Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2337 - Chương 2337: Trong Mộng Có Lão Gia Gia Truyền Đạo

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2337: Trong Mộng Có Lão Gia Gia Truyền Đạo
 

"Đã chết rất nhiều!"

Hạ Thần thở dài, "Lúc ấy Bách Chiến vương quá mức yêu nghiệt, vô số năm qua có rất ít người có thể đi đến địa vị của Bách Chiến vương, chân chính đạt đến cảnh giới Thượng Cổ Nhân vương! Chín lần triều tịch, Bách Chiến vương xem như là người đầu tiên thực sự đạt đến cảnh giới kia, vì vậy lần triều tịch thứ chín, một số lão ngoan đồng Nhân tộc đều trông cậy vào Bách Chiến vương, thời khắc cuối cùng, vô số cường giả Nhân tộc dù là từ thời Thượng Cổ còn sót lại hay sót lại từ tám lần triều tịch chi biến đều lựa chọn được ăn cả ngã về không. . . Tại thời điểm này liều một lần, đánh cuộc Bách Chiến vương có thể nhất thống Chư Thiên. . ."

Kết quả rất rõ ràng, bọn họ thua cuộc!

Nhân tộc đại bại!

Bách Chiến vương cũng chết!

Vì vậy Nhân tộc bại đến rối tinh rối mù, cuối cùng lần triều tịch thứ mười này bị người chèn ép thảm không nỡ nhìn!

"Bách Chiến vương mạnh như vậy lại bị người nào giết? Không phải ông ấy là người đầu tiên tiếp cận trình độ Thượng Cổ Nhân vương sao? Cường đại như thế mà còn bị người giết? Chẳng lẽ trong đám lão ngoan đồng cũng tồn tại người ở cảnh giới vương?"

Hạ Thần lắc đầu, "Không biết, tỉ lệ lớn là không có, phong Hầu còn tạm được, phong vương thì. . . chỉ có Nhân tộc mới có thể phong vương, các tộc khác thì không có, có chăng cũng chỉ là sau Thượng Cổ tự phong mà thôi! Bách Chiến vương chết như thế nào ư, nếu không phải bị người vây giết thì chính là bị lừa giết. Lúc ấy ta còn chưa chứng đạo nên không rõ ràng lắm, về sau ta chứng đạo chấm dứt, đại chiến đều đã kết thúc!"

Lúc Hạ Thần gần chứng đạo, đại chiến quá mức kịch liệt, thực lực của ông còn yếu kém nên không tham chiến, chứng đạo chấm dứt thì đại chiến đã kết thúc, cường giả Nhân tộc chết sạch, Chư Thiên chiến trường phong bế, lúc này ông mới hồi phục tinh thần lại.

Nhìn lại thì cả Nhân cảnh chỉ còn mỗi ông là vô địch!

Còn đánh cái gì?

Nhốt mình ở bên trong di tích chờ xem!

Được rồi, Tô Vũ cũng im lặng.

Bách Chiến vương mạnh như vậy lại bị người giết, dẫn đến Nhân tộc thất bại trong gang tấc, vị đại nhân đó quá phế a!

Thôi thôi, không đi quản ông ta làm gì.

Tô Vũ nghĩ giờ đã có manh mối về phản đồ của Nhân tộc, hiện tại mục tiêu chủ yếu chỉ tập trung vào hai người, Thiên Đúc vương cùng Cấm Thiên vương.

Mà tính ra, Tô Vũ và hai vị này đều có điểm quan hệ.

Lúc hắn học đúc thuật tại Bách Đạo các chính là do Thiên Đúc vương truyền thừa.

Mà thần văn thứ 26 hắn phác họa, chữ “Phong” chính là thần văn của Cấm Thiên vương.

Thần văn này Tô Vũ chưa từng dùng tới, bởi vì đối thủ quá mạnh, loại thần văn có tính chất phong ấn như vậy hắn dùng không thuận tay, thế nhưng vẫn coi là có truyền thừa từ vị kia.

