Tô Vũ còn đang đắm chìm trong chuyện xưa của thời thượng cổ.
Mà sự tình liên quan tới hắn và Đại Nguyên vương đã truyền khắp chư thiên.
Tô Vũ và Đại Nguyên vương nổi lên xung đột!
Đại Nguyên vương mất khống chế, ra tay công kích Tô Vũ ngay tại chỗ, Tô Vũ phản kích, dưới tình huống đơn đấu đã đánh nổ hiện tại thân và tương lai thân của Đại Nguyên vương, kém chút đã giết đối phương. Nếu không phải lão sư hắn ngăn cản thì có lẽ bây giờ đã là đại chiến giữa cổ thành và Nhân tộc.
Bát quái này có uy lực quá lớn!
Nháy mắt đã lan khắp vạn giới!
. . .
Tiên giới.
Có người đang hồi báo với Thiên Cổ, lão nghe một hồi bèn thản nhiên nói: "Không có gì đáng để mừng rỡ! Đại Nguyên vương mất khống chế, chém tam thân của gã cũng tốt, tối thiểu có khả năng lưu cho gã một mạng! Tô Vũ chưa hẳn đã thật sự muốn giết gã! Mà hai vị Đại Chu và Đại Hạ vương ở ngay tại hiện trường, thế mà không thể ngăn cản Tô Vũ. . . Có lẽ chẳng qua là mượn tay Tô Vũ để trảm tam thân của Đại Nguyên vương mà thôi, không chừng Tô Vũ bị mượn làm đao!"
Bọn họ không tiện chém tam thân của Đại Nguyên vương, để Tô Vũ chém thì lại phù hợp.
Vừa có thể lập uy lại vừa có thể tránh khỏi tranh chấp nội bộ của vô địch Nhân tộc.
Rất tốt!
Thiên Cổ không quá để ý chuyện này, huống chi, dù thật sự giết chết Đại Nguyên vương, một tên Vĩnh Hằng thất đoạn cũng không thay đổi được cái gì.
Phía dưới, Ngọc vương đang hồi báo lại nói: "Hoàng, lần này Tô Vũ muốn trở thành chủ nhân Thánh Địa của Nhân tộc. Ta thấy đây là do Đại Tần vương trải đường sẵn cho Tô Vũ, chúng ta cần làm gì không? Một khi trấn thủ cổ thành thật sự hợp lại với Nhân tộc, đối với các tộc khác quả là uy hiếp lớn!"
"Không đơn giản như vậy đâu. Những vị trấn thủ kia cũng không phải là vì Nhân tộc mà là vì Tô Vũ. Chỉ cần Tô Vũ chết, liên minh bèn sụp đổ!"
"Nhưng mà Tô Vũ không dễ giết. . ."
"Không vội!"
Thiên Cổ bình tĩnh nói: "Chờ đợi tin tức, chờ tin từ Tử Linh giới vực truyền đến! Hiện tại Tô Vũ còn có đường lui, dù cho ta tự mình đi giết hắn thì chỉ cần hắn trốn vào Tử Linh giới vực vẫn sẽ có khả năng chạy trốn! Ngược lại còn khiến người khác khinh thường chúng ta! Chờ đợi Tử Linh giới vực có an bài, trong ngoài giáp công, chúng ta sẽ tung một đòn giết chết!"
"Vậy còn Tinh Vũ phủ đệ. . ."
"Không cần để ý!"
Thiên Cổ bình tĩnh ngắt lời: "Sự tồn tại kinh khủng trong đó mà ra ngoài bây giờ cũng chỉ tạo thành đại kiếp chư thiên, không đơn thuần chỉ chúng ta gặp khó, nếu thật sự có thể dẫn ra, một khi đại kiếp buông xuống thì Tiên tộc vẫn còn đường lui!"
Ngọc vương khẽ gật đầu, lại hỏi: "Hoàng, chúng ta mặc kệ chuyện ở Nhân cảnh sao?"
Thiên Cổ suy nghĩ một chút, "Quản chứ! Tiếp tục liên hệ với một số Vĩnh Hằng Nhân tộc, nâng cao điều kiện lên đến mức chúng vô pháp cự tuyệt! Chỉ cần nguyện ý chuyển đổi thân thể hóa thành Tiên tộc thì ít nhất cũng sẽ là huyết mạch Hợp Đạo. Chúng ta sẽ tặng thêm Thiên binh và vật gánh chịu liên tục ba đời, Tiên tộc chắc chắn bảo đảm nhất mạch của chúng có Vĩnh Hằng ba đời! Tiên Vực là vua, độc bá nhất phương!"
Thiên Cổ thản nhiên nói: "Đem mục tiêu lan đến Nhật Nguyệt cảnh! Nhân tộc thiếu vật gánh chịu, dùng nó để dụ dỗ bọn chúng"
"Cái kia. . . Tiên tộc ta cũng không có quá nhiều, hơn nữa hiện tại mấy vị Đạo vương đang xin Tiên Hoàng điện vật gánh chịu. . . có cho họ không?"
"Đạo vương?"
Thiên Cổ khẽ nhíu mày, "Thành sự không có bại sự có thừa! Tính kế tới lui lại khiến Tiên tộc tổn thất nặng nề! Cũng chỉ có cháu trai Đạo Thành của hắn là đáng tiếc! Thôi, trả cho hắn một kiện vật gánh chịu đi. . ."
Ngọc vương gật đầu, tiếp tục nói: "Vậy còn Thần Ma bên kia. . ."
"Thần Ma?"
