Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2577 - Chương 2576: To Gan Chết No, Nhát Gan Chết Đói.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2576: To Gan Chết No, Nhát Gan Chết Đói.
 

Thiên Diệt hít sâu một hơi: "Tử Linh Hầu? Tuy thực lực Tử Linh Hầu yếu hơn Hợp Đạo bình thường một chút, nhưng không kém nhiều, chỉ là không có nhiều thủ đoạn, lấy tử khí làm chủ, sinh linh bình thường chưa chắc đã đấu lại, dù sao tử khí cũng rất khó chơi"

Chúng ta sẽ đi giết Tử Linh Hầu ư?

Hắn ngẫm nghĩ, sau đó thả lỏng: "Cũng đúng, ngươi có thể bùng nổ lực lượng giết được Hợp Đạo, không sao cả"

Tô Vũ tủm tỉm cười: "Không không, lần này phải trông cậy vào Thiên Diệt đại nhân một thân một mình giết một vị Tử Linh Hầu Hợp Đạo đấy!"

Thiên Diệt: "."

Đừng đùa, lão tử không giết được đâu.

Nếu giết được thì ta đã sớm nhảy xuống đó tản sát thống khoái một phen từ lâu rồi!

Tô Vũ dỗ dành: "Hiện tại không vội, đến lúc đó rồi tính! Nếu lần này có cơ hội thì đại nhân hãy giải Ị?

phong đi "Giải phong?"

Thiên Diệt nhíu mày: "Ta mà giải phong thì sẽ không có ai trấn áp thông đạo, một khi bị Tử Linh công phá, những người khác liền xui xẻo!"

Tính tình hắn ta nóng nảy, vốn đã muốn dứt khoát vứt bỏ mọi trách nhiệm mà chạy từ lâu.

Nhưng... Chạy xong rồi thì thế nào?

Quy tắc trừng phạt giết chết hắn cũng chẳng là gì, có điều những người khác thì phải làm sao?

Đều là lão huynh đệ!

10 vạn năm qua, thời điểm tịch mịch nhất cũng chỉ có đám đệ huynh nảy trò chuyện vải cầu cùng mình, nếu không phải vì bọn họ thì Thiên Diệt đã sớm mặc kệ mọi thứ.

Tô Vũ trấn an: "Không sao, cũng có khả năng sẽ trì hoãn một đoạn thời gian! Ta sẽ tìm kiếm người phù hợp ở Nhân tộc, Thực Thiết tộc và các tộc Ị?

khác, sau đó giúp chư vị giải thoát Tô Vũ lại nói: "Chờ chúng ta chiếm được Tử Linh giới, khống chế Tử Linh thì Tử Linh sẽ không tấn công thông đạo để ra ngoài nữa, kỳ thật trong khoảng thời gian ngắn không có ai trấn áp cũng được. Chỉ cần Tử Linh không ra ngoài, vậy thì sẽ Ị?

không tồn tại cái gọi là trừng phạt Ánh mắt Thiên Diệt ngưng trọng nhìn Tô Vũ, Vân Tiêu cũng có chút khác thường.

Tô Vũ đang nói cái gì?

Chiếm lấy Tử Linh giới vực?

Đùa à? !

Tô Vũ không nhiều lời, nhanh chóng nói: "Đi thôi, gọi cả Tỉnh Hồng đại nhân, lần này chỉ có bốn người chúng ta xuất trận!"

Đoàn người nhanh chóng tiến về phía Tinh Hồng cổ thành.

Tinh Hồng cổ thành.

Tinh Hồng nghe xong kế hoạch của Tô Vũ, y hít hà một hơi: "Điên rồi đúng không? Ngươi muốn đối phó với Đông Thiên vương?"

Thiên Diệt và Vân Tiêu cũng chấn động, không ngờ hắn còn muốn đối phó Đông Thiên vương!

Vốn nghĩ rằng cùng lắm chỉ xử lý một vị Tử Linh Hầu.

Nào ngờ dã tâm của Tô Vũ lại lớn đến vậy!

Tô Vũ phẩy tay: "Sợ cái gì, to gan chết no, nhát gan chết đói! Các vị đại nhân, nếu thành công thì mọi người đều ăn sung mặc sướng, nếu thất bại...

vậy chết chùm cùng nhau! Đây không phải lần đầu tiên ba vị đại nhân chiến đấu cùng ta, lần này ta chỉ gọi các ngài thôi, các ngài có dám không?

