Tinh Hồng bay ngược, trên bản thể tràn đầy vết thương, thấy Tô Vũ thất thố nhìn mình thì không khỏi thẹn quá hóa giận, Tỉnh Hồng nạt nộ: "Nhìn cái gì mà nhìn? Mọi người đều giống nhau, ngươi hơn gì ta!"
Ta có nhìn thương thế của ngài đâu?
Ta đang xem bản thể cơ mài Lão Quy thì không nói, Tỉnh Hồng là thủy yêu, Thiên Diệt là cự vượn, kỳ thật Tô Vũ rất tò mò, không biết Vân Tiêu là cái gì?
Hắn chưa từng thấy bản thể của Vân Tiêu!
Dù là hiện tại thì Vân Tiêu cũng chưa bại lộ.
Giờ phút này, có về tâm tình Tô Vũ rất tốt, hắn cười nói: "Đến chỗ Vân Tiêu đi, lát nữa nếu chết thì cùng chết, biết đâu chúng ta lại có thể cùng xuất hiện ở Tử Linh thiên hà, sau đó cùng nhau Ị?
sống lại, rồi lại cùng nhau tái chiến Tinh Hồng bất đắc dĩ, ngươi lạc quan ghê nhỉ!
Lúc bấy giờ cả y và Vân Tiêu gần như không còn sức tái chiến nữa.
Ngoài ra còn có Lam Sơn Hầu bị đánh cho tàn phế hoàn toàn!
3 vị Hợp Đạo hiện tại cũng vết thương chồng chất, nhưng Đông Thiên vương bị vây công lâu như vậy cũng trọng thương, đạo của lão dung hợp vào Tử Linh đại đạo đã bị chấn rời ra, hao tổn không ít!
Nhưng so với những người khác thì vẫn khá hơn nhiều!
Đông Thiên vương phá ra cười lớn, khí tức của lão không ổn định, tử khí lan tràn, nhưng lão vẫn nhếch môi, cười cợt chế nhạo: "Các ngươi còn dễ đối phó hơn ta tưởng tượng! Xem ra ta cũng nên kết thúc cuộc chiến vô nghĩa này thôi!"
3 vị Hợp Đạo.
Thiên Diệt táo bạo, cả người đều là máu.
Thiên Nhạc vẻ mặt sâu khổ, lộ vẻ bất lực.
Thông Thiên Hầu hóa thành cánh cửa, không nhìn ra cái gì, nhưng vẫn mở miệng nói: "Lần này nói nghiêm túc, Đông Thiên vương, nếu ta rời đi, ngươi có đuổi giết ta không?"
Ánh mắt Đông Thiên vương lạnh băng!
Ngươi câm miệng là tốt nhất!
Giờ lão trả lời thế nào thì tên ngu xuẩn này đều có thể vặn vẹo ý lão!
Thông Thiên Hầu lại nói: "Nếu ngươi bảo đảm không đến tầng 8, ta nhất định không đánh nữa!
Ta biết ta không đánh lại ngươi..."
"Câm miệng!"
Thông Thiên Hầu nghiêm túc nói: "Ngươi có thể nghiêm túc trả lời ta không?"
"Ngươi..."
Đông Thiên vương vô cùng phẫn nộ, ngươi đang gây sự đấy à?
Bổn vương giết ngươi trước rồi tính!
Môn Linh ngu xuẩn này quả thực không thể thuyết phục, mình mà nói không đi tầng 8, có lẽ sẽ lại nhận được đáp án như trước, nếu nói là đi...
vậy càng không cần phải bàn thêm nữa.
Dù sao cũng không thể câu thông!
Đại chiến cứ tiếp tục đi!
Giết y là xong!
Lúc bấy giờ, chỉ có bốn vị Hợp Đạo đang giao chiến, Thiên Diệt mới vừa chứng đạo không lâu, lại không có binh khí trong tay, y lại bị đánh bay, đại đạo trên đỉnh đầu có chút rung chuyển!
Thiên Diệt kiệt sức, có chút tuyệt vọng ai oán:
"Bên ngoài còn không biết tin tức lão tử đã Hợp Đạo! Có thể để ai đó sống sót, đi ra ngoài cho mọi người biết ta đã Hợp Đạo được không?"
Vất vả lắm ta mới Hợp Đạo được đấy!
Nhưng trừ bỏ những người ở đây ra thì không ai biết cả.
Nếu Đông Thiên vương thắng, không ai tiết lộ thì ai mà biết Thiên Diệt hắn thật sự đã tấn cấp?
Quá nghẹn khuất!
Trong lân triều tịch này, hắn xuất chiến vô số lần, không có lần nào là thống khoái vưi sướng cả!
