Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2456 - Chương 2456: Mù Quáng Tin Tưởng

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2456: Mù Quáng Tin Tưởng
 

Bấy giờ thực lực Tô Vũ mạnh mẽ, lại học được phương pháp xuyên qua không gian nên tốc độ cũng cực kỳ nhanh.

Không đến 10 phút sau, hắn đã trở về Tô phủ.

Mà thần văn hóa thân thành sứ giả kia vẫn còn ở trong đại điện.

Tô Vũ vung tay lên, một đạo quang mang bắn vào trong cơ thể khôi lỗi.

Trên mặt khôi lỗi lộ ra nụ cười nhàn nhạt, không nói cái gì mà chỉ đi ra khỏi Tô phủ, vừa ra khỏi cửa, trong tay y đã đánh ra một đạo thủ ấn, đó là dấu hiệu thông tri với người bên ngoài rằng y không có việc gì, Tô Vũ đã đáp ứng.

Còn chuyện ai là người trung gian nhận tín hiệu thì sứ giả Tiên tộc cũng không biết, xem ra là để phòng ngừa bị Tô Vũ phát hiện.

. . .

Trong đại điện, Tô Vũ lắc đầu, cười khẽ, Tiên tộc thật là nhàm chán.

Muốn chia tiền mà chỉ qua loa thế thôi ư?

Dù gì cũng phải có một vị vô địch lén lút tới đây mới phải.

Giết vô địch dù động tĩnh có nhỏ thì cũng không thể không lộ ra chút gì, dầu gì cũng phải cử phân thân vô địch tới, giết đi thì đối phương cũng có thể cảm ứng được.

Nhất định cứ phải cử Nhật Nguyệt tới!

Đây là sợ vô địch tới thật thì sẽ bị mình giết sao?

"Đánh thủ ấn để báo bình an. . . Ngây thơ!"

Tô Vũ bĩu môi, thủ đoạn này đối phó người bình thường còn được, đối phó ta thì chưa đủ đâu.

Giết người sẽ có động tĩnh, có dị tượng, ta không giết tại Nhân cảnh là xong, làm sao ngươi quan sát ra được dị tượng?

Ngây thơ!

Ngoài cửa, sứ giả Tiên tộc mau chóng rời đi, trên thực tế, y chỉ là dạo qua một vòng rồi lại lặng lẽ trở về chỗ Tô Vũ.

Mà Tô Vũ còn tìm ra được một món bảo vật từ trong nhẫn chứa đồ của đối phương.

Một thứ đồ chơi cùng loại với cổng truyền tống!

Xem ra đây là thứ mà Tiên tộc chuẩn bị để chia của, Tiên tộc lo lắng dù cho Tô Vũ đáp ứng cũng sẽ không để người đem đồ đi, thế là lấy thứ này ra dùng, chờ Tô Vũ giao dịch một nửa lợi nhuận thì đối phương có thể trực tiếp truyền tống ra ngoài!

"Thứ này đúng là bảo vật, đáng tiếc..."

Đáng tiếc, nó chỉ là cổng truyền tống tạm thời, mở ra tầm bảy tám lần thì sẽ bị phá hủy.

Còn chuyện nó sẽ truyền tống đến đâu thì Tô Vũ cũng không biết.

Rất có thể vẫn là ở trong Nhân cảnh!

Khả năng truyền tống ra khỏi Nhân cảnh không lớn, nói như vậy, ở Nhân cảnh này Tiên tộc vẫn còn có sắp xếp.

Tên sứ giả kia phụ trách tới nhận bảo vật, truyền tống cho gia hỏa trung gian, sau đó lại nghĩ biện pháp vận chuyển về Tiên giới, kể từ đó, Tô Vũ cũng không có cách nào bắt được chúng.

Quá trình thì không sai, an bài cũng rất ổn.

Chỉ là họ nghĩ nhiều quá rồi, còn dám mong chờ Tô Vũ sẽ thật sự đáp ứng.

Vị sứ giả Nhật Nguyệt tứ trọng này cũng không biết nhiều thông tin, người nào là trung gian đều không nói cho y biết. Tiên tộc hẳn cũng lo lắng bị Tô Vũ một mẻ hốt gọn, sợ Tô Vũ mặc kệ hết thảy mà giết người rồi dùng tinh huyết rút ra trí nhớ của y.

Mà trên thực tế, Tô Vũ căn bản chẳng cần dùng tinh huyết để rút kí ức, Văn Minh Chí có thể xem quá khứ tương lai, đây mới là bảo vật tốt nhất.

Không quản cái tên này nữa, rất nhanh, đợt người tiếp theo vào cửa.

Cũng là đến để trao đổi Cửu Diệp Thiên Liên.

Không chờ những kẻ này cất lời, Tô Vũ dò xét một thoáng đã hừ lạnh một tiếng, "Cút! Chủng tộc phụ thuộc Thần tộc, không bán!"

Bên dưới, vài vị cường giả Nhật Nguyệt kinh hồn táng đảm nhưng cũng không dám cãi lại.

Trong lòng họ rất bất đắc dĩ, họ biết mình là chủng tộc phụ thuộc Thần tộc, chẳng qua là không nghĩ tới Tô Vũ hỏi cũng không hỏi là dùng riêng hay đổi cho Thần tộc đã trực tiếp đuổi người!

Rất nhanh, đám người này rời đi.

