Rất nhanh, một đám người tiến vào thời không trường hà, bọt nước đột kích, Tô Vũ liền quát: "Không được ngăn cản, mặc cho trường hà cọ rửa, không chết được đâu! Không cẩn thận để vừa đi lên liền bị người khác phát hiện, muốn chết sao?"
Trong đám người, Lam Thiên tùy ý nói: "Ta cảm thấy có lẽ phải đi lên một hai ngày thì chúng ta mới bị người ta phát hiện"
Tô Vũ nhìn về phía y, Lam Thiên ngượng ngùng nói: "Ta đang khen Vũ Hoàng ca ca lợi hại mà, đi lên hai ngày giết chết một tên Thiên vương, mọi người liền biết chúng ta đã đến rồi!"
Mọi người rất muốn cười nhưng đều cố nén.
Đại Chu vương cũng buồn cười, tỉ mỉ nghĩ lại, cũng không phải là không có khả năng đó.
Bây giờ chuẩn bị rất tốt nhưng đi lên trên đó có lẽ sẽ tao ngộ cường địch từ sớm, sau đó bèn tiến hành sát lục, rất nhanh mọi người đều sẽ bị người ta phát hiện.
Tô Vũ đen mặt, tức giận quát: "Im miệng! Dù bị người phát hiện thì cũng phải che giấu tung tích! Lần này chúng ta đi lên, nếu mà bị người khác phát hiện liền giả mạo là người dưới trướng Thiên Dương Hầu! Mấy trăm năm trước Thiên Dương Hầu đã chết trận, sau đó một bộ phận người đưới trướng ông ta đã thoát đi, chúng ta chính là những người kia! Những người này vốn đã bị Ma Đãng Hầu gặp được rồi tùy ý đánh giết, Ma Đăng Hầu cũng không coi họ ra gì, bởi vì không có ai là Hợp Đạo. Chúng ta sẽ giả mạo là người của Thiên Dương Hầu, đừng ai để lộ sơ hở!"
"Cửu Nguyệt, Thôn Thiên, các ngươi hãy giả làm vật cưỡi, trong Nhân tộc xen lẫn vài vị Cổ tộc cũng không kỳ quái"
"Nếu bị phát hiện thì cứ nói như vậy, tóm lại là không nên chủ động nói ra, Nhân tộc suy thoái nên đều đang tránh né, không ai lại chủ động bại lộ thân phận, bất quá cũng có thể thông qua một chút dấu vết để lại để kẻ khác có thể phán đoán.. "
Dứt lời, Tô Vũ lấy ra không ít quần áo, trên đó hiển lộ ra một vài hình vẽ đặc thù: "Đây là trang phục dựa theo phong cách của bọn họ! Mặt khác, một khi thật sự tiến hành giao chiến, có thể ẩn giấu thực lực thì đều ẩn giấu cho ta, trừ phi ta ra lệnh đốc toàn lực ứng phó!"
Mọi người không nhiều lời, dồn dập dựa theo lời Tô Vũ nói mà tiến hành thay đổi trang phục.
Nơi này có khác biệt vương Hầu, dưới trướng đều có trang phục không giống nhau.
Thật sự gặp được kẻ biết nhìn hàng thì sẽ biết ngay bọn họ là người của ai.
Tô Vũ lại nói: "Ta, Đại Chu vương và Lam Thiên đều có thể ẩn giấu thực lực. Cửu Nguyệt vừa tấn cấp thì hơi khó.. "
Dứt lời, hắn nhìn về phía Đại Minh vương: "Đại Minh vương, ngài không cần cố ý che giấu, ngài là Nhân tộc, giả vờ là chủ nhân của Cửu Nguyệt, Cửu Nguyệt sẽ phối hợp với Đại Minh vương. Mà ta giả làm con trai Thiên Dương Hầu, Đại Minh vương là Hộ Đạo giả của ta, những người khác đều là Thiên Dương quân.."
