Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2832 - Chương 2832: Tây Vương Phi (2)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2832: Tây Vương Phi (2)
 

Nghĩ đến đây, Tây vương phi bất giác hơi thương hại Tô Vũ, có điều ả vẫn ra vẻ trào phúng: "Xem ra ngươi đã bị Nhân tộc từ bỏ! Cũng phải, một vị Nhân Chủ chỉ có thể sống trăm năm... nói không chừng 10 năm còn chẳng sống nổi, dù cho không giết ngươi, trăm năm sau ngươi cũng chắc chắn phải chết. Thế thì vì sao bọn họ phải liều mạng chịu chết cùng người sắp xong đời như ngươi cơ chứ?"

Tô Vũ lạnh lùng nhìn ả: "Ta là người sắp chết, ngươi thì sao? Đừng quên ngươi còn đang ở trong tay ta! Ta mà ngã xuống thì ngươi cũng không có kết cục tốt gì!"

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng: "Ta muốn có chứng cứ khiến Đại Chu vương phải từ bỏ kế hoạch hiện tại. Ngươi là Ngục vương nhất mạch, ta mặc kệ thật hay giả, ngươi mau chế tạo cho ta chứng cứ Bách Chiến đã phản bội Nhân tộc đi!"

Tây vương phi chấn động, mặc kệ thật hay giả?

Tô Vũ trầm giọng: "Nghe hiểu không? Mặc kệ thật giả! Ta chỉ cần chứng cứ! Chứng cứ rõ ràng như núi! Bách Chiến muốn thoát ra, hắn đã hỏi qua ý ta chưa? Hắn làm mất đi cơ nghiệp thượng cổ, là ta đánh xuống giang sơn này, hắn lại muốn tới hớt tay trên à?

Dù ta không sống tới vạn thọ vô cương thì trăm năm tới cũng là thời đại của Tô Vũ ta!"

"Nhân tộc cũng không phải toàn bộ đều ủng hộ Đại Chu vương. Đại Tần vương, Đại Hạ vương đều là người của ta, lời nói của bọn họ vẫn rất có trọng lượng. Thế nhưng, ta cần chứng cứ! Ngươi phải cung cấp cho ta!"

Tây vương phi nhíu mày, nhắc nhở Tô Vũ: "Ta là tù nhân của ngươi, dù ta nói là Bách Chiến phản bội thì cũng không ai tin ta, sẽ chỉ cho rằng ngươi bức bách ta hãm hại mà thôi"

"Ta biết!"

"Ngươi cho rằng ta là đỏ ngớ ngẩn sao? Ta mà lại để cho ngươi đứng ra xác nhận Bách Chiến phản bội à? Tô Vũ này có thể đánh xuống sơn hà, thật sự cho rằng ta là kẻ ngu ngốc? Thứ ta muốn không phải ngươi, mà là người sau lưng giúp ta chế tạo một chút chứng cứ! Hoặc là nói, đem chứng cứ thật sự ra, ta mặc kệ thật hay giả, chỉ cần biết Bách Chiến chính là phản đỏ!"

Tây vương phi nhìn hắn, cười tà mị: "Ngươi đang cầu xin ta?"

"Cầu ngươi?"

Tô Vũ đột nhiên đưa tay bóp cổ ả, lạnh lùng nói: "Không phải cầu ngươi, mà là ra lệnh cho ngươi! Bách Chiến mà trở về, ta sẽ giết ngươi đầu tiên! Hiện tại không giết ngươi chẳng qua là do ngươi còn tác dụng, nếu ngươi không phối hợp với ta, ta còn giữ ngươi làm gì, ngươi đang muốn tìm chết đúng không?"

Két Bàn tay lớn bóp cho xương cốt Tây vương phi vỡ ra, từng giọt huyết dịch thẩm thấu, phá lệ thê mỹ.

Bất quá Tây vương phi vẫn ương ngạnh, ả lặp lại: "Ngươi đang cầu xin ta?"

"Ngươi đang tự tìm cái chết!"

