Chờ đợi một lúc.
Một lát sau, Đại Chu vương đã dẫn người tới, hai vị trấn thủ là Trụ Trì và Sương Ảnh, ba vị Nhân tộc Vĩnh Hằng là Đại Đường vương, Đại Ung vương và Đại Lương vương.
Biểu tình của ai nấy đều rất khiếp sợ!
Hai vị trấn thủ còn đỡ, ba vị Vĩnh Hằng Nhân tộc vẫn là lần đầu tiên thấy nhiều Tử Linh Hầu khí tức cường hãn như vậy, khiến cho bọn họ kinh hồn táng đảm, không những thế, việc hai vị trấn thủ đã tấn cấp Hợp Đạo cũng khiến bọn họ chấn động.
Không ngờ Nhân tộc đã âm thầm tóm gọn Phượng giới, đây là điều bọn họ hoàn toàn không ngờ tới.
Vô pháp tin tưởng!
"Bái kiến Vũ Hoàng!"
Mấy đại cường giả bao gồm cả Trụ Trì và Sương Ảnh đều hết sức cung kính.
Thu phục Phượng tộc nhanh như vậy đã vượt quá suy đoán của mọi người.
Thật sự là quá khó tin, ngay cả chút xíu động tĩnh đều không có.
Tô Vũ nâng tay bảo mọi người đứng lên: "Tiếp theo nhiệm vụ của các vị chính là tọa trấn nơi này, có lẽ cần tốn thời gian không ngắn, một khi cuộc chiến vạn giới bùng nổ lần nữa, Thiên Cổ muốn Phượng tộc xuất chiến thì chư vị có thể 'giúp đỡ lão!"
Tô Vũ nói rất nhẹ nhàng nhưng lại khiến người nghe giật mình, rất nhanh bọn họ đã hiểu ý hắn, vừa thán phục cũng vừa kinh sợ.
Có thể tưởng tượng đến khi bùng nổ đại chiến, đám Thiên Cổ đang chờ Phượng Hoàng đến viện binh, kết quả lại là mấy tôn Hợp Đạo Vĩnh Hằng của Nhân tộc tới đâm sau lưng, chắc chắn chúng sẽ khóc thét.
"Đại Đường vương!"
Đại Đường vương vội vàng nhìn về phía Tô Vũ, chờ đợi phân phó.
Tô Vũ cười nói: "Các vị Vĩnh Hằng của Nhân tộc ở lại đây sẽ có nguyên khí sung túc, Phượng giới đã nộp lên bảy thành tài nguyên, ta lưu lại ba thành cho ba vị, Đại Đường vương có hi vọng tấn cấp Hợp Đạo nhất... Hi vọng ngươi sớm ngày tấn cấp! Nếu ngươi sắp tấn cấp Hợp Đạo thì có thể thông báo một tiếng, ta sẽ mang ngươi tìm một chỗ để tấn cấp, không nên tấn cấp ở nơi này, động tĩnh quá lớn!"
"Vâng!" Đại Đường vương cấp tốc đáp lời: "Ta nhất định sẽ tận lực!"
Kỳ thật đến tình trạng của ông thì phần nhiều vẫn là xem cảm ngộ, thế nhưng tài nguyên no đủ thì dĩ nhiên là ông vẫn có khả năng tấn cấp rất cao.
Tô Vũ nói: "Ta có thời gian sẽ đến mang các ngươi tới thời không trường hà một chuyến! Nhớ, Phượng tộc mà hành xử đàng hoàng thì các ngươi đừng dính vào chuyện của bọn họ, cứ tùy ý họ đi!"
Nói đến đây, hắn lại căn đặn: "Phượng tộc mà có ai muốn chứng đạo Vĩnh Hằng thì cứ mặc kệ!"
Lời này vừa nói ra, không chỉ ba vị Đại Đường vương mà cả một đám cường giả Phượng tộc đều sửng sốt.
Gã Vĩnh Hằng thấp đoạn chấp chưởng Phượng giới kinh ngạc, ngập ngừng hỏi lại:
"Nhân Chủ, lời này... là thật sao?"
