Một lát sau.
Bích Nguyệt Hồ.
Nơi này gần Bạch Long Sơn.
Bạch Long Sơn, ý nghĩa như tên, là nơi cư trú của một bị Bạch Long, Tô Vũ vừa xuất hiện, một lát sau, một lão nhân hiện lên, nhìn thấy là Tô Vũ, ánh mắt có chút phức tạp, hơi khom người nói: “Bái kiến Tô thành chủ!”
“Bạch lão khách khí!”
Tô Vũ cười nói: “Thực lực Bạch lão có tiến bộ, đã sắp bước vào Nhật Nguyệt cửu trọng rồi!”
Bạch Long nhẹ giọng nói: “Kém xa thành chủ.”
“Cảnh giới cao hơn ta nhiều!”
Tô Vũ cười: “Bạch lão, lúc trước chưa kịp cảm tạ, nghe nói Bạch lão rời núi vài lần vì đa thần văn hệ ta, đa tạ!”
Bạch lão nhẹ giọng đáp: “Đó là bổn phận của ta! Thành chủ khách khí!”
“Cần vậy mà!”
Tô Vũ mỉm cười: “Bạch lão, không cần câu nệ như vậy, ngài là tiền bối, còn ân oán giữa ta và Long tộc thì không quan hệ đến ngài! Đại Minh phủ cũng có một tiểu Kim Long, còn là hậu duệ của vô địch, Chu Phủ chủ chém giết với Long tộc, tiểu Kim Long còn mặc kệ, Bạch lão nên nghĩ thoáng ra thì hơn... Đương nhiên, chủng tộc cũng quan trọng, ta biết rất khó để Bạch lão buông bỏ chủng tộc.”
Bạch lão thở dài: “Có lẽ ngài đúng! Ta không nên quan tâm chuyện này, ta chỉ là tọa kỵ Nhị Đại phủ trưởng thu phục, đã không còn là Long tộc từ lâu rồi, thậm chí cũng bị Long tộc xoá tên. Nhưng có nhiều lúc vẫn không nhịn được mà suy nghĩ, cuối cùng Long tộc và Nhân tộc có đại chiến hay không? Mà ta... Nên đi nơi nào?”
Ông cảm thấy tương lai rất mê mang!
Long tộc sẽ khai chiến với Nhân tộc sao?
Lần này, Đại Chu vương mang vô địch tàn sát Long giới, đánh chết hai vị Long vương, trong Tinh Vũ phủ đệ, cũng có hai vị Long vương bị giết, sau đó, Thực Thiết Thú Hoàng còn ăn một vị...
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Long tộc đã mất năm vị Long vương!
Nội tình Long tộc không bằng Thần Ma Tiên, mất đi năm vị Long vương, Long tộc tổn thất quá lớn.
Tô Vũ gật đầu: “Cũng đúng, có lẽ cuối cùng Nhân Long vẫn sẽ đại chiến! Lần này ta có mời Long Vô Ưu của Long tộc, để xem Long tộc có ý tứ gì, có lẽ Bạch lão có thể tâm sự cùng Long Vô Ưu, hắn là tôn tử của đại trưởng lão Kim Long tộc, có lẽ sẽ biết gì đó.”
“Đa tạ thành chủ thành toàn!”
“Khách khí!”
Tô Vũ mỉm cười không nói thêm, đạp không rời đi, nháy mắt rơi vào trong hồ.
Hồ nước tự động tách ra, lộ ra một mật thất nằm sâu trong đáy hồ, đây là nơi bế quan của Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Trong mắt Tô Vũ bùng nổ thần quang, lập tức xem thấu mật thất.
Bên trong có một vị lão nhân gầy gò, tóc dài chấm đất, màu tóc ảm đạm, khí tức mỏng manh, quần áo trên người cũng đã rách nát, cảm giác có thể sẽ chết bất cứ lúc nào.
Đó là sư phụ của Lưu Hồng, là vị Triệu Các lão vẫn luôn bế quan kia.
Khí tức Sơn Hải đỉnh phong như ẩn như hiện.
Có dấu hiệu Nhật Nguyệt, nhưng mãi không thể bước vào.
Ánh mắt Tô Vũ sắc bén, lập tức xem thấu vài điều, nhiều thần văn, không ít thần văn ngoại tộc, quy tắc xung đột, khiến ông không thể bước đến một bước kia, Thần khiếu không thể tương hợp.
Thần văn đang xung đột!
Hiện giờ, Tô Vũ đã hiểu biết sâu hơn về phương diện này, có lẽ thần văn Nhân tộc và thần văn vạn tộc có sự xung đột về quy tắc, đại khái nó đã tồn tại ngay từ ban đầu.
Nhưng mấy năm trước, những người khác có thể thăng cấp, Tô Vũ đoán rằng có thể mấy năm trước Nhân cảnh vừa mới mở ra, quy tắc vạn tộc thẩm thấu không sâu, vậy nên Nhân cảnh có thể lợi dụng chỗ trống quy tắc.
Hiện giờ, quy tắc hội nghị thượng cổ đã thẩm thấu vào được, vậy nên mới dẫn tới quy tắc Nhân tộc và vạn tộc xung đột mạnh hơn.
Phỏng đoán này hợp lý hơn một vài suy đoán trước kia.
Tô Vũ yên lặng nhìn quy tắc xung đột.
Thần văn xung đột!
Những điều này khiến lão nhân không thể đột phá, hai phe giằng co không ngừng.
Đối phương có không ít thần văn Nhân tộc, cũng có nhiều thần văn vạn tộc.
Nếu muốn thăng cấp thì cũng có biện pháp.
Hơn nữa còn là không ít!