Mà bên ngoài, hết thảy những người muốn mua đều nghe được thanh âm lạnh như băng của Tô Vũ: "Các tộc phụ thuộc Tiên, Ma, Thần, Long, Minh đừng đến nữa, ta không giết các ngươi thế nhưng cũng đừng làm lãng phí thời gian! Còn nữa, một số tiểu tộc nếu bị mấy đại tộc này thu mua, dù hôm nay lấy được thì cũng nên suy tính xem mai sau ta có trả thù các ngươi hay không?"

Lời này vừa nói ra, một chút cường giả tiểu tộc đều run sợ.

Điều này cũng đúng!

Nếu như bị trả thù thì biết làm sao bây giờ?

Hiện tại, không còn một ai cân nhắc vấn đề thật giả nữa.

Làm sao có thể là giả được!

Nếu như chỉ là đồ giả, chẳng lẽ Tô Vũ còn không bán sạch sành sanh?

Hiện tại hắn lại giới hạn đối tượng, không cho đại tộc mua và uy hiếp tiểu tộc, trực tiếp đuổi người, hỏi cũng không hỏi là dùng bao nhiêu bảo vật tới đổi. Từ đó suy ra, sao Cửu Diệp Thiên Liên có thể là giả được?

Nếu là giả, cần phải làm đến mức như vậy không?

. . .

Nơi xa.

Ngũ Hành tộc cũng nghe thấy mấy lời này, trưởng lão bên cạnh Phù Thổ Linh hết sức hưng phấn, truyền âm bảo: "Hắn không nói Ngũ Hành tộc mà chỉ bảo mấy đại tộc như Thần Ma, như vậy, dù chúng ta sắp xếp người đến mua thì hắn cũng sẽ không để ý nhỉ?"

Phù Thổ Linh thấy tim quá mệt mỏi.

Vị này còn cố tự đưa thân tới để người ta lừa!

"Cứ theo ý trưởng lão đi!"

Phù Thổ Linh lười nói nhiều, dù sao gã cũng sẽ báo tin về sắp xếp của Ngũ Hành tộc cho Tô Vũ, để hắn đừng bán cho Ngũ Hành tộc quá nhiều, bán nhiều mà ngươi không trả, sau này ngươi muốn hợp tác với Ngũ Hành tộc thì thanh danh cũng không còn quá tốt.

. . .

Mà trong đại điện Tô phủ lục tục có người ngo ngoe tới.

Tô Vũ bán hàng giả thì cũng là buôn bán có chọn lọc.

Có người hắn bán, có người hắn không bán.

Kẻ nào mua được thì vụng trộm vui vẻ, không mua được thì uể oải vạn phần.

Kết quả sau khi ra ngoài, cả đám đều hết sức chán chường giống như không mua được gì, làm người bên ngoài cũng nghi hoặc không rõ rốt cuộc là đã mua hay vẫn chưa thể mua được?

Hiện tại họ cũng nhìn không ra.

Mà vị sứ giả Tiên tộc do thần văn của Tô Vũ hóa thân cũng dựa theo ước định truyền tống một ít bảo vật cho những gia hỏa trung gian.

Nếu còn không truyền tống bảo vật qua, bên này có người đang theo dõi, biết Tô Vũ đã đồng ý giao dịch nhưng không có bảo vật truyền tới thì sẽ chủ động đi liên hệ, vậy thì mọi sự sẽ bại lộ.

Tô Vũ cười cười, an bài của Tiên tộc nghiêm túc mà nói thì cũng coi như nghiêm cẩn.

Chỉ là không có chút phóng khoáng nào!

Còn làm ra vẻ thần bí như vậy, ba nhóm người không biết lẫn nhau, xem ra ở Nhân cảnh, Tiên tộc đã cài vào không ít thám tử.

Trước kia ở trong Vạn Tộc giáo, rất nhiều đại tộc đều có sắp xếp, duy chỉ Tiên tộc là không có, hiện tại xem ra không phải là không có, chẳng qua là cực kỳ điệu thấp, không lấy việc quấy rối làm mục đích, đơn thuần chỉ là để thu thập một chút tình báo mà thôi.

Do vậy, xác suất bị phát hiện nhỏ đi rất nhiều.

Tô Vũ cũng không nghĩ nhiều, hắn lấy ra một khối vật gánh chịu, bố trí đơn giản một phen rồi thật sự mở ra cổng truyền tống kia để chuyển đồ qua.

Hắn cũng muốn xem thử Tiên tộc có bao nhiêu bố trí tại Nhân cảnh.

Còn có bao nhiêu cường giả?

Trong vật gánh chịu hắn không lưu lại ấn ký của mình mà là một sợi ấn ký của ma ma Cục lông nhỏ, nếu đối phương có thể phát hiện ra thì tối thiểu phải là cường giả Vĩnh Hằng cửu đoạn đang tọa trấn, nếu không phát hiện, vậy tức là không có.

Không có thì sẽ không cách nào trừ khử ấn ký, Tô Vũ sẽ nhanh chóng định vị được chỗ của họ.

"Sẽ có cường giả sao?"

Tô Vũ suy nghĩ một chút, tự mình cũng bật cười.

Nếu đối phương thật sự có thể an bài một vị Vĩnh Hằng cửu đoạn tại Nhân cảnh, vậy thì đến Tô Vũ cũng thấy kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment