Tiểu Bạch Cẩu tiếp tục lắc cái đuôi: "Có đấy, trước kia ta đã lưu lại ấn ký rồi! Sách của tiểu chủ tử kỳ thật chính là... "
Tiểu Bạch Cẩu không giỏi hình dung lắm, may mà Thư Linh biết được một ít bèn giải thích thay nó:
"Thời Gian sách của tiểu chủ tử kỳ thật chính là vẽ ra quy tắc chư thiên, là quyển sách vạn pháp!
Vô số quy tắc xen lẫn vào đó, tiểu chủ giết người chính là để thu thập quy tắc, mong muốn khai thiên lập địa! Một khi sách vạn pháp rèn đúc thành công thì đó mới chính là chư thiên vạn giới!"
Tô Vũ sững sờ!
Hắn lầm bẩm: "Quy tắc... Thời Gian sách... Thu thập các tộc... Ta đã hiểu rồi! Trong mỗi trang sách tái tạo một giới, đánh giết những người tu luyện kia, thu thập mảnh vỡ quy tắc của chúng để sinh ra đại đạo mới, mạng lưới mới. Thật ra Thời Gian sách chính là một tấm lưới lớn!"
Dã tâm của vị này thật khủng khiếp!
Bây giờ Tô Vũ thật sự đã hiểu rõ rốt cuộc Thời Gian sách là cái gì!
Đây là hình thức ban đầu của một thế giới mới!
Đúng thế!
Tất cả giao diện cuối cùng có thể sẽ hình thành một giới mới, sinh ra quy tắc, Thời Gian sư sẽ nắm giữ những quy tắc này, trở thành chủ của chư thiên, chân chính nhất thống hết thảy quy tắc!
Không ngờ lại là thết Lúc này Tô Vũ đã triệt để hiểu rõ!
Dã tâm này thật không tưởng tượng nổi!
Khó trách Thời Gian sư bị vạn giới kiêng kị, các Nghị viên đều muốn giết bà.
Tô Vũ vội nói: "Ý của Phì Cầu tiền bối là ngài từng lạc ấn quy tắc của mình vào Thời Gian sách, hiện tại ta có thể dùng máu của ngài để mở ra quy tắc lạc ấn, sau đó mượn lực?"
"Đúng thế!"
Tiểu Bạch Cẩu nhẹ nhàng thở ra, ngươi hiểu rõ thì tốt, chỉ sợ ngươi nghe không hiểu, ta cũng không quá giỏi miêu tả.
Tiểu Bạch Cẩu lại nói: "Đây là do ta chủ động lạc ấn vào, ngươi mượn dùng lực lượng quy tắc của ta mà ta lại không ngăn cản, ngươi sẽ có thể mượn dùng rất nhiều, kỳ thật ta có khả năng không quản lực lượng này nữa, chỉ để cho ngươi mượn dùng, ta chỉ cần tưới hoa là được rồi!"
Chủ động cấp cho Tô Vũ!
Chứ không phải là bị động thông qua Thời Gian sách để cưỡng ép chiếm lấy.
Tô Vũ vừa mừng vừa sợ, mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ quy tắc mà Tiểu Bạch Cấu nói không biết là có mạnh hay không?
Lực lượng có đủ mạnh mẽ cường đại hay không?
Còn nữa, mình có thể tiếp nhận lực lượng tỉnh huyết của nó sao?
Vấn đề này đúng là quan trọng, Tô Vũ hơi xấu hổ nhưng vẫn phải hồi: "Tiền bối, ta có khả năng tiếp nhận lực lượng của ngài không?"
Hắn cảm giác mình vẫn rất mạnh!
Không ngờ Tiểu Bạch Cấu lại chần chờ một thoáng, không xác định lắm đáp: "Cũng đúng nhỉ, ngươi yếu quá, mới chỉ Sơn Hải mà thôi, làm ngươi no bạo thì cũng không tốt.
Tô Vũ vội nói: "Thân thể ta rất mạnh"
"Ừ!" Tiểu Bạch Cầu gật đầu, lại nói: "Nhưng mà ngươi vẫn là Sơn Hải! Ngươi mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là Sơn Hải thôi! Chưa dung đạo cũng không mở đạo thì vẫn rất yếu!"
Đây là lần đầu tiên ta bị người khác nói là quá yếu!
Không, bị một con chó chê quá yếu!
Từ khi vào đây đến bây giờ, nó đã chê ta rất nhiều lần rồi!
Lòng Tô Vũ mệt mỏi hết sức.
Ta mạnh lắm đó có biết không?
Thật sự rất mạnh!
"Tiền bối, ta đã từng đánh chết Vĩnh Hằng cửu đoạn!"
"Đó là Dung Đạo cửu đoạn hả?"
Tiểu Bạch Cẩu chân chờ chốc lát: "Thực lực này của ngươi sẽ đánh không chết được Vĩnh Hằng cửu đoạn! Ta chính là... Đại khái cũng là vậy nhưng ta cảm thấy mình có khả năng dễ dàng đánh chết ngươi!"
