Nghe những gì Tô Vũ nói xong, Đại Chu vương mơ hồ hiểu ra nhiều việc. Trong lúc nhất thời, nỗi lòng vô cùng phức tạp.
Ta đã hiểu, thì ra là thế, Tô Vũ tự mình khai Thiên Môn, lực lượng dưới trướng hắn còn cường đại đến mức thậm chí không cần dựa vào Nhân tộc vẫn thừa sức khởi xướng đại chiến chư thiên lần thứ hai!
Tô Vũ là Nhân Chủ Nhân tộc, cũng đang dần tiến tới ngai vị chủ nhân vạn tộc!
Hắn đang nhanh chóng làm lớn mạnh thế lực của chính mình!
Đám người Đại Hạ vương mở to hai mắt, há hốc miệng.
Lúc trước Nhân tộc không có Hợp Đạo nào, vậy mà bây giờ nhìn lại phe Nhân tộc nhiều tới nỗi một đôi tay cũng đếm không hết, trời ạ!
Ngay sau đó, Tô Vũ bình thản nói: "Ta không muốn ngoại tộc vẫn mãi là thế lực mạnh nhất dưới trướng ta. Công lao Đại Tần vương lao khổ trấn thủ chiến trường Chư Thiên mấy trăm năm không thể bỏ qua! Lần này triệu tập chư vị, một mặt là để tăng cường thực lực mọi người, một mặt cũng là để ngợi khen. Đại Tân vương, lần này ta sẽ trợ giúp ngài bước vào Hợp Đạo, nếu ngài có đủ cơ duyên, cảnh giới Nhân vương thượng cổ... Ngài sẽ mau chóng đạt tới"
Đại Tân vương sửng sốt.
Việc tấn cấp Hợp Đạo thì ông có thể nghe hiểu.
Nhưng... Cảnh giới Nhân vương thượng cổ?
Đùa phải không?
Cố ý hù dọa thôi đúng không?
Không thể tin được!
Đại Chu vương cũng lộ vẻ chấn động, không nhịn được hỏi: "Cảnh giới Nhân vương thượng cổ?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Ta nghĩ chắc Đại Chu vương cũng biết một chút tình huống, không sai, chỉ là nắm giữ một đại đạo mà thôi! Ta có không chỉ một cái! Đương nhiên nếu lần này thành công thì về sau muốn chấp chưởng đại đạo thứ hai sẽ rất khó khăn, phải xem cơ duyên! Chấp chưởng một đại đạo chỉ là cường giả bình thường trong những Nhân vương thượng cổ, không bằng tổ tiên Minh vương của Đại Minh vương, cũng không bằng tổ tiên Ngục vương của phản đô..."
Mọi người đã không còn nghe nổi tới mấy câu cuối!
Cả đám đều đã bị chấn động không nói nên lời ngay từ những câu đầu tiên.
Rốt cuộc Tô Vũ đã làm gì?
Tại sao đột nhiên cảm thấy thanh niên trước mắt đây lại trở nên quá đỗi thần bí và đáng sợ như thế?
Dường như không gì mà hắn không làm được!
Trước đó mọi người còn cảm thấy Tô Vũ mạnh là nhờ mượn sức người khác, mọi người vẫn có thể nhìn thấu, nhưng giờ khắc này bọn họ thật sự nhìn không thấu Tô Vũ nữa.
Tô Vũ còn chưa kết thúc, hắn lại dội tiếp trái bom khác: "Ngoài ra, ta đã chấp chưởng 1⁄4 thiên hạ Tử Linh giới vực, triệu tập Hầu gia Nhân tộc thượng cổ chỉnh chiến vì ta. Lam Sơn Hầu thượng cổ, Hà Đồ triều tịch đầu tiên... Rất nhiều cường giả Nhân tộc đang ở Tử Linh giới giúp ta nhất thống Tử Linh"
Khí tràng Tô Vũ bùng nổ tới cực hạn: "Ta muốn biến trên trời dưới đất này đều là lãnh địa của ta.
Sau khi nắm giữ vạn tộc, ta sẽ tấn công lên thượng giới, chư quân, ai có thể theo ta chinh chiến?"
Toản trường tĩnh lặng!
Tất cả đều chấn động!
Thậm chí... Có chút sợ hãi!
Mọi người hoang mang ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, có người nhiệt huyết kích động, có người hiểu ra, ngay sau đó, có người cao giọng quát: "Nguyện tiên phong vì Thánh Chủ, chinh chiến chư thiên!"
Tô Vũ hờ hững không đáp.
Đại Chu vương nhìn Tô Vũ, ánh mắt phức tạp, hồi lầu sau y gian nan chậm rãi quỳ một gối xuống đất, cúi đầu lớn tiếng hô: "Nguyện tiên phong vì Vũ Hoàng, nhất thống chư thiên!"
Các vị vô địch mờ mịt khó hiểu, không biết phải làm sao.
Thần phục!
Đúng vậy, không phải chỉ còn là tán thành, mà là thần phục, thật sự thần phục!
Đại Chu vương - vị Nhân tộc duy nhất đã hợp đạo, y thân phục!
Các vô địch đều mê mang, cách đó không xa, Hạ Long Võ, Diệt Tằm vương, Đại Hạ vương... những cường giả này liếc nhìn nhau, sau đó đều quỳ một gối xuống đất, cao giọng quát: "Nguyện tiên Ị?
phong vì Vũ Hoàng, nhất thống chư thiên Các vô địch dần dần quỳ một gối xuống đất, có người chưa minh bạch, có người đã hoàn toàn hiểu rõ.
Từ nay về sau không còn bình đẳng!
Tô Vũ đã hoàn toàn áp đảo các vị cường giải Dù khi trận chiến vừa rồi kết thúc thì vẫn còn có người trong lòng chưa phục, nhưng giờ khắc này dù không phục thì cũng không có biện pháp.
