Trong động của An Bắc Hầu.
Tô Vũ đã trở về.
Giờ phút này, hang động đã được dọn dẹp sạch sẽ, đám người đều đang chờ đợi.
Thấy Tô Vũ xuất hiện thì Tinh Hồng liền hỏi: "Vũ Hoàng, chúng ta nhiều người như vậy, không thể đợi mãi ở đây. Hợp Đạo cảnh có thể đi theo ngươi hành động, dưới Hợp Đạo thì không cần thiết đi theo"
"Ta nghĩ, để đám trấn thủ Vĩnh Hằng đơn độc ra ngoài hành động, dù sao thượng giới cũng có không ít cuộc chiến"
Thấy Tô Vũ muốn nói chuyện, y lập tức nói: "Yên tâm, đám trấn thủ chúng ta trước đây không lộ diện nhiều, nhiều người biết lão đại và Thiên Diệt, thế nhưng hiếm người biết chúng ta!"
Y giải thích: "Giống như Vũ Hoàng vậy, ngươi là Hợp Đạo cảnh, ngươi sẽ quan tâm Hợp Đạo có thuộc hạ nào ư?"
Tô Vũ bật cười, đã hiểu ý y.
Quả thật Tô Vũ có chút bận tâm, lo rằng bọn họ sẽ bị người nhận ra.
Hiện tại Tỉnh Hồng lại nói lão Quy và Thiên Diệt vô cùng khoa trương, những người khác lại không có mấy ai quen biết, trước đó cũng chỉ là một đảm tượng đá, hiển nhiên không ai để ý bộ dáng bọn họ trông như thế nào.
Không chỉ mình y, ngay sau đó, Hạ Long Võ cũng lên tiếng: "Vũ Hoàng, ta cũng có ý này! Tới thượng giới không phải là để du ngoạn, cũng không phải là để tụ tập! Ta nghĩ chúng ta nên phân tán ra, tự tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm đối thủ cho riêng mình!
Thuận tiện thu thập tình báo, dù sao thì cũng tốt hơn chờ đợi tại đây. Tại đây, ta cảm thấy mình cảm ngộ lực lượng đại đạo đơn giản hơn"
"Nếu chúng ta bị phát hiện thì sẽ giả mạo thành thủ hạ của Thiên Dương Hầu, tiến hành dựa theo phương án lúc trước"
Y nói: "Dù sao Hợp Đạo cũng là số ít, thượng giới cực lớn, không phải thích là gặp như Vũ Hoàng tưởng tượng, chỉ là vòng xã giao của các ngài quá mức cao cấp, vậy nên mới hay tiếp xúc nhân vật cấp độ Hợp Đạo"
Lời này không sail Sở dĩ Tô Vũ thường xuyên gặp Hợp Đạo là bởi vì hắn có thể giết Hợp Đạo, hắn cũng gặp được tiểu nhân vật, thế nhưng hắn không để vào mắt, thấy cũng lười quản.
Nhưng không có nghĩa là thượng giới chỗ nào cũng có Hợp Đạo cảnh.
Trước kia Tô Vũ không tiếp xúc đến vòng tròn Vĩnh Hằng thì cũng cảm thấy Vĩnh Hằng quá hiếm, không mấy khi gặp được.
Về sau lại phát hiện, khi đến vị trí kia, trong mắt ngươi chỉ có Vĩnh Hằng, dưới Vĩnh Hằng ngươi còn không thèm liếc nhìn tới.
Lần này đến thượng giới, hắn mang theo vài vị Nhân tộc.
Người chưa đến Hợp Đạo có Hạ Long Võ, Diệt Tầm vương, Nam Vô Cương, Vân Trần, Tiểu Chu vương, Hồ Hiển Thánh, tổng cộng 6 vị.
Hồ Hiển Thánh thảm nhất, chỉ là Nhật Nguyệt đỉnh phong.
Kỳ thật ông đã tiến bộ rất nhanh, ông mới bước vào Nhật Nguyệt không bao lâu, nhờ Tô Vũ giúp đỡ dùng vô số bảo vật đẩy ông lên, bởi vì Hồ Hiển Thánh là cường giả Nhân tộc có thể vận dụng không gian đạo hiếm thấy.
Hắn dẫn bọn họ lên đây vốn là muốn giúp bọn họ tiến bộ hơn.
Nhưng Tô Vũ vẫn lo lắng: "Đơn độc hành động quá mức nguy hiểm"
Hạ Long Võ trầm giọng: "Vũ Hoàng, chúng ta là chiến sĩ, không phải trẻ con! Theo ngài đến đây không phải là để ăn bám, mà là muốn toàn lực chiến một trận, trải nghiệm cảm giác nguy cơ sinh tử! Bây giờ ở hạ giới đã không còn cảm giác này nữa, đại chiến thì chúng ta không xen vào được, cuộc chiến Hợp Đạo không có phần của chúng ta, Vĩnh Hằng thì đã bị giết đến mức không dám ra ngoài!"
