Tử Linh giới vực.
Nam vương lo lắng hỏi: "Nhân Chủ thật sự muốn đưa bọn chúng tiến vào giới khác để trấn áp sao?"
Tô Vũ gật đâu: "Không sai"
Nói xong, thấy Nam vương vẫn chưa yên lòng thì Tô Vũ bèn truyền âm cho bà: "Không sao, sư nương yên tâm đi, ta đâu có ngốc, sao có thể nuôi hổ gây họa! Ta đã có tính toán khiến vạn tộc tu đạo cho mình!"
Một mình hắn đương nhiên không có thời giờ đi hoàn thiện mỗi một đầu lực lượng đại đạo, quá phiền toái, quá mệt mỏi cũng quá hao tổn tốn thời gian và tinh lực.
Khiến cho vạn tộc giúp mình tu đạo mới là chuyện nên làm!
Hoàn thiện đại đạo hư ảo của mình, sau đó hắn sẽ thu hỏi từng cái.
Không chỉ Phượng tộc mà hắn cũng sẽ làm y vậy với các giới vực khác.
Chỉ cần bọn gia hỏa này chăm chỉ tu luyện thì chính là đang giúp mình hoàn thiện đại đạo, một khi trang sách của mình dung hợp vào đại đạo của chúng thì bọn gia hỏa này sẽ chính thức biến thành khôi lỗi, không sớm thì muộn sẽ bị Tô Vũ thoải mái lợi dụng!
Dĩ nhiên hắn còn có nguy cơ bị chúng cắn trả, thế nhưng muốn làm bất cứ chuyện øì cũng đều phải mạo hiểm, không nói đâu xa, trấn áp đơn thuần thì vẫn có thể bị cắn trả.
Kể từ đó, tính ra thì cái giả phải trả cho việc 'dưỡng hổ chỉ cao hơn một chút mà thôi.
Nghe Tô Vũ nói vậy, lại còn gọi mình là sư nương, Nam vương đành phải im lặng.
Những người khác càng là kẻ chỉ nghe lệnh Tô Vũ, Tô Vũ đã quyết định như thế thì họ đều không có ý kiến gì.
Trước mắt Tô Vũ không định mang quân đi tiến đánh Vượn tộc.
Hắn còn có chuyện khác phải làm, dù sao trấn án một số người cũng khiến hắn rất vất vả, vả lại cứ mang theo bên người cũng không phải là chuyện tốt. Hắn quyết định áp giải Phượng Hoàng đến Thực Thiết giới đã rồi lại đi thu phục Vượn tộc sau.
Tô Vũ nhanh chóng rời khỏi Tử Linh giới vực.
Qua một hôi, hắn đã đến địa bàn của Thực Thiết Thú.
Trong hoàng cung rộng lớn.
Lục Nguyệt đang hưng phấn trò chuyện với Cửu Nguyệt, bỗng nhiên ánh mắt lão khẽ động, hai quầng thâm mắt biến ảo một hồi, nhanh chóng đứng lên: "Vũ Hoàng, ngài đến rồi, sao không nói trước một tiếng để ta đi nghênh đón?"
Tô Vũ đạp không bước tới, tươi cười nói: "Chúc mừng Cửu Nguyệt, cuối cùng ngươi cũng tấn cấp"
Cửu Nguyệt cực kỳ vui vẻ: "Còn phải đa tạ Vũ Hoàng mới phải, nếu không nhờ có Vũ Hoàng và được lão tổ tông chiếu cố thì ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ tiến thêm một bước xa như vậy:
Đúng vậy, Cửu Nguyệt đã chính thức Hợp Đạo.
Thực Thiết nhất tộc đã xuất hiện vị cường giả Hợp Đạo cảnh thứ hai.
Tô Vũ nhìn y: "Đó là cơ duyên của chính ngươi thôi!"
Lục Nguyệt xen vào: "Là Vũ Hoàng mang tới may mắn cho nó. Ta quyết định rồi, bây giờ Cửu Nguyệt cũng đã tấn cấp, ta sẽ truyền vị trí Hoàng cho Cửu Nguyệt, về sau ta chỉ chuyên tâm tu luyện, cường hóa thực lực chuẩn bị cho cuộc chiến thượng giới!"
"Cái này không vội"
Tô Vũ mỉm cười: "Lân này đến đây là muốn tiền bối giúp ta một chuyện"
"Vũ Hoàng cứ việc phân phó!"
Lục Nguyệt tương đối khách khí, Nhân Chủ thế hệ này có thủ đoạn rất lợi hại, trong chớp mắt đã đánh cho chư thiên phải cúi đầu.
Mấu chốt là tất cả mọi người phe hắn đều không bị tổn thất gì, cứ thế mà nhận hết chỗ tốt, quả thực là quá sảng khoái.
Tô Vũ nói: "Giúp ta trấn áp một số người, kỳ thật chính là trông giữ, nếu tiền bối truyền vị cho Cửu Nguyệt thì sẽ không còn quá bận rộn, vừa vặn gần đây lại không có chiến sự, giúp ta trông giữ một thời gian đi"
"Trông giữ?" Lục Nguyệt nghỉ hoặc: "Trông giữ người nào?"