Tô Vũ an bài đại khái mọi chuyện, cũng không cần quá nghiêm cẩn, sơ bộ đủ vị trí là được rồi.
Dù sao cũng có lý do để thoái thác, trên thực tế nếu gặp kẻ nào có thể nhìn thấu bọn họ thì Tô Vũ sẽ làm thịt đối phương!
Nguy trang thân phận chẳng qua là dùng cho một số thời điểm đặc biệt.
Tô Vũ vừa nhìn về phía đám Tinh Hồng vừa nói: "Có lẽ sẽ có một số lão già thượng giới nhận ra các vị trấn thủ, kể cả Đại Chu vương cũng vậy, mấy vị hãy tự che giấu thật tốt, đừng để bại lộ tới mức vừa nhìn liên biết là ai!"
Mọi người vội vã gật đầu.
Sau khi bị thời không trường hà cọ rửa một hỏi, có vài người đã sắp không chịu nổi, lúc này Tô Vũ mới xé rách trường hà để mang mọi người ra ngoài.
Còn may là bọn họ đều không mang theo thứ gì đặc thù. Vốn dĩ cũng không phải Tô Vũ lo lắng người xung quanh phản bội, chỉ sợ bọn họ cũng không biết chính mình mang theo đồ vật định vị ẩn chứa quy tắc chỉ lực mà thôi.
Rất nhanh, Tô Vũ đã trở về đại điện, một đám người cũng đã đổi xong quần áo.
Lúc bấy giờ trong đại điện có thêm mấy thân ảnh, Đại Tần vương bọn họ đều đến, vẻ mặt ai nấy đều ngưng trọng, việc Tô Vũ muốn đích thân đi thăm dò thượng giới khiến mọi người hết sức lo lắng.
Nhất là vừa rồi khi Tô Vũ trở về, thọ nguyên đã bị tiêu hao rất nhiều, bọn họ nhìn mà xót ruột không thôi.
Tô Vũ không muốn bàn thêm về chuyện đó nữa, thứ gì nên nói đều đã nói xong rồi.
Lúc này, hắn nghiêm mặt ra lệnh: "Vạn tộc ở hạ giới tạm thời giao cho các ngươi! Bảo vệ tốt cơ nghiệp! Ai dám gây rối, nghiêm trị không tha! Ta mặc kệ là Nhân tộc hay là vạn tộc, đều giống nhau hết. Vạn thự trưởng, ở thời khắc mấu chốt, nếu ngài không trấn áp được thì có thể đi thỉnh vài vị cường giả tới trấn áp. Ta đều đã đánh tiếng rồi, bao gồm cả Tử Linh giới vực!"
"Rõ!"
Vạn Thiên Thánh đáp lời, không quên trấn an hắn: "Ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ xử lý tốt mọi chuyện"
Tô Vũ gật gật đầu: "Có Vạn thự trưởng ở đây nên ta rất yên tâm! Đại Tần vương và Đại Hạ vương cũng có thể trấn áp Nhân tộc. Cuối cùng ta chỉ nói một câu, nếu gặp cường địch, trước cứ lui tránh, đừng cố chiến, cố gắng bảo vệ tốt Nhân tộc là được, chỉ vậy thôi!"
Dứt lời, hắn liền xé rách hư không rồi nhìn về phía Đại Chu vương, Đại Chu vương không lên tiếng, một viên thần văn hiển hiện, cấp tốc dẫn một đám người truyền tống rời đi.
Hết sức thức thời, bằng không thì đợi thêm chốc nữa chắc chắn Tô Vũ lại càm ràm nhắc nhở y vài câu.
Không có cách nào cả, ai bảo mấy lần y đều tỏ về hy vọng có thể giúp Bách Chiến vương trở về.
Liên tục truyền tống bảy tám lần, Đại Chu vương mệt đến thở dốc.
Mọi người đã tới hư không vô tận.
