Đại Chu vương đang bày trận, đồng thời y cũng đang quan sát Tô Vũ.
Y không biết Tô Vũ muốn làm gì, nhưng thấy trong tay Tô Vũ không ngừng hiển hiện từng trang sách bị xé vụn thì vẫn âm thầm kinh hãi.
Dù sao y cũng cảm thấy Tô Vũ không thể nào hảo tâm như vậy!
Cái tên này không phải kẻ tốt lành gì.
Không diệt tộc thì thôi đi, còn phóng thích một vị Vĩnh Hằng để quản lý Phượng giới, không cho Phượng giới gây ra hỗn loạn... Đây quả thật là chuyện khó tin!
Lúc này Tô Vũ mượn cơ hội khi y bày trận giống như đang giở trò gì đó.
"Đó là Văn Minh Chí của hắn sao?"
"Xe rách trang sách của Văn Minh Chí, hắn muốn làm gì nhĩ?"
Đại Chu vương thấy Tô Vũ đầu đây mô hôi, xem ra hắn tiêu hao không nhỏ, rõ ràng không phải là đáng vẻ làm chuyện tốt.
Qua một lúc lâu sau, Tô Vũ thở hổn hển bay tới, cười hồi: "Đại Chu vương, bố trí xong rồi sao?"
"Xong rồi!" Đại Chu vương gật đầu: "Vậy bây giờ.. "
"Ngươi về trước đi, triệu tập hai vị trấn thủ Hợp Đạo tới, điều động thêm ba vị Vĩnh Hằng Nhân tộc đến tọa trấn nơi này! Nếu đều bắt lại được tứ đại giới vực thì cứ dựa theo lệ này mà làm, tổng cộng cần 8 vị trấn thủ Hợp Đạo và 12 vị Vĩnh Hằng Nhân tộc, cũng không thể để mọi người nhàn rỗi, đúng không?"
Tô Vũ bật cười: "Nhiều người như vậy, nhàn rỗi làm cái gì!"
Hắn tiếp tục nói: "Kỳ thật tốt nhất là một giới một vị Hợp Đạo Nhân tộc trấn thủ, nhưng Nhân tộc có quá ít Hợp Đạo! Ta định an bài Thiên Nhạc đến Long tộc, ta còn cần ngươi và các vị Vạn thự trưởng phụ một tay... Cho nên chỉ có thể hi vọng những người khác có thể cấp tốc tiến vào Hợp Đạo"
Đại Chu vương gật gù: "Vẫn còn cơ hội, sau khi đổi đạo thì mọi người đều đang tiến bộ rất nhanh. Đại Hán vương, Đại Đường vương, Đại Thương vương, Đại Tống vương đều có cơ hội tiến thêm một bước nữa!"
Tô Vũ hài lòng gật đầu.
Hắn không nói gì thêm, rất nhanh hắn thả một vị Vĩnh Hằng thấp đoạn ra ngoài.
Lúc bấy giờ, về mặt vị cường giả Vĩnh Hằng thấp đoạn kia trắng bệch, gã nhìn về phía Tô Vũ, không biết nên nói cái gì mới phải.
Mà Tô Vũ thì khá hiền hoà, cười nói: "Chỉ cần ngươi thành thành thật thật quản lý tốt Phượng tộc, không để xuất hiện nhiễu loạn thì ngươi chính là Phượng Hoàng thế hệ này! Dĩ nhiên, nếu ngươi không thành thật, nhất định cứ phải gây sự thì Phượng Hoàng và hơn mười vị Vĩnh Hằng khác chỉ có thể đợi chết! Thật ra ngươi có thể thử một chút, có lẽ ngươi còn có thể thừa cơ diệt trừ đám Phượng Hoàng nữa cơ!"
Tô Vũ không có ý giấu giếm, thế nên đám cường giả Phượng giới kia đều nghe được hết thầy những gì hắn vừa nói.
Phía dưới, một đám Nhật Nguyệt cảnh đều yên lặng không lên tiếng.
Tô Vũ mỉm cười: "Ta sẽ an bài người tới trấn thủ, bình thường bọn họ sẽ chẳng thèm quản các ngươi, thế nhưng nếu có dị động thì sẽ trực tiếp trấn áp và đánh chết các ngươi ngay tức thì, tự mình cân nhắc lợi hại đi!"
"Nộp lên bảy phần tài nguyên của Phượng tộc, còn lại cứ để cho chính các ngươi tu luyện, ta không ngăn cấm!"
