Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2635 - Chương 2635: Càng Mạnh Lại Càng Cô Đơn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2635: Càng Mạnh Lại Càng Cô Đơn.
 

Tiểu Bạch Cẩu đứng dậy, đi chung quanh thú bông một vòng, đột nhiên nó sủa váng lên, tức khắc Tô Vũ liền thấy một hư ảnh rít gào, âm thanh đinh tai nhức óc, thú bông Hoang Thiên Thú vậy mà phát ra một tiếng gầm gừ thật lớn!

Tô Vũ cau mày, Tiểu Bạch Cẩu không thèm để ý, cẩn thận ngửi ngửi thú bông một hồi rồi nói: "Còn sức sống, không chỉ vậy mà còn có một chút oán niệm! Xem như đã chết, cũng có thể coi là không chết, ngươi muốn hồi sinh nó sao?"

Tô Vũ lắc đầu: "Ta muốn cho người khác hấp thu nó, kế thừa nghiên đạo!"

Tiểu Bạch Cẩu ngẫm nghĩ: "Rất khó! Gia hỏa này vẫn còn lực lượng oán niệm, cho nên phải cần người có ý chí cực kỳ kiên định, hơn nữa thân thể phải hết sức cường đại thì mới có thể trấn áp, thậm chí phải phá hủy được oán niệm thì mới có thể kế thừa! Nhưng kẻ như vậy đều có con đường của mình, đạo của mình, bảo người ta hóa thành Hoang Thiên Thú thì chưa chắc đã có ai nguyện "13 ụ.

Tô Vũ cười tủm tỉm: "Đó là trước kia thôi, hiện tại thì khó nói...

Tô Vũ nhẹ giọng giải thích: "Thời đại này có không ít thiên tài, kỳ thật cũng có tuyệt thế yêu nghiệt. Có điều con đường phía trước quá mờ mịt.

Dù ý chí có mạnh, tín niệm có kiên định đi nữa, nhưng bọn họ không tìm thấy con đường phía trước thì đành chịu. Không giống năm xưa, dù không đi theo thân thể đại đạo thì cũng có thể khai đạo khác, hiện tại... Ngươi mà khai đạo, có khi lại nhắm trúng vào đạo đã có người khống chết"

"Ngươi khai đạo, sau đó nó sẽ dung hợp với đạo của người khác, khai đạo cũng khó khăn, dung đạo cũng khó khăn, đường cảng ngày cảng khó đi"

Tô Vũ cảm khái: "Trong thời đại này, khai đạo khó hơn trước kia nhiều! Phải bước ra khỏi phạm vi thời không trường hà của Nhân tộc, đi tìm nơi thời không trường hà không có ai để khai đạo một lần nữa! Kỳ thật đây là khởi đầu một thời đại, huy hoàng của thái cổ và thượng cổ đã dẫn tới sự suy thoái ngày hôm nay. Ta cảm nhận được nguyên nhân không chỉ nằm ở chỗ công pháp hiện tại yếu kém hay khuyết thiếu nguyên khí, đó đều không phải là vấn để mấu chốt!"

Tô Vũ thở dài: "Thời đại này, kỳ thật Vĩnh Hằng đều có thiên phú không tệ, trong tình huống suy thoái như vậy mà bọn họ vẫn có thể bước vào dung đạo đã là không tồi! Chỉ là bọn họ không nhìn thấu bản chất đại đạo, không biết Nhân tộc thái cổ và thượng cổ đã cắt đứt con đường phía trước của bọn họ!"

"Ta có một vị sư trưởng, hẳn là ông ấy cảm nhận được gì đó, bây giờ ta đã biết vì sao thời không trường hà của ông ấy rộng lớn như vậy, kéo dài như vậy, có lẽ vì ông ấy đã bước ra khỏi khu vực Nhân tộc và đã phát hiện cái gì đó, nhưng chính ông ấy lại không rõ, điều duy nhất ông ấy biết chính là nếu còn ở trong khu vực Nhân tộc thì sẽ rất khó tìm ra đạo của bản thân mình!"

Hắn đang nhắc đến Vạn Thiên Thánh!