Hắc ám khôn cùng, nơi này không trời không đất, chỉ có sắc thái vẩn đục và hắc ám.
Nơi đây chính là hư không vô tận.
Đại Chu vương bắt đầu dẫn đường, tiếp tục truyền tống, lúc này, khoảng cách truyền tống đều rất ngắn, liên tục truyền tống mấy lần thì Tô Vũ đã có thể cảm nhận được một chút gợn sóng.
Có trấn thủ đang ẩn núp ở phụ cận lối đi.
Tô Vũ mới xuất hiện, trong nháy mắt, Sơn Khải và Chiến Khung đều hiện thân, bên người còn có đám Triệu Xuyên.
Thấy nhóm người Tô Vũ, tim Triệu Xuyên bất giác đập rất nhanh.
Đây là muốn đi lên thượng giới rồi sao?
Y nhận ra rất nhiều vị cường giả, mang theo nhiều người như vậy đi lên... Vị Nhân Chủ này quả nhiên cực kỳ to gan!
Tô Vũ không để ý tới y, mà nhìn về phía Sơn Khải, Sơn Khải cấp tốc chỉ lên vùng trời, "Lối đi ở ngay chỗ kia, thế nhưng ba ngày nữa nó mới xuất hiện! Một tháng sau mới xuất hiện lại thêm một lần!"
Không cần Tô Vũ nói gì, Không Không, Hồ Hiển Thánh cùng với Đại Minh vương đã chủ động bay lên không trung, dò xét xem có đại trận che lấp hay không.
Tô Vũ mở Thiên Môn ra, lắng lặng quan sát xung quanh, không bao lâu sau hắn liền phất tay, trong hư không hiển hiện một cửa hang do Tô Vũ tự mình vẽ ra.
"Cửa hang ở ngay đây, thế nhưng bị một cỗ quy tắc chỉ lực che đậy, mấy người các ngươi nghiên cứu thử đi!"
Đám Sơn Khải nhịn không được đều hít khí, bọn họ ở lại đây trông giữ mấy tháng mới biết được cụ thể cửa hang nằm ở đâu.
Mà Tô Vũ thì chỉ cần liếc mắt một cái là thấy ngay.
Tô Vũ nhắc nhở: "Chúng ta đi lên thì khẳng định sẽ phải xuống, chưa chắc đã phải đi qua thông đạo này, thế nhưng khả năng vẫn là nó sẽ cực lớn! Vì vậy nhất định phải an bài người thủ hộ nơi đây, miễn cho bị người khác phục kích bên dưới!"
Hắn phân phó: "Ta sẽ điều Thiên Diệt, Vân Tiêu cùng tới canh chừng. Nơi này cần có 6 đến 8 vị Hợp Đạo đóng quân, Thư Linh và Trà Thụ cũng sẽ tới. Dù có Thiên vương đến thì cũng có thể ngăn cản!"
Sơn Khải thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt nhất, ta còn lo lắng thủ không được, hư không vô tận này có Giám Thiên Hầu ở gần đây"
Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn muốn đề phòng Giám Thiên Hầu.
Sắp xếp xong xuôi mọi chuyện thì chỉ còn kiên nhẫn chờ ba ngày sau, mọi người sẽ cùng nhau xông lên thượng giới.
Mà trong hư không, mấy người Đại Minh vương vẫn đang chăm chú nghiên cứu, thuận tiện kéo cả Đại Chu vương đi, bởi vì y biết về thông đạo này.
Tô Vũ nhìn thoáng qua, không xen vào chuyện của bọn họ mà là truyền âm dặn dò Sơn Khải: "Đợi ta đi rồi thì ngươi đem bốn người Triệu Xuyên về Nhân cảnh, ta chưa trở lại thì bất kỳ người nào cũng không được tiếp xúc với họ, ta đã đặn dò Vạn thự trưởng trông coi!"
"Hiểu rõ!"
Sơn Khải cấp tốc đáp lại.