Trong nhà cổ, một quyển sách chậm rãi bay ra, hóa thành một vị lão nhân tóc trắng.
Lão nhân nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt hết sức tang thương, sau đó lão cười nói: "Tiểu hữu, lời ta vừa mới nói, ngươi có thể hiểu được không? Cái gì cũng có thể không phải là duy nhất, chỉ có thời gian mới là độc nhất vô nhị! Đây là lý niệm của chủ nhân, cái gọi là thời không trường hà cũng chỉ là một vòng năng lượng đặc thù mà thôi!
Xuyên qua quá khứ tương lai... Xuyên về quá khứ là không thể nào, tương lai thì vẫn có khả năng, thế nhưng trên thực tế, cái mà các ngươi gọi là xuyên qua tương lai thực ra chỉ là phong ấn chính mình. Ngươi cho rằng ngươi đang xuyên qua, không phải đâu, thật ra chỉ là ngươi phong ấn bản thần, một vài năm sau tỉnh dậy, ngươi sẽ phát hiện ngươi đang ở tương lai!"
Lão mỉm cười nói tiếp: "Nói thí dụ như chúng ta, nếu giờ chúng ta đi ra ngoài, đã nhiều năm như vậy không ai thấy chúng ta, chúng ta có thể nói rằng chúng ta đã xuyên qua thời gian, từ hơn mười vạn năm trước đi tới hơn mười vạn năm sau.
Trên thực tế, chúng ta thực sự đã xuyên qua tương lai rồi sao?"
Tô Vũ hiểu rõ, đứng dậy chắp tay, cung kính nói:
"Đa tạ tiền bối lý giải nghi hoặc!"
"Không dám!"
Thư Linh thấy được vương miện trên đầu Tô Vũ thì tươi cười: "Gọi một tiếng tiểu hữu đã là mạo phạm rồi, Nhân chủ của Nhân tộc... Ký kết khí vận của Nhân tộc vào một người, thân phận tiểu hữu cao hơn ta nhiều!"
Tô Vũ cười đáp: "Đạt giả vi tiên, tiền bối khách khí"
Thư Linh mỉm cười, lão cũng không nhiều lời.
Không bao lâu sau, phía sau cổ ốc có một lối đi lấp lánh hào quang, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tô Vũ, một gốc Trà Thụ có rễ cây hóa thành chân, trong chớp mắt đã hóa thành một vị nữ đồng!
Tô Vũ sửng sốt, mẫu thụ?
Quả thật là có thêm kiến thức!
Nữ đồng kia giống như em bé trên tranh tết, mặc yếm nhỏ vui vẻ chạy tới, trước đó Tô Vũ còn tưởng rằng đó là một vị lão đầu, không nghĩ tới lại là em bé, khó trách còn phải lo tắm rửa!
Nữ oa oa kia nhảy nhót di chuyển, nàng nhìn thoáng qua Tô Vũ, nãi thanh nãi khí hỏi: "Ngươi là đồ đệ của tiểu chủ tử à?"
Tô Vũ lắc đầu, ăn ngay nói thật: "Không biết có tính hay không, thế nhưng ta kế thừa Thời Gian sách của Thời Gian sư, đây cũng coi như là đồ đệ sao?"
Nữ đồng cũng không biết, nàng bèn nhìn về phía Thư Linh.
Thư Linh cười đáp: "Hẳn là tính, Thời Gian sách sẽ không tùy ý nhận chủ"
"m Nữ đồng lại vui vẻ ngó Cục lông nhỏ trên đầu Tô Vũ, chỉ tay vào nó: "Đây là Bánh Nhân Đậu đúng không?"
"Không phải" Tô Vũ đáp: "Đó là con trai của Bánh Nhân Đậu!"
"Ô oa..
Nữ đồng khẽ gật đầu, nàng vẫn hết sức tò mò nhìn Tô Vũ và Cục lông nhỏ.
