“Trấn sơn!”
Đúng lúc này, Tô Vũ hét to, trừ Dương khiếu ra, còn lại tất cả lực lượng đều bùng nổ.
Má!
Hai ta mặt đối mặt mà ngươi dám cuồng như vậy à?
Ngươi cho rằng Tô Vũ ta chưa từng giết vô địch sao?
Một tiếng trấn sơn này kinh động mọi người, bọn họ đều nhìn về phía bên này.
Oanh!
Một tiếng vang lớn kinh thiên truyền ra, mọi người rõ ràng nhìn thấy tôn Vĩnh Hằng ngũ đoạn bị một quyền của Tô Vũ đánh bạo!
Thời không trường hà hiện lên!
Trong nháy mắt, một Tiên vương sống lại, sắc mặt lộ vẻ mờ mịt và kinh sợ, chuyện gì vừa xảy ra?
Sao có thể!
Nhưng gã không có thời gian suy nghĩ, Tô Vũ đánh đánh tới một quyền, hắn rống lên một tiếng, một quyền nện xuống!
Gần đó, ba vô địch đồng loạt ra tay, bọn họ đều vô cùng kinh ngạc, vô cùng chấn động, nhưng bọn họ biết đã đến lúc ra tay!
Cùng lúc đó, Tinh Hồng cũng ra tay!
Y phẫn nộ quát: “Lớn mật, dám khiêu khích chúng ta, tấn công chủ nhân thánh thành, chết đi!”
Oanh!
Y đánh ra một quyền, trời sụp đất nứt!
Ba vô địch sắc mặt kịch biến, vội vàng thay đổi phương hướng, phản kích Tinh Hồng, Tinh Hồng đã thật sự ra tay!
Chuyện gì thế này?
Vì sao Tinh Hồng dám chủ động ra tay?
Không có khả năng, không có khả năng, chẳng lẽ... kẻ đó thật sự là Tô Vũ?
Ý niệm này hiện lên, bọn họ không dám nghĩ nữa!
Thật sự không dám!
Sao Tô Vũ có thể ở bên ngoài!
Chuyện này không có khả năng!
Bọn họ còn đang chấn động, vô địch nơi xa còn chưa phản ứng kịp, bên này, Tô Vũ không chút lưu tình, hắn lại đánh ra một quyền toàn lực!
Lại thêm một tiếng vang lớn kinh thiên!
Thế thân thứ hai bị hắn đánh bạo!
Khi một thế thân mát đi, thực lực vô địch sẽ sụt giảm, huống chi còn đang ở trong trạng thái kinh ngạc, hai thân bị đánh bạo trong nháy mắt, trong thời không trường hà, thế thân cuối cùng không chịu khống chế mà hiện lên.
Giờ khắc này Tiên vương kia hoàn toàn kinh sợ, gã sợ hãi, giận dữ hét: “Không, ngươi không thể!”
Không thể giết ta!
Ta là Tiên vương!
vương của Tiên tộc!
Ta chưa làm gì, sao ta có thể chết được?
Không có khả năng!
Ngươi rốt cuộc là ai?
Gã tuyệt vọng và sợ hãi, hắn không phải Tô Vũ, không phải, tuyệt đối không phải, Tô Vũ sao có thể mạnh như vậy!
Rốt cuộc hắn là ai?
Oanh!
Quyền thứ 3 đánh ra!
Giống như có một tòa núi lớn trấn áp quá khứ thân của gã, một quyền đánh ra, ầm vang một tiếng, thời không trường hà đứt gãy, tam thân hoàn toàn dập nát!
Ầm ầm ầm!
Trong hư không, huyết vân hội tụ!
Nơi xa, Tiên giới hơi rung chuyển, trong Tiên giới, một ngọn núi lớn vỡ ra, lộ ra một tòa đạo cung.
Trời sụp đất nứt!
Nguyên khí dật tán, ý chí lực dật tán.
Thời chắc tử vong, Tiên vương kia tràn đầy oán niệm, mang theo không cam lòng vô tận, tiếng gầm gừ vang vọng thiên địa.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ngươi là ai?!
Vì sao phải giết ta!
Vì sao có thể giết ta?
Kẻ cuồng sát Tô Vũ mới ra khỏi thành đã giết một tôn Tiên vương tế cờ!
Giờ khắc này, hắn lại trở tay ra quyền, tấn công Ma vương, Tinh Hồng cùng hắn tiền hậu giáp kích, bạo rống một tiếng, vô số sao trời hiện lên trấn áp Thiên Toàn và Thần vương!
Đến lúc này, những người nơi xa mới phản ứng được.
Quá nhanh!
Nhanh đến mức không thể tưởng tượng, không dám tưởng tượng, không thể tin được!
Nhiều nhất là một giây đồng hồ, một tôn Tiên vương đã bị đánh bạo!
Tam thân ngã xuống!
Đây là trực tiếp chết hẳn!
Không phải chỉ một trong tam thân, là toàn bộ, gã đã chết!
“Hằng vương!”
Có cường giả Tiên tộc kinh hô, vừa kinh vừa giận lại sợ!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đó là ai?
Tô Vũ im lặng ra quyền, ta không có thời giờ phản ứng các ngươi!
Giết tên Tiên vương đó để tế cờ đã!
