Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2579 - Chương 2579: Mệnh Lệnh Của Nhân Chủ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2579: Mệnh Lệnh Của Nhân Chủ.
 

Đông Vương vực.

Đông Vương phủ.

Đông Vương phủ rộng lớn đứng lặng trong thiên địa tối tăm, nơi đây có vô số cường giả Tử Linh nắm giữ chức vụ quan trọng, khống chế toàn bộ Đông Vương vực.

Chủ điện, đó là đại điện của Đông Thiên vương.

Ngoài chủ điện có mấy chục thiên điện, là chỗ ở của Tử Linh Hầu.

Thời kỳ đỉnh cao, Đông Vương vực có tới mấy chục vị Tử Linh Hầu dưới trướng, về sau đã chết không ít, hiện giờ chỉ còn lại 10 vị, lúc trước có 12 vị, nhưng đã có hai tôn Hầu bị Thư Linh và Trà Thụ xử lý.

Hiện giờ chỉ có 10 tòa thiên điện mở ra.

Trong đó có một điện là Lam Sơn điện.

Đó là chỗ ở của Lam Sơn Hầu.

So với các đại điện náo nhiệt khác thì Lam Sơn điện có vẻ hiu quạnh, không có nhiều Tử Linh, chỉ có vài con đờ đẫn đi qua đi lại.

Trong đó có một ít Tử Linh quân chủ, đều là Tử Linh Nhân tộc!

Gần đây, đám người Kỳ Sơn Hầu ngã xuống, Nguyệt Minh Hầu đã cáo trạng Lam Sơn Hầu cấu kết với Trấn Linh tướng quân giết chết hai vị hầu kia, Đông Thiên vương tức giận, tuy không giết chết Lam Sơn Hầu, nhưng lại ra lệnh quất 300 roi lên đạo thân của nàng, dẫn tới Lam Sơn Hầu bị thương không nhe.

Giữa đại điện, Lam Sơn Hầu đưa lưng về phía cửa, nàng đang xem một bức họa đen như mực, tại Tử Linh giới vực, ngay cả tranh cũng đều là màu đen.

"Đại nhân!"

Một Tử Linh quân chủ vào cửa, ngữ khí ngưng trọng: "Đông Thiên vương triệu tập hội nghị quần chủ, chuẩn bị tấn công Trấn Linh vực, truy nã đám người Hà Đồ! Thủ hạ của đại nhân là quân tiên phong, ta là tướng quân tiên phong!"

Lam Sơn Hầu quay đầu lại nhìn về phía tôn Tử Linh vừa vào cửa, thanh lãnh nói: "Hắn thật sự không nhớ Hoàng Đình nữa sao?"

Tử Linh quân chủ khẽ thở dài: "Đại nhân, thượng cổ... Đã qua rồi! Hoàng Đình đã hủy diệt! Mà nay Đông Vương vực là thiên hạ của Đông Thiên vương, đại nhân, chúng ta... Không thể làm gì nữat"

Năm xưa, nơi đây có mấy vị Tử Linh Hầu Nhân tộc, sau vài lần triều tịch chi biến thì hầu hết đều đã ngã xuống, chỉ còn lại một mình Lam Sơn Hầu.

Lam Sơn Hầu ngủ đông nhiều năm, vẫn luôn ẩn nhẫn, có điều lần trước không nhịn được đã lựa chọn ra tay, cho nên tình cảnh hiện giờ tương đối gian nan.

Lam Sơn Hầu trầm mặc một hồi, hạ giọng: "Xuất chiến đi! Các ngươi cứ nghe lệnh là được!"

"Đại nhân, như vậy thì sớm muộn gì đại nhân cũng sẽ gặp nguy hiểm, không bằng trốn đi.."

Lam Sơn Hầu không lên tiếng.

Trốn ư?

Nàng ẩn nhẫn nhiều năm tại đây là vì cái gì?