Tô Vũ lãnh khốc nói: "Đừng ép ta làm thịt ngươi! Những thủ đoạn nhỏ của ngươi đừng dùng trên người Tô Vũ này, ta muốn là giá trị lợi dụng chứ không phải nữ sắc, nực cười, ngươi tự cho là có thể hàng phục ta? Hay là ngươi cảm thấy ta ngu xuẩn như tên Tây vương kia? Đồ rách rưới ai cũng có thể 'dùng' như ngươi mà cũng muốn dụ dỗ ta sao?"

Về mặt Tây vương dần dần trở nên khó xem.

Tô Vũ lạnh lùng gần giọng: "Nói!"

Oanh!

Hắn vung tay ra, ném ả đập mạnh lên trên hàng rào, thân thể Tây vương phi phá toái không ngừng đổ máu, ả ho khù khụ liên hỏi, khó nhọc cất tiếng: "Tô Vũ, không phải ngươi hận nhất là phản đồ sao? Ngươi bảo ta chế tạo chứng cứ vu oan Bách Chiến, người có khác gì chúng ta đâu?"

Tô Vũ khôi phục bình tĩnh: "Ngươi sai rồi! Ta không phản bội, ta là đang bình định trật tự! Bách Chiến là thằng ngu, ta thì không phải! Ta thất bại một lần, chỉ là do ta không may, cũng không có cường giả Nhân tộc nào chết trận! Ta còn giết được hai tôn Hầu thượng cổ, ta không cảm thấy ta sai gì hết! Bách Chiến thì lại tống táng nội tình Nhân tộc, hắn mới là tội nhân!"

"Tô Vũ ta có thể truyền ngôi cho người sau, thế nhưng tuyệt đối không phải là Bách Chiến!"

Tô Vũ thản nhiên nói: "Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, có biện pháp nào không? Nếu như không có... ngươi không cần phải sống thêm nữa. Chẳng lẽ ngươi hi vọng ta thật sự coi trọng kẻ rác rưổi như ngươi?"

Tây vương phi điên tiết nhìn chằm chằmTô Vũ, gia hỏa này nói chuyện hết sức đáng giận!

Rất lâu sau, Tây vương phi chậm rãi đứng lên, cười khinh miệt: "Dù ta có thể giúp ngươi nhưng ngươi cũng không có cách nào tự ngụy tạo ra chứng cứ được, cho dù có chứng cứ thì cũng chỉ nằm ở thượng giới, ngươi cảm thấy, cường giả thượng giới thu được tin tức này thì sẽ cảm thấy ngươi mạnh hơn Bách Chiến sao?"

Tô Vũ gạt đi: "Chuyện đó không nhọc ngươi hao tâm tổn trí! Chỉ cần có chứng cứ thì thượng giới sẽ dao động! Nếu Bách Chiến không phải phản đỏ, tin tức tự nhiên sẽ thuận lợi truyền đến thượng giới, sau đó truyền khắp hạ giới, bởi vì vạn tộc đều hi vọng chúng ta tranh chấp nội bộ! Ngươi không nên coi ta là đồ ngớ ngẩn, cũng không cần xem vạn tộc là kẻ ngu!"

"Bọn hắn chỉ ước gì ta đối địch với Bách Chiến!"

Tô Vũ nói thẳng: "Chỉ cần truyền ra ngoài, rất nhanh hạ giới sẽ nắm được tin tức từ thượng giới truyền xuống! Kể từ đó, Đại Chu vương có tư cách gì để bức ta hiệp trợ bọn họ giải phong cho Bách Chiến vương nữa? Đại Chu vương hết lòng tin rằng Bách Chiến sẽ không phản bội, ta không tin, Nhân tộc triều tịch này không tin, minh hữu của ta không tin... như vậy là đủ rồi! Là theo chân ta hay là theo chân một kẻ rất có thể là phản đồ, còn phải lựa chọn sao?"

