Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2836 - Chương 2836: Không Thể Giết Giám Thiên Hầu.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2836: Không Thể Giết Giám Thiên Hầu.
 

Tô Vũ vừa đi, Vân Tiêu đã gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Diệt, Thiên Diệt thật sự rất muốn mắng nàng ta.

Không thú vị!

Ta đã nói sẽ không đi theo rồi mà, thật là...

Mà ngay khi bọn họ nhìn chằm chằm lối đi, chờ đợi cửa thông đạo tan biến thì ở nơi xa, một thân ảnh vô thanh vô tức tới gần.

Khi còn cách thật xa, thân ảnh kia đã dừng lại, yên lặng nhìn thoáng qua.

Không phải ai khác, đó chính là Giám Thiên Hầu.

Lúc này, vẻ mặt Giám Thiên Hầu cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt lộ ra từng đạo quang mang, rất nhanh, trong mắt y hiện ra thân ảnh của đám Thiên Diệt, trên đỉnh đầu họ là từng cột sáng mạnh mẽ.

"Khí vận đỏ rực!"

Giám Thiên Hầu khẽ cười một tiếng, lòng y nao nao thổn thức.

Mấy vị trấn thủ kia bây giờ đều có khí vận rất mạnh.

6 vị trấn thủ Hợp Đạo!

"Tô Vũ quả nhiên có thủ đoạn cao cường!"

Y cảm khái một tiếng, nơi này có trọn vẹn 6 vị Hợp Đạo, chưa kể Tô Vũ đã mang đi không ít người, mấy vị Thực Thiết Thú Hoàng đều không được vận dụng, ở Nhân tộc cũng có nhiều vị Hợp Đạo đỉnh cấp trấn giữ.

Phệ Thần tộc, lão Quy cũng chưa từng xuất động.

Trong thời gian ngắn ngủi, thế mà Tô Vũ có thể tích lũy nhiều vốn liếng như vậy.

Quả là kẻ đáng sợ!

Đang nghĩ ngợi, sắc mặt y chợt biến hóa, sau một khắc, cách đó không xa, hư không bỗng nhiên bị xé rách, toàn thân Vạn Thiên Thánh khoác áo trắng, một mình đến đây, ông bình tĩnh cất tiếng: "Không quấy rối thì ta sẽ cho ngươi cơ hội quyết thắng thua cùng Tô Vũ! Nếu ngươi dám quấy rối thì ta sẽ đánh đổi một số thứ, thừa dịp Tô Vũ rời đi để giải quyết ngươi!"

Giám Thiên Hầu khẽ cười: "Chỉ bằng ngươi?"

Vạn Thiên Thánh lắc đâu: "Không, rất nhiều người! Bao gồm cả cường giả cấp Thiên vương chân chính! Nếu ngươi nếu cảm thấy ngươi có khả năng địch nổi khi Nam vương, Phì Cầu, Hồng Mông và ta liên thủ thì ngươi có thể thử xem!"

"Nam vương?"

Giám Thiên Hầu cười hỏi: "Tam vương khác đâu?"

"Chết rồi"

"Quả nhiên!"

Cảm khái một tiếng, Giám Thiên Hầu ngẫm nghĩ rồi bảo: "Ta hỏi ngươi một vấn đề, ngươi trả lời ta thì ta sẽ không quấy rối"

Vạn Thiên Thánh chủ động nói trước: "Chỉ đạo đã do Lam Thiên kế thừa, dù ngươi lấy được thì ngươi cũng không có khả năng hợp đạo. Vì để Lam Thiên khai đạo thành công, Tô Vũ đã thiêu đốt 100 ngàn năm thọ nguyên để hộ đạo cho y, nếu ngươi cảm thấy có người nguyện ý làm như thế để giúp ngươi khai đạo thì ngươi có thể thử một chút!"

Giám Thiên Hầu sững sờ: "Ta đang tự hỏi sao khí tức của hắn không đúng lắm, có cảm giác gần đất xa trời, thì ra là thết"

Giám Thiên Hầu lẳng lặng thở dài: "Thôi, cũng không mất mát gì, ngươi nói không sai, ta lấy được thì cũng không có cách nào hợp đạo. Xem ra Văn vương lưu lại Chỉ đạo nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc để cho ta kế thừa"

"Không phải, chỉ là y hi vọng yêu nghiệt chân chính đến mở đạo mà thôi!"

