Phía sau.
Không ai quan tâm đám người Đại Tần vương.
Bọn họ rất an toàn!
Tất cả cường giả đều bị Tô Vũ hấp dẫn sự chú ý, Tô Vũ có một thế lực vô cùng cường hãn, không ai dám khinh thường, cũng không ai quan tâm Nhân tộc.
So với đám người Đại Hạ vương thì đám trấn thủ này khó đối phó hơn!
Đại Tần vương mau chóng hội hợp với đám người Đại Hạ vương, Đại Hạ vương nhẹ nhàng thở ra, không tệ lắm, an toàn rồi!
Đại Tần vương lười nhiều lời, nhìn về phía Hạ Long Võ và Tần Trấn, truyền âm nói: “Các ngươi lập tức mang những người khác rời đi, trở về Đông Liệt Cốc!”
“Phụ thân...”
Đại Tần vương trừng mắt nhìn Tần Trấn vừa truyền âm, Tần Trấn sợ tới mức giật mình một cái.
Đại Tần vương lại truyền âm nói: “Hiện tại đi ngay, Long Võ, Tần Trấn, các ngươi cũng đi đi, thời gian các ngươi chứng đạo quá muộn, trở về giúp lão Chu thủ vệ Đông Liệt Cốc, đừng rời khỏi!”
“Vậy...”
Hạ Long Võ có chút do dự, truyền âm nói: “Ta sẽ ở lại!”
“Không, ngươi trở về, thực lực lão Chu không yếu, nhưng hắn không biết mang binh, không biết ủng hộ sĩ khí! Đánh giặc chung quy vẫn cần bá đạo, sĩ khí! Đi thôi!”
Hạ Long Võ nhíu mi, tay ôm quyền, sau đó mang theo mấy người rời đi.
Tần Trấn không nỡ, nhưng đành chịu, lão cha đã nói chuyện, y sợ, nên đành phải rời đi.
Lúc này bọn họ rời đi không bị ai ngăn cản.
Đây cũng là thời cơ tốt nhất!
Đại Minh vương và Đại Hạ vương nhìn Đại Tần vương, lúc này, dù mấy vị cường giả Nhân tộc vốn không biết chuyện thì cũng thấy có chút khác thường, vị này... Không phải Đại Minh vương!
Nếu không, tại sao Đại Hạ vương lại thành thật như thế!
Dù sao cũng là lão hữu nhiều năm, sau đó ánh mắt mấy người Đại Đường vương trở nên khác thường, có lẽ là đã nhận ra Đại Tần vương, trái tim giật thót một cái, lá gan này... làm loạn!
Nếu xảy ra chuyện trong đó, vậy chẳng phải sẽ đại loạn sao!
Bọn họ suýt nữa đã tổng sỉ vả mấy người Đại Minh vương!
Đáng tiếc, hiện tại không phải lúc mắng chửi.
Đại Hạ vương nhanh chóng truyền âm: “Lão Tần, làm sao bây giờ?”
Đại Tần vương nhìn bốn phía, truyền âm đáp: “Chờ đã! Khi hắn có thể ngăn cản thì không cần nhúng tay, ta biết tâm tư của hắn, hắn không muốn Nhân tộc liên lụy vào, nếu không, hắn không cần phải lộ diện! Nhân tình này ta nhận, các ngươi cũng phải nhớ kĩ! Nếu không nhờ có hắn, chỉ sợ lần này ta khó có thể sống sót thoát ra, hắn đã ra ngoài từ lâu, chỉ vì chúng ta nên lúc này mới lộ diện, bại lộ hết thảy!”
Ông lại nói: “Ta không bắt buộc các ngươi! Ai nguyện ý ở lại thì ở lại! Tạm thời không ra tay, bàng quan, nếu cường giả tới nhiều hơn... Theo ta ra trận!”
Trong lòng mấy vị vô địch đều rung động.
