"Tử Linh vẫn ngu xuẩn như thế, chẳng thông minh chút nào!"
Tô Vũ cảm khái, ngay sau đó, tất cả binh khí bùng nổ, đều là lực lượng giam cầm!
Vạn môn tháp trận trực tiếp võ nát!
Nhân Chủ ấn rút ra lực lượng khí vận tới cực hạn!
Chỉ cần giam cầm ngươi trong giây lát là được!
Trong Văn Minh Chí, toàn bộ hơn 300 đầu hư ảnh Nhật Nguyệt đều bạo liệt!
Đông Thiên vương mới vừa đánh tới đã biến sắc!
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng cường đại hơn lại xuất hiện trên người Tô Vũ!
Trên đỉnh đầu, Tiểu Bạch Cẩu hiện lên, rõ ràng hơn trước, cũng cường đại hơn trước, thậm chí trong mắt còn lộ rõ linh trí, dường như nó đang nói: "Ngươi sắp bị cắn chết, xong rồi xong rồi.."
"Gâu gâu!"
Dứt lời, Tiểu Bạch Cấu lập tức bay đến Tử Linh đại đạo, quấn quanh đại đạo, cắn chặt lên tiểu đạo bám trên đó, tiểu đạo kia đã có phần rách nát, lúc này lại bị Tiểu Bạch Cẩu dồn sức cắn xuống, không thể thoát khỏi!
Kếẽo kẹt Tiếng cắn xé vang vọng thiên địa!
Tô Vũ nhếch môi: "Ngươi vinh hạnh lắm đấy!"
Đông Thiên vương chấn động toàn thân, đó là hậu quả do đại đạo chấn động kịch liệt gây ra, giờ khắc này, Tô Vũ bỗng thiêu đốt khí huyết, thiêu đốt tinh huyết.
"Ngươi là cường giả đầu tiên khiến ta phải trả cái giá đắt như thế để giết chết, thật lợi hại!"
Cầu thật lợi hại này tựa như tán thưởng, mả cũng tựa như đang trào phúng!
Ngay sau đó, hắn chém xuống một đao!
Một đao này cắt ngang hư không, trảm nứt thiên địa!
Thậm chí toàn bộ tầng 7 đều nứt ra, mơ hồ nhìn thấy khung cảnh tầng 8!
Thậm chí quang mang một đao chiếu rọi thiên địa, xuyên thủng hư không, toàn bộ Tinh Vũ phủ đệ phóng ra quang mang lộng lẫy, ánh đao lóe lên trên Tinh Thân Hải!
Ong!
Tiếng đao vang vọng tứ phương!
Đám người Thiên Diệt bị khí lãng thổi bay, nặng nề văng ra tứ phía.
Ẩm!
Đông Thiên vương thê lương rống giận, tiếng quát chói tai, lão cũng dồn sức mạnh mẽ đánh tới một quyền!
Oanh!
Quyền đao tiếp xúc, nắm tay trực tiếp rách nát, trường đao hạ xuống, phụt một tiếng, một đao chém xuống chia thành... Hai nửa!
Đông Thiên vương nháy mắt bị chém thành hai nửa, mà trên không trung, Tiểu Bạch Cầu vốn đang điên cuồng cắn xé, nhưng thân thể lão chia cắt khiến tiểu đạo quấn quanh đại đạo bỗng nhiên đứt đoạn!
Khí tức Đông Thiên vương lập tức suy sụp, một đao chém xuống, khí tức kia nháy mắt biến mất!
Trên đầu Đông Thiên vương hiện ra một vết rách rõ rệt!
Lão nhìn về phía Tô Vũ, lộ vẻ bất đắc dĩ, cũng có về giải thoát và chua xót, lầm bẩm nói: "Phản bội Nhân tộc... nhất định sẽ chết sao?"
Ta cường đại như thế, cường đại đến mức có thể đánh chết vài Hợp Đạo!
Nhưng ta... Vẫn bị giết!
Khí vận Nhân tộc thật sự mạnh đến mức ta không thể chống cự được à?
Tô Vũ không hé răng.
Giờ khắc này, toàn bộ Tử Linh giới đều chấn động!
Đông vương vực rung chuyển, Tử Linh tán loạn!
Đông Thiên vương thống trị Đông vương vực vô số tuế nguyệt, hôm nay ngã xuống ở Tỉnh Vũ phủ đệ, cũng là nơi năm xưa Nhân tộc nhất thống chư thiên!
Tô Vũ không nói chuyện, hắn quỳ sụp xuống, một đao vừa nãy đã hao hết tất cả sức lực của hắn, hắn không còn sức lên tiếng, ngay sau đó, hắn nhìn về mọi người phía bên kia, khóe miệng tràn máu, bờ môi mấp máy rung động.
Đám người không hiểu, ngươi đang nói cái gì?
Tình trạng của Thông Thiên Hầu tốt hơn những người khác, y tập trung nhìn một hồi mới hiểu ra:
"Hắn bảo chúng ta tới gần hắn, chắc là lực lượng quy tắc sẽ tưởng thưởng chúng ta, đúng không?"
Tô Vũ nhe răng, sau đó đen mặt, má nó, sao chỉ có tên Giang Tinh Môn kia là hiểu ta?