Có khả năng Vạn Thiên Thánh đã tự mình cảm ngộ được, nhưng lại không hiểu nguyên do, rất có thể ông đã thâm nhập thời không trường hà, bước từng bước, tìm được đạo đối ứng với mình, và rõ ràng nó không nằm ở trong khu vực Nhân tộc.

Nhưng cũng chính vì như thế nên khoảng cách quá xa, ông muốn khai đạo hay dung đạo đều rất khó!

Chỉ có thể tích lũy từng chút một, mỗi lần tu luyện thì đều phải đi một đoạn thời không trường hà rất xa, vì vậy nên mới khiến ông mãi không thể dung đạo hay khai đạo.

Trước kia Tô Vũ không hiểu, nhưng bây giờ hắn đã minh bạch bản chất vấn đề.

Lần sau gặp Vạn Thiên Thánh, Tô Vũ sẽ dẫn ông đi dọc theo thời không trường hà một chuyến để xem rõ tình huống.

Tiểu Bạch Cẩu gật đầu: "Vậy ngươi muốn tìm Nhân tộc tới dung hợp đạo của Hoang Thiên Thú N"

I?

"Đúng vậy Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: "Hoang Thiên Thú vừa nhìn đã biết là hạng cường giả thân thể cường hãn, ta muốn hai người Đại Tần vương và Đại Hạ vương thử xem! Đạo của Hoang Thiên Thú không yếu! Nếu một người có thể bước vào cảnh giới Đại Đạo, một vị khác cũng có thể thuận lợi tiến vào Hợp Đạo cảnh. Đương nhiên, vị bước vào Hợp Đạo kia, trừ khi sau này thay đổi đạo, nếu không sẽ không có hy vọng trở thành cường giả Đại Đạo"

Nhưng tiến vào Hợp Đạo sẽ đơn giản hơn hiện tại nhiều.

Bởi vì con đường này chỉ có 2 người đi.

Mà lúc trước Tô Vũ đã từng đáp ứng Hống tộc, vậy nên cũng có thể cho Thôn Thiên Hống tộc đi theo đạo này, thêm một người cũng không sao, có đại đạo nào mà không có đại lượng cường giả cùng dung hợp.

Tô Vũ cảm thấy điều này không ảnh hưởng lớn đến chủ nhân đại đạo, thậm chí còn có thể tăng cường thực lực của ba người bọn họ!

Bằng không thì các vị chủ nhân đại đạo trước đây đã không cho những người khác cùng dung hợp vao.

Theo Tô Vũ, bản chất của dung đạo cũng là một biểu hiện của đại đạo lớn mạnh!

Vô số người tu luyện một đạo, tăng cường thực lực đồng thời cường hóa đại đạo, ít nhất là có lợi đối với chủ nhân quy tắc, đến thời điểm tất yếu chỉ cần rút ra toàn bộ lực lượng thì những người khác căn bản không được phân một chút nảo.

Tiểu Bạch Cẩu cổ vũ hắn: "Vậy ngươi cứ thử xem!"

"Sau đó có khả năng ta sẽ dẫn người tiến vào đây tránh né quy tắc trừng phạt"

"Không phá hoại nơi này là được"

Tiểu Bạch Cẩu không có ý kiến, nó ngẫm nghĩ một lúc rồi dùng móng vuốt chỉ về hướng một khe núi: "Ngươi dẫn người qua bên kia đi, đừng tới viện của chủ nhân, ta sợ bọn họ lộn xộn làm cho nơi này hỏng bét!"

Tô Vũ mỉm cười: "Được, ta sẽ trông chừng bọn họ"

Dứt lời, hắn lại nói: "Tiền bối, còn một việc khác..."

"Ngươi nói đi"

Tô Vũ lấy Cục lông nhỏ ra, Cục lông nhỏ giãy giụa một thoáng, có điều bị Tô Vũ túm lấy lông bứt vài cọng thì liền ngoan ngoãn thành thật trở lại: "Ta muốn nhờ Thư Linh tiền bối đọc sách cho nó! Nó đi nhầm đạo, không biết đạo của chính mình nên đi như thế nào. Hệt như đứa nhỏ vậy, chỉ số thông minh còn chưa đủ cao..."

Cục lông nhỏ ủy khuất hét lên: "Ta vốn là trẻ con mà. Hương Hương, ngươi thay đổi rồi. Ngươi lợi hại lên liền chán ghét ta, vứt bỏ ta! Ngươi đã bỏ rất nhiều người, hiện tại lại muốn bỏ cả ta sao?"