Tộc ta tấn cấp mà ngươi cũng không quản?
Chuyện này khiến gã hơi e ngại.
Không có âm mưu gì chứ?
Tô Vũ thản nhiên đáp: "Một đám Nhật Nguyệt rác rưởi tấn cấp thì có gì đáng để ta bận tâm? Vả lại các ngươi dung đạo với đại đạo Phượng tộc chính là chuyện tốt! Ta chỉ ước gì các ngươi mau chóng cướp đoạt lực lượng đại đạo Phượng tộc càng nhiều càng tốt, các ngươi không hiểu nhưng có lẽ Phượng Hoàng hiểu rõ đấy!"
Lúc bấy giờ, hư ảnh của Phượng Hoàng hiển hiện nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn những cường giả Phượng tộc bên dưới, bà ta khẽ thở dài: "Tô Nhân Chủ quả nhiên cảm ngộ đại đạo cực sâu, những năm gần đây ta mới có được chút ít cảm ngộ.. "
Tô Vũ cười lạnh: "Bởi vì các ngươi là phế vật! Vĩnh Hằng thì có thể làm được cái gì? Tốt nhất Phượng tộc thêm ra chừng trăm Vĩnh Hằng hoặc là tái xuất Hợp Đạo, phân tán lực lượng của đám Phượng tộc trên thượng giới, suy yếu quy tắc lực lượng của chúng, đây mới là điều ta hi vọng trông thấy!"
Dù rất nhiều người không hiểu rõ những gì hắn nói, thế nhưng trên đại thể cũng biết Tô Vũ không có ý đồ xấu.
Tấn cấp mà hắn còn chẳng thèm ngăn cần.
Bởi vì Tô Vũ cảm thấy, làm thế thì sẽ có khả năng phân tán quy tắc chỉ lực của Phượng tộc ở thượng giới.
Mà Phượng Hoàng thì chỉ nghĩ Tô Vũ quá tự cao tự đại rồi.
Phượng tộc không có nhiều Hợp Đạo, dù tộc bà có tấn cấp ba năm người nữa thì cũng sẽ không cướp đi lực lượng đại đạo của cường giả khác, chỉ có thể nói là do Tô Vũ nghĩ nhiều, đánh giá quá cao Phượng tộc.
Một đầu đại đạo dung đạo có thể tạo ra 10 vị Hợp Đạo còn được nữa là.
"Tốt, không nói nhiều nữa!"
Tô Vũ đặn dò Sương Ảnh: "Các ngươi an tâm trấn thủ ở đây, không có việc gì thì mặc kệ, có việc thì cứ diệt sát! Mặc dù ta nhân từ nhưng tuyệt đối không phải là kẻ không thể hạ ngoan thủ!"
Nghe vậy, hư ảnh Phượng Hoàng liền lên tiếng: "Con dân tộc ta nghe rõ, các ngươi hãy an phận thủ thường, tu luyện thật tốt!"
Phượng Hoàng lại nói với vị Vĩnh Hằng kia: "Phượng Kỳ, tốt nhất là ngươi đừng nên chọc giận mấy vị này... Tương lai của Phượng tộc liền giao cho ngươi!"
Bà cũng khuyên bảo Phượng Kỳ an phận một chút, nhất định không được gây chuyện.
Hiện tại Phượng tộc vẫn còn có cơ hội, nhưng nếu ngu ngốc gây rối thì chắc chắn sẽ dẫn đến nguy cơ diệt tộc.
"Hoàng, ta biết rồi!"
Vị cường giả Vĩnh Hằng thấp đoạn kia nhỏ giọng đáp lại, gã biết ý của Phượng Hoàng, điệu thấp, ngủ đông, ẩn nhẫn, đừng làm Nhân tộc tức giận.
Tô Vũ hài lòng nói: "Hi vọng mọi chuyện đều tốt, chư vị, ta rời khỏi đây trước, đi tóm gọn các tộc khác, khiến vạn giới này đều nằm trong khống chế của Vũ Hoàng phủ!"
"Cung tiễn Vũ Hoàng!"
