Ngay khi Tô Vũ truyền tống vật gánh chịu đi.
Nhân cảnh.
Trong một khe hở hư không, không gian thoáng dao động một chút, một khối vật gánh chịu nổi lên. Lúc này bên cạnh vật gánh chịu có một nhân vật cường hãn xuất hiện rồi nhanh chóng thiêu đốt vật gánh chịu.
Hỏa diễm bùng cháy hư không, vật gánh chịu kiên cố, nếu là giả thì trong nháy mắt sẽ bị đốt cháy!
Mà nếu trên vật gánh chịu lưu lại ấn ký truy tung, trừ phi đối phương có năng lực lạc ấn cường hãn vô biên, bằng không, bất kỳ ấn ký gì cũng sẽ bị đốt cháy.
Nhân vật cường hãn này thiêu đốt một hồi rồi mới thu hồi vật gánh chịu.
Nơi đây là một khu kiến trúc cổ to lớn.
Trong toàn bộ di tích cổ không chỉ có một người sống, cường giả kia vừa mới thu hồi vật gánh chịu thì có một người khác đi tới, "Vật gánh chịu à? Cũng coi như đáng để ra tay một lần! Bất quá vẫn phải cẩn thận một chút, sau khi thu nạp hai ba lần thì chủ động phá hủy cổng truyền tống đi."
Vị cường giả vừa đi tới này có khí tức rất cường hãn, cái đầu cao lớn, mái tóc lại là màu đỏ tím.
Mà người trước đó đang ngồi xếp bằng lại là màu tóc trắng bạc.
Nghe thấy cường giả tóc đỏ nói chuyện, cường giả tóc bạc liền đáp: "Yên tâm, ta sẽ sớm phá hủy cái này, chẳng qua là không nghĩ tới Tô Vũ lại thật sự nguyện ý bỏ ra chỗ tốt. Cái tên này lá gan cũng không nhỏ, thật sự đúng là đang gạt người!"
"Thật sự rất muốn đi xem thử hắn là người ra sao, đáng tiếc..."
Cường giả tóc đỏ thở dài, “Không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ có cơ hội! Ngươi và ta tọa trấn ở đây hơn 400 năm, chờ thêm chút nữa, bây giờ chỉ cần vạn giới hỗn loạn, rất nhanh thôi sẽ có cơ hội cho ta và ngươi xuất hiện!"
"Hy vọng vậy! Ta thấy hơi nôn nóng rồi."
Cường giả tóc bạc lẩm bẩm: "Chúng ta tiến vào di tích này đã gần năm trăm năm, một mực không trở lại Tiên giới, tuy có liên hệ nhưng đúng là hầu như hoàn toàn không biết gì về bên ngoài, chỉ nghe thấy một ít chuyện nhưng đều không biết cụ thể."
Đúng vậy, đã mấy trăm năm.
Mấy trăm năm trước, lối đi Nhân cảnh mở ra, chư thiên xâm lấn Nhân cảnh.
Đại chiến kéo dài rất nhiều năm, cuối cùng cường giả Nhân tộc cũng đuổi đi được những người kia.
Mà lúc ấy, Nhân cảnh cũng có một số di tích bị các tộc xâm chiếm, cuối cùng đều bị đuổi đi.
Lúc ấy Nhân Tiên liên minh, Tiên tộc cũng tranh thủ chiếm đoạt không ít di tích của Nhân tộc, nơi đây chính là một trong số đó, cực kỳ kín đáo, các di tích khác về sau hoặc là bị Nhân cảnh tự mình tiếp quản hoặc là đã bị các tộc phá hủy.
Nơi này lại ẩn giấu vài vị cường giả Tiên tộc, họ một mực ngủ đông ở trong Nhân cảnh, chưa bao giờ đi ra ngoài.
Họ đang chờ đợi thời cơ, chờ đợi an bài.
Di tích này cũng cực kỳ kín đáo, không phải Hợp Đạo thì chỉ sợ cả đời cũng khó mà phát hiện.
Cường giả tóc đỏ nói: "Còn may Thiên Nguyên khí ở đây vẫn khá nồng đậm, kỳ thật cũng không hề tệ, tốt xấu gì còn có khả năng tự do hành động, dù sao cũng hơn là phải ngủ say trong Tiên trì, những người khác có thể chịu được, ta và ngươi cũng vậy."