Tô Vũ lại càng ngày càng cổ quái, Bánh Nhân Đậu, Trà Thụ, Thư Linh, Giám Thiên Hầu, Tiểu Bạch Cẩu...
Đây đều là do Văn vương làm ra.
Rốt cuộc Văn vương muốn làm gì?
Mấy vị này đều là kẻ có linh, dĩ nhiên, thật ra không nên tính Tiểu Bạch Cấu, nó là sinh linh, vả lại còn là do Thời Gian sư nuôi.
Nhìn ba vị trước mắt, Tô Vũ nhất thời không biết nên nói cái gì.
Một ông lão, một thiếu nữ, một con chó!
Hắn vừa định nói gì đó, Thư Linh đã mở miệng trước: "Phì Câu đã nói chuyện của ngươi với chúng ta"
Phì Cầu?
Tô Vũ nhìn về phía Tiểu Bạch Cẩu, Tiểu Bạch Cẩu ve vầy cái đuôi, không hề có chút mất tự nhiên gì, thế nào?
Phì Câu chính là ta!
Ta chính là Phì Cầu!
Thư Linh cũng không để ý chuyện này, lão cười nói: "Nhân tộc là chủng tộc của chủ nhân. Nhân tộc tao ngộ phiên toái, ngươi đã tìm tới thì chúng ta vẫn nên ra sức. Phì Câu không nguyện ý ra ngoài, đó là bởi vì tiểu chủ tử đã dặn dò không cho phép nó chạy loạn, không cho phép nó rời khỏi nhà, phải ở lại canh cửa. Ta và Trà Thụ thì không có hạn chế ấy, chúng ta là sau khi chủ nhân rời đi mới hoàn thiện linh thức!"
Trước lúc đó họ cũng chỉ giống như Đại Thụ bây giờ, là một linh thức hồ đồ mơ màng.
Mãi đến khi Thời Gian sư biến mất, Thư Linh và Trà Thụ mới chính thức sinh ra linh trí.
Tô Vũ vui vẻ nói: "Hai vị nguyện ý ra ngoài với ta sao?"
Thư Linh nói khẽ: "Dù chúng ta ra ngoài thì cũng là trị ngọn không trị gốc! Ý trong lời người nói thì Nhân tộc đã bị đánh bại chín lần, đây là lần thứ mười, nếu cứ một mực như thế thì đây không phải chuyện chỉ cần ta cùng Trà Thụ ra ngoài liền có thể lắng lại! Ta và Trà Thụ đều không hình thành quy tắc đại đạo của mình, mà ngươi lại nói ở lần triều tịch trước đã có một vị Nhân vương thất bại.
So ra thì chúng ta vẫn còn kém Nhân vương!"
Lão thổ dài nói tiếp: "Lần này Nhân tộc quá yếu, chúng ta có thể giải vây một lần nhưng chưa hẳn đã có lần thứ hai"
Tô Vũ cảm kích nói: "Fa biết, cho nên ta hi vọng các vị có thể tranh thủ một chút thời gian cho Nhân tộc, để Nhân tộc cường đại lên! Bao gồm cả chính ta, ta cũng sẽ mau chóng cường đại lên, dùng thực lực để trấn áp vạn tộc!"
Thư Linh trầm ngâm một hồi bèn nói: "Tiểu hữu còn có không ít không gian để tiến bộ, ta thấy thân thể tiểu hữu mạnh mẽ, mở Chu Thiên khiếu, xem ra thân thể đã hoàn thành 72 đúc và nguyên khí cửu biến, cũng là đỉnh cấp biến hóa. Thần khiếu đã mở ra toàn bộ, bất quá Thần khiếu vận chuyển chưa hoàn mỹ, đây là do không có công pháp sao?"
Tô Vũ không nghĩ tới đối phương liếc mắt một cái đã nhìn thấu, gật đầu đáp: "Đúng vậy, tiền bối nói không sai, ta chỉ có công pháp Chu Thiên Nguyên khiếu, không có công pháp Thần khiếu. Tiền bối, ngài biết tu luyện Chu Thiên Thần khiếu như thế nảo không?"
