Tô Vũ tươi cười hài lòng.
Tạm được, không nói những cái khác, tối thiểu thì hắn biết một điểm, Tây vương phi vẫn có thủ đoạn để liên hệ với người thượng giới.
Vậy là đủ rồi!
Còn mặc ngọc gì đó của ả thì chút nữa hắn sẽ xem xét một thoáng, không được thì trước hết cứ phong ấn lại, miễn cho bản thân không thể để ý, một khi đi lên thượng giới lại bị người của ả phát hiện tung tích ngay lập tức.
Cũng tốt, đây xem như đã cho mình một lời nhắc nhở.
Bằng không thì có lẽ còn có nhiều phiền toái.
"Sau này ta phải xem xét hết toàn bộ đồ trên người một lượt, miễn cho bị chính bản thân hố. Không được nữa thì đều nhét hết vào thời không trường hà cọ rửa một lần, quy tắc chỉ lực gì thì cũng sẽ bị tách hết ra!"
Không có gì hơn là một ít quy tắc chỉ lực ẩn nấp, người khác không làm gì được, không phát hiện được nhưng chẳng lẽ thời không trường hà còn không phát hiện ra được sao?
Còn dám giở trò với ta, Tô Vũ đương nhiên sẽ không thật sự đần độn mang theo mặc ngọc đi tìm người liên hệ.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao, Tô Vũ mỉm cười, đúng là ta nên chuẩn bị đi một chuyến thôi.
Ra khỏi nơi trấn áp Tây vương phi, Tô Vũ cấp tốc thanh lý hết thảy bảo vật của mình.
Bao gồm cả binh khí của Tiên Chiến Hầu, cái này không thể mang theo được.
Mang lên thì tám chín phần mười Tiên Chiến Hầu sẽ có khả năng cảm ứng ra.
Nghị Viên lệnh cũng không thể mang theo.
Kể cả những bảo vật có khả năng liên quan đến Nhân tộc hoặc không phải Nhân tộc thượng giới, có thể lưu lại thì Tô Vũ sẽ lưu lại dưới đây toàn bộ.
Về chuyện không có bảo vật nữa... Có quan trọng lắm không?
Thượng giới nhiều cường giả như vậy, bảo vật cũng nhiều như mây, không phải đều sẽ là của ta sao?
Thứ ta gặp thì đều là của ta!
Tô Vũ căn bản không quan tâm đến số vật ngoại thân ấy!
Trong đại điện Vũ Hoàng phủ, những người khác đều đã đến.
Tô Vũ nghiêm túc dặn dò: "Tất cả mọi người, trừ binh khí của mình thì bất kỳ vật gì cũng không được phép mang theo! Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, một khi có dính dáng tới thượng giới thì tất cả chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm!"
"Thực Thiết các tộc có thể mang theo tín vật hoặc là ấn tộc trưởng, thế nhưng cũng phải phong tỏa, ta sẽ tự mình phong tỏa, trừ cái đó ra, không cho phép mang theo bất kỳ vật gì!"
Không ít người có mặt ở đây.
Lam Thiên, Đại Chu vương, Đại Minh vương, Diệt Tằm vương, Tiểu Chu vương, Hạ Long Võ, Nam Vô Cương, Hồ Hiển Thánh, tính cả Tô Vũ thì vừa vặn là 10 vị Nhân tộc.
Thôn Thiên, Không Không, Trường Hà, Cửu Nguyệt, 4 vị đồng minh.
Mặt khác, còn có 20 vị trấn thủ chưa Hợp Đạo, lần này Tô Vũ không đem đi toàn bộ mà chỉ mang theo 9 vị, ngoài ra còn có Tinh Hồng sẽ cùng đi theo.
Thiên Diệt muốn đi nhưng đã bị Tô Vũ từ chối.
Đừng đùa!
Mang gia hỏa ấy đi theo, không có việc gì thì cũng sẽ xảy ra chuyện.
24 vị cường giải Tính cả Tô Vũ thì có 6 vị có chiến lực Hợp Đạo, còn lại chỉ mỗi Hồ Hiển Thánh, Trường Hà, Thôn Thiên là không phải Vĩnh Hằng cảnh, mang Hồ Hiển Thánh là bởi vì trong quá trình truyền tống, ông và Không Không đều am hiểu Không gian đạo, có lẽ sẽ cần dùng đến.
Mắt thấy người đã đến đông đủ, mọi người cũng đều đang kiểm kê vật phẩm của mình, Đại Chu vương nhịn không được liền hỏi: "Vũ Hoàng, hết thảy 24 vị, thế nhưng nữ nhân chỉ có một vị trấn thủ, không phải là quá ít rồ sao?"
Y cảm thấy Tô Vũ có thành kiến quá lớn đối với phái nữ.