Vì chúng ta đã quen thân nên ta mới nói thẳng mục đích của mình, với những người khác thì ta sẽ không nói vậy đâu!"

Thiên Diệt xao động: "Đương nhiên là dám, mấu chốt ở chỗ... đánh không nổi!"

Thiên Diệt trầm giọng nói: "Muốn mạnh thêm thì chỉ có thể giải phong! Giải phong... Giải phong cũng không sao, giải phong xong ta có thể chịu được một thời gian, ta khó chịu với cái bộ da đá xù xì này từ lâu rồi! Nhưng đối phó với 9 vị Tử Linh Hầu và một vị cường giả Thiên vương... Tô 1?

Vũ, chúng ta chết chắc đấy Tô Vũ trêu chọc: "Sợ à?"

Thiên Diệt cười lạnh: "Ngươi không sợ, chúng ta lại sợ chắc? Ngươi sống lâu bằng lão tử không?

Nếu không phải bị lão đại ngăn cản thì lão tử đã giết sạch đám Tử Linh lượn qua lượn lại làm ngứa mắt ta từ lâu!"

"Vậy thì không thành vấn để!"

Tô Vũ tươi cười: "Hồng Mông đại nhân đã đáp ứng giúp các ngài trấn thủ thành trì rồi, không sao đầu, chúng ta đi thôi!"

Dứt lời, thông đạo Tinh Hồng cổ thành mổ ra.

Một người và ba tượng đá nhanh chóng bước vào lối đi.

Đây cũng là lần hiếm hoi đám Thiên Diệt bước vào Tử Linh giới vực sau nhiều năm như vậy.

Trong thông đạo, Tinh Nguyệt đang ngồi xếp bằng bỗng mở mắt, sau đó nhanh chóng lùi lại, cảnh giác nhìn về phía đám Tỉnh Hồng.

Tô Vũ vội lên tiếng: "Tinh Nguyệt đại nhân, không sao đâu, người nhà cả, cũng không phải tới đối phó ngài, ngài đề phòng bọn ta làm gì"

Tinh Nguyệt lạnh lùng nhìn mọi người, ánh mắt u lãnh, chớp mắt một cái, Tỉnh Nguyệt đã biến mất.

Tô Vũ bật cười, chạy ư?

Thật là...

Hắn nhanh chóng đuổi theo, ra khỏi thông đạo, Tinh Nguyệt đang đứng ở nơi xa nhìn hắn, Tô Vũ liền chủ động tiến lên: "Đại nhân, thuộc hạ có vài thứ tốt, xin hiếu kính đại nhân!"

Dứt lời, một mảnh Tử Linh ấn ký hiện ra, đó là ấn ký thuộc về vị Tử Linh Hầu mà Thư Linh giết lần trước!

Không chỉ vậy, còn có một ít tử vong chỉ huyết, đều là tinh huyết đạo thân, tương đương với tỉnh huyết của Hợp Đạo.

Tinh Nguyệt nhíu mày: "Bổn tọa không cần!"

Tô Vũ lấy lòng: "Đại nhân đừng khách khí, đại nhân cắn nuốt những thứ này xong thì thực lực sẽ tiến bộ rất nhanh, tốt nhất là có thể đạt tới Vĩnh Hằng bát cửu đoạn, vậy thì không còn gì tốt hơn!

Sắp tới e rằng Tử Linh giới vực sẽ rung chuyển, I?

thực lực quá yếu sẽ dễ gặp nguy hiểm "Rung chuyển?"

Tô Vũ gật đầu: "Ta chuẩn bị khai chiến với Tử Linh giới vực, có lẽ sẽ cần đại nhân hỗ trợ! Mở rộng địa bàn Tinh Nguyệt quốc gia của chúng ta, địa bàn này quá nhỏ, đại nhân cảm thấy thế nào?"

Tinh Nguyệt nhìn hắn, cau mày, đen mặt... à mà mặt vốn đã đen sẵn rồi.

Áo choàng trên người nàng biến sắc, lúc đen lúc xám, không biết trong lòng Tỉnh Nguyệt đang suy nghĩ cái gì.