Chính là để tiếp dẫn Tử Linh Nhân tộc!

Một khi nàng rời đi, Đông Vương phủ lại khống chế toàn bộ Đông Vương vực, không có Tử Linh Hầu Nhân tộc nào ra mặt cho bọn họ, vậy từ nay về sau, toàn bộ Đông Vương vực sẽ không còn bóng dáng của bất cứ vị Tử Linh Nhân tộc nào.

Đám người Nguyệt Minh Hầu có thể để yên cho Tử Linh Nhân tộc trưởng thành tại đây chắc?

Mấy năm nay, nàng thu nạp hơn 1000 Tử Linh Nhân tộc, có từ Nhật Nguyệt đến Vĩnh Hằng, nếu không có nàng làm chỗ dựa cho bọn họ, đám Tử Linh này đã sớm trở thành đồ bổ cho Tử Linh tộc khác!

Có nàng ra mặt, ít nhiều gì Đông Thiên vương vẫn sẽ cố ky một chút.

Lam Sơn Hầu thầm than nhẹ, nàng không đi được.

Nàng mà rời đi, vậy chứng tỏ Nhân tộc đã hoàn toàn từ bỏ Đông Vương vực.

Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Lam Sơn Hầu chợt lóe lên, nàng nhìn về phương xa, lầm bẩm: "Hình như ta cảm nhận được có cái gì đó!"

Nàng đột ngột lao ra ngoài cửa.

Có thứ gì đó đang tới gần, đó là một thứ rất khó lường!

Là cái gì?

Nàng mơ hồ có chút ấn tượng, nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra.

Ngay sau đó, Lam Sơn Hầu biến sắc, dù Tử Linh Hầu biểu hiện cảm xúc không quá rõ ràng, nhưng tôn Tử Linh quân chủ phía sau nàng vẫn cảm nhận được cảm xúc của nàng đang dao động kịch liệt, vội vàng hỏi: "Đại nhân, làm sao vậy?"

"Không sao!"

Lam Sơn Hầu quay đầu nhìn đại điện Đông Thiên vương nơi xa, trầm ngâm một hồi, cuối cùng nàng ra lệnh: "Vũ Sinh, ngươi mang vài người đi gây sự với thủ hạ của Nguyệt Minh Hầu, cứ nói là không muốn làm tướng tiên phong! Gây ra chút động tính cho ta!"

"Rõ!"

Tử Linh kia không hỏi nhiều, nhanh chóng rời đi, sau đó mang theo 6 - 7 vị Tử Linh quân chủ chạy đến đại điện khác.

Chốc lát sau, oanh!

Thanh âm Vũ Sinh hét lên: "Dựa vào cái gì mà lão tử phải làm tướng quân tiên phong, còn tên khốn kiếp nhà ngươi lại đứng đây mà chế giễu?"

Âm âm âm!

Tiếng vang chấn động, trong nháy mắt, không ít Tử Linh Hầu đều dồn sự chú ý về phía đại điện bên kia.

Cùng lúc đó, Lam Sơn Hầu tiện tay đánh ra một đạo tử khí, tử khí nhanh chóng lao ra khỏi Đông Vương phủ.

Thân văn hóa thân của Tô Vũ mới vừa tới gần Đông Vương phủ thì bên tai đã vang lên một thanh âm: "Rời đi xa một chút!"

Thân văn hóa thân hơi đờ đẫn, nhưng vẫn đi theo khí tức Tử Linh kia, nhanh chóng rời đi.

Hồi lâu sau, khí tức Tử Linh hóa thành một đạo hư ảnh, ánh mắt khác thường nhìn thần văn hóa thân trước mặt: "Ngươi là ai?"

"Hóa thân của Nhân Chủ đương nhiệm! Các hạ chính là Lam Sơn Hầu?"

"Nhân Chủ?"

"Nhân Chủ... Tìm ta... Có chuyện gì?"

