Tô Vũ khẽ nhíu mày, "Chuyện này mà có người đáp ứng ư? Quân đội, chính vụ, giáo dục, kể cả Phủ chủ đều giao cho Thánh Địa quyết định?"
Hạ Hổ Vưu cười đáp: "Trước kia rất khó nói, sau này thì không nhất định! Vì vậy có một số việc vẫn nên tranh thủ giành lấy mới tốt. Một khi thành công, Nhân cảnh sẽ coi Thánh Địa vi tôn! Chỉ cần tầng trên có thể ngăn chặn những vị vô địch kia, vậy tình cảnh Nhân cảnh nhất thống không phải là mộng tưởng nữa!"
Hiển nhiên Đại Tần vương hy vọng có thể cải biến tình cảnh hiện nay, nhưng mà khó xử trong đó Tô Vũ suy nghĩ một chút liền thấy rõ.
Vô cùng khó khăn!
Tô Vũ không hỏi sâu vào việc này thêm, hắn chỉ nói: "Ngoại trừ chuyện Thánh Địa thì sao? Việc này ta chẳng muốn quản, mời ta về Nhân cảnh ngoại trừ cha ta thì có còn việc gì khác không?"
"Không." Hạ Hổ Vưu không xác định lắm đáp: "Đại khái không còn nhỉ?"
"Bọn họ cũng biết hiện tại ta đi ra ngoài rất nguy hiểm, quá nhiều kẻ đang ngó chừng ta!"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Nhất là vào trong Nhân cảnh, trấn thủ không thể tùy tiện đi tới, mà ta cũng không thể phóng thích tử khí quá nhiều, bằng không thì rất dễ mở ra thông đạoTử Linh, một khi mở ra thông đạo sẽ không có biện pháp đóng lại, các ngươi sẽ không chịu được! Vì vậy ở Nhân cảnh, thực lực của ta bị áp chế rất lớn!"
Hạ Hổ Vưu gật đầu, "Về vấn đề an toàn của ngươi ta cũng đã đề cập qua, tổ gia gia của ta ngỏ ý nếu ngươi đồng ý đi thì ông ấy sẽ hộ vệ toàn bộ hành trình! Thực lực của ông ấy ngươi cũng biết mà, muốn vượt qua ông để đối phó ngươi tối thiểu phải là Hợp Đạo! Nếu ngươi cảm thấy không đủ thì có thể bảo thêm Đại Minh vương tới nữa, hai người bọn họ hộ vệ cho ngươi, dù Hợp Đạo tới, nhất thời nửa khắc cũng khó có thể đánh hạ!"
Tô Vũ phì cười, "Nói như vậy, xem ra Nhân tộc cũng rất có thành ý nhỉ?"
Lần này hai vị văn-võ-song-toàn nguyện ý liên thủ hộ vệ cho Tô Vũ, thành ý tự nhiên là đầy đủ.
Nhưng càng là như thế, Tô Vũ càng cảm thấy lần này mục đích bọn họ mời hắn về chưa hẳn đã đơn giản.
Thế trận này...
Nói thật không cần phải đến mức ấy.
Trước đó Tô Vũ cũng đã chuẩn bị về Nhân cảnh một chuyến, thế nhưng dù hắn đi thì tỉ lệ lớn là sẽ không xâm nhập Nhân cảnh, mà là tới Đông Liệt Cốc, đi qua thông đạo phụ cận, mục đích chủ yếu của hắn vẫn là lấy đi Thức Hải Bí Cảnh.
Về chuyện của phản đồ. . . Nhân tộc chắc gì đã tin tưởng mình!
Hiện tại thì hay rồi, Nhân cảnh gióng trống khua chiêng mời hắn về, trên danh nghĩa là mừng thọ, thực tế thì khó mà nói, tuy nói là bàn bạc sự tình Thánh Địa, nhưng việc này cũng không phải thứ Tô Vũ có thể quyết định.
Đại Tần vương đưa ra yêu cầu rất cao, trong tình huống này Tô Vũ cảm thấy dù là những vị cường giả vô địch không có tâm tư gì thì cũng chưa chắc sẽ đáp ứng, đây khác nào chắp tay dâng giang sơn cho người!