Sau một lúc lâu, tay Tỉnh Nguyệt phẩy nhẹ, đồ vật rơi vào trong tay nàng. Tỉnh Nguyệt hất cằm: "Bổn tọa nhận hiếu kính của ngươi, ngươi muốn bổn tọa ban thưởng cho ngươi cái gì?"

Tô Vũ bật cười.

Còn đòi ban thưởng cơ à?

Được, ngươi vui là được.

"Tạm thời còn chưa nghĩ ra, nào nghĩ xong thì ta sẽ xin đại nhân!"

Tinh Nguyệt gật đầu, hài lòng trước thái độ cung kính của hắn.

Đúng lúc này, mấy người Thiên Diệt đã đi tới, Thiên Diệt liếc nhìn Tỉnh Nguyệt, cảm thấy có chút kỳ quái: "Mấy lần trước ta quên hỏi, Tỉnh Hồng, tại sao Tử Linh quân chủ chỗ ngươi luôn là nàng ta vậy?"

Thấy Tô Vũ nghiêng đầu nhìn mình, Thiên Diệt bèn nói: "Nhìn cái gì, Tử Linh quần chủ chỗ chúng ta thay đổi không ít. Như ở dưới thành của ta là đã thay 5 - 6 tên rồi! Có kẻ đi đánh nhau mà chết, có kẻ không tuân thủ quy củ, cứ đâm đầu lao lên nên bị ta xử lý! Nhiều năm qua, chỉ đổi 5 - 6 tên đã là rất ít. Có nơi khác còn đổi nhiều hơn"

Tinh Hồng mỉm cười nhìn thoáng qua Tinh Nguyệt, mở miệng nói: "Tinh Nguyệt tương đối an phận, nếu không bị quy tắc lôi kéo thì rất hiếm khi đánh vào thông đạo Tử Linh"

Đơn giản vậy thôi.

Có Tử Linh quân chủ ngoan như vậy thì sao phải đổi, giết chóc nhiều chỉ tổ phiền toái.

Có đôi khi Tử Linh quân chủ ngoại lai muốn chiếm lấy địa bàn, Tỉnh Hồng còn không đáp ứng, thậm chí là âm thâm hỗ trợ Tỉnh Nguyệt xử lý kẻ đó.

Tinh Hồng lại nói: "Huống chỉ ta và Tỉnh Nguyệt quen biết nhiều năm, cũng coi như lão bằng hữu.

Tinh Nguyệt, đúng không?"

Đối diện, Tinh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nàng cảm thấy tên trấn thủ ấy đang khiêu khích mình.

Đáng tiếc nàng không đánh được ai hết!

Đang lúc cảm thấy nghẹn khuất, nàng bỗng nghĩ tới một chuyện, bèn chỉ tay về phía bọn họ, đoạn ra lệnh: "Tô Vũ, mang chúng cút đi cho ta, bổn tọa không muốn nhìn thấy những kẻ này!"

Ngươi chính là thuộc hạ của ta!

Tô Vũ ho nhẹ một tiếng, vội đáp ứng: "Đi ngay đây. À phải Tinh Nguyệt đại nhân, ta hỏi một chút, mấy người Hạ Thần tiền bối đâu rồi?"

Cả gia hỏa Lưu Hồng cũng không thấy.

Hẳn là đã vào Tử Linh giới, chẳng lẽ gã đi tìm phủ đệ Văn vương ở đây thật sao?

Gã được truyền thừa mặc đạo đúng không? (mặc "Không biết, đi rồi!"

Thôi, có lẽ nàng thật sự không biết.

Tô Vũ không định ở lại lâu, vừa kéo cả đám đi vừa nói: "Chúng ta nghĩ biện pháp liên hệ Lam Sơn Hầu cái đã"

Tinh Hồng lắc đầu: "Hẳn là Lam Sơn Hầu đang ở Đông Vương phủ, không tiện liên hệ"

"Đến Tử Linh thiên hà bên kia nhìn xem!"

Tô Vũ mở miệng: "Có lẽ có thể liên hệ được, Tiên tộc còn liên hệ được đám Tử Linh Hầu kia mà...

Thử xem đi! Không được thì tìm Tử Linh truyền lời!"

Nơi xa, Tinh Nguyệt nghe vậy bèn xen vào: "Bổn tọa có thể giúp ngươi liên hệ, các ngươi đều là người sống, vượt qua Tử Linh thiên hà nhất định sẽ bị phát hiện!"

