Phệ Thần tộc?
Hà Đồ hơi nhíu mày, lắc đầu, "Không rõ lắm, nhất tộc này. . . thực ra không tính là nhất tộc, ta chỉ mơ hồ nghe chút chuyện, có thể là bọn họ có liên quan tới Văn vương."
Tinh Nguyệt cũng nói: "Chuyện này không quá rõ ràng, ta cũng chỉ biết Bánh Nhân Đậu có liên quan tới Văn vương thôi."
Bọn họ không nhớ rõ nhưng Hạ Thần thì lại biết một chút, ông bèn bổ sung: "Bánh Nhân Đậu? Nói đến cái tên này thì thủ mộ nhất mạch cũng có chút ghi chép, ban đầu còn tưởng rằng đó là đồ ăn, nghe các ngươi nói như vậy hóa ra đó là Phệ Thần Bán Hoàng?"
"Đúng vậy!"
Hạ Thần nói tiếp: "Ta có chút ấn tượng về đối phương. Bánh Nhân Đậu. . . Bánh Nhân Đậu thực sự có quan hệ với Văn vương. Bánh Nhân Đậu giống như Ngũ Hành tộc, cũng là trời sinh đất nuôi, rất có thể đó là một thần văn của Văn vương biến dị thành sinh linh. . ."
"Nói bậy!"
Ông còn chưa nói xong, Cục lông nhỏ đột nhiên ngoi đầu lên, "Không có khả năng! Đại Đại của ta lợi hại như vậy, một viên thần văn của Văn vương làm sao có thể lợi hại như thế? Còn nữa, nếu Đại Đại ta là thần văn, vậy thì ta là cái gì?"
Hạ Thần tò mò nhìn nó, "Đây là tiểu Phệ Thần tộc à?"
"Ta không nhỏ!"
Cục lông nhỏ sinh khí, ngươi mới nhỏ ấy!
Hạ Thần càng thêm cổ quái, nhìn về phía Tô Vũ, "Thần văn của ngươi cũng biến dị rồi à?"
". . ."
Tô Vũ im lặng, lời này của ngài thật là...
Hạ Thần lại hỏi: "Đại Đại của ngươi. . . ý ngươi là Bánh Nhân Đậu Bán Hoàng? Nếu như y là do thần văn biến dị, vậy khẳng định ngươi cũng thế, trời sinh đất nuôi, nhưng dựa theo niên đại thì đối phương có thể coi ngươi thành hậu duệ mà đối đãi."
"Không có khả năng đó, ta là do Đại Đại sinh!"
Cục lông nhỏ giận rồi!
Lão đầu thúi hoắc kia nói bậy, ta là do Đại Đại sinh thật mà!
Tô Vũ chợt nhớ tới vài tin đồn mà mình nghe được, sắc mặt hơi khác thường, "Ta nghe nói ma ma của ngươi đi ra ngoài canh chừng Thiên Cổ hơn mấy trăm năm. . . Cục lông nhỏ, lần trước ngươi nói ngươi bao nhiêu tuổi ấy nhỉ?"
Cục lông nhỏ cẩn thận tính toán một chốc, uể oải đáp: "Ta 12 tuổi!"
Dựa theo thời gian của Nhân tộc thì nó mới 12 tuổi.
Nó vô cùng ấm ức, phẫn nộ lặp lại: "Ta là do Đại Đại sinh ra, Hương Hương, ngươi phải tin ta!"
Tô Vũ cũng thấy hơi kỳ quái, "Làm sao ngươi biết ngươi có mẹ? Mẹ ngươi không phải là ở bên ngoài sao?"
"Ta chính là biết rõ vậy đấy!"
Cục lông nhỏ xù lông, nó tức giận rồi đó.
Tô Vũ bèn trấn an: "Vậy thì đúng rồi, ngươi là do Đại Đại ngươi sinh, do mẹ của ngươi trở về bớt chút thời gian sinh rồi lại đi coi chừng Thiên Cổ, không có vấn đề gì hết!"
Cục lông nhỏ ngẫm nghĩ chốc lát, gật gật đầu, Hương Hương nói rất có lý, có thể nhín chút thời gian trở về sinh mà!
Không có vấn đề gì hết!
Nghe thế nó liền an tâm, lại vui vẻ chui trở về.
Một đám người nhìn Tô Vũ lừa gạt Cục lông nhỏ như lừa đồ ngốc. . . Ai nấy đều thấy cạn lời!
Ngươi nghiêm túc à?
Bớt thời gian trở về sinh một phát?
Thôi được rồi!
Ngươi thắng, vô pháp cãi lại, trừ phi hỏi người trong cuộc bằng không thì ai biết chuyện gì đã xảy ra!
Hàn huyên nhiều như vậy, điều nên hỏi Tô Vũ cũng đều hỏi, Vạn Thiên Thánh không thể ở lại đây quá lâu, thế nên Tô Vũ bèn đứng lên nói: "Chúng ta đi trước đây, Hạ tiền bối, trước hết ngài cứ ở đây tu luyện, nếu có vấn đề thì tùy thời nhờ Tinh Hồng đại nhân hoặc là Tinh Nguyệt đại nhân truyền tin tức cho ta. . ."
Hạ Thần khẽ gật đầu.
Hà Đồ thì bĩu môi nói: "Ngươi cứ lo tăng thực lực bản thân lên đi đã hãy nói! Ta không cầu gì khác mà chỉ muốn phục sinh! Phục sinh có hai cửa đại nạn, thứ nhất là nghịch chuyển toàn bộ tử khí của ta, thứ hai là chống lại quy tắc!"