Tô Vũ nhẹ giọng: "Còn việc ngươi đưa tin tức truyền đến thượng giới thế nào thì cũng rất đơn giản... Trực tiếp để Tiên Ma Thần tộc đi làm, bọn hắn vui lòng làm thế, còn cần ta phải dạy ngươi không?"

"Cũng phải!"

Tây vương phi mỉm cười: "Tô Vũ, mặc dù ngươi còn trẻ nhưng lại là kẻ mưu kế tâm ngoan thủ lạt! Bách Chiến chưa chắc đã là phản đồ, ngươi làm vậy, hắn không phải thì cũng thành phải"

"Chuyện đó không có quan hệ gì với ta!"

Tây vương phi bật cười: "Nếu ngươi đã nói như thế, ta tự nhiên là sẽ phối hợp, dù sao bây giờ ngươi và ta mới là kẻ cùng thuyền"

Ä nhếch môi cười yêu mị, Tô Vũ lại chỉ thấy rét run, mẹ nó, nụ cười này quá giống Lam Thiê, ghê tôm!

Rất nhanh, Tây vương phi lại nói: "Ngươi cũng đừng hy vọng dùng những thủ đoạn này để tìm tới người của Ngục vương nhất mạch, không thể nào! Thế nhưng ta có thể cho ngươi một vật, trong nhẫn chưa đỏ của ta có một viên mặc ngọc, nếu ngươi có thể nghĩ biện pháp đem vật này đến thượng giới, gặp được một người rồi đem yêu cầu của ngươi nói cho hắn biết, người kia tự nhiên sẽ thỏa mãn yêu câu của ngươi!"

Dứt lời, ä cười thăm thẳm: "Chỉ sợ ngươi không mang lên được thôi, dù mang đi được thì ngươi cũng đừng hy vọng có thể làm gì. Vị kia chỉ là một cường giả bình thường ở thượng giới, đối phương không biết gì hết, thế nhưng tin tức này rất nhanh sẽ bị người của chúng ta biết, mục tiêu của ngươi tự nhiên là đã đạt thành!"

Tô Vũ nhíu mày hỏi: "Ngươi xác định có khả năng truyền đạt đến nhất mạch của các ngươi?"

"Dĩ nhiên"

"Ngươi vẫn nên tiết kiệm chút khí lực đi, ngươi không thể nào tìm tới người trong nhất mạch của chúng ta, dù cho trung chuyển thì ngươi cũng không có khả năng tìm ra được. Nhất mạch của ta cường đại và phức tạp hơn ngươi tưởng tượng nhiều! Tô Vũ, nếu thật sự sống không nổi nữa thì có thể cân nhắc tìm nơi nương tựa, ta có thể ban cho ngươi tân sinh.. "

"Cút đi!"

Tô Vũ vỗ bay ả, gần giọng: "Ngươi mà cũng xứng à?"

Khinh miệt một phen xong, Tô Vũ lập tức tan biến ngay tại chỗ.

Mà Tây vương phi thì yên lặng đứng lên, thản nhiên nhìn về phía Tô Vũ vừa rời đi, trong lòng ả thâm cười lạnh.

Ta không xứng?

Kê sắp chết như ngươi mà còn dám càn rỡ!

Mặc kệ ngươi muốn hại Bách Chiến hay là muốn tìm ra người nhất mạch của ta thì đều là việc bất khả thi.

Cái gì mà đáp ứng một yêu cầu của ngươi, hoàn thành mục tiêu của ngươi, đều là lời vô nghĩa.

Tây vương phi âm thầm chờ mong, ả rất hi vọng Tô Vũ có thể đưa đô đến trong tay người kia, đưa lên được thì có một số việc tự nhiên sẽ bị cường giả nhất mạch của mình biết được.

Có lẽ mình sẽ chờ được cứu viện!

Ä đã nhìn ra được nếu muốn dụ hoặc Tô Vũ sẽ rất khó, thế nhưng ả chịu khổ thì Tô Vũ cũng đừng hòng được dễ chịu!

Bình Luận (0)
Comment