"Nằm ngoài dự kiến.."
Đông Thiên vương xé rách cánh tay Tô Vũ, thoáng cau mày: "Các ngươi thật quyết đoán, Thiên Nhạc... không ngờ ngươi lại ngu xuẩn như vậy, bổn vương không phát hiện ra ngươi, vậy mà ngươi lại Ị?
chủ động ra đây chịu chết Lão không phát hiện Thiên Nhạc, hình như Thiên Nhạc trốn trong thời không trường hà, lúc trước lão không để ý.
Đối diện, Tô Vũ mang thân thể tàn phế gắng gượng đứng lên, nhếch môi mỉm cười: "Fa cũng ngạc nhiên lắm! Ngươi muốn cứu bọn họ không?
Không được đâu, giết ta xong rồi hằng tính"
"Cứu bọn họ ư?"
Đông Thiên vương bình thản nói: "Không cần, giết được các ngươi, tất cả đều đáng giá!"
Lão lại đánh tới một chưởng, Tô Vũ cắn nuốt một giọt tỉnh huyết Kim Sí Đại Bằng, đây là giọt tỉnh huyết Kim Sí Đại Bằng cuối cùng, hắn nhanh chóng độn không, tốc độ cực nhanh, vờn quanh Đông Thiên vương, không ngừng ác chiến!
Phanh phanh phanh!
Máu bay tứ tung!
Đông Thiên vương lạnh lùng nhìn Tô Vũ, vừa ra tay vừa phân tâm suy nghĩ.
Có lẽ vẫn phải cứu Tử Linh Hầu!
Không thì lão chỉ còn một mình!
Nhưng Tô Vũ giống như con gián đánh mãi không chết, đánh ác liệt thế nào thì cuối cùng gia hỏa này cũng lê cái thân tàn đứng lên. Còn may mà lực lượng tỉnh huyết của Tiểu Bạch Cấu đã tiêu hao gần hết.
Đông Thiên vương có thể cảm nhận được cỗ lực lượng cường hãn kia đang dân suy yếu.
Tô Vũ chỉ đang miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.
Không có cỗ lực lượng này, dù Tô Vũ có cắn nuốt tỉnh huyết Kim Sí Đại Bằng hay Long Hoàng thì cũng không có tác dụng quá lớn!
Ị?
"Thật sự muốn gặp đối phương một lần Đông Thiên vương bình thản nói, lão đang nhắc đến Tiểu Bạch Cẩu!
Thật sự rất mạnh!
Lão không xác định được khi mình đối đầu với con chó kia thì có thể thắng hay không?
Tô Vũ chỉ mượn lực mà đã mạnh mẽ như vậy!
Nơi xa, Thiên Nhạc, Tỉnh Hồng, Vân Tiêu điên cuồng đánh với Thần Bình Hầu, còn Thiên Diệt...
Không ai để ý đến hắn, ngươi đánh đi, Hầu của ngươi, tự ngươi đánh!
Mấy đại cường giả điên cuồng vây giết Thần Bình Hầu, Lam Sơn đã ngã xuống đất, được Hà Đồ dùng tử khí duy trì Tử Linh ấn ký, cho tới lúc này, nàng đã hoàn toàn kiệt sức.
Cùng lúc đó.
Trong kẽ hở.
Thông Thiên Hầu vẫn đang quan chiến, càng xem thì lông mày lại cảng cau chặt.
Nhân Chủ!
Thực lực của Nhân Chủ thế hệ này hoàn toàn không mạnh, nhưng tinh thần chiến đấu lại rất ngoan cường, Đông Thiên vương đánh mãi mà vẫn chưa khiến hắn đổ gục.
Lam Sơn Hầu xuất chiến, Thiên Nhạc xuất chiến, ngay cả Hà Đồ cũng xuất chiến vì hắn... Hắn có mị lực như vậy sao?
Có lẽ Hồng Mông lão Quy cũng đi theo người này.
Nếu không, vài vị trấn linh quân sao lại xuất chiến?
Y mang Thông Thiên Môn biến mất, có phải đã gây ra phiền toái rồi hay không?
Giờ khắc này, Thông Thiên Hầu không khỏi lâm vào trầm tư.
Tử Linh!
Đông Thiên vương!
Hiển nhiên là Nhân Chủ muốn muốn mượn lực lượng của Võ Hoàng để vây giết Đông Thiên vương, đáng tiếc có vẻ vị kia đã tỉnh táo, không bị hắn lợi dụng, thất bại trong gang tấc!
"Aiiz, khó thật..."
Thông Thiên Hầu cau mày, bản chức của y là thủ ^ vệ.
Nhưng cánh cửa này là do Nhân tộc tạo ra.
Ta tuy bảo hộ địa bản của Nhân tộc an toản, nhưng lại gây rắc rối nguy hiểm tới tính mạng cho Nhân Chủ.
Thật rối rắm!
Ta nên lựa chọn như thế nào đây?
Hiện tại mở cửa ra cũng vô dụng, bởi vì vị kia đã thanh tỉnh, mà trước đó khi ý thức Võ Hoàng còn hỗn loạn, có mở cửa thì cũng vô dụng, Đông Thiên vương có thể tấn công lên tầng 8, không ai có thể địch lại!
Do dự chốc lát, thấy khắp nơi còn đang chém giết, Tô Vũ cứ một lân bị đánh gục lại một lần gắng gượng đứng lên, lực lượng Tiểu Bạch Cấu hình như đang dân dân tiêu tán...
Thông Thiên Hầu rất khó xử, bây giờ mà ta tham chiến thì có phải là rất ngu xuẩn hay không?
Nhưng Đông Thiên vương mà giết Nhân Chủ, sau đó tấn công lên tầng 8 thì phải làm sao?
Ta không địch lại lão!
"Tiểu Bạch Cẩu... Tiểu Phì Cấu ư?"
Thông Thiên Hầu nghĩ tới nó, trong lòng càng thêm loạn. Tiểu Phì Cấu không dễ chọc, Văn vương... Đây là truyền thừa Văn vương!
"Xong rồi xong rồi, chết rồi chết rồi... Thôi thôi!"
Ngay sau đó, mấy người Thiên Nhạc đang đại chiến Thần Bình Hầu bỗng hơi xao động, đúng lúc này, một cánh cửa thật lớn đột nhiên bao phủ toàn bộ không gian xung quanh bọn họ!
+ Ú "Ta trấn áp hắn, nhanh giết hắn đi Trong nháy mắt, cánh cửa đã bao phủ tứ phương!
Thân Bình Hầu đang chém giết hăng say bỗng cảm thấy lực lượng bị trấn áp, gã rít gào, nhưng không còn kịp nữa, ba thanh trường kiếm đã đồng thời đánh tới, xé xác gãl Oanh!
Đại đạo đứt gãy, Thần Bình Hầu không cam lòng thét lên: "Thông Thiên Hầu... Ngươi điên rồi, bọn họ đã sắp thua, lúc này ngươi tham chiến làm gì...
Ngươi là đô điên!"
Trong cánh cửa truyền ra thanh âm Thông Thiên Hầu, có chút thổn thức: "Sinh tử khác biệt, dù sao Tử Linh cũng là Tử Linh... Đông Thiên vương quá mạnh, ta sợ hắn tấn công cánh cửa của ta..."
Nơi xa, sắc mặt Đông Thiên vương lập tức trở nên khó coil "Khốn kiếp!"
Không ngờ Thông Thiên Hầu lại lựa chọn tham chiến vào lúc này!
Má nói Đám người kia không biết ta sắp giết được Tô Vũ rồi sao?
Bọn họ đang nghĩ cái gì vậy?
Những người này không quan tâm đến lão, ngay sau đó, mọi người dồn dập lao về phía Thiên Diệt!
Tôn Hầu giao chiến với Thiên Diệt biến sắc, lập tức trốn chạy!
Điên rồi!
Giờ phút này, tính cả Thiên Diệt là có 3 vị Hợp Đạo cảnh, còn có Vân Tiêu và Tinh Hồng cũng tiếp cận Hợp Đạo, gã không phải Đông Thiên vương, đánh thế nào được nữa!
Chạy thôi!
Nhưng Thiên Diệt không phải hạng dễ chọc, trong nháy mắt, hắn đã hóa thành cự vượn khổng lồ, trong hư không, một cây đại bổng xuất hiện, đó là ảo ảnh, ảo ảnh đại đạo, một gậy nện xuống!
Oanh!
Tử Linh Hầu bị đánh té xuống, ngay lập tức một cánh cửa xuất hiện gã vào bên trong!
Cùng lúc, đám người Thiên Nhạc đã đánh tới, trời sụp đất nứt, thiên địa chấn động.
Lực lượng quy tắc xuất hiện, dừng lại trên người Vân Tiêu!
Mà ở bên kia, Tô Vũ lần nữa hộc máu bay ngược.
Trên đỉnh đầu, hư ảnh của Tiểu Bạch Cẩu đã hoàn toàn biến mất!
Lực lượng Tiểu Phì Cẩu đã hao hết sạch sẽ.
Mấy vị cường giả bao quanh tứ phương, sắc mặt đều ngưng trọng, Thiên Nhạc tóm lấy Tô Vũ, kiêng ky nhìn chằm chằm Đông Thiên vương!
Thiên Nhạc, Thông Thiên Hầu, Thiên Diệt, Vân Tiêu, Tỉnh Hồng, ba vị Hợp Đạo, hai vị chuẩn Hợp Đạo.
Nhưng mọi người không hề cảm thấy chắc thắng!
Đúng vậy, bọn họ không chắc mình có thể đánh chết Đông Thiên vương!
Đây là một tồn tại cường hãn đến mức không thể tưởng tượng, trong chư thiên vạn giới này, có bao nhiêu người có thể địch nổi lão?
Tiểu Bạch Cẩu ư?
Dù sao thì lão Quy cũng không địch lại lão!
Sắc mặt Đông Thiên vương cực kì khó coi, lạnh lùng nói: "Thế trận lớn thật! Tô Vũ... Nhân Chủ...
Nhân tộc đã sắp tan biến, các ngươi làm vậy đáng giá ư? Ô đây có bao nhiêu Nhân tộc?"
Lão không hiểu!
Nhân tộc đã suy sụp!
Lão sắp đánh chết vị Nhân Chủ này, chỉ còn một bước nữa thôi, vì sao Thông Thiên Hầu còn muốn lựa chọn tham chiến?
Lão nhìn về phía cánh cửa kia, Thông Thiên Môn, cánh cửa hé lộ ra vẻ mặt rối rắm của Thông Thiên Hầu: "Ta cũng không muốn, ta... Ta phải thủ vệ cửa, nhưng ngươi giết Nhân Chủ xong, chẳng phải ngươi sẽ lên tầng 8 sao?"
"Không!"
_ "Kê nói không đều sẽ đi lên Thông Thiên Hầu bất đắc dĩ: "Ngươi xem đi, ta đã Ị?
đoán trước rồi Đông Thiên vương tức muốn hộc máu.
Lão tử đã nói không rồi!
Khốn kiếp!
Gia hỏa cửa sắt thành đạo này quả nhiên là kẻ ngu dốt!
Còn ngu hơn cả Tử Linh!