"Ta ra ngoài đây, người bên ngoài đã đợi ta khá lâu rồi!"
Tô Vũ nhìn về phía Tiểu Bạch Cẩu, nghiêm mặt nói: "Lần này ta đánh chết được Đông Thiên vương, thật sự phải đa tạ tiền bối. Nhưng nói nhiều không có ý nghĩa gì, điều duy nhất ta có thể làm chính là đợi ngày sau thực lực ta đủ mạnh, ta nhất định sẽ đi tìm Thời Gian sư và Văn vương!"
"Gâu!
Tiểu Bạch Cẩu vẫy đuôi, đôi mắt nheo lại, dường như rất vui vẻ.
Không cần cảm tạ ta.
Tô Vũ đáp ứng sẽ đi tìm các chủ nhân là đủ rồi, nó rất cao hứng.
Tô Vũ đứng dậy muốn đi, có vẻ Tiểu Bạch Cầu nghĩ tới gì đó, nó hiếu kỳ hồi: "Tô Vũ, ta ngửi thấy rất nhiều hương vị của chủ nhân, suýt nữa ta đã cho rằng ngươi từng gặp chủ nhân, ngươi đã cầm thứ gì của chủ nhân sao?"
Bước chân Tô Vũ thoáng khựng lại.
Sau một lúc lâu, hắn không quay đầu lại đáp: "Ta giúp Văn vương tiền bối dọn dẹp phủ đệ một chút, tiện thể thay đổi gia cụ đã hỏng mà thôi"
"Ôi Tiểu Bạch Cẩu không nói gì nữa.
Có điều ngay sau khi Tô Vũ vừa ra ngoài, Tiểu Bạch Cẩu liền vội vàng ngậm toàn bộ đồ vật trong sân giấu vào phòng, sau đó đi đến chỗ bàn đá, nó hơi do dự một chút, không biết có nên mang đi giấu luôn hay không.
Gần đó, Cục lông nhỏ lâu táu mở miệng: "Lấy vào đi, bằng không sớm muộn gì Hương Hương cũng đổi mới thay cũ!"
"Gâu!"
Hiểu rồi!
Tiểu Bạch Cẩu lập tức ngậm bàn đá ghế đá giấu kỹ.
Xong xuôi, nó bèn nhảy ra bên ngoài, đào một cục đá ngoài núi, nhanh chóng mài giũa thành hình bàn ghế mới rồi lại ngậm trở về!
Sợ quá!
Tân Nhân Chủ không phải người tử tế, lời ban nãy đã khiến Tiểu Bạch Cẩu hiểu ra hắn đã làm gì, nó hơi sợ, bỗng dưng nó muốn phong bế thác nước thời gian ghê, không cho tên kia quay lại đây nữa.
Đừng để tân Nhân Chủ lấy cớ dọn đồng nát mà khoắng sạch nhà của chủ nhân!
Văn phòng làm việc thì thôi vậy, nhưng nhà riêng thì tuyệt đối không thể!
Đương nhiên Tô Vũ còn chưa biết những chuyện này.
Càng không biết Cục lông nhỏ đã làm phản.
Hắn đạp không bước ra, đi ra khỏi thác nước thời gian, các vị vô địch đã chờ bên ngoài từ lâu.
Tô Vũ hiển lộ Thiên Môn, liếc mắt đảo qua!
Ánh mắt này khiến vài người toàn thân phát lạnh.
Mấy vị vô địch đang ngồi xếp bằng không tự chủ được liền đứng lên.
Đại Chu vương cùng mấy người Đại Tần vương không hé răng.
Đại Tần vương hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Tô Vũ, lúc này Tô Vũ đã ẩn Thiên Môn đi, nhưng dường như nó đã nhập vào trong mắt, hai mắt sáng như đuốc, lại đảo qua mọi người một lần nữa!
Sau đó hắn nhìn thẳng về phía Tiểu Chu vương.
Tiểu Chu vương cảm thấy cả người không được tự nhiên, tiến về phía trước một bước, nhẹ giọng hỏi:
"Thánh Chủ có gì phân phó?"
