Giọng Phượng Hoàng hơi the thé: "Có phải ngươi sợ giết chúng ta sẽ dẫn tới chư thiên biến động? Tô Vũ, ngươi chẳng qua chỉ đang trì hoãn thời gian tử vong của chúng ta mà thôi!"
Tô Vũ bật cười: "Ấu trĩ! Thậm chí dù đây là kế hoãn binh thì ngươi có thể làm gì? Ta giết sạch đám dưới Vĩnh Hằng kia, chẳng lẽ Phượng Hoàng ngươi còn có thể tự bạo hay sao?"
"Ngẫm lại đi, là ta đang cho các ngươi một cơ hội mà thôi, một vị chỉ biết sát lục sẽ không thể hoàn thành việc nhất thống chư thiên, trước kia ta không hiểu Nhân Hoàng, cũng không hiểu Bách Chiến vương, nhưng hiện tại thì ta đã hiểu, sát lục... sẽ chỉ chế tạo ra tai hoa. "
Tô Vũ trách trời thương dân, rất lâu sau mới khẽ nói: "Hôm nay ta có rất nhiều cảm xúc, chư vị có nguyện ý hay không thì tự mình lựa chọn. Ta cho các ngươi một con đường sống, nếu không thèm để ý thì cứ từ bỏ đi"
Diệt tộc!
Hư ảnh Phượng Hoàng lóe lên một cái, vội nói: "Nguyện ý! Tô Vũ, nếu ngươi thả ta ra, ta có thể làm việc cho ngươi.. "
"Không cần"
Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời: "Ta muốn vạn giới hòa bình, không phải muốn tự tìm phiền toái, ngươi là Hợp Đạo mà lại thả ngươi ra, ta là đồ ngớ ngẩn sao? Tìm ra đây một tên Vĩnh Hằng thấp đoạn chấp chưởng Phượng tộc đi! Hơn nữa còn phải chịu bị ta khống chế, ta truy cầu hòa bình chứ không truy cầu bị cắn trả. Chẳng lẽ Phượng Hoàng cho rằng Tô Vũ ta giống như các ngươi, giống như Thiên Cổ, đều là kẻ ngu à?"
Hắn cười khinh miệt, hư ảnh của Phượng Hoàng yên lặng một hỏi, cuối cùng vẫn đáp:
"Được, ta đáp ứng!"
Kỳ thật bà không có bất kỳ lựa chọn nào khác.
Hoặc là bị diệt tộc, hoặc là để Vĩnh Hằng thấp đoạn chấp chưởng Phượng giới.
Phượng Hoàng không ngừng suy đoán về tâm tư của Tô Vũ.
Không giết bọn họ thì còn có thể lý giải, kỳ thật dưới Vĩnh Hằng bị giết sạch cũng không có vấn đề gì, vì sao Tô Vũ lại không giết?
Không thể lý giải!
Muốn thu mua lòng người ư?
Hay là hắn muốn thu mua cao tầng, muốn mình tin phục hắn?
Nhất thời Phượng Hoàng không nghĩ ra, chỉ có thể suy nghĩ như thế, Tô Vũ hi vọng sử dụng thủ đoạn để thu phục Phượng tộc chứ không phải diệt sạch toàn bộ, có lẽ đây là nguyên nhân hắn không đại khai sát giới.
Như vậy cũng tốt, như thế thì bà vẫn còn có cơ hội!
Vừa rồi Phượng Hoàng còn nghĩ lần này e là Phượng tộc đã triệt để bị hủy.
Tô Vũ nhìn về phía đám Phượng tộc bị bắt, cười nhạt nói: "Cuộc chiến chủng tộc không phải ngươi chết thì chính là ta vong, Tô Vũ này đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ, không diệt tộc của các ngươi! Không cần phải căm thù ta, chỉ có thể nói, các ngươi đứng sai đội rồi!"
"Tiếp theo hãy tu luyện thật tốt đi, hi vọng các ngươi có thể thấy rõ thế cục! Bất quá để phòng ngừa vạn nhất... Đại Chu vương, ngươi hãy bố trí đại trận ở bên ngoài Phượng giới, phòng ngừa bất cứ tin tức gì bị lộ ra ngoài!"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Chư vị có thể thử đưa tin ra ngoài, thế nhưng một khi bị phát hiện thì tai ương diệt tộc lúc nào cũng có thể buông xuống! Hơn nữa chúng ta bố trí đại trận xong thì các ngươi cũng không có khả năng đưa tin ra ngoài! Lối vào giới vực đã bị phong tỏa, Tử Linh giới vực cũng là địa bàn của ta, ta muốn nhìn thử xem các ngươi có thể ra ngoài bằng cách nào"
Một đám Phượng tộc đều không dám lên tiếng.
Sống sót là được!
So với những gì bọn họ tưởng tượng trước đó thì kết cục này thật sự đã tốt hơn rất nhiều.
Mà Nam vương thì nhịn không được, bà lên tiếng: "Nhân Chủ, không chém tận giết tuyệt thì sớm muộn gì cũng sẽ lưu lại hậu hoạn! Phượng tộc này.. "
Tô Vũ phất tay: "Giết chóc không phải bản tâm của ta!"
"Nhưng mà.. "
Nam vương vẫn cảm thấy không ổn, Tô Vũ mỉm cười trấn an: "Phượng Hoàng đã bị ta trấn áp, chỉ là lưu lại một đám yếu ớt mà thôi, nếu đám Phượng tộc dám can đảm gây ra dị động, ta sẽ giết bà ta, diệt sạch bộ tộc này. Yên tâm đi, ta không phải là một kẻ nhân từ!"
