Mà giờ khắc này, sắc trời cũng sáng lên.
Tô Vũ nhanh chóng đi tới học phủ, nhờ có Tiểu Chu vương gia tốc và các vị Đại Minh vương miệt mài chăm chỉ, đến lúc này, Vạn Môn tháp đã sắp chế tạo thành công.
Tiểu Chu vương lộ ra bộ dáng yếu ớt, vài vị vô địch đều trưng vẻ mặt tái nhợt, hư nhuyễn.
Đại Chu vương nhìn Tô Vũ, cười nói: "Sắp thành công rồi, còn thiếu mấy cái cửa nữa!"
Thành công, ông sẽ dẫn người đi ngay.
Tô Vũ hiểu rõ, gật đầu rồi truyền âm nói: "Bệ hạ, Nhân cảnh còn di tích mới chưa phát hiện ra không?"
"Ngươi nói là Nam Nguyên hả?"
"Không phải, ý ta hỏi là Nhân cảnh còn có di tích khác không?"
"Cái này khó mà nói, có lẽ có đấy, ngươi muốn tìm di tích à?"
"Không phải cái này, ta cảm thấy khả năng cao Tiên tộc nắm giữ một cái di tích mới."
Đại Chu vương như có điều suy nghĩ, hồi lâu sau ông mới nói: "Cũng có khả năng không phải, có thể là nắm giữ từ lâu rồi, trước kia ta đã điều tra nhưng không tra được, cũng không dễ tra! Năm đó Nhân Tiên liên minh, Nhân tộc ỷ vào Tiên tộc, thậm chí chủ động nhường ra một chút di tích, sau này Tiên tộc rút đi. . . Chúng có giữ lại hay không thì không rõ, chúng ta điều tra nhưng một mực không thể tra được, việc này chỉ có thể tạm gác lại. Nếu ngươi có phát hiện gì thì có thể kịp thời nói cho ta biết."
Nắm giữ từ xưa ư?
Tô Vũ suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu, "Ta biết rồi, có tin tức, ta sẽ báo cho ngài!"
Hai người vừa nói xong, Đại Minh vương quát khẽ một tiếng, sau một khắc, một tòa tháp cao do vạn môn tạo thành cấp tốc hiện ra, sau đó cấp tốc thu nhỏ!
Đại Minh vương gầm lên, Vạn Môn tháp chính thức thành hình!
Trong hư không, lôi kiếp hiện ra!
Đây là quy tắc trừng phạt!
Vạn Môn tháp không được ban thưởng, chẳng biết có phải là bởi vì thứ này không phải đại trận thiện lương hay không.
Bất quá lôi kiếp không lớn, Tô Vũ còn định nhúng tay, Đại Minh vương đã dễ dàng đánh tan đám sấm sét kia.
Sau một khắc, Vạn Môn tháp bay tới hướng Tô Vũ.
Mà bên kia, sắc mặt mấy vị vô địch đúc trận đều hết sức ảm đạm, đại trận này đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của bọn họ.
Đại Minh vương thở gấp, "Tên nhóc nhà ngươi yêu cầu quá cao, nếu là đại trận thông thường thì đã sớm rèn đúc thành công. Lần này mà ngươi hà tiện là không được nhé!"
Tô Vũ vui vẻ đáp: "Đa tạ chư vị, chờ thọ yến của cha ta kết thúc, ta sẽ thanh toán bảo vật trước đó đã đáp ứng, hơn nữa còn là gấp bội! Hiện tại ta phải vội vàng đi tham gia thọ yến cái đã."
Ở bên cạnh, Đại Chu vương im lặng.
Cái tên này định quỵt nợ đây mà!
Cũng không tính là quỵt nợ, đại khái hắn đang nghĩ chờ chết đi vị nào thì bớt đi người ấy, có thể tiết kiệm một chút.
Đúng là thật sự có thể bớt!
Đại Minh vương không biết chuyện, đương nhiên cũng không nghĩ nhiều, thọ yến diễn ra ngay hôm nay, cũng không cần chờ bao lâu nữa!
Mà Đại Chu vương thì lười vạch trần tư tâm của Tô Vũ, chỉ nói: "Các vị đã tiêu hao không ít, tìm một chỗ nghỉ ngơi khôi phục đi!"
. . .
Nam Nguyên.
Tô Vũ không đợi mấy vị Đại Chu vương nữa, bọn họ sẽ tự đến sau, còn chuyện sẽ có bao nhiêu chân nhân tới thì rất khó mà nói. Đại Chu vương bảo y sẽ không mang đi quá nhiều người.
Nam Nguyên mới xây không khác nhiều lắm so với trước kia, thế nhưng hết thảy kiến trúc đều là mới.
Giờ phút này, phần lớn người gốc Nam Nguyên vẫn chưa chuyển về.
Bất quá ngoài thành cũng có người Nam Nguyên tụ tập, hôm nay là đại thọ 50 của Tô Long… Khiến người ta nghe thấy mà không khỏi chép miệng ‘Đúng là phụ bằng tử quý’ (Cha đạt được vinh hiển nhờ con).
