Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2343 - Chương 2343: Mối Làm Ăn Lớn

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2343: Mối Làm Ăn Lớn
 

Tô Vũ lại nói: "Lão sư của ta từng phỏng đoán, Nhân tộc có thiên phú kỹ, nếu thần văn dung hợp làm một có thể sẽ xuất hiện thiên phú kỹ, Hạ tiền bối, người biết việc này không?"

"Thiên phú kỹ?"

Hạ Thần nhíu mày, Hà Đồ ngạc nhiên: "Nhân tộc lấy đâu ra thiên phú kỹ?"

Tô Vũ cũng hơi bất ngờ: "Ở thượng cổ không có sao? Nhưng vạn tộc đều có mà, vì sao Nhân tộc ta lại không có?"

Hắn còn muốn ngày nào đó thần văn của hắn hợp nhất thì sẽ có thiên phú kỹ cường hãn xuất hiện nữa đây!

Đây là phỏng đoán ngày trước của Bạch Phong, hiện tại Bạch Phong không còn chú trọng nghiên cứu cái này, chủ yếu là độ khó của việc hợp nhất rất lớn, cho nên bây giờ anh đã theo Ngô Lam đi nghiên cứu về tinh huyết và ý chí lực rồi.

Lão sư của hắn có thiên phú cao ở mảng nghiên cứu, chỉ có điều anh nghiên cứu thứ gì đó sẽ từ bỏ rất nhanh rồi chạy đi nghiên cứu cái khác, cực kỳ thiếu kiên định.

Hà Đồ mờ mịt nói: "Thượng cổ Nhân tộc cũng không có thiên phú kỹ, Nhân tộc vốn dĩ đâu có!"

Tô Vũ bèn nhìn về phía Tinh Nguyệt, Hà Đồ cũng chỉ là gà mờ, còn phải dựa vào Tinh Nguyệt lão nhân này mới được.

Tinh Nguyệt nhíu mày nhìn hắn, sau nửa ngày, nói mà không chắc lắm: "Có lẽ Nhân tộc thật sự không có thiên phú kỹ! Nếu nếu nói là có thì ta mơ hồ nhớ tới một lời đồn, mỗi lần Thời Gian sư xuất hiện, có thể xuyên qua hiện tại, quá khứ, tương lai, hành tẩu nhẹ nhàng trong dòng chảy thời gian, đây có thể là một loại thiên phú kỹ!"

Tinh Nguyệt chần chờ nói tiếp: "Không xác định được tính thật giả, mặt khác, tác dụng của thiên phú kỹ này có lẽ có liên quan tới thời gian và không gian, ví như xuyên thấu hàng rào thời gian không gian chẳng hạn? Ta chỉ mơ hồ nhớ là từng có người đề cập qua, cụ thể ra sao thì không rõ ràng lắm!"

Có liên quan tới thời không?

Ta đệch, lợi hại!

Tô Vũ thầm ngẫm nghĩ rồi nói: "Được rồi, mặc kệ đi, về sau chờ thần văn hợp nhất thì ta sẽ biết ngay thôi!"

Ý niệm này là do Bạch Phong nói ra.

Trước đây dường như đã có người nghiên cứu qua, cuối cùng đưa ra kết luận đều là Nhân tộc không có thiên phú kỹ, duy chỉ mỗi Bạch Phong nói thần văn Nhân tộc hợp nhất có thể sẽ ra đời thiên phú kỹ, mà điểm này chưa từng có ai làm được, tối thiểu thì đến bây giờ vẫn chưa.

Bên cạnh, Vạn Thiên Thánh mở miệng nói: "Bây giờ lực lượng của ngươi rất mạnh nhưng thần văn lại không đủ, quy tắc chi lực cũng không được, còn không hiểu pháp tắc, dù ngươi muốn chạy trốn cũng khó khăn! Thực sự gặp cường giả không cách nào sánh bằng thì ngươi chẳng có nổi hy vọng trốn thoát! Lực lượng của ngươi có thể chiến thắng Vĩnh Hằng thất đoạn, nhưng nếu đơn đả độc đấu, ngươi sẽ không giết được đối phương, ngược lại cuối cùng còn bị giết, chậm rãi suy yếu, chậm rãi đánh chết ngươi!"

Tô Vũ gật đầu, phiền muộn nói: "Ta cũng không muốn, thế nhưng ta thật sự không hiểu biết gì nhiều!"

