn hào của Võ vương đại nhân.”

Tô Vũ gật đầu, quả nhiên là Võ vương!

Một tồn tại đáng sợ!

Tô Vũ lại nói: “Hẳn là đại nhân biết ý đồ của ta, ta biết chuyện này có thể khiến thánh thành bị kéo vào cuộc chiến, nhưng ta hy vọng có thể được đại nhân trợ giúp!”

Lão Quy thở dài, “Bọn họ đều đáp ứng đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Haizz, không nhịn được, cũng đúng, thời gian quá dài, bọn họ luôn cảm thấy ta không hiểu bọn họ, kỳ thật... Ta hiểu, nhưng ta hy vọng bọn họ sống sót đến ngày quy tắc lập lại!”

Lão Quy thở dài: “Bọn họ đều là công thần! Công thần của chư thiên vạn giới, khi quy tắc lập lại, dù ai lên làm bá chủ thì bọn họ đều sẽ được thiên địa quy tắc ban thưởng, bước vào Hợp Đạo, trở thành chư hầu một phương! Chúng ta không cần chọn phe! Chỉ cần yên lặng chờ đợi! Ngươi, hắn, Tiên tộc, Nhân tộc, chỉ cần không phải Tử Linh tộc xưng bá chư thiên, vậy thì chúng ta đều là công thần, ngươi cảm thấy thế nào?”

Tô Vũ gật đầu, đó là sự thật.

Dù ai thắng, chỉ cần cổ thành không chọn phe, bọn họ trấn áp Tử Linh giới mười vạn năm, công lao này là không thể xóa nhòa, không thể phủ nhận.

“Nhưng hiện tại, bọn họ không muốn chờ nữa, bọn họ muốn đứng về phía ngươi...”

Lão Quy day day trán, “Nhưng bọn họ nên biết, đây... là nguy cơ! Một khi thất bại, công huân mười vạn năm sẽ tan biến, trừ khi Tô Vũ ngươi thắng, Nhân tộc thắng, thực ra Nhân tộc thắng cũng vô dụng, chỉ có mình Tô Vũ ngươi thắng, thành bá chủ chư thiên, nếu không, dù các trấn thủ đã bỏ ra cái gì thì đều là vô dụng! Ngươi không thể cho chúng ta cái gì, chỉ có dùng quy tắc giải phóng chúng ta... Tô Vũ, ngươi hiểu không?”

Bình Luận (0)
Comment