Giao toàn bộ quyền hành cho Thánh Địa phán quyết!
Tô Vũ rơi vào trầm tư, mời hắn về không phải ý của Đại Tần vương thì chính là ý của Đại Chu vương, dù sao chắc chắn không phải ý của Đại Hạ vương. Dù Đại Hạ vương muốn mời thì cũng chỉ mời mình tới Đại Hạ phủ chứ không phải để đàm phán về chuyện Thánh Địa.
Hạ Hổ Vưu biết rõ hắn đang cân nhắc lợi và hại, cậu suy nghĩ một chút bèn nói: "Ta cảm thấy nếu ngươi thật sự lo lắng thì có thể mời hai vị đi cùng ngươi."
"Ai cơ?"
"Hứm hừm!"
Hạ Hổ Vưu nháy nháy mắt ra hiệu, nhìn lên đầu của hắn, Tô Vũ khẽ giật mình, phản bác ngay: "Đừng nói giỡn!"
Hắn biết rõ cậu đang ám chỉ người nào!
Mấu chốt là ta tự tìm chết à?
Cục lông lớn và vợ nó mà tìm tới thì sẽ ăn ta trước tiên!
Hạ Hổ Vưu tự tin nói: "Ai đùa ngươi, ngươi sợ cái gì! Nói thật, nếu mang theo hai vị này thì đi đâu cũng không sợ! Các vị trấn thủ còn bị hạn chế, hai vị này thì đi tới đâu cũng được!"
Tô Vũ cười nhạo: "Lỡ không khống chế được. . . Ồ, biển ý chí của vô địch Nhân tộc đều biến mất sạch!"
". . ."
Hạ Hổ Vưu không phản bác được, cũng đúng, hai vị Hợp Đạo a!
Nếu bọn họ đều tiến nhập Nhân cảnh, một khi không ai ngăn trở, vèo vèo, Nhân cảnh đại khái sẽ xong đời!
Những Hợp Đạo khác thì còn chưa chắc, nhưng hai vị này chỉ cần nuốt ực một cái, biển ý chí sẽ biến mất luôn!
Nghĩ vậy, Hạ Hổ Vưu chợt không rét mà run, "Khụ khụ, ta chỉ đùa chút thôi."
Tô Vũ sờ sờ cằm, nghĩ lại cũng đúng!
Ta chưa bao giờ bái phỏng hai vị này!
Nếu thật sự đi gặp, không cần hai vị, dù chỉ mang theo một vị bên người thì ta sẽ không sợ Hợp Đạo đánh lén.
Thời gian kế tiếp có lẽ ta sẽ gặp không ít phiền toái.
Mang theo Hợp Đạo bên người thì mức độ an toàn liền tăng lên rất nhiều!
Lão Quy rất mạnh, nhưng lão Quy có chức vụ bên người, cũng không thể ở lâu, một khi ở lâu tại Nhân cảnh sẽ dễ xảy ra vấn đề.
Sợ là sợ khi ta đi gặp mặt Cục lông lớn và vợ của y, mới vừa chào: "Đại lão, chào ngài..."
"Chào, ực!"
Sau đó... không còn sau đó nữa rồi!
Tô Vũ cũng thấy không rét mà run, hai vị cường giả này đem lại cho hắn ấn tượng chính là: ăn ăn ăn, ăn sạch cả thế giới!
Lắc lắc đầu, Tô Vũ thấy có mồ hôi lạnh thấm ra trên trán mình!
Thế nhưng. . . Đúng là lòng hắn vẫn hơi rung động.
Thật sự có thể mang theo hai vị này, ta mặc kệ ngươi có âm mưu quỷ kế gì, không đến ba vị Hợp Đạo trở lên thì ta căn bản không sợ các ngươi!
Đề nghị này của Hạ Hổ Vưu có thể cân nhắc lại.