Bọn họ như trở về năm xưa, sôi nổi truyền âm: “Rõ!”
Đại Tần vương nói theo ông, vậy đi thôi!
Năm đó cũng như vậy!
Khi đó không ai phục ai, khi đó, Đại Tần vương đứng dậy, đánh hết tất cả mọi người, cuối cùng, ông thương tích đầy mình đi lên đài cao, hô to một tiếng, theo ta ra trận!
Vì thế mới có lịch sử hơn bốn trăm năm phản kháng của Nhân tộc!
Hôm nay, bọn họ mơ hồ có lại cảm giác như vậy, bọn họ lại cùng nhau ra trận!
Lại phản kháng một lần nữa!
Bên phía Nhân tộc, mấy vô địch dị động, không lâu sau, 7 - 8 vô địch xuất hiện bao vây bọn họ, có người lạnh lùng nói: “Nếu Nhân tộc không muốn bị giết thì thành thật đi, muốn trở về Đông Liệt Cốc thì đi sớm một chút!”
Đúng vậy, bọn họ bị đuổi đi!
Lúc trước không cho bọn họ rời đi, nhưng hiện tại dù vạn tộc liên hợp thì cũng không khó chơi bằng phe Tô Vũ, Tô Vũ triển lộ ra thực lực như vậy, chỉ sợ cuộc sống của các đại tộc không thể an bình, vậy nên vạn tộc tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Hơn 10 vị cường giả cổ xưa xuất hiện chính là chứng cứ rõ ràng nhất!
Đại chiến sắp bùng nổ!
. . .
Tô Vũ không quan tâm.
Giờ phút này, hắn gánh tử khí vô biên, nhưng không mở Thiên Môn hấp thu, tùy ý tử khí dật tán.
Chuyện tốt!
Không giống Hà Đồ, mở thông đạo tử khí mà còn phải tích lũy từng chút, nhìn ta xem, thừa nhận tử khí của 36 thành, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thậm chí không cần Tinh Nguyệt trợ giúp.
Chủ yếu là hắn cần định vị, mở ra Tử Linh thông đạo ở chỗ đám Tinh Nguyệt tụ họp!
Tô Vũ nhìn bốn phía, lúc này, cường giả bao vây bốn phương tám hướng.
Thần Ma Tiên Long Minh, Thiên Uyên, Thái Cổ Cự Nhân, cổ Hống, Thực Thiết, Phượng tộc...
Các đại chủng tộc đều có người tới.
Càng ngày càng nhiều cường giả xuất hiện!
Bên phía Tô Vũ, đám trấn thủ xao động, khí huyết ngập trời.
Không ít người nhìn về phía Tô Vũ, không ngừng truyền âm.
Nhưng Tô Vũ không vội vã ra tay.
Hiện tại ra tay... không có lợi.
Chờ một chút!
Chờ ta chắc chắn rằng mình có thể mở ra thông đạo Tử Linh bất cứ lúc nào, ta sẽ kéo một đám tiến vào Tử Linh giới!
Đã bẫy thì phải chơi lớn!
Muốn giết thì phải giết thống khoái!
Ít nhất phải khiến kẻ địch sợ hãi, không dám chọc đến hắn nữa.
Lần này, cường giả xuất hiện nhiều hơn lần trước, lần trước Nhân tộc bùng nổ, nhưng đa số vô địch đều là hạ trung đoạn, mà lúc này đây, các trấn thủ gần như đều là cao đoạn, chỉ có mấy vị có khả năng từ cao đoạn ngã xuống, nhưng năm xưa cũng là cao đoạn!
Thế lực mạnh mẽ nhường này không phải Nhân tộc hôm nay có thể so sánh.
Cho nên rất nhiều cường giả, cường giả cổ xưa tới đây đối phó Tô Vũ.
Trong hư không, từng tòa đại điện cổ xưa hiện ra.
Không chỉ Liệp Thiên các!
