"Đại nhân gặp rồi?"
Thiên Diệt không chắc chắn: "Không biết có phải äả hay không, nhưng lần triều tịch chỉ biến trước, khi chiến trường phong bế, quả thật có nữ nhân thích mặc áo đen che mặt, thường xuyên du đãng khắp nơi. Ban đầu ta còn tưởng là Thiên Uyên tộc, có lần ả vào thành, ta cảm ứng thì mới phát hiện không phải."
"Lân cuối cùng đại nhân nhìn thấy ả là khi nào?"
"Gần 500 năm trước, chắc vậy"
Thiên Diệt ngẫm nghĩ rồi nói: "Hẳn là trước khi thông đạo Nhân cảnh mở ra không lâu..."
Tô Vũ nhíu mày: "Sau đó ngài không thấy nữa ư?
Đối phương vẫn luôn du đãng, ả làm cái gì, đại nhân có biết không?"
"Cái này thì ta không rõ..."
Thiên Diệt bỗng nhiên nhớ tới gì đó, nhíu mày nói: "Có khả năng ả đang ở Tử Linh giới vực."
"Vì sao lại nói vậy?"
"Ta không chắc lắm, nhưng ta nhớ khi ả tới chỗ ta thì đã rút đi không ít tử khít"
Thiên Diệt cười nói: "Thấy ả giúp ta rút bớt tử khí ta còn mừng ấy, ngươi biết mà, trong lúc phong bế, trong thành không có ai, chỉ có mình ta trấn áp! Â tới chỗ ta, thực lực còn không yếu, rút ra một đống tử khí, ta rất cao hứng, ả tới vài lần, mỗi lần đều rút ra rất nhiều tử khí, cho nên lúc ấy áp lực của ta nhẹ nhàng hơn rất nhiều!"
"Rút ra nhiều tử khí như vậy có lẽ là để mở thông đạo Tử Linh, sau này không xuất hiện, cũng không đến rút tử khí nữa, vậy thì có khả năng đã tiến vào Tử Linh giới vựa. Nhưng đã 500 năm trôi qua mà còn chưa đi ra ngoài, vậy dám ả đã chết Às 13 TOI.
Thiên Diệt tò mò hỏi Tô Vũ: "Ngươi muốn tìm ả à?
Người yêu hay kẻ thù?"
"Kẻ thù, thù giết con!"
"Ngươi có con sao?"
"..).. e Tô Vũ trợn trắng mắt, ngài nghĩ gì vậy, người ta đã mấy trăm năm không xuất hiện, đương nhiên là ta giết con ải!
Tô Vũ nhớ kỹ việc này, hắn không nói gì nữa.
Vừa đi vừa trò chuyện, không bao lâu sau bọn họ đã tới sát rìa Tử Linh thiên hà.
Dựa theo lời lão Quy, Tử Linh thiên hà bao quanh bốn phía, khu vực trung gian chính là địa bàn do Cung vương và lão Quy trấn thủ, khu vực này lại bị phân chia thành rất nhiều khu nhỏ.
Vượt qua Tử Linh thiên hà chính là địa bàn của Tứ Đại Thiên vương.
Khu vực của lão Quy nằm gần Đông Vương vực.
Tử Linh thiên hà.
Bốn người nhìn về phía thiên hà trước mặt, đây là lần đầu tiên Tô Vũ tới gần như thế, thậm chí hắn mơ hồ nghe thấy tiếng nước chảy.
"Đây là Tử Linh thiên hà ư?"
Tô Vũ chần chờ: "Có cảm giác rất giống thời gian trường hà!"
Tinh Hồng gật đầu: "Trong lời đồn, Tử Linh thiên hà là thời gian trường hà do một vị tuyệt thế cường giả sáng lập, khống chế sinh tử đạo, tiếp dẫn cường giả Tử Linh! Nghe nói, vị cường giả này muốn đả thông hàng rào sinh tử, theo đuổi vĩnh thế bất diệt! Dù đã chết thì cũng có thể sinh tử luân hồi..."
Dứt lời, y cảm khái: "Nhưng hình như Tử Linh giới chỉ thành công một nửa, không tính là nơi luân hồi hoàn chỉnh"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Ý ngài là nơi đây do có người sáng lập?"
"Không rõ lắm, có thể là chuyện từ thái cổ rồi"
Tỉnh Hồng đáp: "Chúng ta chỉ biết đến Tử Linh giới vực sau khi Văn vương và mọi người thống nhất chư thiên, khi đó, đám người Võ vương đánh hạ Tử Linh giới, đặt ra quy tắc, sáng lập thông Ị?