Được rồi.
Nam vương bất đắc dĩ, bà cảm thấy hôm nay Tô Vũ hơi nhân từ với kẻ địch.
Đây rõ ràng không phải là phong cách hành sự của Tô Vũ.
Chuyện gì vậy?
Tô Vũ không định giải thích thêm, hắn nhìn về phía Đại Chu vương, dặn dò: "Ngươi đi bố trí đại trận đi, chủ yếu phòng ngừa bọn chúng đưa tin ra ngoài thôi!"
Dứt lời, một đại ấn bay ra, đó chính là Đại Minh ấn lưu tại Phượng giới.
Tô Vũ mở miệng nói: "Dùng Đại Minh ấn làm hạch tâm để bày trận, nếu có dị động thì tùy thời có thể dùng thông đạo Tử Linh để hủy diệt toàn tộc!"
"Mặt khác, âm thầm triệu tập ba vị Vĩnh Hằng Nhân tộc đến đây trấn áp dị động.
Phượng Hoàng đã bị ta trấn áp, cho nên bọn họ có thể dễ dàng áp chế một tên Vĩnh hằng thấp đoạn!"
Tô Vũ an bài từng việc, cường giả Phượng tộc cũng đều nghe rõ môn một, không ai cảm thấy có gì không ổn, điệu bộ này của Tô Vũ ngược lại thật sự là có tâm tư thu phục Phượng giới.
Nếu hắn đơn giản ném họ ở chỗ này rồi mặc kệ thì mọi người còn sẽ lo lắng hắn có âm mưu khác.
Tô Vũ lại tiếp tục ra lệnh: "Triệu tập hai vị trấn thủ Hợp Đạo đến đây trấn áp cửa vào giới vực! Mặc dù sẽ bị áp chế nhưng ít nhất cũng có lực lượng Vĩnh Hằng! Một khi đại chiến bùng nổ tùy thời có thể đánh vỡ phong cấm giết ra bên ngoài!"
Từng mệnh lệnh được truyền đi, Đại Chu vương nhanh chóng ghi lại.
Kỳ thật trong lòng y vẫn thấy hơi cổ quái.
Không diệt giới sao?
Giữ lại những người này làm gì?
Nếu lo lắng Phượng tộc tạo ra động tĩnh quá lớn sẽ xảy ra vấn đề thì cứ dứt khoát phế đi kẻ địch, không giết là được.
Tô Vũ thì hay rồi, phế cũng chẳng thèm phế!
Y không thể hiểu nổi tâm tư của vị này.
Mà Tô Vũ phân phó xong lại bay lên trời, đoạn nói: "Bắt đầu đi, bày trận!"
Đại Chu vương đành phải bay lên, bắt đầu im lặng bố trí đại trận.
Tô Vũ mở Thiên Môn ra, mơ hồ thấy được trên vùng trời Phượng giới có một con Phượng Hoàng đang giương cánh bay lượn.
Đó là đại đạo của Phượng tộc!
"Giết nhiều làm gì, giữ các ngươi lại giúp ta uẩn dưỡng sách mới là việc nên làm!"
Tô Vũ thầm nghĩ, giết hết thì quá lãng phí, hấp thu tinh huyết gì đó thì cũng chỉ là nhất thời, nào tốt bằng việc một mực giúp mình uẩn dưỡng đại đạo.
Một đám cường giả đều chỉ nghĩ đến chuyện cấp tốc tu luyện, mạnh mẽ lên để trả thù...
Bây giờ chúng sẽ có động lực tu luyện tốt nhất!
"Bất quá đại đạo của Phượng tộc không dễ định vị, không sao, thượng giới mặc kệ, đem trang sách phân bố đến đại đạo bản giới là được!"
Đại Chu vương đang bận rộn bày trận, Tô Vũ lại đem trang sách Phượng tộc ra, trong nháy mắt hủy thành vô số phần.
Hắn tỉ mỉ quan sát từng đầu đại đạo rồi nhanh chóng nhét từng mảnh sách nhỏ dung nhập vào đại đạo của đám cường giả Phượng tộc.
Mấy vị Nhật Nguyệt đỉnh phong cũng đã mơ hồ đụng đến đại đạo, Tô Vũ liền dung nhập cho bọn hắn một ít.
Còn những kẻ dưới Nhật Nguyệt vẫn chưa chạm tới đại đạo, thế nhưng kỳ thật vạn tộc đều có hình thức ban đầu của đại đạo, cũng chính là thiên phú kỹ. Thiên phú kỹ thực tế chính là dạng sơ khai của đại đạo.
Duy chỉ có Nhân tộc ở dưới Nhật Nguyệt thì vô pháp tiếp xúc với lực lượng đại đạo.
Tô Vũ không ngừng bố trí, không ngừng đem sách của mình dung nhập vào đại đạo của những người này.
Đáng tiếc bây giờ hắn còn chưa đủ thực lực, bằng không hắn đã trực tiếp xé rách thời không trường hà, nhét cả trang sách vào đại đạo của Phượng tộc là xong chuyện.
Bất quá hiện tại Tô Vũ chưa làm được việc này.
Vả lại Phượng tộc còn cường giả không bị trấn áp ở trên thượng giới, cưỡng ép dung nhập thì rất dễ bị phát hiện, huống chi hắn cũng khó có thể dung nhập vào trong đó.
Chỉ có phân tán, dung nhập vào bên trong từng tiểu đạo thì có lẽ cuối cùng theo sự cường đại của đám người này, hắn liền có thể cưỡng ép dung hợp đại đạo của Phượng tộc.