Thế mà còn phải đưa đến bên chỗ ta, người nào đáng giá như thế?
Tô Vũ không nhiều lời, hắn vung tay lên, hơn mười vị Vĩnh Hằng và một vị Hợp Đạo xuất hiện, lúc này, thân thể họ đều cấp tốc khôi phục, thế nhưng khí tức ai nấy đều hết sức yếu đuối, nhất là thực lực cả đám đều bị lực áp chế đè áp xuống.
Vĩnh Hằng biến thành Nhật Nguyệt, Hợp Đạo biến thành Vĩnh Hằng.
Lục Nguyệt và Cửu Nguyệt không khỏi há hốc miệng, hai mắt trừng lớn, nghẹn họng nhìn trân trối!
Ø đệt!
Đây là ai?
Đây là Phượng Hoàng sao?
Không phải là phong giới rồi à, sao còn bị lôi đến đây?
Chuyện gì đã xảy ra?
Lục Nguyệt ngây người hồi lâu, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Phượng... Phượng Hoàng?"
Trong đại điện, Phượng Hoàng đã trấn định hơn trước, bà than nhẹ một tiếng, hơi lộ ra vẻ đắng chát: "Tham kiến Lục Nguyệt đạo huynh! Về sau... kính nhờ đạo huynh quan tâm nhiều hơn"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Trông chừng bọn họ cho ta! Phượng tộc đã bị ta thu phục, thế nhưng ta cho bọn họ cơ hội, không muốn giết chóc! Vì vậy ta cần Thực Thiết Thú giới hỗ trợ trấn áp một thời gian, khiến Lục Nguyệt tiền bối phải phí tâm rồi!"
Lục Nguyệt hơi hốt hoảng, nghe vậy liền vội vàng tiếp nhận: "Không có vấn đề gì! Ở đây thì bọn họ sẽ bị áp chế, cai quản không khó, có cần trực tiếp phong ấn biển ý chí không?"
"Không cần!"
Tô Vũ khẽ cười nói: "Tiền bối không có chuyện gì thì cứ uống trà tâm sự cùng Phượng Hoàng đi, đều là người quen cũ cả, không cần thiết phải làm thế. Chỉ cần bọn họ đàng hoàng là được, không thành thật thì ngươi cứ giết!"
Tô Vũ đứng dậy: "Ta còn có chuyện khác cần làm nên đi trước đây"
Đi được vài bước, Tô Vũ bỗng quay lại, hơi ngập ngừng: "Trên tay tiền bối hẳn là có Nghị Viên lệnh, hiện tại ta đang cần, có thể cầm bảo vật tới đổi.. "
Hắn còn chưa dứt lời thì Lục Nguyệt đã nhanh nhẹn lấy ra hai tấm lệnh bài: "Cái này sao? Ta giữ cũng vô dụng, Vũ Hoàng cân thì cứ lấy đi! Bảo vật làm gì chứ, Cửu Nguyệt đến Hợp Đạo đã là chuyện tốt lớn nhất rồi!"
Tô Vũ mỉm cười: "Vậy thì đa tạ!"
Hắn cũng không khách khí, Nghị Viên lệnh lại nhiều thêm rồi.
Trước khi đi, Tô Vũ còn nhắc nhở Cửu Nguyệt: "Gần đây không có chiến sự nhưng ngươi tuyệt đối không thể lười biếng, ngươi rất có hi vọng trở thành chủ nhân quy tắc!"
Nói xong, Tô Vũ đã biến mất khỏi hư không.
Hắn vừa đi, Lục Nguyệt cùng Cửu Nguyệt đều trừng lớn mắt nhìn về phía đám Phượng tộc trong đại điện.
Nửa ngày sau, Cửu Nguyệt mới ngu ngơ cất tiếng: "Lão tổ, Phượng giới bị thu phục rồi!"
Lục Nguyệt cũng cực kỳ rung động: "Xem ra mấy tộc khác ngoại trừ Thần Ma Tiên cũng khó trốn khỏi kết quả như vậy! Vũ Hoàng quả nhiên thánh minh, không cần tốn nhiều sức đã bắt được một đại tộc-"
Lão quay sang nhìn Phượng Hoàng: "Chư vị, vậy kế tiếp chư vị cứ ở lại chỗ ta tu luyện, đừng có chạy lung tung nhé, bằng không thì... chúng ta sẽ mạnh tay, không cẩn thận đánh chết ai đó thì cũng đành chịu!"
Dọa là dọa vậy chứ ở trong địa bàn Thực Thiết giới vực thì bọn gia hỏa này đừng hòng gây ra sóng gió gì!
Phượng Hoàng thở dài, không lên tiếng.
Cứ như thế đi!
Tự mình xui xẻo, mấy tộc còn lại cũng không có kết cục tốt gì đâu!