Trong Hỗn Độn Sơn.
Tô Vũ đặt tên đỉnh núi mà mình đang tạm ở lại là Đạo Thủy Sơn.
Đại đạo chỉ thủy.
Tuy tên rất kêu nhưng thực tế chỉ là một đỉnh núi cực kỳ bình phàm trong muôn vàn đỉnh núi khác, điều không tầm thường duy nhất chính là ở chỗ này có một quy tắc đại trận che chắn lực lượng hỗn độn.
Tô Vũ mang theo Đại Minh vương tra xét Đạo Thủy Sơn.
Hắn muốn đi tìm nguồn gốc, tìm được trung tâm đại trận che chắn.
Nếu thật sự là trận pháp, vậy Đại Minh vương học được thì sẽ có thể tìm nơi đỉnh núi không người trong muôn vàn đỉnh núi tại đây rồi bày trận, kể từ đó, Hỗn Độn Sơn sẽ trở thành đại bản doanh của Nhân tộc, bởi vì vạn tộc tới đây chắc chắn sẽ bị áp chế.
Nếu không phải trận pháp mà là bảo vật, vậy tìm được bảo vật kia cũng tốt, có thể mang đi.
Tô Vũ mở Thiên Môn, không ngừng tra xét lực lượng che chắn.
Đại Minh vương đi theo phía sau cũng đang suy nghĩ xem rốt cuộc đây có phải trận pháp hay không.
Là người làm ra hay là tự nhiên?
Là một cường giả Hợp Đạo trận pháp đạo, Đại Minh vương vẫn có chút bản lĩnh, đi theo Tô Vũ tra xét một lát, sắc mặt Đại Minh vương càng ngày càng khó coi.
Hồi lâu sau, thấy Tô Vũ vẫn còn chưa tìm được ngọn nguồn thì Đại Minh vương bèn lên tiếng: "Vũ Hoàng, ta có việc muốn nói"
"Cái gì?"
"Đây có thể là trận pháp, nhưng hẳn là dùng bảo vật làm trận cơ"
Tô Vũ khẽ gật đầu, Đại Minh vương lại hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Mấu chốt ở chỗ... ta có phần quen thuộc với trận pháp này"
"Quen thuộc?"
"Đúng!"
Đại Minh vương thở dài: "Trước kia ta Hợp Đạo dựa vào đại trận che chắn mà gia hỏa chi mạch Ngục vương lưu lại, trận pháp đạo của đối phương tạo nghệ bình thường, nhưng trận pháp mà đối phương bố trí ra lại rất mạnh, bởi vì trận pháp của ả kỳ thật chính là hình thức hóa! Có khả năng ả chỉ biết loại trận pháp này, có người dạy ả, ả biết bố trí như thế nào, khởi động như thế nào..."
Sắc mặt Tô Vũ khẽ biến.
Đại Minh vương lại nói: "Ta càng nhìn lại càng thấy trận pháp nơi đây giống bộ đại trận che chắn kia, đương nhiên cũng có một ít khác biệt! Nhưng trung tâm trận pháp hẳn là cùng một hệ thống"
Tô Vũ nghiêm mặt: "Ý ngài đây có thể là đại trận chi mạch do Ngục vương bố trí?"
"Đúng, không phải năm xưa Ngục vương từng tới đây sao?"
Đại Minh vương phỏng đoán: "Ta đoán có lẽ thứ này do năm xưa Ngục vương lưu lại.
Nếu là Ngục vương để lại thì tốt, nếu không phải... Vậy chứng tỏ chỉ mạch Ngục vương có cường giả, hơn nữa khả năng cao là đối phương cũng đang sinh tồn trong Hỗn Độn Sơn!"
Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến.
Đại Minh vương lẩm bẩm: "Chúng ta đều nói chi mạch Ngục vương làm phản, nhưng thượng giới bây giờ chỉ còn 4 phương thế lực Nhân tộc, Ám Ảnh Hầu thì không tính. 4 phương, kỳ thật rất ít!"
"Trấn Nam Hầu, Hỏa Vân Hầu, Vân Thủy Hầu, Anh Vũ tướng quân. Nếu chi mạch Ngục vương trốn trong số những người đó thì quá rõ ràng rồi"
Tô Vũ suy tư, Đại Minh vương tiếp tục nói: "Cho nên ta suy nghĩ, rốt cuộc chỉ mạch Ngục vương có nằm trong số bọn họ hay không? Nếu không, vậy thì bọn họ ở đâu?"
"Còn nữa, là phản đỏ, ta cảm thấy nếu đơn độc xuất hiện thì quá mức đột ngột"
Đại Minh vương nhìn hắn: "Vũ Hoàng, ngươi cảm thấy có khả năng này không? Nếu...
Ta chỉ nói là nếu, một khi chi mạch này thật sự tồn tại, hơn nữa còn lập ra hang ổ trong hiểm địa như Hỗn Độn Sơn, thế thì có khi nào có rất nhiều Nhân tộc được bọn họ che chở, hoặc là lúc trước một ít Nhân tộc thoát đi, sau đó sinh sản Nhân tộc, tất cả đều ở trong Hỗn Độn Sơn hay không?"
Tô Vũ lại nhíu mày.
Đại Minh vương tiếp tục nói: "Chi mạch Ngục vương là phản đồ, mục đích của bọn họ là cái gì? Rốt cuộc là để diệt sạch Nhân tộc, hay đơn thuần chỉ để ngăn cản đám người Văn vương trở về, hay là muốn thống nhất Nhân tộc?"
Tô Vũ trầm tư.
