Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2750 - Chương 2750: Thân Phận Của Bốn Vị Sơn Hải.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2750: Thân Phận Của Bốn Vị Sơn Hải.
 

"Phát sinh chuyện gì rồi?" Chu Phá Long vội hỏi.

"Nội thành có 4 vị Sơn Hải Nhân tộc nói là đến từ Đại Ung phủ, tình huống cụ thể thì ta vừa mới hồi ngươi, ngươi có thể tự phỏng đoán được"

Chu Phá Long nhíu mày: "Sơn Hải Nhân tộc? Ý của ngươi là họ ngụy trang sao?"

"Có khả năng ấy, vả lại nhãn lực của họ đều không tệ, vừa vào cửa thành liền có người nhận xét nơi này trông hơi mới!"

"Thật sự nói chữ mới ư?"

Lòng Chu Phá Long chấn động: "Không nghe lầm chứ?"

"Không có"

"Chuyện thay đổi trấn thủ là tin cơ mật, trừ phi Vĩnh Hằng tự mình bước vào cổ thành, bằng không sẽ chẳng cách nào cảm giác ra được, vạn tộc Vĩnh Hằng nào có ai dám tùy tiện bước vào cổ thành?"

Thiên Hà gật đầu: "Thiên Môn cũng cảm thấy có điểm không ổn cho nên mới báo cho ta biết, ta đã đi xem xét thử, bất quá chuẩn vô địch như ta lại không nhìn ra điểm gì!"

Ánh mắt Chu Phá Long ngưng trọng: "Mặt đối mặt mà ngươi cũng không nhìn ra?"

"Ừ"

Chu Phá Long hít sâu một hơi, Thiên Hà liền hỏi: "Tình huống như thế nào? Nhân tộc các ngươi bị người ta giả mạo rồi à? Là thám tử vạn tộc sao? Nếu che giấu thực lực thì chẳng lẽ đó là Vĩnh Hằng? Thám tử vạn tộc cũng bắt đầu dùng tới Vĩnh Hằng rồi?

Chẳng lẽ chúng biết cái gì nên tới dò xét xem Thiên Diệt đại nhân có ở đây hay không?"

Chu Phá Long không lên tiếng.

Thiên Hà nhíu mày: "Hay là có nguyên cớ khác?"

Dứt lời, hắn ta liền phủi sạch trách nhiệm: "Được rồi, mặc kệ, trấn thủ tự xem mà xử lý đi"

Tuy nói là mặc kệ, nhưng trong lòng Thiên Hà lại khẽ động, rất nhanh, lệnh bài phó thành chủ thoáng chấn động một cái, trực tiếp truyền tin tức cho Thiên Diệt và thành chủ lệnh của Tô Vũ bên kia.

Thấy Chu Phá Long nhìn mình, Thiên Hà cười ha hả nói: "Bẩm báo theo thường lệ thôi, đừng hiểu lầm, ta đi trước nhé, ngươi cũng đừng quan sát người ta, dễ bị người phản tra ra thân phận của ngươi, vậy sẽ rất phiền toái!"

"Không cần ngươi nhắc nhở!"

"Thế thì tùy ngươi!"

Thiên Hà lắc lư rời đi, hắn thầm nghĩ không biết là có chuyện gì.

Không phải Nhân tộc sao?

Vạn tộc cam lòng dùng cường giả như vậy để tới dò xét cổ thành ư?

Nếu như đó là Nhân tộc thì cảm giác càng không thích hợp!

Cổ quái hết sức!

Được rồi, dù sao ta cũng đã báo lên, xử lý như thế nào thì không phải là chuyện của ta.

Nhân cảnh.

Tô Vũ vừa sắp xếp xong mọi chuyện, hắn đang chuẩn bị về nhà cũ của Văn vương một chuyến, tìm thử xem có bảo vật mà Tinh Nguyệt nói hay không.

Vừa muốn động thân, bỗng một viên thành chủ lệnh chợt chấn động một cái.

Bây giờ thực lực Tô Vũ mạnh mẽ, câu thông cả hai giới sinh tử, phạm vi của thành chủ lệnh bao trùm cũng lớn hơn.

Không cần phải có cầu nối chuyển đạt gì cả.

Rất nhanh, hắn đã đọc xong tin tức đến từ Thiên Hà, Thiên Hà rất ít khi truyền âm đến, Tô Vũ nhìn một hỏi thì cũng cảm thấy nghi hoặc, có ý gì?

Mấy vị Nhân tộc có vấn đẻ...

Là Sơn Hải cảnh hay là ngụy trang?

"Thám tử ư?"

Tô Vũ nghi hoặc, nếu là thám tử thì rất bình thường, chút chuyện nhỏ như vậy mà cần phải nói cho ta biết sao?