Thiên Cổ cười nói: "Hai tộc này lần trước chờ Tiên tộc tổn thất nặng nề mới cố ý ra sức! Hiện tại Trí vương chết rồi, Tô Vũ uy hiếp chúng ta, cũng đã nếu ra uy hiếp của hắn có bao lớn với vạn tộc, yên tâm đi, lần sau tái chiến thì Thần Ma đều sẽ ra sức!"
Ngọc vương khẽ gật đầu, rất nhanh lại nói: "Còn có một việc! Trên tay Tô Vũ còn một số cánh hoa Cửu Diệp Thiên Liên, nghe tin tức truyền về thì Tô Vũ có ý bán thứ này, hiện tại các tộc đều đang hội tụ về Nhân cảnh! Trên tay Tô Vũ khả năng cao là còn 7 cánh."
"Cửu Diệp Thiên Liên. . ."
Thiên Cổ thì thào một tiếng, rất lâu sau mới chậm rãi cất tiếng: "Tô Vũ nguyện ý bán ra vật này ư? Cửu Diệp Thiên Liên. . ."
"Ta mơ hồ có một vài ấn tượng, năm đó ở thời thượng cổ hình như có Cửu Diệp Thiên Liên giả xuất hiện."
"Giả mạo?"
Ngọc vương giật mình, Thiên Cổ nhíu mày nói: "Khó xác định, đó là chuyện ở thời thượng cổ, sau này cũng chưa từng nghe nói qua. Tô Vũ có quen biết Hồng Mông, Cửu Diệp Thiên Liên sinh trưởng tại Cung vương phủ, Hồng Mông có lẽ sẽ biết chút gì đó. . ."
Ngọc vương kinh ngạc hỏi: "Vậy Cửu Diệp Thiên Liên trong tay hắn là giả sao?"
"Khó nói. . ."
Thiên Cổ cũng không xác định, Ngọc vương liền nói ngay: "Có cần thông tri các tộc không?"
Thiên Cổ gạt đi, "Vì sao lại phải thông tri cho chúng?"
". . ."
Ngọc vương hơi nhíu mày, "Hoàng, ý của ngài là dù cho đó là đồ giả thì cũng chỉ suy yếu nội tình các tộc khác. Nhưng đồ do Tô Vũ cầm đi, hắn có khả năng sẽ càng thêm cường đại, sau này sẽ trở thành phiền toái càng lớn!"
Thiên Cổ bình tĩnh hỏi vặn lại: "Vậy ta hỏi ngươi, chúng ta nói với bên ngoài rằng Cửu Diệp Thiên Liên là giả, ngươi cảm thấy vạn tộc có tin không?"
". . ."
Sẽ tin sao?
Khó mà nói!
Có phải Tiên tộc sợ chúng ta xuất hiện Hợp Đạo cho nên cố ý nói đó là giả?
Đương nhiên, có lẽ có kẻ sẽ chần chờ, dù sao Tô Vũ gạt người không phải lần đầu tiên.
Thiên Cổ suy nghĩ một chút bèn mỉm cười, "Cử người của chúng ta tới đó nói với Tô Vũ rằng nếu muốn bán thì cũng được thôi, nhưng bán được bao nhiêu phải phân một nửa cho Tiên tộc, bằng không chúng ta liền vạch trần hắn!"
"Hắn sẽ đáp ứng à?"
"Thử một chút đi!"
Thiên Cổ bật cười, "Không đáp ứng cũng không sao! Không đáp ứng. . . Vậy thì cứ nói cho vạn tộc, tối thiểu sẽ có kẻ chùn tay."
"Vậy được!"
Ngọc vương suy nghĩ một chút bèn gật gật đầu, cũng phải, dù sao vẫn có thể thử một phen.
Đáp ứng thì sẽ được hưởng nửa phần.
Không đáp ứng thì họ sẽ vạch trần Tô Vũ, mặc dù Tô Vũ có khả năng vẫn tiếp tục giao dịch được, thế nhưng tối thiểu thu hoạch sẽ nhỏ đi rất nhiều.
. . .
Cùng lúc ấy.
Liệp Thiên các.
Lâu chủ Nam lâu cũng đang hồi báo, thư sinh không để ý tới y, nhìn Liệp Thiên bảng trước mặt rồi nửa ngày sau mới nói: "Giả thôi, Tiếu Khẩu Liên."
"Cái gì cơ?"
Lâu chủ Nam lâu không hiểu, thư sinh bình tĩnh giải thích: "Đó là một thứ không khác Cửu Diệp Thiên Liên lắm, rất khó phân rõ, thời thượng cổ đã có cường giả nhận lầm, Tô Vũ đại khái là đang giữ thứ này, hẳn Hồng Mông biết rõ nó ở đâu."
"Hắn lành nghề lừa gạt à?"
Lâu chủ Nam lâu hết sức kinh ngạc!
"Đại khái là vậy!" Thư sinh không quá để ý, lâu chủ Nam lâu vội vàng nói: "Vậy chúng ta công khai ra ngoài vật này là Tiếu Khẩu Liên đi!"
Thư sinh thản nhiên hỏi: "Ngươi muốn hắn truy sát ngươi như chó điên sao?"
". . ."
Lâu chủ Nam lâu sững sờ, "Vậy chẳng lẽ cứ mặc kệ? Khẳng định sẽ có người bị gạt!"
Đúng vậy, Liệp Thiên các mà lộ tin ra Tô Vũ điên khùng có khả năng sẽ đuổi giết tứ phía!
Tiên tộc không nói, nói cũng chưa chắc đã có người tin.
Liệp Thiên các nói ra thì khác, thế lực này chuyên buôn bán bảo vật, nắm rõ bảo vật như lòng bàn tay, bọn họ mà nói ra có lẽ thật sự sẽ phá hỏng kế hoạch của Tô Vũ!