Tô Vũ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tỉnh Nguyệt, cười bảo: "Không cần, đại nhân hấp thu Tử Linh ấn ký đi!"

Đừng làm gì cả, ngươi quá yếu.

Đến bây giờ vẫn chỉ là Vĩnh Hằng lục đoạn!

Sống lại từ thượng cổ đến bây giờ mà vẫn là lục đoạn... Tô Vũ phục rồi.

Tỉnh Nguyệt cảm thấy mình bị Tô Vũ trào phúng, nàng lạnh mặt, nháy mắt biến mất, trở về lâu đài cổ của mình.

Gia hỏa đáng ghét, dám xem thường ta.

Đoạn đánh nhau ở Tử Linh giới này dài lắm nên tớ chưa kịp biên tập lại hết đầu, mà sợ làm xong mới up thì mọi người lại đợi lâu. Up trước vài chương để dây vì không muốn thất hứa với cả nhà thôi.

Nếu còn thức thì khoan hẵng đọc tiếp, ngủ sớm đê, mai dậy rồi đọc nốt nhé, tối tớ thức làm tiếp đã. Cả nhà ngủ ngonnn

Mấy người Tô Vũ mặc kệ nàng, nhanh chóng rời đi.

Đi một lát, Tỉnh Hồng mới nói: "Hẳn là thân phận Tỉnh Nguyệt có chút đặc biệt, nàng ta đã sống lại từ rất lâu về trước, ngay khi ta tiếp quản thông đạo thì Tỉnh Nguyệt đã ở đây! Tính ra thì còn sớm hơn ta"

Thiên Diệt không cho là đúng: "Chỉ vậy thì có gì là đặc biệt?"

Tinh Hồng chỉ tay vào trán hắn: "Ngu ngốc! Ngươi không nghĩ xem ai trấn thủ trước chúng ta à?

Trước đây thông đạo Tử Linh đầu phải do chúng ta trấn thủ, khi đó Tử Linh giới vực mới vừa bình định không lâu, vải vị Nhân vương, thậm chí Võ vương và Văn vương đều thường xuyên tới đây!

Khi ngươi vừa tới, nơi đây có Tử Linh cấp bậc quân chủ nào không? Quân chủ đã có trí tuệ, chả lẽ không biết cái gì gọi là chết sao? Khi đó, ở đây chỉ có một ít Tử Linh không có ý thức, bọn họ gan lớn, mà lúc ta tới, Tinh Nguyệt đã xây lâu đài tại đây rồi!"

Thiên Diệt sửng sốt: "Vậy ư? Sao ngươi chưa từng kể?

Tỉnh Hồng cười cười: "Có gì hay mà nói, thân phận đặc biệt hơn nữa thì cũng đã chết, nói ra có ý nghĩa gì. Khi đó thực lực nàng đã như vậy, nhiều năm qua không hề tiến bộ... Đúng là cổ quái, dù không thích tu luyện thì tử khí quấn thân nhiều năm như vậy, lẽ ra cũng nên thăng cấp mới đúng"

Dứt lời, y lắc đầu, chính y cũng không hiểu.

Vân Tiêu liền nói: "Đơn giản ấy mà. Chắc chắn là có đại nhân vật giam cầm thực lực nàng ta"

"Vì sao?"

Tỉnh Hồng cảm thấy khó có khả năng ấy, làm vậy để làm gì?

Vân Tiêu khịt mũi coi thường: "Ngu xuẩn! Nam nhân đều là đồ ngu xuẩn! Chuyện này mà cũng không hiểu? Bởi vì đại nhân vật kia muốn hồi sinh Tỉnh Nguyệt, thực lực mạnh sẽ khó hồi sinh, thực lực nhỏ yếu sẽ dễ hơn, ngươi thấy mấy năm nay Hà Đồ có tiến bộ không? Ngươi cảm thấy Hà Đồ vẫn luôn dừng ở thất đoạn là bình thường à? Đó là vì lão đại áp chế Hà Đồ thăng cấp, lo rằng thực lực Ị?

hắn quá mạnh thì về sau hồi sinh sẽ rất khó Tô Vũ hơi chấn động, chuyện này... có vẻ rất có lý!

