Bên ngoài giới vực.
Đại Chu vương hơi ngạc nhiên, không phải nói là có 1-2 kề sao?
À mà 1 tên cũng gọi là 1— 2 được rồi.
Mấu chốt là tên này thật to gan, vừa xuống dưới, thương thế còn chưa khôi phục mà đã trực tiếp phi ra bên ngoài, coi như ta không tồn tại sao?
Oanh.
Đại Chu vương bùng nổ thần văn chữ "Tĩnh" và chữ "Nhẫn", lắng lặng trốn ngoài giới vực, trừ Mệnh Hoàng cảm ứng được một chút không gian dao động ra thì vị Thiên Long Hầu này hoàn toàn không nhận ra sự tồn tại của y.
Y tập kích thành công!
Long thân khổng lô trực tiếp bị cắt đứt một nửa. !
Thiên Long Hầu kinh hãi rít gào, lập tức kích nổ nửa đoạn thân sau.
Lại thêm một tiếng vang lớn, đại đạo gã dao động, gã lập tức lao đi bay về phía Long tộc.
Đại Chu vương vừa định đuổi theo thì bỗng Thâm Uyên Hầu hiện lên bên trong thông đạo giới vực, bùng nổ khí tức uy hiếp Đại Chu vương, sắc mặt ngưng trọng lão quát:
"Ngươi là người phương nào? Chu Thiên Tề ư?"
Vị Hợp Đạo duy nhất của Nhân tộc?
Đại Chu vương?
Không ngờ y lại tập kích.
Không thể để người vừa mới xuống dưới thì đã bị đánh chết.
Thấy Thiên Long Hầu đã chạy thoát, lúc này lão mới an tâm, nhưng Đại Chu vương bỗng nhiên truyền tống xuất hiện trước mặt lão, y đánh ra một chưởng, vô số thần văn đan chéo.
Ngươi cho rằng ngươi trốn ở cửa thông đạo thì ta không dám đánh ngươi à?
Ngươi nghĩ ta có lực áp chế à?
Nghĩ gì thế?
Oanh.
Thâm Uyên Hầu nhanh chóng đỡ đòn, bất quá dù sao lão cũng chỉ vừa xuống dưới, mặc dù là Hầu thượng cổ nhưng trên người đã mang thương thế, nay lại bị Đại Chu vương tập kích khiến thương càng thêm thương.
Đại Chu vương đang muốn thừa thắng xông lên, bất chợt có một cỗ khí tức cường đại phóng về phía Nhân Cảnh.
Đại Chu vương biến sắc, lập tức rời đi.
Y truyền tống dịch chuyển quay về!
Vài giây sau, trên không trung Tiên tộc, thanh âm Thiên Cổ truyền xa: "Đại Chu vương nên trở về Nhân Cảnh đi thì hơn, sao phải gây chuyện thị phi khắp nơi làm gì?"
Thiên Cổ uy hiếp Nhân tộc khiến Đại Chu vương không thể không lui về.
Đại Chu vương cấp tốc truyền tống tới Đông Liệt Cốc, y nhìn về phía Tiên giới, cười thâm sâu: "Cũng đúng, nhưng Thiên Cổ ngươi mà quấy rồi lần nữa thì cẩn thận chết không toàn thây đấy. Sống lâu như vậy, đừng để bản thân ngã xuống trong lần triều tịch này"
"Không phiền Đại Chu vương lo lắng"
Thiên Cổ không để ý tới y, cũng không nói nhiều, lão lập tức biến mất.
Giờ phút này, các giới khác cũng có cường giả hiện lên, vài người lộ vẻ vui mừng.
Người thượng giới xuống rồi!
Là Thiên Long Hầu và Thâm Uyên Hầu!
Tuy rằng Thiên Long Hầu mới vừa hạ giới đã bị Đại Chu vương đột kích thành công, cắt đứt mất nửa thân, nhưng trở về Long tộc thì sẽ khôi phục lại nhanh thôi.
Đông Liệt Cốc.
Đại Chu vương yên lặng mỉm cười nhìn xung quanh.
Tốt lắm!
Thiên Long Hầu bị thương nên gã sẽ sốt ruột muốn mổ ra hàng rào bảo vệ để vào Long giới, đảm Vĩnh Hằng Long tộc kia xem như chết vô ích rồi.
Có hàng rào, muốn tấn công Long tộc thì phải hao chút công sức, nhưng hiện tại đối phương lại chủ động mở ra.
Quả nhiên, cự long xoay quanh trên không trung Long giới một vòng, sau đó Thiên Long Hầu lập tức mở phong ấn của Long tộc ra.
Không đến hai tháng, phong ấn do vài vị Vĩnh Hằng Long tộc hi sinh dựng lên xem như tốn công vô ích. Bởi vì sau đó Tô Vũ không hề dẫn người đi tấn công các giới.
Thiên Long Hầu mặc kệ, nếu không trở về Long tộc thì gã lo rằng mình sẽ bị vây giết, giờ phút này ở trong Long giới sẽ an toàn hơn.