Tô Vũ không quan tâm, giờ phút này, hắn gian nan đi tới chỗ Hà Đồ, nhìn thoáng qua Lam Sơn Hầu, thân thể như tấm mền rách nàng đang có dấu hiệu tiêu tán, Tử Linh ấn ký đã lộ ra.
Hà Đồ nâng nàng lên, không thèm để ý tới Tử Linh ấn ký, trong mắt lộ rõ vẻ bi ai, thấy Tô Vũ đi tới, y liền nói: "Có lẽ nàng sắp không chịu đựng nổi, Lam Sơn Vệ... Hoàn toàn biến mất trên thế gian rồi!"
Tô Vũ gạt đi: "Gấp cái gì, nếu chết thì cùng chết!
Nhưng chắc gì chúng ta đã chết, đến lúc giết được Đông Thiên vương thì cho nàng bổ một đao cuối cùng, ăn tử vong chỉ huyết của lão, cắn nuốt thi thể lão, vậy thì tự nhiên sẽ khôi phục! Việc nhỏ mà thôi!"
Hà Đồ mỉm cười tự giễu: "Cũng đúng, là ta quá đa sầu đa cảm!"
Tô Vũ nói không sai, nếu chết thì sẽ cùng chết.
Sớm hay muộn có quan trọng gì, y bất đắc dĩ nói:
* Có lẽ các ngươi vẫn còn một cơ hội nữa, mà ta và Lam Sơn Hầu thì không! Ta có chút tiếc nuối, mấy năm nay thực lực ta luôn không tiến bộ, lúc trước không để ý, hôm nay đã nghĩ thông nhiều điều, có lẽ có tên khốn nào đó giam cầm ta, vậy mà ta không biết chân tướng... Tên khốn kia thật đáng ghét!"
Y phát hiện rồi.
Hoặc là nói, ý chí thanh tỉnh, hôm nay, nhân tính áp chế thiên tính Tử Linh, đây là dấu hiệu củng cố bản tâm, trong tình huống bình thường, chỉ có Hầu gia mới có thể củng cố bản tâm.
Đương nhiên, nếu ý chí kiên định, được người dẫn đường, thời gian lâu dài cũng sẽ củng cố bản tâm.
Tỉ như đám Lam Sơn Vệ chết trận, Lam Sơn Hầu chỉ dẫn nhiều năm, lấy vinh quang làm cơ sổ, nói trắng ra là tẩy não bọn họ vô số năm tháng, cho nên đám Lam Sơn Vệ đó mới nghe lời một chỉ huy như nảng tới vậy.
Lúc trước Hà Đồ chưa làm được, mà hôm nay y đã khôi phục nhân tính!
Nhìn về phía 4 vị Hợp Đạo đang đại chiến, y thổ dài: "Có lẽ sẽ thua... Nếu thua, chúng ta đừng sợ, hãy đánh trọng thương lão già khốn kiếp kia đi!
Cùng lắm thì tự bạo tập thể, không nổ chết lão thì cũng phải khiến lão trọng thương!"
Lam Sơn Hầu được y nâng đỡ, ý thức mơ hồ, nàng nhìn Tô Vũ, thanh âm suy yếu, lầm bẩm nói: "Ta...
hình như thấy Văn vương... Văn vương... Là ngài sao?"
"..).. e Tô Vũ trợn trắng mắt, không khỏi hồ nghỉ: "Có phải khi còn sống nàng ta thích Văn vương không?"
Hà Đồ bật cười: "Ö thời đại kia, nữ tướng thích Ị?
Văn vương có thể xếp đầy Tinh Thần Hải Tô Vũ lắc đầu, không thèm so đo với Lam Sơn Hầu, hắn mang hai người tiến đến chỗ Tinh Hồng, dặn đò: "Õ cùng nhau đi! Cùng nhau lên đường...
thì sẽ không cô đơn!"
Bên kia, mấy vị Hợp Đạo đang đại chiến đều không khỏi cười một tiếng.
Thiên Diệt cười lớn, nói: "Tô Vũ, hiện tại lão tử phục ngươi! Người trẻ tuổi mà đã nhìn thấu sinh tử, bội phục bội phục!"
Oanh!
Hắn lại bị đánh bay!
Thiên Diệt hộc máu không ngừng, nhưng vẫn cười lớn khiêu khích: "Tôn tử, yếu quá, lại nào!"
Tô Vũ xen vào: "Cẩn thận một chút đi, ít nhất phải đánh lão trọng thương, không thì chúng ta chết quá thiệt!"
"Được rồi, nghe ngươi!"
Thiên Diệt không nói chuyện nữa, y lại xông vào vòng chiến, tiếp tục đại chiến!