Hắn không tiếp tục hỏi nữa, ngược lại Vạn Thiên Thánh bắt đầu hỏi thăm: "Hạ tiền bối, phương pháp chứng đạo ở Thượng Cổ là chỉ Tam Thân Pháp sao?"

"Không phải. . . Sau thượng cổ, ngoại trừ Tam Thân Pháp ra thì pháp môn rất khó chứng đạo!"

Hạ Thần giải thích: "Đó là do quy tắc hạn chế! Cụ thể là do Nhân Hoàng chế định hay là chế độ nghị định thì không ai rõ! Ta chỉ biết đánh vỡ quy tắc rất khó, thế nhưng nếu có thể đánh vỡ, dùng những phương pháp khác chứng đạo thì thực lực sẽ mạnh hơn một chút!"

"Ta còn có hi vọng chứng đạo không?"

Đúng vậy, ông vẫn chưa chứng đạo!

Thế nhưng vô địch bị ông giết không chỉ một hai kẻ.

Hạ Thần quan sát Vạn Thiên Thánh một lượt, chần chờ chốc lát mới lên tiếng: "Đạo của ngươi. . . Ta khó mà nói, ta cũng đi theo Tam Thân Pháp mà."

Hạ Thần không phải là cường giả thời thượng cổ!

Tô Vũ chợt nhớ ra một chuyện liền hỏi: "Nhân cảnh có năng lực áp chế sao?"

"Có, nhưng không thể mở ra!"

Chuyện này thì Hạ Thần biết rõ, "Cấm chế là do Văn vương bố trí! Thế nhưng rất ít khi sử dụng, về sau khi Văn vương mất tích, ngoại trừ Văn vương ra thì không ai biết khởi động thế nào, có lẽ là có, nhưng lúc ấy đại khái đều không để ý! Vài triều tịch trước cũng có người muốn mở ra cấm chế, đáng tiếc đều chẳng có hy vọng, về sau thì có tin đồn là chỉ khi đi theo Văn vương chi đạo, chứng đạo Vĩnh Hằng thì mới có hi vọng mở ra cấm chế này. . ."

Tô Vũ nín thở, thì ra thật sự là có!

Hơn nữa còn là có liên quan tới đa thần văn nhất hệ, xem ra Diệp Bá Thiên bị giết cũng không tính là oan uổng!

"Hạ tiền bối, ngài là Nhất Đại, ngài có biết dùng thần văn chứng đạo thế nào không?"

Vạn Thiên Thánh hỏi đều là chuyện liên quan tới tu luyện, những thứ khác dường như ông không để ý lắm.

Hạ Thần cười khổ: "Không biết, ta chỉ có thể coi là kẻ gà mờ, thần văn một mực kẹt tại Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong, vô pháp tấn cấp, về sau ta từ bỏ, lựa chọn đi theo Tam Thân Pháp thì mới có thể chứng đạo Vĩnh Hằng."

Hạ Thần cũng không tấn cấp theo thần văn nhất đạo!

Vạn Thiên Thánh có chút mất mát, "Ta còn tưởng rằng Nhất Đại phủ trưởng mà chứng đạo thì sẽ đi theo thần văn đạo!"

Hạ Thần lắc đầu bất đắc dĩ, "Sau khi Văn vương mất tích, cơ hồ không ai có thể chứng đạo cách đó được nữa! Thần văn chứng đạo. . . Nhân tộc cùng vạn tộc không giống nhau, nghiêm khắc mà nói thì vạn tộc cũng chỉ có thể coi là chứng đạo Tam Thân Pháp! Bọn họ chỉ làm cho thần văn cường đại hơn một chút thì đã tự xưng thành Văn Minh Sư chứng đạo, thực chất bên trong vẫn là Tam Thân Pháp!"

"Nhân tộc lại càng thê thảm hơn, thần văn đến Nhật Nguyệt cửu trọng đã là cực hạn, ngay cả thần văn Vĩnh Hằng đều phải rèn chế, cho nên mới thua kém so với vạn tộc."