Tổ hợp thế này có vấn đề khá là nghiêm trọng, quá mất cân đối.
Tô Vũ lườm y: "Chẳng lẽ nữ cường giả ở thượng giới rất nhiều?"
"Khu khu... Quả thực không ít"
Đại Chu vương lặp lại: "Đúng là số lượng không hề nhỏ"
Tô Vũ nhíu mày, nửa ngày sau mới nói: "Mấu chốt là chúng ta vốn không có nhiều nữ cường giả, Vân Tiêu các nàng đều đã Hợp Đạo, thật ra ta hi vọng mang theo nhiều vị không phải Hợp Đạo để tìm cơ hội tấn cấp hơn"
Đại Chu vương nói: "Ý của ta là có thể chọn lựa vài vị.. "
Y còn chưa nói xong, Lam Thiên đã yếu đuối cất giọng ngắt lời: "Ta không được tính sao?"
Mọi người dồn dập nhìn về phía Lam Thiên, không, hiện tại là một tiểu cô nương nhu nhược, nhút nhát nhìn Đại Chu vương.
Đầu Đại Chu vương muốn nổ tung!
ĐệU Ngươi cứ coi như ta chưa nói gì đi, ta đúng là tự tìm phiền toái cho mình, tự dưng lại lôi tên bệnh tâm thần này ra!
Bên cạnh, khóe môi Diệt Tằm vương không ngừng run rẩy, cũng không lên tiếng.
Tuyệt đối không thể trêu vào Lam Thiên.
Thế nhưng y có bóng ma tâm lý rất lớn đối với Lam Thiên, trong lòng y đều sắp mắng chết rồi, mang Lam Thiên đi thì đừng mang ta theo!
Ta không muốn đi!
Đương nhiên, y biết tâm tư Tô Vũ tâm tư, lần này Tô Vũ mang theo vài vị Nhân tộc không phải Hợp Đạo chính là vì hắn muốn tìm cơ hội giúp bọn họ tấn cấp.
Y được tuyển chọn vào nhóm đầu tiên theo Tô Vũ tiến lên thượng giới, đây thật ra là chuyện tốt, đồng thời cũng là vinh quang.
Nhưng mà... Lam Thiên đang ở đây.
Diệt Tằm vương rất muốn òa ra khóc!
Vinh quang này ta từ bỏ.
Đáng tiếc hiện tại y không dám lên tiếng, có đôi khi Lam Thiên sẽ liếc nhìn y một cái, Diệt Tằm vương cảm thấy da gà toàn thân nổi lên, rất khó chịu.
Tô Vũ nhìn thoáng qua Đại Chu vương, Đại Chu vương vô lực nói: "Cứ như vậy đi, phân phối thế này cũng rất tốt"
Quên đi!
Ngươi còn hoài nghỉ giới tính của Lam Thiên sao?
Đừng để ý tới thì hơn!
Tô Vũ thấy vậy bèn nhắc nhở: "Lam Thiên, lần này đến thượng giới, ngươi không nên chạy loạn cũng đừng quấy rối mọi người"
"Ta nghe Vũ Hoàng"
Lam Thiên yêu kiều yếu ớt, gương mặt tràn đầy về sùng bái nhìn Tô Vũ, gật gật đầu, bày ra biểu tình nghe lời ngoan ngoãn.
Tô Vũ bất đắc di!
Không dễ chơi, bất quá mang Lam Thiên theo thì cũng có chỗ tốt, có lẽ còn có thể để Lam Thiên lưu lại một chút phân thân ở thượng giới, lần này chỉ là vì dò đường, dĩ nhiên có thể giết người liền giết người, giết không được thì mau chóng kịp thời rút lui!
Để Lam Thiên chôn xuống vài kíp nổ, chuẩn bị cho lần sau là đủ rồi.
Tô Vũ nhìn thoáng qua các cường giả còn đang thu xếp đồ đạc, quyết đoán ra lệnh:
"Đồ vật trước hết đều giao cho Vạn thự trưởng, trở về lại lấy!"
Dứt lời, hắn vung tay lên, thời không trường hà bị xé nứt một khoảng.
"Đi theo ta tới thời không trường hà cọ rửa thân thể, để tránh lưu lại tai họa ngầm gì đó"
Mọi người không nói gì, Tô Vũ thật sự là cực kỳ cảnh giác!
Đại Chu vương cũng thầm cảm khái, vị này vào lúc nên cảnh giác thì thật sự là cảnh giác đến mức độ y cũng phải bất ngờ.
Xông vào thời không trường hà một chuyến đối với tất cả mọi người dĩ nhiên là sẽ bị tổn thương.
Bất quá Tô Vũ đã nói vậy thì không ai dám lên tiếng phản bác.