Vạn Thiên Thánh bình tĩnh nói: "Y lưu lại Bút đạo và Chỉ đạo, đó đều là thứ chỉ có tuyệt thế yêu nghiệt mới có thể kế thừa, kể cả Mặc đạo! Hoang Thiên thú đạo thì đĩ nhiên kém hơn một chút, nhưng đó không phải đạo của y, cho nên điều kiện cũng thấp hơn nhiều, vì thế y mới lưu lại ở chỗ Phì Cầu để tìm một người đáng tin cậy kế thừa là được!

Đạo mà y lưu tại vạn giới là thứ mà mọi người đều biết, nhưng không có cách nào kế thừa"

Đúng vậy, mọi người đều biết Chỉ đạo và Bút đạo, dĩ nhiên, đây cũng chỉ là đối với một nhóm người nhô.

Bọn họ biết Văn Mộ bia có khả năng khiến mọi người tiến thêm một bước, cho nên nó vừa xuất hiện liền có vô số người tranh đoạt.

Nhưng... thế thì sao?

Văn Mộ bia đặt ở Nhân cảnh nhiều năm, vô số người từng chạm vào nhưng cuối cùng chỉ có mỗi mình Tô Vũ là có thể đụng tới điểm cốt lõi.

Giám Thiên Hầu thừa nhận: "Cũng phải, Văn vương là người rất cao ngạo! Y mà để mắt thì hết thảy đều dễ nói, nếu y chướng mắt, ngay cả lời cũng không nguyện ý nói thêm một câu!"

"Văn vương... Đáng tiếc, y cũng bỏ lỡ, y cũng không phải người hoàn mỹ! Y trừng phạt Ngục vương nhưng đại khái không nghĩ tới Ngục vương dám phản bội!"

Cảm khái một hồi, Giám Thiên Hầu lẩm bẩm: "Đã như vậy, ta không ở lại đây lâu nữa.

Vạn Thiên Thánh, ngươi không giết được ta, dù có thể thì ngươi phải bỏ ra cái giá lốn cõ nào? Dù có thể thì ngươi dám giết ta sao? Giết ta, khí vận sẽ hội tụ vào ngươi, ngươi muốn tranh vị trí Nhân Hoàng với Tô Vũ à?"

Y mỉm cười: "Ngoại trừ Tô Vũ, người nào giết ta thì cuối cùng kẻ đó đều phải đối địch với hắn. Cho nên mọi người đều yên lặng lui về đi, ta cũng không hứng thú đến mật báo cho đám Thiên Cổ... "

Vạn Thiên Thánh lạnh lùng nói: "Ngươi cũng không dám! Trừ phi ngươi không cần cơ hội đánh cược lần cuối nữa! Huống chi, dù đám Thiên Cổ biết thì lại có thể thế nào?

Thượng giới sớm mở ra hơn ư? Vậy thì cứ mở thôi!"

"Các ngươi quả là những kẻ biết ăn nói"

Giám Thiên Hầu đạp không rời đi, âm thanh văng vẳng vang lên: "Đi đây, ta cũng nên bế quan chờ đợi trận chiến kia! Hi vọng sớm có thể đợi đến ngày này"

Vạn Thiên Thánh không ngăn cản.

Tô Vũ đã nhắc ông không được khai chiến.

Trừ phi Giám Thiên Hầu thật sự uy hiếp đến Tô Vũ, bằng không Vạn Thiên Thánh sẽ không chủ động khai chiến với đối phương làm gì.

Mà ngay khi Giám Thiên Hầu rời đi, trên mặt y bèn lộ ra về ngưng trọng, mãi cho đến khi đi thật xa, y mới quay đầu nhìn lại phía sau. Bấy giờ trong hư không ở nơi đó đột ngột hiện ra ba cặp mắt.

Đúng vậy, ba cặp mắt.

Một đôi là của Bánh Nhân Đậu, một đôi là lão Quy và một đôi là của Phì Cầu!