"Đối đãi với các ngươi như thế, ta đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ!"
Tên Vĩnh Hằng được thả ra hít sâu một hơi, đè xuống rung động trong lòng đến bây giờ đều không bình phục nổi, y lo lắng hỏi: "Tô... Tô Nhân Chủ, cường giả tộc ta lúc nào mới được Nhân Chủ phóng thích?"
Bảy thành tài nguyên đều là chuyện nhỏ.
Phái người tọa trấn cũng là chuyện nhỏ.
Điều gã lo lắng duy nhất chính là số phận của những cường giả bị bắt.
Tô Vũ cười đáp: "Kỳ thật ta không định giết bọn hắn, trấn áp họ ta còn ngại phí sức!
Ta sẽ tìm một tiểu giới cho họ qua đó tu luyện. Hợp Đạo tiến vào tộc khác thì chỉ còn là Vĩnh Hằng! Cường giả Phượng tộc bị bắt không phải là bị giam giữ ở Thực Thiết giới vực thì cũng sẽ là Minh giới! Chỉ cần thành thật nghe lời, nên tu luyện thì tu luyện, nên như thế nào thì cứ như thế đó, ta sẽ không quản quá nhiều!"
Lời này vừa nói ra, vị Vĩnh Hằng Phượng tộc lẳng lặng thở phào một hơi.
Tốt quá rồi, chỉ bị giam giữ thôi, như thế này đã hơn tốt dự tính của bọn họ nhiều lắm!
Tô Vũ thản nhiên lặp lại: "Điều kiện tiên quyết là phải thành thật! Không nên ép ta tiêu diệt tộc ngươi!"
Hắn nói xong, trong hư không chợt có hư ảnh ý chí lực xuất hiện, vẻ mặt Phượng Hoàng trầm trọng: "Nhân Chủ thật sự chỉ giam giữ chúng ta? Nếu như vậy, vì chủng tộc, vì bản thân mình, chúng ta cam đoan tuyệt đối sẽ không có bất kỳ dị động gì!"
Tô Vũ nhướng mày: "Hi vọng là thế!"
Phượng Hoàng lén nhẹ nhàng thổ ra.
Bà cũng không nghĩ tới Tô Vũ không chỉ không giết họ mà còn không thèm phong ấn, chẳng qua là muốn giam giữ họ vào các giới khác!
Đây đúng là kết quả tốt nhất!
Việc này so với bị giam ở Nhân cảnh còn tốt hơn nhiều!
Chuyện này đại biểu bọn họ còn có cơ hội sống sót rất lớn.
Mà lúc này, những con dân Phượng tộc cũng đều từ cơn tuyệt vọng trở nên mừng rỡ, cho đến kích động áp chế không nổi.
Không giết một ai!
Hoàn toàn ngoài dự liệu!
Bọn họ còn nghĩ lần này sẽ triệt để tiêu đời!
Bên kia, mấy vị Nam vương cũng hơi xao động.
Không giết ư?
Cũng không trấn áp?
Chỉ giam giữ vào các giới vực khác?
Không thể không nói, hành vi của Tô Vũ quá dễ dàng lật thuyền!
Tô Vũ luôn hành sự quả quyết, vì sao hôm nay lại đễ dàng buông tha cho kê địch như vậy?
Có điều bọn họ đều cực kỳ tín nhiệm Tô Vũ, thế nên dù ôm một bụng thắc mắc thì cũng phải đè nén ý nghĩ trong lòng, không ai dám chất vấn hắn.
Lúc này, Tô Vũ lại hỏi: "Đúng rồi, Phượng Hoàng phải giao ra Nghị Viên lệnh cho ta. Các ngươi có bao nhiêu?"
"Chỉ có hai cái"
Phượng Hoàng thành thật đáp: "Nó nằm trong Thiên binh của ta, ngươi có thể tìm xem:
"Tốt!"
"Đại Chu vương về trước đi, dẫn người đến đây để trấn áp giới này!"
"Rõ!"
Đại Chu vương cấp tốc chui vào lối đi Tử Linh, mang người sống đến dễ dẫn tới Thiên Hà bạo động, bất quá bản năng giấu khí tức của Đại Chu vương rất mạnh, mang theo vài vị tới thì không có vấn đề gì lớn.
Tô Vũ không đi mà là ở lại đây duy trì lối đi mở ra, nhóm Tử Linh cũng không lộn xộn nữa đề phòng khuếch tán tử khí, dẫn tới quy tắc trừng phạt.