Tô Vũ nhìn y một hồi, bình tĩnh nói: "Ngươi không tồi! Đã đi lên được đạo của ông ta, tuy rằng chỉ chạm đến một chút nhưng cũng coi như tìm được lối tắt! Ngươi có hy vọng trở thành Hợp Đạo hơn những người khác, thậm chí vượt qua cả Hợp Đạo, tiền đề là cuối đại đạo kia không có chủ nhân!"
Tiểu Chu vương chấn động trong lòng.
Những người khác hai mặt nhìn nhau, rồi lại nhìn sang chỗ Tô Vũ và Chu Thiên Nguyên.
Nghĩa là sao?
Bọn họ không quá hiểu.
Tô Vũ nhàn nhạt nói tiếp: "Ngươi không cần đổi đạo, nhưng phải tạm hoãn tu luyện thân thể, chủ công thời gian đi! Nói chính xác hơn thì không phải tu thời gian mà là đơn thuần tu đạo nhanh chậm, ngươi phải hiểu ra bản chất, ngươi không lĩnh ngộ lực lượng thời gian mà là một loại tốc đội!
Tốc độ cực hạn! Gia tốc chỉ là để người ta đi theo lực lượng pháp tắc của ngươi ở lĩnh vực nào đó, tốc độ sẽ nhanh hơn, cái nảy không liên quan nhiều tới thời gian"
Tiểu Chu vương giật mình.
Tốc độ sao?
Y được xưng là Thời Gian vương, bản lĩnh chính là gia tốc thời gian, kết quả hôm nay Tô Vũ lại nói rằng y sai rồi, ngươi không lĩnh ngộ lực lượng thời gian mà là tốc đội!
Hai thứ này hoàn toàn bất đồng!
Mà Tô Vũ đứng trên cao vẫn tiếp tục nói: "Được rồi, ngươi lui ra đi, ngươi có tiền đồ hơn phần lớn những người ở đây, dựa vào chính mình có lẽ cũng có thể bước vào Hợp Đạo! Dĩ nhiên dựa vào chính mình sẽ tốt hơn!"
".. Đa tạ Thánh Chủ!"
Tiểu Chu vương không biết làm sao, vài câu đơn giản lại khiến y chấn động sâu sắc, trong nháy mắt y cảm thấy Tô Vũ quả thực không gì không làm được.
Tô Vũ lại nhìn về phía vài vị vô địch đặc thù, khẽ gọi: "Đại Minh vương!"
"Có"
Đại Minh vương bước ra khỏi đội ngũ, Tô Vũ nhìn ông một lượt rồi nhận xét: "Ngài cũng có đạo của riêng mình, chỉ là tiếp xúc không sâu, kỳ thật trận pháp đạo không tôi! Nhưng ngài bị thân thể đạo quấy nhiễu, thân thể ngài cũng rất cường đại, sắp tới ta sẽ mang ngài đi lên thời không trường hà một chuyến, tốt nhất là chính ngài tự quan sát đạo mà mình am hiểu, sau đó chủ tu nó. Thân thể đạo chỉ nên làm phụ trợ mà thôi"
Đại Minh vương cái hiểu cái không, lẳng lặng gật đầu.
Trận pháp đạo!
Thì ra đó giờ mình vẫn chưa tiến xa trên con đường trận pháp sao?
Chỉ là cường giả thân thể đạo thôi à?
"Đại Chu vương thì ta không cần nhiều lời!"
Tô Vũ mỉm cười: "Ngài có con đường của mình, hơn nữa chính ngài cũng biết không ít, không cần ta nói thêm cái gì!"
Đại Chu vương trầm mặc một hồi, cuối cùng hơi khom người đáp: "Thánh Chủ nói phải!"