Khí tràng Tô Vũ càng thêm cường đại, chờ đến khi tất cả mọi người đều lẳng lặng quỳ dưới đất thì hắn mới nhẹ nhàng cất tiếng: "Chư tướng miễn lế"
Mọi người đứng dậy, vẻ phức tạp trên mặt Đại Chu vương đã biến mất, y nhìn Tô Vũ, một vài ý tưởng trước đó đã hoàn toản tan thành mây khói.
Bây giờ hắn chính là chủ nhân khai thiên tích địa!
Hắn không phải Bách Chiến vương, hắn là Tô Vũ!
Triều tịch thứ chín đã thật sự kết thúc!
Đây là lần triều tịch thứ mười!
Hoặc là nói, tất cả triều tịch chi biến đều đã kết thúc, Tô Vũ muốn xóa đi dấu vết ấy, ngay cả những Nhân vương, Nhân Chủ trước đây, hắn đều muốn xóa bỏ.
Hắn chỉ cần mọi người nhớ kỹ, thời đại này là của Tô Vũ!
Nhân tộc vốn vẫn luôn âm hiểm.
Đây là điều mà chính Tô Vũ cũng phải thừa nhận.
Nhân tộc tính kế quá nhiều.
Nhân tộc nghĩ quá nhiều.
Từ ban đầu, đa thần văn hệ chính là quân cờ, là vật hi sinh, tất cả đều nằm trong kế hoạch của vài người, mà hôm nay Tô Vũ lại đứng ra nói cho mọi người biết: Ta chán ghét tất cả kế hoạch của các ngươi!
Dù là ý tốt hay ý xấu thì đều không cần.
Thời đại nảy do ta thống trị!
Các ngươi nguyện ý trở về thì trở về, không thì thôi, không cần các ngươi ta vẫn có thể dẫn dắt Nhân tộc quật khởi!
Nếu bây giờ hắn còn không thể áp đảo Nhân tộc, nội bộ còn có người không phục, vậy thì sao hắn có thể trấn áp vạn tộc?
Nhân cảnh còn không phục ta, đám người lão Quy sao lại phải phục ta?
Vĩnh Hằng còn có thể phản đối ta thì tại sao Hợp Đạo không thể?
Thực Thiết Hoàng nói, Bách Chiến vương không thể cầm chắc một chén nước, cho nên ông không muốn chinh chiến vì Bách Chiến vương, ông nói Tô Vũ có thể, là khen, cũng là ám chỉ.
Hống Hoàng nói, hơn trăm cổ tộc đi theo Nhân tộc chinh chiến, gần như toàn bộ đều hủy diệt, đây cũng là ám chỉ.
Nhân tộc không diệt, mấy trăm chủng tộc đi theo lại bị diệt, vậy ai còn dám cùng ngươi chiến tiếp?
Bởi vì chín lần trước, quả thật chín vị Nhân Chủ đều không thể xử lý mọi việc công bằng.
Vì thế trong triều tịch này, đám cổ tộc đều do dự.
Lo lắng sẽ trở thành cổ tộc tiếp theo biến mất trên dòng sông lịch sử.
Lo lắng Nhân tộc vẫn bất diệt, mà bọn họ lại trở thành kẻ hi sinh.
Nhưng Tô Vũ lại nói với mọi người rằng, cổ tộc hay Nhân tộc, quân liên minh hay bản tộc đều y như nhau, nên làm thế nào thì làm như thế đó, cho dù có thiên vị thì hắn cũng tuyệt đối không dùng tính mạng quân liên minh để đối lấy tính mạng Nhân tộc.
Thời đại này, duy ngã độc tôn!
Chỉ như thế thì mới có hy vọng thắng lợi, thượng giới có vô số cường giả, còn có một đống đồ cổ đang ngấp nghé xuống đây. Hiện tại mà không giải quyết mấy vấn đề này thì e rằng về sau đuôi to khó vẫy, xuất hiện xu thế phân liệt.
Tâm tình của một đám vô địch đêu hết sức phức tạp.
Có điều Tô Vũ mặc kệ tâm tình bọn họ, ngay sau đó, hắn nhìn về phía Hạ Long Võ: "Các ngươi đều đi theo thân thể đạo, hiểu biết về bản chất đại đạo quá ít, đao Hạ gia... Ta không hiểu nhiều về đao đạo. Hạ tướng quân, cùng ta đi lên thời không trường hà một chuyến, để xem ngươi có thể đi lên đao đạo hay không!"
Hạ Long Võ tiến đến, trầm giọng nói: "Nguyện đi một chuyến cùng Vũ Hoàng!"
Tô Vũ dùng tay không xé rách thời không trường hà, trong lòng Hạ Long Võ hơi chấn động, nhanh chóng đuổi kịp, cùng nhau bước vào thời không trường hài Sau khi hai người biến mất, không ít vô địch nhẹ nhàng thở ra.
Vừa mới rồi bầu không khí quá áp lực khiến vài người thật sự hoang mang rối loạn.
"Lão Chu?"
Đại Tân vương nhìn về phía Đại Chu vương, Đại Chu vương không còn vẻ tiêu sái hay thần bí như trước, bấy giờ nhìn lại chỉ thấy y hơi tiêu điều, hồi lầu y mới nhẹ giọng đáp: "Đừng hỏi ta cái gì, ta chỉ là... người bảo vệ Nhân Chủ! Lão Tân, đừng trách ta, trách nhiệm của ta là duy trì tân hỏa bất diệt!
Có điều ta không dự đoán được thế hệ Nhân Chủ này lại là hắn, cũng không ngờ hắn trưởng thành nhanh như vậy."
Người hộ đạo!