Tiếng hoan hô vang vọng khắp Long giới, lão tổ tông đã trở lại!
Tuy rằng bị thương nhưng ít nhất lão tổ tông đã trở lại, các cường giả Long giới thấy vậy liền an tâm hơn nhiều.
Cuối cùng tộc ta lại có Hợp Đạo tọa trấn!
Bọn họ hết sức vui mừng, nhưng đám cổ tộc như Hống tộc thì hơi lo lắng, có thêm hai vị Hợp Đạo thì phiền toái lại nhiều thêm hai phần Hơn nữa thông đạo thượng giới đã buông lỏng, có lẽ sẽ lại có thêm Hợp Đạo hạ giới.
Đây mới là điều mọi người lo lắng nhất!
"Tô Vũ đang ở đâu?"
Hống Hoàng và Thực Thiết Thú Hoàng đều đang tự hỏi, sao lần này hắn không ngăn cản, chỉ để Đại Chu vương đi đột kích một mình như vậy?
Bằng không có lẽ đã có thể lấy mạng một tôn Hợp Đạo.
Tô Vũ đang ở đâu ư?
Đương nhiên là hắn còn đang xuyên qua thời không trường hà.
Giờ phút này Tô Vũ rất mệt.
Hắn đi ngược dòng, không ngừng bị sóng tập kích, hình như hắn đã đi được rất xa, hắn thấy rất nhiều nhánh đại đạo dọc đường, nhưng mãi vẫn không đến được bút đạo.
Càng đi thì đại đạo càng ít.
Tô Vũ phát hiện, nếu muốn khai đạo thì phải đi mãi về phía trước.
Nếu không thời không trường hà phía sau đã tràn đầy nhánh sông, không có cơ hội để khai đạo, chỉ có thể dung đạo.
Dung đạo cũng phải đánh cược vận khí! Hi vọng chủ nhân khai đạo đã chết, đạo này không ai khống chế, nếu không thì cả đời cũng không đến được cảnh giới chủ nhân quy tắc, chỉ có khai đạo mới có hy vọng trở thành chủ nhân quy tắc.
Tô Vũ tiếp tục đi ngược dòng.
Lúc này, 100 thần văn chiến kỹ của hắn đã tiêu hao rất nhiều nhưng vẫn cố gắng mang Tô Vũ tiếp tục tiến lên.
Oanh.
Lại thêm một cơn sóng to tập kích, Tô Vũ gầm lên một tiếng, hóa bút thành đao, Khai Thiên đao chém xuống, âm, cơn sóng bị phá nát!
Trong nháy mắt đao chém xuống, gần đó có một nhánh sông hiện ra, đao khí tận trời.
Tô Vũ liếc mắt một cái, hắn không thèm, dọc đường đi tình huống như vậy không hiếm thấy, những thứ hắn lĩnh ngộ hấp dẫn một vài đại đạo, chúng chủ động hiện ra hấp dẫn Tô Vũ đi dung đạo.
Tô Vũ chướng mắt!
Thứ vừa mới hiện ra hẳn cũng là một loại đao đạo, Tô Vũ liếc mắt một cái, hắn thấy nó quá hẹp.
Ổ trong thời không trường hà có vô số đại đạo, khó thấy rõ chiều dài nhánh sông, phải đi sâu vào thì mới thấy được, nhưng có thể nhìn thấy độ rộng.
Thời không trường hà hay Tử Linh đại đạo thì không cần nhắc đến.
Cho đến hiện tại, đạo mạnh nhất mà Tô Vũ từng thấy hẳn là thân thể đạo của Nhân tộc, nếu đựa theo cảm quan và gợn sóng, đại khái nó rộng khoảng 1 vạn mét, có mười mấy con sóng, là một nhánh vô cùng cường đại.
Đại đạo đứng sau thân thể đạo hẳn là Ngũ Hành đại đạo, Ngũ Hành đại đạo rộng ít nhất 3000 mét, đương nhiên độ rộng ngươi nhìn thấy ở trong thời không trường hà chỉ là một loại ảo giác, khi tiến vào sẽ có hiệu quả chuyển đời.
Kém hơn nữa hẳn là Hoang Thiên Thú đạo, hẹp hơn Ngũ Hành đại đạo một chút, chênh lệch không lớn nhưng cũng đủ để chứng minh năm xưa đại đạo Ngũ Hành lão tổ nắm giữ lợi hại hơn Hoang Thiên Thú một chút, đáng tiếc là đối phương đã vẫn lạc.
Dưới nữa là các đại đạo khác, chênh lệch đều không quá lớn.
Mà đạo của lão Quy cũng rất rộng, nhưng Tô Vũ chưa đi vào.
Của Tây vương phi cũng vậy, Tô Vũ cũng không tìm hiểu Kĩ.
Tô Vũ nghĩ ngợi, lại nhìn đao đạo vừa dụ hoặc chính mình, hắn ghét bỏ nó, nó quá yếu!
Cùng lắm là rộng 1000 mét, vừa thấy liền biết tiềm lực không ra sao cả.
Hắn chạy đây!