Mà Tô Vũ vừa sải bước ra khỏi thác nước thời gian.
Dường như đã trôi qua mấy đời!
Bên trong và bên ngoài tựa hồ không ở cùng một thời không, dù hắn chỉ ở lại một ngày nhưng thu hoạch thì lại không nhỏ.
Vừa ra ngoài, không trung mịt mờ phủ kín mưa phùn.
Toàn bộ Nhân cảnh đều đang hoan hô.
Mưa phùn rơi vào trên người Tô Vũ, hắn bất giác nhíu mày, mưa nguyên khí ư?
Nhỏ như vậy sao?
Thật là keo kiệt!
Đại Chu vương làm gì thế này, ta bảo ngài làm trời mưa, ngài không làm mưa lớn mà chỉ là mưa phùn lất phất, cái quái gì chứ2 Tô Vũ chợt tan biến, sau một khắc, hắn hiện lên ở trong hư không.
Trên không trung, Đại Chu vương đang mang không hay ho gì.
"Vậy thôi!"
Tô Vũ bàn về chuyện này nữa, hắn truyền âm hỏi:
"Đại Chu vương, ngài nói xem nếu Đại Tân vương chuyển tu dung binh đạo thì sẽ như thế nào?"
Nụ cười của Đại Chu vương chợt tan biến: "Chuyển tu dung binh đạo?"
Y cau mày truyền âm: "Thân thể lão Tần bị hao tổn không ít, nhưng hắn vốn là Chiến giả đạo! Lúc này mà chuyển tu thì sẽ phải bắt đầu lại từ đầu"
Dứt lời y lại nói: "Mà hiện tại vạn giới không ủng hộ đạo khác ngoài tam thần đạo!"
"Ta biết, nhưng vì sao Ma Hoàng có khả năng bước vào Hợp Đạo? Gã cũng tu tam thân pháp mà!"
"Không giống nhau!"
Đại Chu vương giải thích: "Cùng là tam thân đạo nhưng chúng không theo Nhân tộc đạo, chúng ta là tu Nhân tộc đạo, chủng tộc khác biệt nên tu luyện đạo khác biệt. Đại đạo của chúng thì Nhân tộc lại khó hòa hợp.
Tô Vũ không nói gì, chỉ hỏi: "Vậy Đại Tân vương có khả năng tu luyện dung binh pháp đúng không? Ngài ấy có kinh nghiệm lại am hiểu thương pháp, bước vào Thương đạo, ta nghĩ hẳn là sẽ tiến bộ rất nhanh?"
Đại Chu vương gật đầu: "Chủ yếu là e ngại quy tắc trừng phạt, hiện tại nếu hắn tu dung binh pháp thì nhất định sẽ tao ngộ quy tắc trừng phạt mạnh mết"
Tô Vũ vừa muốn nói chuyện, Đại Chu vương đã lên tiếng trước: "Đừng bảo là để ngươi tới gánh vác, ngươi chịu không được đầu, mà ngươi cũng không có cách nào gánh được, ngươi không phải người tu luyện."
Tô Vũ không cho là đúng: "Không, nếu dung binh pháp là do ta truyền thụ cho Đại Tần vương thì ta chính là người có quan hệ nhân quả.
Nói tới đây, Tô Vũ bỗng nghĩ tới một chuyện: "Được rồi, ta vẫn phải tìm Thiên Diệt truyền thừa dung binh pháp cho ta trước cái đã, nhưng mà bọn hắn truyền thừa cho ta có lẽ sẽ có chút phiền toái! Không cần nữa, chờ thêm một chút đi!"
Chờ?
Đại Chu vương nhìn hắn, chờ cái gì?
Tô Vũ không nói gì, chờ ta dung đạo đi!
Sau khi ta dung đạo, sử dụng Thời Gian sách hẳn là có khả năng dẫn người tiến vào nơi không ảnh hưởng bởi quy tắc, cũng chính là nhà của Văn vương!
Đúng thế!
Trong nháy mắt Tô Vũ đã có ý tưởng, chính là như vậy!
Hiện tại hắn không thể dẫn người vào, trừ phi hắn có thể nắm giữ được Thời Gian sách, Thư Linh và Trà Thụ thì khác, hai vị này vốn là linh thức trong đó, Cục lông nhỏ cũng hoàn toàn khác biệt.
"Có lẽ ta có thể đưa Nhân tộc đến nơi không hướng về quy tắc, tránh khỏi trừng phạt!"
Tô Vũ đã có dự định!
Cho nên chuyện của Đại Tân vương bọn họ tạm thời phải kéo dài một chút, mấu chốt là mình phải sớm bước vào Dung Đạo cảnh mới được.
Vẫn là thân văn tốt nhất, thần văn chính là quy tắc, ngay từ đầu nó đã là quy tắc đại đạo, vì vậy khi xưa tuy không cho phép dùng để bước vào Vĩnh Hằng, bất quá thần văn đại khái cấm không được, quy tắc cũng cấm không được quy tắc!
Mang theo tâm tư nảy, Tô Vũ quay người rời đi.
"Ngươi đi đầu?"
Đại Chu vương hồi một câu, hiện tại Tô Vũ hành sự thần thần bí bí, Đại Chu vương cảm thấy mình còn không thâm trầm bằng cái tên này.
Giả vờ thâm trầm với ta làm gì chứ?
"Ta đi bước vào Dung Đạo cảnh!"
Tô Vũ cũng không quay đầu lại, chỉ nói: "Đại Chu vương xin hãy quan tâm Nhân cảnh nhiều hơn, chút việc vặt này không cần ta tới quản! Ta đi đây!
Thuận tiện bái phỏng cường giả các tộc một lượt!"
"Ngươi... "
Đại Chu vương im lặng, ngươi bỏ chạy luôn à?
"Vậy lúc nào thì ngươi mới về Nhân cảnh?"
"Không biết"
"Nếu như.
"Không có nếu gì cả, Đại Chu vương, nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi thì ngài bớt hỏi vải cầu đi!"
Dứt lời, Tô Vũ đã tan biến.
Rất nhanh, Tiểu Chu vương đi tới bên cạnh Đại Chu vương, cười cười trêu chọc: "Ăn quả đắng rồi à?"
Đại ca nhà mình rất ít khi chịu thiệt.
Kết quả lại gặp phải tên kỳ lạ như Tô Vũ!
Hắn chỉ biết nói cái hắn muốn nói, xong xuôi liền đi, căn bản không muốn nghe Đại Chu vương nói nhảm. Dù Đại Chu vương có muôn vản năng lực, gặp được dạng người như thế này thì cũng không có cách nào ứng đối.
Đại Chu vương không nói gì, y nhìn về hướng Tô Vũ biến mất, nhẹ nhàng thổ ra một hơi: "Thật là, hắn không chịu nghe ta nói, cũng không thèm lấy mảnh võ thứ ba đi:
Y vốn cho rằng Tô Vũ bức thiết muốn có mảnh võ thứ ba, dùng nó để dụ Giám Thiên Hầu, kết quả không phải.
Người ta còn chẳng thèm nhắc tới thứ này.
Hắn đang nghĩ cái gì thế?
Ánh mắt của y nghỉ hoặc nhìn về phía Tỉnh Lạc sơn, Tô Vũ đi ra nhanh như vậy, liệu có thu hoạch gì không?
Mới chỉ ở lại một ngày, khí tức cũng chỉ vững chắc hơn một chút.
Cũng đâu thấy hắn cường đại thêm được bao nhiêu.
"Dung đạo...
Đại Chu vương lầm bẩm một tiếng, ngươi tìm được cách để dung đạo thật sao?