Lúc này, mười mấy vô địch từ nơi xa đánh tới, có người giận dữ hét: “Hắn là Tô Vũ!”
Quá chấn động!
Tô Vũ!
Tô Vũ giết vô địch, Vĩnh Hằng ngũ đoạn.
Giờ khắc này, mọi người chỉ có một ý niệm, điên rồi, thật sự điên rồi.
Hiện giờ Tô Vũ thật sự có thể giết vô địch!
Đây không phải vấn đề mấu chốt, mấu chốt là, Tô Vũ... Thật sự ở bên ngoài ư?
Vậy kẻ bên trong là ai?
Bọn họ hồ đồ!
Giờ phút này vô địch cũng ngây ngốc!
Bọn họ chỉ cảm thấy chính mình giống như thằng ngu bị Tô Vũ đùa bỡn trong lòng bàn tay, bị hắn đùa bỡn, bị hắn trêu chọc, mà cái giá phải trả chính là một tôn Tiên vương đã chết chỉ trong nháy mắt!
Khi đám vô địch đánh tới, Thiên Toàn cùng Thần vương bị Tinh Hồng đánh một quyền, Tô Vũ cũng đấm lui Ma vương.
Sắc mặt ba vô địch đều cuồng biến.
Đến bây giờ, bọn họ không có thời gian suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng Tinh Hồng rất mạnh, Tô Vũ giả cũng rất mạnh... Má, Tô Vũ giả ư?
Rốt cuộc là thật hay giả?
Đúng lúc này, Tô Vũ tức giận nói: “Các ngươi nhiều người bắt nặt chúng ta ít người chứ gì? Nhiều vô địch đối phó Tô Vũ ta như vậy ư? 36 trấn thủ trợ ta giết địch!”
“Rõ!”
Một tiếng rống to vang vọng thiên địa.
Ngay sau đó, trong hư không xuất hiện 34 vị vô địch, cộng thêm Tinh Hồng là 35, không có bất cứ kẻ nào có thể dự đoán trước được điều này.
Trong thiên địa chỉ có 35 thân ảnh cường đại này, không, cộng thêm Tô Vũ nữa là 36!
Tất cả đều vô cùng cường đại!
“Giết!”
Một tiếng hét to, trong thiên địa, 36 quyền đánh ra!
“Không!”
Thiên Toàn Tiên vương hoảng sợ vạn phần, ông ta cách cổ thành rất gần, những vô địch phía sau cách xa hơn, dù bọn họ có thể lập tức tới đây... nhưng bọn họ không dám!
Má nó!
Tất cả trấn thủ đều ra tay, ai dám lại gần?
Không ai dám!
Oanh!
36 quyền nện xuống, toàn bộ hư không sụp xuống!
Thiên Toàn Tiên vương lập tức bị 7 - 8 nắm tay đánh bạo, mới vừa sống lại, lại thêm 7 - 8 nắm tay khác đánh bạo, sống lại lần nữa, vô số quyền đánh tới...
Khoảnh khắc cuối cùng, ông ta giống như vị Tiên vương lúc trước, tuyệt vọng và không cam lòng, mờ mịt và vô thố, thê lương nói: “Ngươi là ai?”
Ông ta nhìn Tô Vũ!
Tô Vũ ra quyền, vẻ mặt bất lực: “Ta là Tô Vũ! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi?”
Tô Vũ!
Thiên Toàn Tiên vương tràn đầy không cam lòng, đúng vậy, hắn là Tô Vũ, hắn đã nói rồi!
Nhưng ta... Ta không tin!
Ta là Thiên Toàn Tiên vương, ta là Vĩnh Hằng thất đoạn, ta là vương giả Tiên tộc, vậy mà ta lại chết... Ta không cam lòng!
Oanh!
Thời không trường hà đứt gãy, Tiên vương đã chết, huyết vân hội tụ!
Cùng lúc đó, Ma vương và Thần vương thực lực không bằng Thiên Toàn cũng bị 36 vị cường giả tập kích, tam thân yếu ớt như đậu hủ.
Ầm!
Sau nhiều tiếng vang lớn truyền ra, một lát sau, hư không chỉ còn lại hắc ám, không còn lại gì cả.
Trên bầu trời, bốn đóa huyết vân hội tụ, mơ hồ có huyết vũ rơi xuống.
Giờ khắc này, tất cả vô thanh vô tức.
Mười mấy vị vô địch chôn chân tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.
Bên phía Tô Vũ, 35 tượng đá đứng phía sau hắn, còn Tô Vũ, hắn mặc áo bào trắng như tuyết phiêu lãng theo gió, tóc dài bay múa.
Tô Vũ lấy ra một miếng vải trắng, lau đi máu tươi trên tay.
Hắn ném chiếc khăn đi, nhìn về phía đám vô địch dừng bước ở đối diện, tươi cười xán lạn, trông như thánh nhân, ngữ khí ôn hòa: “Chư vị, bọn họ đánh ta trước, ta đã nói rằng mình là Tô Vũ, không thể đánh ta, vậy mà bọn họ cứ muốn tìm chết... Chư vị sẽ không cảm thấy chuyện này không ổn chứ?”
“...”
Bốn vô địch chết đi!
Chỉ vì một câu “Ta là Tô Vũ”.
Hắn thật sự là Tô Vũ!