Đúng vậy!

Thực lực cường đại không dễ hồi sinh, Tử Linh càng mạnh càng khó sống lại.

10 vạn năm trước, Hà Đồ tiếp cận Hợp Đạo, sau đó sống lại đã là thất đoạn, sau 10 vạn năm, y vẫn là thất đoạn!

Tô Vũ đã thấy y ăn không ít Tử Linh ấn ký, kết quả thực lực vẫm không hề tăng lên.

Là lão Quy tự mình áp chế ư?

Tô Vũ hít sâu, đúng là có khả năng này.

Vân Tiêu lại nói: "Chắc chắn là có đại nhần vật giam cầm thực lực của nàng ta, nhưng sau đó vị kia đã chết, Tỉnh Nguyệt không có biện pháp cởi bỏ phong ấn, không thì đã phải tiến bộ không ít, sao có thể nhiều năm trôi qua mà không tăng thêm chút nào được"

Tinh Hồng gật đầu, cười nói: "Vân Tiêu, ngươi biết thật nhiều, ta không nghĩ tới điểm này, ta vẫn luôn tưởng rằng Tỉnh Nguyệt lười nhác tu luyện nên mới thế"

Nói đến đây, y nhìn về phía Tô Vũ: "Có lẽ Tinh Nguyệt đã bị người phong ấn thực lực... Trước kia không biết, về sau ngươi xem lại thì sẽ biết, nếu lần này cắn nuốt Tử Linh ấn ký của Tử Linh Hầu mà nàng ấy vẫn không thể tăng lên thất đoạn, vậy Ị?

chắc chắn là bị phong ấn Tỉnh Nguyệt là lục đoạn, 10 vạn năm vẫn lục đoạn, bình thường mà ăn được ấn ký Tử Linh Hầu thì nhắm hai mắt cũng có thể tiến vào thất đoạn.

Nếu vẫn không thể... Vậy thực sự có vấn đê!

Tô Vũ có chút tò mò: "Vậy nàng ta là người nhà ai? Nàng biết không ít chuyện xưa, còn nữa, khi còn sống nàng thuộc chủng tộc gì, là Nhân tộc sao?"

Hắn không biết Tinh Nguyệt có phải Nhân tộc hay không, kỳ thật rất khó nhìn thấu thân phận Tử Linh, trừ khi đối phương bại lộ bản thể đặc thù, nhưng hình như Tinh Nguyệt không có bản thể đặc thù gì.

"Chắc là Nhân tộc?"

Tinh Hồng không xác định: "Có lẽ là Nhân tộc, Tử Linh bình thường ít nhiều gì cũng có chút ký ức, sẽ bại lộ một vài đặc thù chủng tộc khi còn sống, mả nàng ta thì hình như không có."

Tô Vũ không hỏi nhiều thêm nữa, thân phận khi còn sống là gì kỳ thật không quan trọng.

Tô Vũ chỉ suy nghĩ một chuyện, nghe nói năm xưa Văn vương tới Tử Linh giới vực là để hồi sinh một người, đáng tiếc lại thất bại.

Mà Tinh Nguyệt thì bị đại nhân vật phong ấn thực lực, không cho nàng tiến bộ, hình như cũng là để giúp nàng hồi sinh dễ hơn.

Như vậy xem ra, rất có thể Tinh Nguyệt và người mà Văn vương muốn hồi sinh kia là một.

Tinh Nguyệt đã chết từ rất lâu, có lẽ không phải là Thời Gian sư.

Văn vương muốn hồi sinh nàng nên đã hao phí nhiều công sức như vậy, chẳng lẽ đây là tức phụ của ngài ấy?

Chà chải!

Không thể nào!

Thượng cổ thật phức tạp!

Tô Vũ nghĩ vậy, rồi hắn lại nghĩ đến một chuyện, hiếu kỳ nói: "Ta nghe nói năm xưa Tinh Thần Hải vốn nằm dưới đất, sau đó mới bị một vị đại nhân nâng lên! Nghe nói đối phương làm vậy để lấy lòng tức phụ của mình, các vị có biết đó là vị đại nhân nào không?"

Tinh Thần Hải vô cùng lớn, diện tích rộng lớn vô biên, Tinh Thần Hải chiếm cứ một nửa địa bàn của chiến trường Chư Thiên.