Tô Vũ hiển nhiên chưa muốn dừng lại tại đó, tiếp tục chấn nhiếp: "Lực lượng đại đạo của ngài là thành quả nhiều năm, chưa từng bị quy tắc trừng phạt, có lẽ không phải bước lên từ thời kỳ này! Bất quá ta không quan tâm! Ngài càng cường đại thì ta càng cao hứng, nhưng hãy nhớ kỹ, thời đại này... Thuộc về ta!"
Đây là thời đại thuộc về hắn!
Đại Chu vương ảo não không thôi, có điều vẫn cung kính cúi đầu: "Chu Thiên Tề ghi nhớ trong lòng!"
Nghe Tô Vũ nói đến đây, những người xung quanh khác đều lộ vẻ khác thường, tâm tình phức tạp.
Hôm nay Đại Chu vương đã không còn giữ được vẻ trấn định khi xưa, y có chút thất thố, có chút buồn bã mất mát, có cảm giác bị Tô Vũ áp chế.
Không chỉ riêng y mà tất cả mọi người đều nhìn ra Đại Chu vương đã bị uy áp của Tô Vũ áp chế hoàn toàn!
Mới mấy ngày không gặp, thế mà bây giờ Tô Vũ đã hoàn toàn thay đổi khi đứng trước mặt bọn họ.
Tô Vũ lại tiếp tục nói: "Fa đã liên lạc với hơn vị 10 Hợp Đạo cảnh để chuẩn bị cho đại chiến chư thiên lần thứ hai. Có điều đó đều là ngoại tộc, cường giả Nhân tộc quá ít, trước mắt chỉ có Đại Chu vương đã tấn cấp Hợp Đạo"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Ngoại tộc có thể giúp, có thể không giúp, có thể câu, có thể không cầu.
Nhưng thực lực bản thân quá kém thì sau khi đánh hạ vạn giới xong, vị trí thống lĩnh sẽ thuộc về ai? Là ta? Nhân tộc? Hay là ngoại tộc?"
Giờ khắc này, những người khác đều không nghĩ được nhiều như vậy, bọn họ chỉ đang để ý đến mười mấy vị Hợp Đạo trong lời Tô Vũ.
Đại Tân vương không nhịn được liền hỏi: "Mười mấy vị Hợp Đạo ư?"
Tô Vũ gật đầu: "Đúng! Thiên Diệt, Vân Tiêu, Tinh Hồng đều đã tấn cấp. Ngoài ra Thiên Nhạc - bộ trưởng Thiên bộ Liệp Thiên Các đã quy phục ta, ông ấy cũng đã bước vào Hợp Đạo. Ta còn có vài an bài cho ông ta, cũng có vài Hợp Đạo đang đợi lệnh!
Hệt như hòn đá lớn ném xuống mặt hồ an tĩnh, nhất thời mấy chục vị vô địch đều sững người.
Hợp Đạo!
Một đám Hợp Đạo!
Thật hay giả?
Tô Vũ vẫn bình tĩnh nói tiếp: "Ta đã đến Thực Thiết giới trợ giúp Cửu Nguyệt chứng đạo, không bao lâu sau y sẽ bước vào Hợp Đạo. Đến lúc ấy, Thực Thiết Thú Hoàng sẽ thoái vị cho Cửu Nguyệt lên ngôi. Thực Thiết nhất tộc sẽ trở thành minh hữu trung thành nhất của chúng ta, hy vọng chư vị ghi nhớ điều đó!"
Các vị vô địch mỡ to hai mắt nhìn nhau.
Rốt cuộc đã có thêm bao nhiêu Hợp Đạo cảnh đứng về phía Nhân tộc?
Cửu Nguyệt cũng sắp bước vào Hợp Đạo?
Má nó, quyền lực trong Thực Thiết nhất tộc đều sẽ chuyển giao cho Cửu Nguyệt thật sao?
Chuyện này... Không ai dám tin tưởng!
Mới mấy ngày mà thôi.
Tô Vũ... Đang gạt người đúng không?
Nhưng mọi người không dám hoài nghi, giờ khắc này, bọn họ thật sự chấn động, cố gắng tiêu hóa những tin tức vừa nghe được.