đạo Tô Vũ không hỏi lại, đạp không bay lên, bước vào Tử Linh thiên hà hắc ám.
Bộp!
Mới vừa bước vào, một móng vuốt vươn ra chộp tới chân hắn, Tô Vũ lấy tay tóm lấy móng vuốt, trong nháy mắt, hắn tóm lên một Tử Linh đầu cá!
Cánh tay hắn chạm phải nước trong thiên hà, khả năng ăn mòn cực mạnh, đó là tử khí hóa thành nước!
Không ngờ trong Tử Linh thiên hà đều là nước do tử khí hóa thành!
Tử Linh bị Tô Vũ bắt lấy không mạnh, có cảm giác chỉ là Nhật Nguyệt cảnh.
Nó không có linh trí, chỉ phản ứng theo bản năng.
Phía sau, Tỉnh Hồng giải thích: "Õ dưới có vô số Tử Linh, mạnh yếu đều có, ngươi cẩn thận một chút, có cường giả đỉnh cấp vẫn luôn trầm miên trong đó, chưa được sống lại, nếu kích thích đối phương sống lại, vậy sẽ rất phiền toái!"
Tô Vũ khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua phía đối diện, Thiên Hà rất rộng lớn, Tô Vũ nhìn mãi không thấy điểm cuối.
Nhưng đám người Kỳ Sơn Hầu có thể đến đây, chứng tỏ có thể đi qua nơi này.
Giờ phút này, Tinh Hồng lấy ra một con dấu: "Đây là trấn thủ lệnh! Có thể trấn áp Tử Linh dao động một chút, qua sông thì dùng cái này trấn áp, tướng quân lệnh của lão đại hiệu quả tốt hơn, thậm chí có thể khống chế một chút lực lượng quy tắc!
Tô Vũ cười nói: "Cái này ta biết, nghe nói Tử Linh ấn của Đông Thiên vương cũng có thể khống chế quy tắc"
"Là Thiên vương một phương, chắc chắn là có thể, đây là quyền lực hoàng đình thượng cổ giao cho bọn họ!"
Tô Vũ gật đầu, nhìn quanh một vòng, trong mắt bùng nổ thần quang, nhìn mặt nước bên dưới, dường như có vô số Tử Linh đang ở trong đó, trên mặt sông cũng có thể nhìn thấy vô số Tử Linh trôi nổi, nổi bên ngoài thường là không mạnh.
Tô Vũ yên lặng nhìn, hắn thấy một Tử Linh trôi nổi một lát, bỗng nhiên sông lớn nổi lên, Tử Linh bị sóng đánh ra khỏi Thiên Hà, ánh mắt mờ mịt ngã xuống mặt đất, cứng đờ đi về nơi xa.
Đó là một Tử Linh Nhật Nguyệt!
Trong Thiên Hà có vô số Tử Linh tồn tại, có đôi khi một con sóng đánh tới sẽ khiến hơn 1000 Tử Linh bị quất ra, sau đó đám Tử Linh ấy sẽ du đãng khắp nơi, trải rộng toàn bộ Tử Linh giới vực.
Lúc này, Tô Vũ đột ngột đưa tay bắt lấy một đầu Tử Linh thật lớn, đó là một con rồng, Tô Vũ ngoài ý muốn: "Ngươi là Long tộc ư?"
Tử Linh Cự Long lộ vẻ mờ mịt, còn có cả sợ hãi, dường như nó có linh trí, thanh âm cứng đờ:
"Ngươi... Là... Ai..."
Tô Vũ cau mày: "Sao ta có cảm giác ngươi hơi quen quen?"
Hắn bỗng nhìn về phía Tỉnh Hồng, Tinh Hồng đang vuốt cằm, thấy Tô Vũ nhìn mình thì cười nói:
"Không trùng hợp vậy chứ? Hơn nữa thân thể tên kia đã bị ngươi đánh bạo, dù có sống lại thì cũng không nhanh như vậy mới phải."
"Ai đấy?"
Thiên Diệt nghi hoặc, Vân Tiêu đau đâu: "Ngươi không quan tâm tình huống các thành sao? Tinh Hồng, đây có phải Hắc Ám Ma Long - thành chủ tiền nhiệm của ngươi không?"