Từ mặt đất trực tiếp nâng lên không trung, hiển nhiên cần phải thông thạo lực lượng quy tắc thì mới có thể chưởng khống ngăn không cho Tinh Thân Hải rơi xuống!

Chắc chắn đối phương thuộc cấp bậc chủ nhân quy tắc!

Hơn nữa không phải là chủ nhân quy tắc bình thường, hiện giờ Hợp Đạo đại chiến không ngừng ở Tinh Thần Hải, có khả năng thời thượng cổ còn có cường giả Nhân vương đại chiến, vậy mà cũng không đánh sập được Tinh Thần Hải, từ đó có thể thấy được rốt cuộc Tinh Thần Hải vững chắc thế nào.

Tinh Hồng nhìn thoáng qua Thiên Diệt, Thiên Diệt cạn lời: "Nhìn ta làm gì, đầu phải ta làm, ta "

cũng không có thực lực đó Dứt lời, hắn lại lầm bẩm: "Cái này ta không rõ lắm, bởi vì nó bay lên từ lâu rồi, nghe nói... Chỉ là nghe nói thôi, có thể là do Minh vương làm, không chắc chắn lắm! Dù sao cũng là một trong vài vị tuyệt thế cường giả kia làm! Văn Võ Minh Ngục cộng thêm Nhân Hoàng, đây là năm tuyệt thế cường giả Nhân tộc năm xưa. Nhân Hoàng ở giữa, tứ cực Nhân vương vô cùng cường hãn, cũng nhờ bọn họ nên Nhân tộc mới có thể nhất thống chư thiên!"

Lại là Nhân tộc?

Tô Vũ câm nín.

Cường giả Nhân tộc nhàn thật.

Vậy mà có thể là Minh vương, xem ra lão tổ tông của Đại Minh vương quá mạnh.

"Các vị biết bao nhiêu về Ngục vương?"

"Ngục vương?"

Mấy người Tinh Hồng ngẫm nghĩ, đều lắc đầu, Vân Tiêu chen vào: "Không quen thuộc, Tô Vũ, ngươi đừng xem trọng chúng ta quá, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật! Không tính là tầng dưới chót, nhưng cũng không phải cao tầng! Tại thượng cổ, Hợp Đạo mới xem như bước vào hàng ngũ cao tâng, nhân vật như Ngục vương chỉ tiếp xúc cùng cường giả phong Hầu, phong Vương, chúng ta thì rất khó tiếp xúc được!"

Tỉnh Hồng cũng nói: "Chúng ta chỉ là một thành viên của Trấn Linh quân, có khả năng lão đại đã từng tiếp xúc những cường giả đỉnh cấp này, đại nhân vật cao nhất mà chúng ta từng trò chuyện chính là Cung vương! Ngươi hỏi về Cung vương thì chúng ta còn biết một ít, những Nhân vương khác, kể cả nghị viên hội nghị đều không phải tâng lớp chúng ta có thể tiếp xúc!

Tô Vũ nghĩ tới Cấm Thiên vương, hắn lại hồi:

"Triều tịch trước, khi chiến trường Chư Thiên phong bế, các vị có từng gặp một vị nữ cường giả không? Kẻ đó chưa từng rời khỏi Chư Thiên chiến trường"

Dứt lời, Tô Vũ lấy tranh đối phương ra, đó là một nữ nhân sắc mặt lạnh lùng, không có biểu tình, Tô Vũ nhìn thấy trong trí nhớ vài lần, ả đều mang biểu tình như vậy.

Nếu ả ở lại chiến trường Chư Thiên mà người khác không biết, có lẽ vài vị trấn thủ đã từng gặp qua.

Ba người nhìn bức họa hồi lâu, Tỉnh Hồng lắc đầu, y chưa từng thấy.

Vân Tiêu cũng thế.

Tô Vũ lộ vẻ cổ quái, sao có thể.

Mỗi vị cường giả đều có lịch sử tồn tại, không có khả năng vô duyên vô cớ nhảy ra, trừ khi giống như đám người Thư Linh, nhưng những vị này có truyền thừa đến từ nhà cũ của Văn vương.

Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, Thiên Diệt bên cạnh chợt hồ nghi lên tiếng: "Cái này... Hình như ta gặp "

Bình Luận (0)
Comment