Vạn Thiên Thánh suy nghĩ một chút bèn hỏi: "Thôi, để ta xem thử có thể chỉ điểm ngươi được gì không, bây giờ ngươi có thể thấy thời gian Trường Hà rồi đúng không?"

"Có thể thấy một chút. . ."

"Vậy là đủ rồi!"

Vạn Thiên Thánh nói: "Có thể thấy là chuyện tốt, đại biểu lực lượng của ngươi đã đạt đến cấp bậc kia, có lực lượng tuyệt đối thì lực lĩnh ngộ sẽ lớn mạnh hơn, có lẽ rất nhanh thôi liền có thể nắm giữ lực lượng pháp tắc thời không!"

Hy vọng là vậy đi!

Tô Vũ cũng không nói gì nữa, trước khi đi, hắn thấy Lưu Hồng im hơi lặng tiếng len lén dựa lại gần Hạ Thần thì vội tóm lấy gã. Lưu Hồng ủy khuất nói: "Tô Vũ, ta giúp ngươi, cứu ngươi, ngươi hơi quá đáng rồi đó!"

"Cũng đâu có giết ngài!"

Tô Vũ hừ một tiếng, "Ta tìm ngài thương lượng chút chuyện, bàn một vụ làm ăn lớn, nhưng chỉ sợ kế hoạch không hoàn thiện, ngài tới giúp ta hoàn thiện đi!"

"Cái gì thế?"

"Bán Cửu Diệp Thiên Liên!"

Tô Vũ vừa đi vừa nói: "Bán hơn trăm đóa, ngài nói xem, ta vừa đắc tội với chư thiên vạn tộc, cái này không dễ bán! Vạn tộc cũng sẽ không tin ta đâu!"

"Bao nhiêu cơ?"

"Trên trăm đóa, sao vậy?"

"Cửu Diệp Thiên Liên ư?" Lưu Hồng rung động, Tô Vũ bình tĩnh gật đầu, lấy ra một đóa Cửu Diệp Thiên Liên, Lưu Hồng nhìn qua, dù là gã chưa từng thấy thì hiện tại cũng choáng váng, "Thật sự là Cửu Diệp Thiên Liên?"

Phía sau, đám Hà Đồ cũng dồn dập nhìn về hướng Tô Vũ bên này.

Hà Đồ ngạc nhiên nói: "Đúng là nó thật!"

Hạ Thần kỳ quái hỏi: "Ngươi lấy đâu ra nhiều như vậy? Cung vương phủ chỉ có 9 đóa, ngươi lấy hết thì cũng không có nhiều như vậy mà!"

Tinh Nguyệt giống như nhớ ra cái gì đó, chần chờ nói: "Tiếu Khẩu Liên à?"

Tô Vũ mỉm cười sửa lại: "Là Cửu Diệp Thiên Liên!"

"Rõ là Tiếu Khẩu Liên!" Tinh Nguyệt hừ lạnh, lời người khác nói có thể tin, lời của Tô Vũ thì tuyệt đối là dối trá!

Hà Đồ cau mày nói: "Tiếu Khẩu Liên? Dường như ta có chút ấn tượng. Thế nhưng thứ này cũng không dễ tìm, ngươi lấy từ đâu vậy?"

"Tầng ba!"

"Vận khí không tệ!"

Hà Đồ gật đầu, "Bất quá ngươi đắc tội với toàn bộ cường giả, lẽ nào lại chỉ bán cho Thực Thiết tộc và Nhân tộc? Bằng không thì sao ngoại tộc có thể tin tưởng ngươi sẽ bán vật này cho họ?"

Tô Vũ gật đầu, thở dài một tiếng, "Đúng thế, vì vậy thứ này không thể xuất thủ rồi! Bán mắc thì không ai muốn, bán rẻ lại không ai tin! Mọi người đều biết thứ này ở trên tay ta, nhưng bây giờ lại không dễ xử lý!"

Hắn tiếc nuối nói: "Nếu trước kia không đại chiến một trận, có lẽ còn có thể bán đi! Lừa gạt một lần còn dễ, hiện tại thì quá khó!"

Hắn nói khó nhưng Lưu Hồng chỉ cười xùy một tiếng, "Có gì khó đâu! Thiên hạ rộn ràng đều là vì lợi mà đến! Cứ nói là từ Nhân cảnh, trước kia vạn tộc giáo vẫn buôn bán với Nhân tộc đại phủ đó thôi, song phương còn là tử địch kia kìa!"

"Chỉ cần có đủ lợi ích, tự nhiên sẽ có khả năng thành giao!"