"Khởi tử hoàn sinh, nhất định sẽ có quy tắc trừng phạt!"
"Đây là điều mà thiên địa bất dung!"
Giọng Hà Đồ có chút âm lãnh: "Ngươi cũng đừng chết quá nhanh, khi còn sống ta đã tiếp cận Hợp Đạo, muốn phục sinh ta chỉ sợ phải có Hợp Đạo chi kiếp! Đừng bảo ta không nhắc nhở ngươi, ngươi mà phục sinh lung tung thì chỉ hại người hại mình!"
Hợp Đạo chi kiếp!
Tô Vũ khẽ hít một hơi, thứ này không dễ xuất hiện.
"Vậy phục sinh Tinh Nguyệt đại nhân thì sao?"
"Tối thiểu cũng phải có nguy hiểm Vĩnh Hằng cửu đoạn. Ngươi có thể giải quyết đi đã hãy nói, huống chi bây giờ ngươi cũng không làm được chuyện nghịch chuyển trong nháy mắt! Tô Vũ, hết thảy âm mưu quỷ kế kỳ thật cuối cùng vẫn phải xem thực lực!"
Hà Đồ nói những lời này vẫn có mấy phần cảm xúc!
Triều tịch lần đầu y còn quá yếu.
Tuy rằng tiếp cận Hợp Đạo nhưng dù sao cũng chưa phải, vì vậy cuối cùng tùy tiện bị người ta lừa giết, tuy y đã giết không ít người, cũng từng đánh tan Hợp Đạo, nhưng mà bản thân y chưa đến cảnh giới kia thì vẫn bị kẻ khác giết chết.
Nếu y có thực lực Hợp Đạo, năm đó nhất định có thể nhấc lên từng cơn sóng dữ!
Tô Vũ cười nói: "Điều này dĩ nhiên ta hiểu rõ! Rất nhanh thôi, thân thể ta có thể bước vào Nhật Nguyệt, về phần ý chí lực tiến vào Sơn Hải đỉnh phong cũng không khó, bất quá Nhật Nguyệt thì không dễ."
Một đám người ở đây toàn nói về vô địch, Hợp Đạo, Nhân vương, Nhân Hoàng. . .
Tô Vũ chen vào một câu, hắn nói hắn sẽ nhanh chóng tiến vào Sơn Hải Nhật Nguyệt!
Trong nháy mắt, một đám người bỗng hơi mê man.
Sơn Hải, Nhật Nguyệt?
Xưng hô ấy xa xôi biết bao nhiêu!
Tô Vũ tiếp tục cười nói: "Hiện tại ta có con đường của mình, phương diện thân thể thì con đường của ta tạm thời đã minh xác! Luôn luôn tiếp tục cường hóa! Ở mặt thần văn, trước tiên ta sẽ cường hóa chúng đến Nhật Nguyệt, sau đó lại phác họa thần văn mới để hình thành thần văn chiến kỹ. Bây giờ đa thần văn của ta không quá đáng tin cậy. . ."
"Hả?" Hạ Thần kinh ngạc thốt lên: "Ngươi còn chưa hình thành thần văn chiến kỹ?"
"Vẫn chưa!"
"Vậy sao ngươi lại tính mình là đa thần văn hệ?"
Tô Vũ cười đáp: "Nhất Đại phủ trưởng, có lẽ ngài không biết, sư phụ của ta đã suy luận ra chia tách pháp, dù trước Đằng Không không phác họa nguyên vẹn thì sau này cũng có thể bổ sung thần văn!"
"Sư phụ ngươi?" Hạ Thần mờ mịt hỏi: "Thực lực gì? Vĩnh Hằng rồi à?"
"Không, mới Lăng Vân thôi!"
". . ."
Im ắng.
Hạ Thần lại bày ra vẻ mặt mờ mịt, Lăng Vân!
Thế mà cũng được?
"Vậy bây giờ ngươi phác họa được bao nhiêu thần văn rồi?”
"30 viên."
"Sao ngươi còn không phác họa thần văn chiến kỹ?"
Tô Vũ nhún vai, đáp: "Thần văn chiến kỹ có quá nhiều thần văn trung tâm."
"Quá nhiều?"
"Đúng, rất nhiều!"
"Nhiều hơn 30 luôn hả?"
"Đó là điều đương nhiên!"
Hạ Thần hít sâu một hơi, "Ta nói mà, thiên phú của ngươi mạnh như thế, vì sao thần văn lại yếu ớt, ra là bởi vì chưa phác họa hoàn chỉnh thần văn chiến kỹ!"
Hạ Thần nhắc nhở: "Vậy ngươi mau mau phác họa đi, một khi hình thành thần văn chiến kỹ, chiến lực sẽ trở nên cường đại hơn rất nhiều! Dựa theo suy đoán của ta năm đó thì phải phác họa toàn bộ đều là thần văn Nhân tộc. . ."
Tô Vũ gật đầu, "Chuyện này mọi người đều biết rồi, hiện tại chỉ phác họa thần văn Nhân tộc mới có thể loại bỏ xung đột, thuận lợi tấn cấp Nhật Nguyệt hoặc là vô địch! Vì vậy ta chỉ có thần văn Nhân tộc mà thôi!"
Hạ Thần bất đắc dĩ, ta chết lâu lắm rồi sao?
Cảm giác như đã theo không kịp thời đại!