Hạ Hổ Vưu thấy hắn không nói gì bèn lên tiếng: "Cứ quyết định như vậy đi. Ngươi về Nhân cảnh một chuyến, thuận tiện cũng thăm Nam Nguyên đang xây dựng luôn, dù sao cũng là quê hương của ngươi mà, lần trước bị đánh nát rồi, ngươi về xem thử coi xây dựng thế nào."
Tô Vũ mỉm cười, "Nhân tộc mỗi lần có việc đều để ngươi đến tìm ta, thực là có can đảm! Tiểu mập mạp, ngươi cũng không sợ ta nghi ngờ à?"
Hạ Hổ Vưu nhún vai, rung rung thịt mỡ trên người, thản nhiên đáp: "Những người khác dễ gặp chuyện không may, ta đến thì dù sao cũng không lo bị ngươi thủ tiêu, đúng không?"
Nói xong cậu lại cười ha hả: "Điều này cũng chứng tỏ mắt nhìn người của ta rất tốt, lần đầu tiên gặp ngươi đã biết rõ ngươi nhất định có thể trở thành đại nhân vật một phương. Nhìn xem, ta nhìn đúng rồi đây! Chỉ thoáng chốc ngươi đã ngoi lên vị trí bá chủ cổ thành rồi!"
Tô Vũ cũng phì cười, Hạ Hổ Vưu lại nói: "Đúng rồi, có yêu cầu gì đối với lễ chúc thọ của cha ngươi không? Tổ chức trong Nhân cảnh hay là mở rộng ra Chư Thiên? Có muốn mời một số cường giả Chư Thiên tới tham dự không?"
Tô Vũ bật cười, "Chủ ý của ngươi hay của ai vậy? Cường giả Chư Thiên không đến Hợp Đạo thì ai dám tham gia? Không sợ Tô Vũ ta trở mặt, một hơi giết toàn bộ à?"
"Không thể nói như vậy!"
Hạ Hổ Vưu nhắc nhở: "Có đôi khi hai quân giao chiến không chém sứ giả mà! Mời một ít cường giả Chư Thiên để biểu lộ thành ý của ngươi, hòa hoãn quan hệ căng thẳng đôi bên cũng tốt. Ngươi nhìn đi, ta mời các ngươi tham gia thọ thần sinh nhật của cha ta thì sẽ đại biểu ta là người theo chủ nghĩa hòa bình. Cũng không cần mời gia hỏa quá mạnh đâu, kẻo lại phiền toái, mời một số thiên tài như Chiến Vô Song, Ma Đa Na gì đó. . ."
"Bọn hắn dám đến sao?"
Tô Vũ tỏ ra nghi ngờ, Hạ Hổ Vưu liền đáp: "Vì sao lại không dám? Bọn họ là thiên tài không sai, thế nhưng hiện tại giết họ ngoại trừ kích khởi lửa giận của các đại tộc thì có ích gì không? Bọn hắn bây giờ chẳng có tí uy hiếp gì với ngươi! Giết bọn chúng chỉ kích thích các đại chủng tộc càng thêm đối địch với ngươi, đối địch với Nhân tộc mà thôi."
Nói xong cậu lại bổ sung: "Hơn nữa thời ở khắc mấu chốt, còn có thể giữ họ lại làm lợi thế mà!"
"Vì sao họ phải đến?" Tô Vũ cười nói: "Ngươi nói thử xem?"
Hạ Hổ Vưu tùy ý đáp: "Dò xét tình huống của ngươi ở khoảng cách gần, tìm cơ hội tìm hiểu xem lần này Nhân tộc và ngươi định làm cái gì, đều là tình báo rất quan trọng đó!"
Tô Vũ nhìn cậu một cái, "Chủ ý của ngươi à?"
"Không, là của các vị Đại Tần vương!"
Hạ Hổ Vưu cười hì hì: "Các ngài ấy hy vọng ngươi có thể mời thêm nhiều hảo hữu các tộc tham dự, đừng suốt ngày chỉ biết đánh đánh giết giết. Lần này thật sự là muốn chúc thọ cho Tô thúc thúc, ba mươi sáu phủ đều phải phái nhân vật trọng yếu tới tham dự!"