Không khí vẫn tính là náo nhiệt!
Nam Nguyên cũng giăng đèn kết hoa khắp chốn!
Bất quá người bình thường không nhiều, mà lại có thêm không ít binh sĩ ở cửa thành nghênh đón khách khứa.
Khách khứa rất nhiều!
Cường giả vạn tộc đã tới, nếu không tham gia thọ yến thì thật sự rất khó ăn nói.
Mà cường giả 36 phủ cũng có mặt đông đủ, có kẻ dĩ nhiên không quá tình nguyện, có kẻ thì chẳng để tâm, nhưng chung quy đều dồn dập hội tụ về Nam Nguyên.
Hôm nay Tô Vũ sẽ lên ngôi, đảm nhiệm vị trí chủ nhân Thánh Địa của Nhân tộc.
Tô Vũ đã vào thành!
. . .
Ngoài thành.
Rất đông cường giả hội tụ, nhưng họ cũng không vội vã đi vào.
Vị trưởng lão bên cạnh Phù Thổ Linh cũng tới, giờ phút này ông mang theo một chút thấp thỏm, truyền âm hỏi: "Phù Thổ Linh, ngươi nói xem hôm nay Tô Vũ trèo lên đỉnh Thánh Địa, Tiên Ma Thần Long có đến ngăn cản không?"
"Không đâu!"
Đây là phán đoán của Phù Thổ Linh, gã giải thích: "Bây giờ xuống tay với Tô Vũ sẽ không có ý nghĩa gì quá lớn! Các tộc chưa bố trí ổn thỏa ở Tử Linh giới vực, hiện tại làm loạn, giết không được Tô Vũ, lại còn dễ dàng bại lộ át chủ bài của vạn tộc, không hề có lời!"
Đây là suy đoán của gã, gã cảm giác vấn đề sẽ không lớn.
Trên thực tế, người thông minh đều nghĩ như vậy.
Hiện tại, vạn tộc sẽ không ra tay với Tô Vũ.
Bao gồm cả đại tộc như Tiên Ma, lúc này họ cũng chỉ đi xem náo nhiệt, không hề nghĩ đến chuyện ra tay với Nhân tộc hay Tô Vũ. Hiện tại mà ra tay quả thực là không có ý nghĩa gì hết, cũng giết không được Tô Vũ bởi vì hắn có đường lui.
Cho nên, Thần Ma Tiên Long kỳ thật đều cử sứ giả tới chúc mừng. . . Nói là chúc mừng nhưng thực tế là đến xem náo nhiệt, xem xét tình huống.
Tất cả mọi người không nghĩ sẽ làm gì Tô Vũ trong hôm nay.
Nếu như Nhân tộc xảy ra tranh chấp nội bộ thì đó mới là điều thú vị.
. . .
Nơi xa.
Ma Đa Na suy nghĩ một chút, cũng dặn dò cường giả Ma tộc bên cạnh: "Hôm nay không nên gây chuyện, trêu chọc Tô Vũ bây giờ không có bất kỳ ý nghĩa nào!"
Bên cạnh gã, một tôn cường gia chuẩn vô địch khẽ gật đầu.
Quả thực hôm nay gây rối thì cũng chẳng có tác dụng gì.
Cho nên trừ khi Nhân tộc tự tranh chấp nội bộ, bằng không thì sẽ không có vấn đề gì lớn, hoặc là Tô Vũ nhàn rỗi muốn tìm chút chuyện làm, nếu không thì lần thọ yến này chỉ là xem Tô Vũ thu thập ba mươi sáu phủ như thế nào.
. . .
Một bên khác.
Chiến Vô Song cũng dặn dò người bên cạnh giống như thế, vẻ mặt y hơi trắng bệch, y vẫn còn bị Tô Vũ bố trí cấm chế, lần này tới đây cũng là vì để giải trừ cấm chế, mấy ngày nay Tô Vũ không gặp y, xem ra còn phải tìm cơ hội gặp Tô Vũ một lần mới được.
. . .
Thần Ma Tiên Long. . .
Từng đại tộc đều không định gây phiền toái cho Tô Vũ vào hôm nay, một mặt là do bản thân Tô Vũ rất mạnh, một mặt khác đây là ở nội bộ Nhân cảnh, mấy vị Đại Chu vương đều có mặt, ba mươi lăm vị trấn thủ và cả Đại Tần vương cũng đang ngó chừng. Giờ phút này mà xuống tay với Tô Vũ, dù cho hắn không địch lại thì cũng có thể mở ra lối đi Tử Linh rời đi.
Dù muốn đối phó hắn thì cũng sẽ không chọn Nhân cảnh, không chọn thời điểm hiện tại.
Cho nên đại tộc hay tiểu tộc đều như nhau, thấy đám Ma Đa Na đều an ổn có mặt thì không ai cảm thấy hôm nay sẽ có phiền toái gì lớn.