"Bất quá mở bán thì chỉ được bán một đóa, nhiều đóa như thế này rất không đáng tin!"

"Một đóa có thể ra đời một vị Hợp Đạo, bán một thì không sao! Cùng lắm thì dùng để tu bổ tam thân, mà bây giờ cường giả thiếu tam thân đang xếp hàng thành một hàng dài! Chỉ cần gan lớn, làm mua bán lớn hay mua bán nhỏ cũng có thể thành công!”

"Ý ngài là sao?"

Tô Vũ nhìn về phía gã, đôi khi hắn chưa hẳn có thể nghĩ ra ý kiến gì hay, có người nhắc nhở một chút thì lại khác.

"Đơn giản là một cuộc mua bán lớn!"

Lưu Hồng cười nói: "Chỉ cần Hồng Mông đại nhân giúp chúng ta âm thầm đuổi giết Giám Thiên Hầu, đuổi giết y đến vô tận hư không, ra không được, chúng ta sẽ giả mạo Giám Thiên Hầu, lợi dụng danh tiếng Liệp Thiên các trực tiếp liên hệ với các đại nhân vật để đấu giá!"

Tô Vũ phản đối, "Ta và y cãi nhau trở mặt rồi, Liệp Thiên các há lại có thể đấu giá đồ đạc của ta?"

Lưu Hồng không cho là đúng, "Vì sao không thể? Liệp Thiên các cho ngươi vật mà ngươi cần, mua bán ấy mà, không có gì không thể, bây giờ ngươi cần gì nhất?"

Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn đáp: "Không thiếu gì, chỉ thiếu mỗi Chu Thiên Thần Khiếu vận chuyển chi pháp!"

"Giám Thiên Hầu có không?"

"Sao ta biết được!"

"Văn vương có không?"

"Văn vương là Văn minh sư, khả năng cao là có!"

Tô Vũ nói xong, ánh mắt khẽ nhúc nhích. "Giám Thiên Hầu là cấp dưới của Văn vương, vì vậy y sẽ có? Không có khả năng đó, sao Văn vương có thể truyền cho y được!"

"Vậy thì chưa hẳn, ngươi còn không xác định thì liệu vạn tộc có biết không? Đã như vậy, mua bán có thể thành lập!"

Tô Vũ vẫn lắc đầu, "Dù Giám Thiên Hầu có thì y cũng sẽ không bán cho ta!"

"Cũng phải!"

Lưu Hồng cười bảo: "Bất quá chỉ cần mưu đồ lâu một chút thì vẫn có thể làm được!"

Tô Vũ lắc đầu, "Khó, quá lâu thì ta chậm trễ không nổi! Ta tự suy nghĩ biện pháp vậy. Khoan, ngài nói cũng đúng, lợi dụng một số người thì vẫn có thể đấy!"

Tô Vũ sờ sờ cằm, "Tìm địch nhân đến hợp tác rồi lợi dụng. . . Phù Thổ Linh được không nhỉ? Hoặc là Chiến Vô Song và Ma Đa Na? Miệng ta truyền đi sẽ không ai tin, bọn họ truyền đi thì khó nói! Đương nhiên, còn phải suy tính chênh lệch thời gian."

Nói xong, hai mắt Tô Vũ lóe sáng: "Để ta tính xem sao! Ngoại trừ việc thiếu Chu Thiên Thần Khiếu pháp thì ta còn thiếu một thứ, vật gánh chịu!"

Không phải thiếu mà là rất rất thiếu!

Ta cần thứ này!

Ta mới chỉ sáp nhập hơn 20 vật gánh chịu vào sách thôi.

Vạn Thiên Thánh nghe thế thì tỏ ra nghi ngờ: "Ngươi mà còn thiếu vật gánh chịu ư?"

Gia hỏa này không phải đã có rất nhiều sao?

Tô Vũ chợt nhớ tới việc này, trông mong nhìn về phía Tinh Nguyệt, đoạn hỏi: "Đại nhân, lần này giết nhiều vô địch như vậy, có lưu lại vật gánh chịu nào không?"

Tinh Nguyệt đạm mạc đáp: "Có, những người khác không thèm để ý, bổn tọa đã thu lại! Nếu ngươi lại lập công nữa thì bổn tọa có thể thưởng cho ngươi!"

Tử Linh vốn không quá để ý tới thứ này.

Tinh Nguyệt biết rõ Tô Vũ đang cần nên mới góp nhặt lại.

Bình Luận (0)
Comment