Tô Vũ cùng Vạn Thiên Thánh đồng loạt liếc nhìn nhau, thấy rõ sự tiếc nuối trong mắt đối phương.

Xem ra tìm Hạ Thần cũng không thể biết được phương pháp thần văn chứng đạo, thực là thảm.

"Hạ tiền bối, vậy ngài biết phương pháp tu luyện 360 Thần khiếu không?"

Tô Vũ hỏi một câu, Hạ Thần cười nói: "Không phải ngươi đã biết nó ở đâu rồi sao? Lần này bỏ lỡ, đợi mười năm nữa ngươi tự nhiên sẽ rõ!"

"Thôi vậy, còn chẳng bằng tự ta suy luận!"

Hắn quả là kiêu ngạo!

Hạ Thần cũng không nhiều lời, có lẽ Tô Vũ thật sự có thể suy luận thành công, điều kiện tiên quyết là hắn suy luận xong mà mình còn sống, không được thì đợi thêm 10 năm nữa là tốt rồi, hoặc là thực lực mạnh hơn chút nữa, để bản thân cưỡng ép khởi động Truyền Tống Trận.

Tô Vũ thoáng cái đã hết hứng thú đối với Hạ Thần, vị này biết quá ít.

Hỏi cái gì cũng đều “không rõ”.

Vạn Thiên Thánh đoán được tâm tư của hắn, ông có chút cạn lời, rất nhanh liền nói: "Hạ tiền bối, hiện tại thật sự nội tình Nhân tộc đều rỗng không rồi sao?"

"Nội tình. . ."

Hạ Thần suy nghĩ một chút mới đáp: "Khó mà nói, triều tịch thứ chín đã đánh phá không sai biệt lắm, nhưng nếu Nhân tộc còn có thể mở ra lần triều tịch thứ mười, ta cảm thấy hẳn là vẫn còn một ít nội tình. Bằng không ngay khi Bách Chiến vương thất bại, Nhân tộc cũng đã bị hủy diệt rồi!"

Nếu như vẫn chưa tận diệt, đại biểu là còn cơ hội.

Thất bại thật sự là khi Nhân tộc biến mất khỏi chư thiên vạn tộc.

Nói đến đây, Tô Vũ cũng không nhiều lời nữa, hắn nhìn về phía Lưu Hồng ở bên cạnh vẫn luôn im lặng lắng nghe, khẽ hỏi: "Lão sư, ngài có cái gì muốn nói không?"

Lưu Hồng kinh ngạc: "Ta? Hạ Thần tiền bối nói tất cả rồi, ta thì có gì để nói!"

Tô Vũ mỉm cười, "Hạ tiền bối, ngài nói cho Lưu lão sư biết sau khi ngài chết, chỉ cần ăn Văn vương lệnh thì có thể khôi phục ký ức à? Ngài đã nói với vị này rằng Tử Linh Tiếp Dẫn Lệnh có hình dáng ra sao ư?"

Hạ Thần suy nghĩ một chút bèn lắc đầu.

Lưu Hồng lúng túng nói: "Ta thấy trên sách cổ có ghi chép."

"Vậy sách cổ đâu?"

"Mất rồi."

"Dùng hết trên hầm cầu rồi hả?"

Tô Vũ cười tủm tỉm nói: "Lão sư, lần sau đừng dùng lý do này, ngài cứ nói trong mộng có lão gia gia truyền đạo cho ngài, như thế sẽ đáng tin hơn đó!"

Lưu Hồng bất đắc dĩ, "Được rồi, ta thừa nhận ngươi nói đúng, thật sự là trong mộng có lão gia gia truyền đạo cho ta! Dạy ta một ít chuyện, vì vậy ta mới biết được, ta nghĩ có thể là một số cường giả Nhân tộc không cam lòng thất bại nên mới đang nghĩ biện pháp bồi dưỡng ta!"

". . ."

Bình Luận (0)
Comment