Thứ nhất, áp chế quy tắc Nhân tộc, thứ hai, áp chế quy tắc vạn tộc, thứ ba, khiến hai phe đạt đến trạng thái cân bằng.
Cục lông nhỏ làm được, Tô Vũ cũng có thể.
Trầm ngâm một lát, Tô Vũ quan sát lão nhân kia, lão nhân kia hoàn toàn không nhận ra, Tô Vũ trực tiếp truyền âm: “Triệu Các lão, vãn bối Tô Vũ, đáp ứng sở cầu của Lưu Hồng lão sư, tới trợ giúp Các lão đột phá Nhật Nguyệt!”
Phốc!
Trong mật thất, lão nhân bỗng nhiên hộc huyết, mở mắt nhìn, ánh mắt có chút ảm đạm.
Giờ phút này, trước mặt ông hiện lên một thân ảnh.
Ông không cảm thụ được khí tức, chỉ có một cảm giác... là cường đại!
Vô cùng cường đại!
Khí tức không rõ, tư thái thong dong, khuôn mặt tươi cười nhàn nhạt, ngay từ ánh mắt đầu tiên, Triệu Các lão đã có chút chấn động, thở dốc nói: “Ngươi... Ngươi là ai?”
“Vãn bối Tô Vũ!”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi bổ sung thêm: “Truyền nhân đa thần văn hệ.”
“Đa thần văn... Diệp Bá Thiên...”
Triệu Các lão nhìn về phía Tô Vũ, giờ phút này, Tô Vũ vẫn chưa tiến vào mật thất, mật thất cũng không phải trong suốt, nhưng thân ảnh hắn lại hiện lên trong mắt Triệu Các lão, cho ông nhìn rõ ràng,
“Diệp Bá Thiên... Đó là tằng sư tổ của ta, ta là đồ đệ của Bạch Phong, Các lão biết Bạch Phong không?”
“Biết...”
Triệu Các lão thở dốc, khi ông thu đồ đệ, Bạch Phong cũng nhập học.
Ông nhớ một chút, nhưng Bạch Phong trong trí nhớ của ông là một đứa trẻ.
Bạch Phong đã có học sinh rồi ư?
Bây giờ là năm nào?
“Bên ngoài... thay đổi rồi sao?”
Trong lúc nhất thời, Triệu Các lão hoảng hốt, học sinh của Bạch Phong đã cường đại tới mức ông không tra xét được?
Vậy Bạch Phong thì sao?
Hồng Đàm thì sao?
“Hiện tại là năm nào?”
“Lịch An Bình, năm 352!”
“Năm 352?”
Triệu Các lão sửng sốt, ông mới bế quan 10 năm!
10 năm mà thế cục đã thay đổi lớn như vậy?
“Ngươi là do Lưu Hồng tìm tới?”
Tô Vũ cười đáp: “Đúng, hắn có việc nên đã đi đến chiến trường Chư Thiên, hiện tại có lẽ đã đi đến chỗ xa hơn rồi, trước khi đi, hắn nhờ ta tới trợ giúp Các lão một tay! Ta thấy Các lão tiêu hao quá lớn, nhưng cách Nhật Nguyệt không xa, ta cho Các lão ba sự lựa chọn!”
“Thứ nhất, xử lý tất cả thần văn không phải của Nhân tộc, Các lão tự nhiên sẽ thăng cấp Nhật Nguyệt!”
“Thứ hai, xử lý tất cả thần văn Nhân tộc, Các lão cũng có thể thăng cấp!”
“Thứ ba, giữ lại tất cả thần văn, ta giúp Các lão cân bằng hai loại thần văn, thăng cấp Nhật Nguyệt, nhưng sau này e rằng khó có thể thăng cấp, trừ khi vẫn luôn duy trì cân bằng!”
Triệu Các lão kinh hãi, ba loại lựa chọn!
Ba loại phương pháp, đối phương đều nói có thể giúp mình thăng cấp Nhật Nguyệt.
Rốt cuộc hắn có thực lực gì?
Giờ phút này ông cảm thấy rất mờ mịt, rất chấn động, ông thở dốc: “Ngươi... Các hạ, thực lực gì?”
Tô Vũ cười nói: “Sơn Hải.”
“Sơn Hải?”
Không có khả năng!
Khí tức vô cùng thần bí khiến người ta rung động, sao có thể chỉ là Sơn Hải?
Tô Vũ lại cười: “Cảnh giới là cảnh giới, thực lực là thực lực, tiền bối không cần suy nghĩ nhiều, tiền bối nhanh lựa chọn đi, ta giúp tiền bối thăng cấp, cũng coi như hoàn thành một cọc tâm sự của ta!”
Cảnh giới là cảnh giới...
Triệu Các lão đã nghe ra thâm ý trong câu nói, hiển nhiên, thực lực của hắn không phải Sơn Hải!
Triệu Các lão nhanh chóng ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta muốn hỏi chuyện này...”
“Ngài nói đi!”
“Chu Minh Nhân đâu?”
“Chết rồi!”
Triệu Các lão thở dài, nhưng không cảm thấy ngoài ý muốn, hiển nhiên đã chuẩn bị tâm lý, ông thở dài: “Ngươi giết à?”
“Không phải!”
Tô Vũ bình tĩnh: “Xem như tự sát, vài vị Các lão đơn thần văn hệ... Chết sạch! Cũng không đúng, Trịnh Ngọc Minh Các lão còn sống, nhưng đã bế quan, bế tử quan, có lẽ sẽ có ngày xuất quan, có lẽ sẽ không!”
“Đa thần văn hệ thắng ư? Các ngươi chiếm cứ học phủ rồi?”