Đám trấn thủ đều hết sức cung kính, nhìn Tô Vũ mang theo hàng loạt cường giả nhanh chóng rời đi.
Chờ bọn họ đi rồi, Đại Ung vương vẫn còn chưa lấy lại được bình tĩnh, nhìn về phía Đại Đường vương, khẽ lẩm bẩm: "Lão Đường, chúng ta... chúng ta thu phục Phượng giới rồi à?"
"Đúng thế"
Đại Đường vương cũng thấy lâng lâng như thể đang nằm mơ, ông vội quay sang hỏi vị trấn thủ bên cạnh mình: "Sương Ảnh tiền bối, các vị Hợp Đạo rồi sao?"
Sương Ảnh cười đáp: "Hợp Đạo rồi! Không chỉ chúng ta, tính cả đám Thiên Diệt thì đã có 11 vị tấn cấp"
Tiếng hít khí vang lên!
Đại Đường vương kinh hãi, còn chưa kể có rất nhiều cường giả Tử Linh nữa. Thì ra trong khi Vĩnh Hằng Nhân tộc hoàn toàn không hay biết gì, thì Tô Vũ đã im hơi lặng tiếng tăng cường thực lực cho thủ hạ đưới trướng.
Nói như vậy, trận chiến trước đó Nhân tộc căn bản chưa vận dụng toàn bộ sức lực!
Sương Ảnh tô về ngưỡng mộ: "Vũ Hoàng muốn ẩn giấu thực lực, không để cho thượng giới kiêng kị, càng không nên để cho các tộc khác tuyệt vọng, vì vậy mới âm thầm thu phục các giới. Ngươi thấy đó, Phượng giới đã bị bắt gọn rồi mà chúng ta vẫn không tổn hại một binh một tốt nào! Một khi bùng nổ đại chiến, chúng ta còn có khả năng tùy thời xuất chiến từ ngay đây đánh ra"
Hắn nói xong bèn nhìn về phía Đại Đường vương: "Bây giờ ngươi cũng theo Dung binh đạo, không có việc gì thì có thể giao lưu trao đổi với bọn ta, nhiều ít gì bọn ta cũng tu luyện hơn mười vạn năm, cảm ngộ có lẽ không sâu thế nhưng kinh nghiệm Dung binh đạo thì vẫn có! Vũ Hoàng ban cho các ngươi ba thành tài nguyên của Phượng tộc, chủ yếu là để các ngươi đem ra cường hóa Dung binh của mình! Từ đó cảm ngộ đại đạo sẽ không quá khó khăn nữa!"
"Đa tạ tiền bối!"
Đại Đường vương vô cùng mừng rỡ, một vị lão tiền bối Dung binh đạo hơn mười vạn năm nguyện ý chỉ bảo là chuyện không còn gì tốt hơn.
Việc này sẽ giúp mình bớt đi rất nhiều đường vòng quanh co.
Đại Đường vương hơi thổn thức: "Nhân tộc ta bây giờ cũng đã có vài vị Hợp Đạo, đáng tiếc, chúng ta vẫn còn kém một chút, không đến chiến lực Hợp Đạo thì khó mà bắt kịp bước chân kẻ khác, hi vọng lần này trong lúc tọa trấn có thể thành công tiến thêm một bước"
"Có hi vọng!"
Sương Ảnh cười nói: "Nhân tộc được trời ưu ái, Vũ Hoàng lại tự mình giúp các ngươi đổi đại đạo. Trừ khi một số lão gia hỏa thời đại thượng cổ chưa chết thì còn có thể tranh với các ngươi, bằng không thì xem như các ngươi độc chiếm một đạo, đó chính là cơ duyên cực tốt!"
"Cũng phải.. "
Mấy người Đại Đường vương và hai vị trấn thủ trao đổi một hỏi, rất nhanh liền phân công xong vị trí trú đóng.
Năm người đều có thể bảo trì chiến lực Vĩnh Hằng cao đoạn, trong khi Phượng tộc chỉ có một vị Vĩnh Hằng thấp đoạn, căn bản không có cách nào phản kháng lại bọn họ.