Trong nháy mắt, mọi người dồn dập bay tới bên cạnh Tô Vũ.
Mọi người đều đã rất dũng mãnh tham chiến giết Đông Thiên vương!
Giờ phút này, nhất định phải nên ngoan ngoãn xếp hàng tới lĩnh ban thưởng thôi.
Chỉ cần chờ lão hoàn toàn ngã xuống là được.
Không bao lâu sau, một cỗ lực lượng quy tắc vô cùng khổng lồ từ trên trời giáng xuống!
Bao trùm toàn bộ!
Lực lượng quy tắc ban thưởng khiến cả tầng 7 bị chiếu rọi sáng lóa!
Trong hư không, Võ Hoàng buồn bực trầm mặc!
Hình như... Ta bị lừa rồi!
Còn một giọt tinh huyết... Tô Vũ vẫn còn một giọt tỉnh huyết!
Vậy mà Tô Vũ lại nhẫn nhịn đến khi mọi người bị đánh tàn phế mới ra tay, gia hỏa này đủ ngoan độc, cũng đủ ẩn nhẫn!
Hôm nay, thế cục đã thật sự thay đổi.
Ngoại giới.
Hồng Mông thành.
Lão Quy là người đầu tiên cảm nhận được, lão chấn động phát cuồng, trong lòng vô cùng nghỉ hoặc, Võ Hoàng đã lựa chọn ra tay sao?
Nếu Võ Hoàng ra tay thì không có gì kỳ quái.
Nếu không phải... lão không dám nghĩ nữa!
Trong thiên hạ này, kẻ mạnh hơn Đông Thiên vương không nhiều lắm, kẻ có thể giết Đông Thiên vương... Vậy cũng có thể giết chính mình!
"Thắng rồi ư?"
Lão Quy lẩm bẩm, nếu đã thắng... vậy kế hoạch của Tô Vũ sẽ có khả năng thành công, hắn thật sự có cơ hội tấn công lên thượng giới!
Tinh Vũ phủ đệ.
Tầng 7.
Đại lượng lực lượng quy tắc buông xuống, những lực lượng này dường như đã được thiên địa tỉnh lọc, chừa lại toàn bộ tỉnh hoa để ban thưởng.
Đông Thiên vương, một vị Hợp Đạo cảnh cực kỳ cường đại.
Hôm nay lại bị mọi người liên thủ đánh chết tại đây, lực lượng quy tắc ban thưởng không phải chỉ nhiều bình thường.
Chủ yếu vẫn là cho Tô Vũ!
Tô Vũ bên dưới điên cuồng hấp thu lực lượng quy tắc, đầu tiên là chữa thương, tiếp đó là cường hóa biển ý chí, cường hóa Thần khiếu, làm Thần khiếu hợp nhất, sau khi hợp nhất, Thần khiếu và Nguyên khiếu lớn mạnh thì nạp toàn bộ vào Thiên Môn!
Sau đấy mới vận chuyển phương pháp đại chu thiên trong Thiên Môn, như vậy có thể đả thông hàng rào Thiên Môn, tiến tới Nguyên Thần hợp nhất chân chính!
Tô Vũ vừa điên cuồng hấp thu lực lượng thiên địa, vừa khôi phục thương thế.
Lúc này hắn đã có thể nói chuyện, vội thúc giục mọi người: "Thiên Diệt và những Hợp Đạo khác nhanh chóng khôi phục thương thế rồi rời khỏi đây! Vân Tiêu, Tỉnh Hồng, hai người tấn cấp Hợp Đạo xong hãy đi! Lam Sơn, ngươi là Tử Linh, cắn nuốt tàn lưu của Đông Thiên vương đi. Hà Đồ, ngươi đừng hút nữa, đi thu thập ấn ký và tử vong chi huyết, mang toản bộ những gì còn sót lại của mấy vị Tử Linh Hầu kia lại đây cho Lam Sơn cắn nuốt. Ngươi bị Hồng Mông hạn chế là để giúp cho ngươi ngày sau dễ dàng sống lại, dù gì cũng không cường đại thêm được, ngươi hút chỉ tổ vô dụng!"
Trong đám người, Hà Đồ vốn đã đen mặt lại càng thêm tối sầm.
Ta biết mài Chẳng trách ta hấp thu như thế nào, tu luyện như thế nảo cũng không cường đại hơn.
Lão gia hỏa phiền phức!
Sống lại ư?
Ngươi có khả năng sao?
Không có mà lại hạn chế ta!
Đúng là không phải người!
Cơ mà lão Ô Quy vốn dĩ đã không phải người!
Thôi thôi, Hà Đồ bất đắc dĩ, không biết mình nên vui về hay nên mắng người. Y không thể cường đại hơn, trừ khi đánh vỡ được áp chế của lão Quy, cũng không phải là không thể, tuy lão Quy rất mạnh, nhưng ở đây có nhiều cường giả, nếu muốn đánh võ áp chế của lão Quy giúp y thì vẫn có thể làm được.
Có điều... thôi đi!
Trong lòng Hà Đồ hùng hùng hổ hổ, bỏ qua vậy, cho ngươi áp chế ta đấy!
Nếu lão Quy không động tay động chân thì lúc này y phải tới Vĩnh Hằng cửu đoạn là ít nhất.