Phì Cầu cuống cuồng hỏi: "Không đánh hả? Thế thì ta đi nhé, trong nhà có việc, bận rộn lắm!"

Phần phật một tiếng, nó biến mất ngay tức thì!

Tiểu Bạch Cẩu rất sốt ruột, Tô Vũ đã mang hòn đá nhỏ đi, hiện tại mặc dù Đại Thụ đã mở linh trí nên có thể trấn áp một hỏi, nhưng một khi nó ra ngoài, trong vòng một ngày, nhà của Văn vương nhất định sẽ sụp đổi Lần này vì giúp Vạn Thiên Thánh nên nó mới tranh thủ tới một chuyến, nhưng không đánh nhau nữa thì nó phải gấp gáp về thôi, nó vội muốn chết rồi.

"Này, cẩu cẩu, ngươi là ai thế, hình như ta nhận biết ngươi.. "

Phía sau, Bánh Nhân Đậu cấp tốc đuổi tới.

Tuy Tiểu Bạch Cẩu chạy rất nhanh nhưng y vẫn có thể theo kịp, Bánh Nhân Đậu lại gọi lớn: "Cẩu cẩu, có phải hai ta đã gặp nhau rồi không?"

"Gặp rồi, ta còn đá ngươi nữa!"

Tiểu Bạch Cẩu chạy nhanh hơn, Bánh Nhân Đậu vội vàng tăng tốc đuổi theo: "Thật không? Ngươi là tiểu cẩu ở nhà Văn vương à, sao ta không nhớ ngươi nhỉ?"

"Ta hay đi theo tiểu chủ tử, không thường gặp ngươi"

"Ô" Bánh Nhân Đậu gật gù, sau đấy lại hỏi tiếp: "Hài tử nhà ta đang ở chỗ ngươi hả?"

"Phải"

"Nó vẫn chưa chứng đạo sao?"

"Sắp rồi"

"Há, cẩu cẩu, vậy sao trước kia ngươi lại đá ta thế?"

"Ngươi quá phiền"

"Ta mà phiền? Ta rất ít khi nói chuyện, chỉ lúc thấy người quen mới nói.. "

"Bây giờ ngươi đang hết sức phiền đó, ta muốn về nhà!"

"Được rồi!"

Một tiểu cẩu một Cục lông trao đổi vài câu, sau đó nhanh chóng mạnh ai nấy đi.

Ổ chỗ cũ.

Lão Quy đi ra, hỏi dò: "Sao không hợp lại giết y?"

Cơ hội rất khó có được!

Bốn đại cường giả đều đang ở đây, nếu khai chiến với Giám Thiên Hầu thì rất có thể sẽ hạ được đối phương.

Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi: "Y nói không sai, người nào giết y thì sẽ gánh vác khí vận trên thân, chúng ta mà giết y thì sẽ trở thành kẻ đối địch với Tô Vũ. Không ổn! Chờ đi, chờ Tô Vũ trở về, để hắn tự mình đi giết!"

"Chỉ cần y không quấy rối thì ta sẽ cho y cơ hội!"

Nghe thế, lão Quy trầm trọng: "Ta thấy y sắp bước vào cấp Thiên vương rồi!"

Vạn Thiên Thánh gật đầu.

"Vậy Tô Vũ có thể địch nổi không?"

"Có thể!"

Lão Quy vội hỏi: "Nếu không thể thì sao?"

"Vây giết y!"

Hồng Mông trợn trắng mắt, ngươi còn dám nói lời này, người đọc sách thật đúng là không biết xấu hổi Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói nếu không thể thì chúng ta đành phải nhận mệnh.

"Được rồi, ta đi về trước!"

Vạn Thiên Thánh gật đâu: "Hỏng Mông tiền bối về trước đi, ta cũng cần quay lại Nhân cảnh"

Dứt lời, hai người đều biến mất ngay tại chỗ.

Mà nhiều cường giả hội tụ ở đây như vậy nhưng nhóm Thiên Diệt xa xa lại hoàn toàn không cảm ứng được, rõ ràng, thực lực hai bên vẫn chênh lệch rất lớn.

Bình Luận (0)
Comment