"Ta không phải là không thể chịu đựng, có điều ta cảm thấy quá tịch mịch. Ngươi không thấy vậy à? Ngủ say thực ra cũng tốt, thời gian như thoi đưa, mà nếu như thanh tỉnh kỳ thật sẽ càng khó chịu hơn. . . Di tích nho nhỏ này ta đã nhìn không dưới ngàn vạn lần, xem phát ngán rồi!"
Cường giả tóc đỏ khẽ gật đầu, đúng là rất tịch mịch, cũng hết sức nhàm chán.
Y mở miệng an ủi: "Lần này Hoàng cho người liên hệ với chúng ta, Ngọc vương còn tự mình an bài người tới tiếp xúc, thậm chí bảo chúng ta thu nạp vật gánh chịu. Xem ra cũng sắp đến thời điểm chúng ta hành động rồi, bằng không sẽ không dễ dàng dùng tới chúng ta!"
Dứt lời, y lại cười nói: "Ta đoán Tiên giới và Nhân tộc có lẽ sắp bùng nổ chiến tranh!"
Nếu không phải sắp bùng nổ chiến tranh thì cũng sẽ không phái người tới thông tri vào lúc này.
Nếu muốn hành động, khẳng định đại chiến cũng sắp sửa ập đến.
Cường giả tóc bạc vui vẻ nói: "Không sai, đến lúc đó, Tiên Nhân đại chiến, nếu ngươi và ta có thể giết ra từ phía sau lưng ngăn chặn đường lui của cường giả Nhân tộc, dưới tình huống hai mặt thụ địch, chắc chắn Nhân tộc sẽ bị diệt vong!"
Nói đến đây, cường giả tóc bạc lại nhìn quanh di tích một vòng, đoạn hỏi: "Hỏa vương, ngươi cảm thấy có bao nhiêu người tiềm phục trong di tích giống chúng ta? Ngoại trừ tộc ta, tộc khác cũng có không?"
Cường giả tóc đỏ cũng chính là Hỏa vương, nghe y hỏi vậy bèn đáp: "Ta không biết, khẳng định là không ít! Các tộc rời khỏi Nhân cảnh sao có thể không lưu lại chút chuẩn bị nào! Không nói những cái khác, chỉ riêng Tiên tộc ta, ta phán đoán dạng di tích thế này không ít hơn ba cái. Các tộc Thần Ma có lẽ cũng tương tự."
"Thật sự hy vọng đại chiến đến nhanh một chút, chúng ta cùng nhau giết ra ngoài, giết cho Nhân cảnh trở tay không kịp. Cũng không biết đến lúc nào mới có thể khai chiến?"
"Nhanh thôi!"
Hỏa vương nói: "Mấy vật gánh chịu này Ngọc vương bảo để chúng ta dùng, y sẽ không lấy đi, ngươi đón thêm một hai cái rồi phá hủy cổng truyền tống đi."
Di tích nơi đây không chỉ có hai vị này mà còn nhiều người khác.
Đương nhiên, hai người bọn họ là Vĩnh Hằng, những người khác thì không phải, có một vài Nhật Nguyệt hoặc Sơn Hải năm đó lưu lại, những năm qua cũng vẫn luôn miệt mài tu luyện, chờ đợi thời cơ.
Tiên tộc và Nhân tộc giao chiến nhiều năm, chín lần triều tịch chi biến trôi qua tự nhiên phải biết Nhân tộc rất khó dây dưa, sao có thể không lưu sẵn lại hậu chiêu.
Năm đó liên minh cũng chỉ là kế tạm thời, khi đó Thiên Cổ vẫn chưa tỉnh, diệt Nhân tộc đối Tiên tộc cũng chẳng có chỗ tốt gì.
Về sau các tộc lui bước, trong lúc này họ đã sớm chiếm cứ một vài di tích trong kẽ hở không gian, các tộc chỉ chủ động nhường ra những di tích mà mọi người đều biết, phá hủy một số di tích dễ bị phát, nhưng mà họ vẫn lén lút chiếm giữ các di tích cực kỳ kín đáo, cơ hồ không người nào hay biết.
Lúc này đây, trong các di tích đó đều đang ẩn giấu rất nhiều người.
Các đại cường tộc có lẽ đều góp mặt.
Những năm qua họ một mực không vận dụng, chính là vì chuẩn bị cho đại chiến, giết ra từ nội bộ Nhân cảnh, bọc đánh đường lui của Nhân tộc, nhất cử tiêu diệt toàn bộ cường giả Nhân tộc!