Tô Vũ ngẩn ra.

Bên cạnh, Tiểu Bạch Cẩu nghe vậy cũng hơi xúc động, cái đuôi đang vẫy vẫy chợt ngừng lại, giờ khắc này, nó bỗng cảm thấy đồng cảm sâu sắc với Cục lông nhỏ. Nó bèn giơ tay kéo lấy Cục lông nhỏ về phía mình, lại ngẩng đầu nhìn Tô Vũ, hồi lâu sau, thanh âm nồng đậm hiu quạnh vang lên:

"Ngươi... càng ngày càng giống chủ nhân! Chủ nhân cũng vậy, cảng ngày càng mạnh, cũng càng ngày càng tịch mịch, ngài ấy cũng đã bồ lại rất nhiều người, tiểu chủ tử vẫn luôn đuổi theo, chỉ sợ sẽ bị ngài ấy bỏ lại..."

Giờ khắc này, Tiểu Bạch Cấu nghĩ tới Văn vương.

Nó cảm thấy vô cùng phiền muộn.

Đúng vậy!

Những người này trở nên cường đại, một mực tiến về phía trước, nhìn thấy những điều khác người thường, bầu trời cũng không giống nhau, đi tới nơi người khác không biết, trở nên thần bí, cũng đồng nghĩa với việc đã cách bọn họ càng ngày càng xa!

Văn vương bỏ lại nơi này, bỏ lại muội muội, bỏ lại Tiểu Bạch Cấu, bỏ lại Bánh Nhân Đậu... Đi mãi đi mãi, người bên cạnh ngải càng ngày càng ít.

Mãi cho đến một ngày, quay đầu lại thì phía sau đã không còn aI...

Tô Vũ khẽ nhíu mày, nhưng rồi lại giãn ra, khẳng định chắc nịch: "Sẽ không! Ta không phải là Văn vương! Hơn nữa cuối cùng Văn vương đã đi tìm Thời Gian sư. Cục lông nhỏ ngoan, nghe lời ta, Ở đây đọc sách cho tốt, làm chính mình trở nên cường đại hơn, cường đại rồi thì mới không bị bỏ lại! Bằng không ta sẽ đi tìm đại đại của ngươi!"

Cục lông nhỏ uể oải muốn chết.

Ta không muốn đọc sách!

Đọc sách chẳng vui chút nào!

Ta chỉ là một cục lông nho nhỏ xinh xinh, sao lại phải đọc sách?

Ta chỉ cần nuốt nuốt ăn ăn không phải là xong việc rồi à?

Tiểu Bạch Cẩu cũng thoát khỏi cảm xúc ban nãy, nó vẫy đuôi, nhe răng cười nói: "Được, ta sẽ nhờ Thư Linh đọc sách cho nó! Gần đây Đại Mộc Đầu cũng đang chăm chỉ nghe, vừa vặn có thể nghe "

cùng nhau Tô Vũ mỉm cười: "Vậy làm phiền Thư Linh tiền bối!"

Nơi xa, Thư Linh đang mở lớp, nghe vậy thì lão liên khom người về phía Tô Vũ, nở nụ cười vẫy vẫy tay với Cục lông nhỏ.

Cục lông nhỏ cảng thêm tuyệt vọng!

"Hương Hương, ta phải nghe bao lâu?"

Đọc sách đấy!

Số phận hẩm hiu quá trời!

Tô Vũ bật cười vò đầu nó: "Nhanh thôi, đến khi ngươi đi đúng đạo là được! Đi không đúng thì cả đời khó có thể bước vào Vĩnh Hằng, cố gắng vượt qua đại đại nhà ngươi đi! Chủng tộc các ngươi thật sự là được trời ưu ái, là đạo hóa thân, trong thiên địa, vô số năm tháng trôi qua mà chỉ có ba sinh linh, hiếm hoi thế nào có thể nhìn ra từ đó!"

"Vậy ư?"

Kỳ thật Cục lông nhỏ không có cảm giác gì nhiều, ngươi còn lợi hại hơn ta, ngươi mới là đạo hóa thân!

Bình Luận (0)
Comment