Sau một lúc lâu, hắn mới chậm rãi lên tiếng: "Cho nên ý Đại Minh vương là, nếu chỉ mạch Ngục vương thật sự tồn tại, mục đích không phải để diệt sạch Nhân tộc mà là âm thâm bồi dưỡng một nhóm cường giả Nhân tộc khác, thế thì hiện tại bọn họ đang trốn trong Hỗn Độn Sơn?"
Ánh mắt Tô Vũ khác thường: "Nơi đây đại đạo hỗn loạn, nếu đối phương thật sự có thể sáng lập ra một vùng đất riêng, vạn tộc không dám tới, Nhân tộc cũng không tới được.
Tu luyện đến Nhật Nguyệt không khó khăn chút nào, nguyên khí ở Hỗn Độn Sơn rất nồng đậm, vấn đề duy nhất chính là chứng đạo quá khó"
"Chứng đạo tuy khó... Nhưng bọn họ nhất thiết phải chứng đạo sao?"
Tô Vũ ngẩn ra, Đại Minh vương lại nói: "Cổ thú chứng đạo thì sao?"
Tô Vũ nhíu mày: "Ý ngài là.."
"Chỉ đơn thuần cường hóa thân thể, thậm chí dứt khoát đi theo đạo hỗn độn!"
Đại Minh vương nói ra suy nghĩ của mình: "Nếu làm thế thì tiến bộ sẽ không chậm, thực lực càng không yếu! Tu luyện lực lượng quy tắc không phải con đường duy nhất!
Không được thì tu luyện đến Nhật Nguyệt đỉnh cấp ở đây, sau đó tìm chỗ khác chứng „ đạo:
Đại Minh vương hít sâu một hơi: "Hiện tại, điều duy nhất cần biết rõ chính là mục tiêu của chi mạch Ngục vương rốt cuộc là cái gì? Nếu là vì diệt sạch Nhân tộc thì những gì ta vừa nói đều không tồn tại. Nếu không phải... Vậy có khả năng này!"
Ông cảm ứng lực lượng che chắn xung quanh rồi nói: "Ta cho rằng trận pháp này không phải do Ngục vương bố trí, bởi vì... Quá sơ sài!"
"Dù Ngục vương thật sự tới trấn thủ thì cũng sẽ không bố trí một trận pháp trên một đỉnh núi nhỏ rìa ngoài như vậy, ta cảm thấy đỉnh núi này giống một loại thí nghiệm hơn"
"Rất có thể cường giả mạch Ngục vương làm thí nghiệm tại đây, bày trận, che chắn ảnh hưởng của lực lượng hỗn độn!"
Đại Minh vương thông qua trận pháp phân tích ra rất nhiều điều.
Tô Vũ im lặng lắng nghe.
Đại Minh vương lẩm bẩm: "Nếu vậy thì Nhân tộc bên ngoài chính là vật hi sinh! Chi mạch Ngục vương thông qua Nhân tộc bên ngoài hấp dẫn sự chú ý của vạn tộc, những người này đều sẽ bị vứt bỏ!"
"Mà chỉ mạch bọn họ có lẽ có không ít cường giả, hoặc là bồi dưỡng không ít cường giả"
Đại Minh vương nhìn về phía Tô Vũ: "Từ ban đầu chi mạch này đã phản bội! Dựa theo Vũ Hoàng nói thì ban đầu bọn họ đã muốn đánh chết hậu nhân Chiến vương, diệt sạch truyền thừa Bút đạo của Văn vương! Hiển nhiên bọn họ biết sự tồn tại của Bút đạo, không muốn Bút đạo tái hiện thế gian! Không phải từ triều tịch trước bọn họ mới làm phản, nhưng đến triều tịch này chúng ta mới nhận ra... Vậy trong 9 vạn năm trước, bọn họ đã làm gì?"
"Vì sao không ai biết một mạch Ngục vương làm phản?"
Tô Vũ nhìn ông, Đại Minh vương nói: "Chứng tỏ 9 vạn năm trước, có lẽ bọn họ đang che giấu, chỉ hành động âm thầm, hoặc là không có nhiều người xuất thế, bọn họ vẫn luôn tập trung vào việc bồi dưỡng thế lực!"
"Chiếm cứ bảo địa như Hỗn Độn Sơn thì tài nguyên sẽ không thiếu, kỳ thật ở thượng giới cũng dễ dàng ngộ đạo, nếu chi mạch Ngục vương truyền thừa không ngừng, không đám nói số lượng Hợp Đạo nhiều bằng Nhân tộc, nhưng ở triều tịch trước, Nhân tộc có gần trăm Hợp Đạo, chi mạch Ngục vương thì sao?"
"Đây chính là truyền thừa hoàn chỉnh do một vị trong tứ cực Thiên vương lưu lại, thậm chí còn có truyền thừa của Ma Hoàng góp vào. Hai vị cường giả đỉnh cấp, ta cảm thấy có khả năng nội tình còn thâm hậu hơn đám đại tộc Tiên Thần!"
"Thậm chí Ngục vương biết sẽ có một ngày thượng cổ hủy diệt, có khi do chính gã âm thầm chủ động gây ra, nếu vậy, hậu chiêu gã lưu lại sẽ kém hơn các tộc ư?"
"Vũ Hoàng, chúng ta vẫn luôn coi chi mạch Ngục vương chỉ là một phần của Nhân tộc, chúng ta sai rồi, phải coi bọn họ là một chủng tộc, một chủng tộc cực kỳ cường đại, hai tồn tại đỉnh cấp, nếu ở thượng cổ, vậy thì sự tồn tại đó chỉ đứng sau Nhân tộc!"