Bất quá nếu là Vĩnh Hằng cảnh đi dò xét trấn thủ thì đây quả thực đáng để coi trọng, nhưng cũng chớ làm kế hoạch của ta bị rối loạn.

Tô Vũ thầm nghĩ hay là phái người nào đó đi thăm dò một chút?

Vừa nghĩ tới đây, Đại Chu vương bỗng vội vã bay tới, thấy Tô Vũ bèn hít sâu một hơi, lập tức báo cáo: "Vũ Hoàng, khả năng là sẽ có chút phiền toái nhỏ!"

"Cái gì?"

Tô Vũ nhìn sắc trời: "Vừa đi vừa nói, ta phải tới chỗ Phì Cầu một chuyến"

Đại Chu vương không nói nhiều, mau chóng đạp không đi theo Tô Vũ.

Vừa bay về phía Tinh Lạc sơn, Đại Chu vương vừa nói: "Vừa rồi Phá Long truyền tin cho ta, báo rằng trong cổ thành xuất hiện bốn người"

"Thế à?"

Đại Chu vương chân chờ một lát, cuối cùng vẫn nói: "Những người kia biết về Đế binh thượng cổ!"

"Đó là cái gì?"

Đại Chu vương đáp: "Đế binh thượng cổ kỳ thật chỉ có một kiện, đó là ấn của Nhân Hoàng"

"Vậy thì sao?"

Đại Chu vương không biết Tô Vũ không hiểu hay là giả vờ không hiểu, nên y chỉ đành tự giải thích: "Trừ phi là cao tầng thời thượng cổ, bằng không hẳn là chưa từng có một ai nghe về Đế binh!"

"Làm sao ngươi biết?"

"Ta... người truyền lửa sẽ biết Đế binh"

Tô Vũ gật đầu: "Vậy thì chuyện này đại biểu cho cái gì?"

"Đại biểu rằng bốn người này hoặc là biết được từ trong điển tịch cổ, hoặc là cường giả thời thượng cổ, không thì phải là do cường giả thời thượng cổ truyền thừa, hơn nữa giữa chừng còn không bị đứt đoạn!"

Tô Vũ cười nói: "Điển tịch cổ nhiều lắm, di tích cũng không hề ít, biết một cái danh từ không có nghĩa lý gì hết"

"Không phải, nếu nói đến Đế binh.. "

Đại Chu vương trầm giọng: "Cho dù có ghi chép thì cũng sẽ không nhiều, phần lớn đều chỉ dùng cụm từ ấn của Nhân Hoàng chứ không dùng từ Đế binh để ghi chép! Người Chu gia biết cũng là do ta viết ra điển tịch truyền lại, ấn theo lý thuyết, Nhân tộc hiện tại có lẽ sẽ không có bất cứ ai đề cập tới hai chữ Đế binh này"

"Cho nên đó là kẻ giả mạo Nhân tộc?"

"Chưa hẳn!"

Tô Vũ nhíu mày: "Ngươi cứ nói thẳng đi, đừng dò đến xét đi, không được thì ngươi cứ đem người đi bắt, nói nhầm nhiều thế làm gì?"

Đại Chu vương yên lặng một hồi mới lên tiếng: "Ta hoài nghỉ đó là người truyền lửa!"

"Cái gì?"

"Ta hoài nghi họ là người truyền lửa!" Đại Chu vương lặp lại. "Có lẽ là người truyền lửa từ thượng giới xuống!"

Tô Vũ ngạc nhiên: "Thượng giới?"

Đại Chu vương tiết lộ: "Thật ra người truyền lửa đều nắm giữ một lối đi nối giữa thượng giới và hạ giới"

"Ô"

Trong mắt Tô Vũ đột ngột lóe lên vẻ tàn khốc nhìn về phía Đại Chu vương tới nỗi khiến y phải cúi đầu, Đại Chu vương nhỏ giọng thanh minh: "Cũng không phải là do ta không muốn nói, mà là lối đi này vốn đã bị bỏ phế từ lâu. Lối đi ở Mệnh tộc là con đường an toàn nhất, cũng trực tiếp nhất! Ngược lại lối đi mà người truyền lửa nắm giữ thật sự quá nguy hiểm, năm đó vì xây dựng lối đi này mà đã chết rất nhiều người, về sau dùng nó để truyền tống thì cũng đều là tình cảnh đi mười mà chỉ có một sống sót! Cho nên đến triều tịch thứ ba thì nó liền bị bỏ hoang!"

Đại Chu vương nhấn mạnh: "Về sau, lối đi đó chưa bao giờ được mở ra nữa!"

Bình Luận (0)
Comment