Chư Thiên Vạn Bảo Lâu, một tòa đại điện kim bích huy hoàng hiện lên, sau đó Đa Bảo tướng quân bước vào bảo điện, quan sát phía dưới.
Sau đó, lại có thêm một tòa đại điện hiện lên, trong đại điện, một cường giả có chút hủ bại hiện thân, khiến vài vô địch quanh đó kinh ngạc.
Càng ngày càng nhiều cường giả xuất hiện!
Khí tức của mọi người đều tỏa định trên người Tô Vũ.
Không biết đã qua bao lâu, bên phía Tiên tộc, hư không lại bị xé rách, một bà lão vô cùng già nua đi ra, bà lão lưng còng nhìn về phía đám người Thiên Diệt, trong tay cầm quải trượng, tinh thần không tồi, khẽ cười nói: “Chư vị tiền bối, Hàm Hương hữu lễ!”
Hàm Hương Tiên vương!
Bà lão tự giới thiệu làm Thiên Diệt có chút ngoài ý muốn, hắn nhìn đối phương, kinh ngạc cất tiếng: “Là ngươi ư? Không nhận ra, khi còn trẻ ngươi rất đẹp, sao giờ lại thành thế này?”
“...”
Hàm Hương Tiên vương mỉm cười: “Các tiền bối thực lực cường đại, còn ta chỉ là vãn bối, thực lực kém hơn một ít, thời gian cũng đã qua nhiều năm như vậy, không thể duy trì dung mạo năm đó cũng là bất đắc dĩ! Khiến các tiền bối chê cười rồi.”
Bên cạnh Tô Vũ, Vân Tiêu truyền âm nói: “Cẩn thận, Hàm Hương, một vị tuyệt thế yêu nghiệt Tiên tộc trong triều tịch thứ năm! Thời đại ấy, thiên kiêu các tộc khác đều khuynh đảo vì nàng ta, từng có một đoạn nghiệt duyên với một vị yêu nghiệt Nhân tộc ngươi trong triều tịch thứ năm... Cuối cùng, Hàm Hương đánh chết vị thiên kiêu Nhân tộc kia, triều tịch thứ năm Nhân tộc thất bại có quan hệ rất lớn với Hàm Hương...”
Tô Vũ mỉm cười, ta hiểu rồi.
“Thực lực nàng thế nào?”
Tô Vũ hỏi, Vân Tiêu trầm mặc một hồi, truyền âm đáp: “Hẳn là ta không địch lại nàng, có lẽ Thiên Diệt cũng chỉ miễn cưỡng áp đảo một chút, nàng mạnh hơn Ngọc vương, tính ra... có lẽ mạnh hơn Đại Hạ vương Nhân tộc không nhiều.”
Tô Vũ hơi chấn động, vậy đúng là rất mạnh!
Đại Hạ vương – người mạnh thứ 2 Nhân tộc, tuy Tô Vũ cảm thấy có kẻ nào đó có khả năng mạnh hơn, nhưng dù thế nào thì Đại Hạ vương vẫn là một trong những trụ cột của Nhân tộc, vậy mà Hàm Hương còn mạnh hơn Đại Hạ vương.
Vậy chẳng phải là Vân Tiêu đang nói, người này chênh lệch không lớn với Đại Tần vương ư?
Tiên tộc và cả các tộc khác đều nhìn về phía Hàm Hương, bọn họ đều đang chờ đợi một người có đủ cả thân phận - địa vị - thực lực để đứng ra, giờ phút này Hàm Hương xuất hiện, hiển nhiên là nàng đã làm được!
Đối đãi Tô Vũ, đối đãi Nhân tộc, các tộc khá là thống nhất.
Không xuất hiện vấn đề tranh quyền trên chiến trường!
Quy củ cũ, ai chủ đạo, ai xuất lực, ai nghênh chiến người mạnh nhất, đây là ăn ý nhiều năm qua của vạn tộc!