"Ta biết.
Thư Linh cẩn thận quan sát một lượt: "Thế nhưng tốt nhất là ngươi nên tu Đại Chu Thiên pháp, dùng Thiên Môn làm hạch tâm! Chu Thiên Thần khiếu pháp, Nguyên khiếu pháp cũng chỉ là tu luyện đơn độc, hiệu quả chưa chắc đã tốt.
Quả nhiên Thư Linh biết rất nhiều!
Tô Vũ kinh hỉ, vội vàng nói: "Tiền bối, vậy thì.. "
Thư Linh không đợi hắn nói xong đã lắc đầu ngắt lời: "Cái này thì ta không biết, Đại Chu Thiên pháp không nhiều người biết. Chủ nhân cũng không lưu lại truyền thừa, trước khi ngài ấy rời đi hình như cũng không sáng chế Đại Chu Thiên pháp. Sau này ngài ấy tới Tỉnh Vũ phủ đệ, khả năng là ở đó sẽ có một ít truyền thừa lưu lại, ngươi có thể tới đó tìm thử xem."
Vừa nói xong, trước mắt Tô Vũ chợt hiện ra hệ thống sao Chu Thiên!
360 ngôi sao đang vận chuyển trong hư không vô tận!
Đây là Chu Thiên Thần khiếu pháp!
Thứ này tới tay dễ dàng quá mức, mặc dù Tô Vũ biết hắn có thể tới Tử Linh giới để tìm, hiện tại không được thì 10 năm sau cũng sẽ xuất hiện, nhưng bây giờ bỗng nhiên có được lại làm cho Tô Vũ cảm thấy không hề chân thực.
Hắn cắn chặt môi, lấy lại bình tĩnh. Cấp tốc dựa theo phương pháp sao trời chuyển động này để điều động Chu Thiên Thần khiếu của mình.
360 Thần khiếu tuần tự vận chuyển!
Toàn bộ biển ý chí nghiêng trời lệch đất!
360 sao trời giống như tạo thành đại trận, dẫn dắt lực lượng Chu Thiên giúp hắn thối luyện thân văn, thối luyện Thần khiếu, thối luyện toàn bộ biển ý chí!
Trong tích tắc Tô Vũ đã hoàn thành vận chuyển Thân khiếu công pháp!
Trước kia hắn không thể điều động cùng lúc nhiều lực lượng từ 360 Thần khiếu.
Nhưng bây giờ mọi thứ lại cường đại hơn hẳn, trong đầu Tô Vũ, Văn Mộ bia cùng thần văn hợp lại hóa thành một cây bút, Tô Vũ dung nhập ý chí lực vào đó, Văn Mộ bia lập tức hiển hiện, chỉ vào hư không!
Bịch một tiếng, hư không nổ tung!
Rất mạnh mẽ!
Mà Tiểu Bạch Cẩu lại có phần không vui, thấy nguyên khí ở hư không nổ tung thì cái đuôi nó nhẹ nhàng quét qua, bình tĩnh phục hồi lại nguyên khí đã bị bắn nổ, sau đấy nó hơi oán giận:
"Người mới tới, đừng tu luyện công pháp trong nhà chủ nhân, đánh nổ nguyên khí khiến nguyên khí không trôi chảy sẽ ảnh hưởng đến sinh trưởng của hoa!"
Tô Vũ không phản bác được.
Hắn cười khổ, chắp tay với Tiểu Bạch Cẩu một cái, thôi được, ta biết rồi, ngươi chỉ biết đến trồng hoa tưới nước mả thôi!
Nguyên khí không trôi chảy, ảnh hưởng sinh trưởng của hoa cỏ... Lý do này khiến Tô Vũ hoàn toàn không có cách nảo cãi lại.