"Lam Sơn Hầu hãy tự mình thoát ly Đông Vương phủ, đánh chết Tử Linh Hầu, trốn đến Trấn Linh vực, đây là lệnh của Nhân Chủ!"

Dứt lời, trong tay phân thân xuất hiện một tiểu x an.

"Đây là Thánh Chủ lệnh! Lam Sơn Hầu, có nguyện ý tiếp lệnh?"

Hư ảnh Lam Sơn Hầu rung động kịch liệt, thoát ly Đông Vương phủ, trốn vào Trấn Linh vực, vậy người ở Đông Vương vực thì phải làm sao?

Nàng do dự: "Nhưng nơi đây vẫn còn rất nhiều Tử Linh tộc ta..."

Thân văn hóa thân đờ đẫn nói: "Nhân Chủ đã có biện pháp, Lam Sơn Hầu có nguyện ý tiếp lệnh?"

Lam Sơn Hầu cảm thấy rất khó hiểu, Nhân Chủ thế hệ này thật bá đạo!

Chẳng nói gì mà đã muốn mình tiếp nhận mệnh lệnh?

"Nhân Chủ... có dặn dò nào khác nữa không?"

Lam Sơn Hầu hỏi, thần văn hóa thân trầm mặc, hồi lâu mới mở miệng đáp: "Lần này cửu tử nhất sinh, hoặc là chắc chắn phải chết. Lam Sơn Hầu, ngươi hãy suy xét cho kĩ rồi mới quyết định! Nếu nguyện ý, vậy hành động càng nhanh càng tốt!"

Lam Sơn Hầu lại nói: "Nếu ta rời đi, Tử Linh Nhân tộc nơi đây sẽ bị người Đông Vương phủ giết chết..."

"Sẽ không giết chết hết trong một lúc được, trước khi Lam Sơn Hầu ngã xuống, chưa chắc đối phương sẽ ra tay!"

Thân văn hóa thân lặp lại: "Lam Sơn Hầu, nguyện ý tiếp lệnh không?"

Lam Sơn Hầu nhìn về phía tiểu ấn kia, thấy đồ hình của 36 phủ, thấy hình ảnh Nhân cảnh hiện tại.

Nhân cảnh cộng tôn!

Đây đúng là Nhân Chủ thế hệ này!

Đây là Nhân Chủ ấn của đối phương!

Nàng không quen biết Tô Vũ, cũng chưa từng gặp, trên thực tế, lần trước khoảng cách hai bên không xa, khi Tô Vũ giết Trí vương thì nàng đã từng thấy bóng dáng hắn, nhưng vẫn chưa tính là từng gặp mặt.

Trầm mặc một hồi, Lam Sơn Hầu nhẹ giọng đáp:

"Lam Sơn... nhận lệnh!"

Thần văn hóa thân đưa tiểu ấn cho nàng: "Đừng làm mất ấn này! Gặp Nhân Chủ thì trả lại sau.

Nhân Chủ cũng có thể định vị vị trí của ngươi bất cứ lúc nào!"

Dứt lời, thần văn hóa thân nhanh chóng biến mất.

Lam Sơn Hầu nhìn hóa thân rời đi, trong tay siết chặt tiểu ấn, trong lúc nhất thời, cảm xúc dao động hết sức phức tạp.

Nhân Chủ ấn đang ở trong tay ta.

Đối phương... thật bá đạo, thật cường thế.

Nếu mình không nhận lệnh, chẳng lẽ Nhân Chủ sẽ tự mình đánh tới Đông Vương vực để lấy lại tiểu ấn này?

Lam Sơn Hầu nghĩ vậy, bỗng nhiên bật cười.

Có lẽ hiện giờ Nhân tộc cần một vị lãnh đạo cường ngạnh như vậy!

"Thoát ly Đông Vương vực..."

Lam Sơn Hầu nhìn về phía Đông Vương phủ, hư ảnh biến mất.

Bình Luận (0)
Comment