Q) h Thiên Diệt thờ ơ: "Cách mấy trăm năm lại đổi thành chủ một lần, đổi vô số người rồi, ai quan tâm nữa, trong ấn tượng của ta, thành chủ Tinh Hồng là một con trâu mà, ai biết đổi thành rồng từ khi nào"
Tinh Hồng mặc kệ hắn, nhìn về phía cự long, nhìn một hồi, lắc đầu nói: "Ta cảm thấy không phải, hơn nữa tên kia là thành chủ, là hoạt tử nhân, tuy rằng ngày đó không bị tiếp dẫn đi, nhưng nếu đã chết thì... Ô, đúng là có khả năng sống lại sớm đấy, bởi vì hắn vốn đã là hoạt tử nhân! Nhưng... Ta chỉ cảm thấy tương tự, không phải là hắn"
Tô Vũ không quan tâm: "Có phải hay không cũng Ị?
không quan trọng Dứt lời, Văn Minh Chí hiện lên, cự long nháy mắt biến mất!
Tô Vũ lẩm bẩm: "Đúng hay sai đều như nhau, kẻ đắc tội ta, sống thì ta giết, chết rồi ta lại giết tiếp!"
€3.. e.
Ngươi mới tàn nhẫn!
Sống đã bị ngươi giết, chết rồi mà ngươi còn muốn giết nữa, quả nhiên là kẻ lãnh huyết.
Có phải con rồng kia hay không cũng vậy, dù sao Long tộc và Tô Vũ có thù oán, ai bảo Long Hoàng dám ra tay.
"Hiện tại làm sao bây giờ? Đi qua sao?"
Thiên Diệt nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ nhìn mặt sông, chậm rãi nói: "Bên kia là sân nhà của Đông Thiên vương, quá nguy hiểm! Ta lại không quen thuộc Lam Sơn Hầu, cũng không biết nàng nghĩ sao...
Dứt lời, Tô Vũ liền vung tay lên, một thần văn hóa thân xuất hiện!
Lúc trước Phần Hải vương từng dùng thần văn hóa thân, đương nhiên Tô Vũ cũng có thể.
^~ Đó là hóa thân của thần văn chữ "Nhẫn", hóa thân hiện lên, Tô Vũ dùng một tia ý chí lực bám vào, một lát sau, một tiểu ấn hiển hiện, đó là Thánh Chủ lệnh, Tô Vũ không hóa nó thành vương miện, chỉ hóa thành tiểu ấn rồi giao cho hóa thân.
"Ngươi qua sông đi, đi tìm Đông Vương phủ, nghĩ cách gặp Lam Sơn Hầu, bảo nàng, Nhân Chủ đương nhiệm Tô Vũ muốn gặp nàng!"
Thiên Diệt vội can: "Ngươi phái thần văn hóa thân qua đó ư? Nhõ mất con dấu thì làm sao?"
Tô Vũ cười nói: "Không sao, thứ nảy chỉ mình ta có thể dùng, kẻ khác không dùng được! Đây chỉ là vật tượng trưng cho thân phận của ta, mất cũng không sao, những người khác lấy được cũng vô dụng, có thời gian ta sẽ thu hồi về sau!
Trong thiên hạ này, chỉ có Tô Vũ có thể sử dụng Thánh Chủ lệnh!
Mỗi thế hệ Nhân Chủ đều sẽ có một ấn, có điều chủ yếu chỉ mang ý nghĩa tượng trưng.
Thân văn hóa thân nhận Nhân Chủ ấn xong liền bay lên thiên hà, phóng về phía bờ đối diện.
Vô thanh vô tức!
Thần văn chữ "Nhẫn" bất động như núi.
Nhưng vẫn có Tử Linh ra tay, Tô Vũ âm thầm đi theo, thấy Tử Linh có hành động liền dùng Văn Minh Chí trực tiếp thu lấy.
Văn Minh Chí hộ tống thần văn hóa thân một đoạn.
Hồi lâu sau, Văn Minh Chí quay về, mà hắn cũng không nhìn thấy hóa thân nữa, nó đã bước vào màn không gian hắc ám vô tận.
Cùng lắm thì mất một thần văn!
Tô Vũ không để bụng!
Thần văn này bắt nguồn từ Đại Chu vương, nếu không phải thân văn chữ "Tĩnh" thật sự rất hữu dụng thì Tô Vũ không muốn phác họa thần văn của y.
Chữ "Nhẫn" bị phá cũng không sao.
Đợi đến khi nối liền Thiên môn, chiến kỹ hóa thần văn, Tô Vũ sẽ không thiếu thần văn!