Tô Vũ không tin!
Bịch một tiếng, Tiểu Bạch Cấu quét cái đuôi ra, Tô Vũ không thấy bất luận động tĩnh gì cũng không cảm nhận được gì, sau một khắc, hắn bay vọt!
Mỡ mắt ra.
Tiểu Bạch Cẩu ngoắt ngoắt cái đuôi nhìn hắn, Thư Linh, Trà Thụ, Cục lông nhỏ đều vây bốn phía chung quanh mà quan sát hắn, Tô Vũ hốt hoảng hỏi: "Ta làm sao thế?"
Tiểu Bạch Cẩu chần chờ đáp: "Ngươi nói ngươi thật sự rất lợi hại, ta sợ ngươi chống đỡ không được nên mới thử một chút, quất đuôi đánh một cái thôi, nào ngờ ngươi liên ngất."
Đệt!
Ta ngất á?
Không có khả năng!
Ta là sự tồn tại có thể giết Vĩnh Hằng cửu đoạn đó!
Tiểu Bạch Cẩu cũng không muốn nói quá nhiều, chỉ lầm bẩm: "Ngươi yếu lắm, máu tươi của ta chưa chắc ngươi đã có khả năng tiếp nhận. Như vậy đi, ngươi hãy làm cho thân thể tấn cấp Sơn Hải trước, sau đó ý chí lực tấn cấp Nhật Nguyệt, kế đó tốt nhất là khiến thân thể lên đến Sơn Hải đỉnh phong, hoặc là cũng tiến vào Nhật Nguyệt luôn. À đúng rồi, Trà Thụ, ngươi cho hắn uống thêm ít trà. Ngươi uống xong thì nhờ Thư Linh chỉ bảo thêm cho, sau khi đến Nhật Nguyệt lại tiến bộ một chút, khi ấy hãy dùng máu tươi của ta thử xem.
Tô Vũ bị chó chê!
Tiểu Bạch Cẩu cảm thấy Tô Vũ hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận lực lượng của nó!
Tô Vũ yên lặng.
Bi thương thật!
Ta... quá yếu!
Mẹ nó, lần đầu tiên ta bị một con chó coi thành Sơn Hải thực thụ chứ không phải vô địch!
Ta đã bị tổn thương lòng tự tôn!
Tô Vũ hơi buồn bực: "Tiền bối, chẳng lẽ thời đại thượng cổ, thiên tài giống như ta có rất nhiều sao?"
"Không nhiều lắm đâu nhỉ?" Tiểu Bạch Cấu chớp mắt: "Làm sao vậy?"
"Vậy ta...
Tiểu Bạch Cẩu chen lời ngay: "Nhưng ngươi cũng không phải thiên tài yêu nghiệt gì. Chủ nhân, tiểu chủ tử và mấy vị bằng hữu của chủ nhân đều rất lợi hại, ngươi mà so với họ thì ngươi chỉ là kẻ bình thường thôi"
Đệch!
Ta đã hiểu!
Ta hiểu vì sao Tiểu Bạch Cấu không coi ta là tuyệt thế yêu nghiệt, người mà nó gặp đều là Văn vương, Thời Gian sư, Võ vương, Nhân Hoàng...
Nó gặp quá nhiều người mạnh!
Nó mà coi Tô Vũ thành thiên tài thì đó mới là có quỷ.
Bởi vì nó cảm thấy Nhân tộc nên mạnh như vậy!
Không mạnh thì mới là chuyện cổ quái!
Tô Vũ không biết nên khóc hay nên cười, cũng phải, đem hắn đi so với những vị cường giả tuyệt thế đỉnh cấp chuyên trấn áp chư thiên ở thượng cổ thì dĩ nhiên hắn rất yếu, chuyện này có vấn đề gì sao?
Không hẻ!
Hắn có thể được đem ra so sánh với những người kia đã tính là không tệ rồi.
Nếu hiện tại lại xuất hiện một vị Sơn Hải bình thường chân chính, có lẽ Tiểu Bạch Cấu sẽ kinh ngạc tới chết mất.
Nó cảm thấy Tô Vũ yếu chỉ bởi vì tầm mắt của nó quá cao.
Lúc này Tô Vũ có rất nhiều nghi hoặc, nhưng mà thời gian của hắn lại không đủ, hắn vội nói: "Tiền bối, ta sẽ làm theo lời tiền bối dặn, mặt khác, sau này ta có thể thường xuyên tới đây được không?"
Tiểu Bạch Cẩu tùy ý đáp: "Có thể, thế nhưng không cho phép hái hoa, không cho phép vào phòng của chủ nhân, tới làm khách thì được!"
Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra!
Vậy được, hôm nay không có thời gian để tìm hiểu nhiều, ta dẫn người ra ngoài trước, xử lý xong xuôi mọi chuyện thì ta lại đến tán gẫu với Tiểu Bạch Cẩu sau.
Nơi đây nhất định sẽ mang đến cho mình thu hoạch cực kỳ lớn!