Hạ Long Võ nói: "Chúng ta là Chiến Giả! Cũng là thiên kiêu! Không phải là binh lính bình thường chỉ cần nghe lệnh làm việc, chúng ta có đạo của chính mình, cũng muốn đột phá cấp bậc cao hơn!"
Hạ Long Võ nhìn Tô Vũ, nghiêm mặt nói: "Ta là Hạ Long Võ, khi Nhật Nguyệt đã có thể giết Vĩnh Hằng! Ta là Huyết Đồ vương mà vạn tộc không muốn để ta chứng đạo, xin Vũ Hoàng thành toàn!"
Y là thiên tài!
Cũng là thiên tài dẫn dắt một thời đại trước thế hệ Tô Vũ.
Tuổi tác y không lớn, trẻ tuổi hơn rất nhiều người, trước khi Tô Vũ nổi danh thì mục tiêu mà vạn giới đều muốn giết chính là Hạ Long Võ. Mặc dù y không bị nhằm vào khoa trương như Tô Vũ, nhưng y cũng là nhân vật nổi trội nhất thời đại kia!
Hiện tại y lên thượng giới là để tìm cơ hội làm bản thân mạnh lên, y không muốn một mực đi theo Tô Vũ, như vậy đối với y không có bất kỳ tính khiêu chiến nào!
Một bên, Nam Vô Cương cùng Vân Trần cũng mang ánh mắt phức tạp, Nam Vô Cương nói khẽ: "Để chúng ta đi xông xáo một phen đi! Được bảo hộ thì không thể trở thành cường giả!"
"Dù sao chúng ta cũng là nhân vật thủ lĩnh một thời đại, dù bây giờ đã lạc hậu nhưng cũng không muốn tụt hậu mãi!"
Bên cạnh Tô Vũ, Đại Chu vương cũng thuyết phục: "Vũ Hoàng, để bọn họ đi đi! Hùng ưng bay lượn trên trời, không phải cứ bảo hộ là tốt, cần thả bọn họ đi!"
"Nếu nói đến kinh nghiệm chiến đấu thì Hạ Long Võ lĩnh quân tác chiến mấy chục năm, giết từ Đông sang Tây. Thiên Nguyên ngủ đông Liệp Thiên Các nhiều năm, mỗi bước đều nguy hiểm, Nam Vô Cương giả mạo Huyền Giáp mai danh ẩh tích, nhiều năm không ai phát hiện. Vân Trần giả mạo Nguyên Thủy giáo chủ, chỉ khi chủ động bại lộ thì chúng ta mới biết được thân phận đối phương" Y nhắc đến từng người ở đây.
"Ngài đã dẫn bọn họ lên đây chắc cũng có ý giúp bọn họ cường đại hơn, chính Vũ Hoàng cũng từng bước một trưởng thành trong chém giết, chẳng lẽ không yên tâm về những lão tiền bối ấy sao?"
Lão tiền bối?
Định Quân Hầu chân chờ, truyền âm hỏi Cửu Nguyệt: "Thực Thiết tộc minh hữu, quên hỏi, Vũ Hoàng... bao nhiêu tuổi?"
"222 Cửu Nguyệt nhớ là 22, bởi vì đã đến Tân Vũ nguyên niên rồi.
Giờ phút này, Định Quân Hầu có vẻ bất lực, Cửu Nguyệt tò mò truyền âm hỏi lại: "Làm sao?"
"Không có gì"
22 tuổi!
Định Quân Hầu lẩm bẩm con số ấy hỏi lâu, suy nghĩ một chút rồi lại truyền âm: "Sao ta cảm thấy thọ nguyên của hắn không còn nhiều?"
"À, hình như là vì hộ đạo cho Lam Thiên nên mới thiêu đốt thọ nguyên của chính mình"
Cửu Nguyệt truyền âm nhắc nhớ: "Ngươi đừng trêu chọc Lam Thiên, cũng đừng nói xấu Vũ Hoàng trước mặt y, bằng không ngươi sẽ chết chắc! Có điều nói với ta một chút thì không sao!"
Cửu Nguyệt ngoài mặt nói vậy nhưng trong lòng âm thầm nghĩ, ngươi cứ nói đi, ta sẽ lập tức cáo trạng!
Như vậy ta sẽ có công lao tố giác.
Định Quân Hầu không quan tâm, gã đang nghĩ đến lời Cửu Nguyệt vừa nói.
Tô Vũ chỉ mới 22 tuổi!
Vì khai đạo cho Lam Thiên nên hắn mới thiêu đốt tuổi thọ của mình, chẳng trách gã lại cảm thấy thọ nguyên của hắn không còn nhiều, ban đầu còn cảm thấy kỳ quái, cho là mình nhìn lầm.
Giờ phút này, Định Quân Hầu không rõ tâm tư mình nữa.
Hết sức phức tạp!
Một mặt là Tô Vũ sống không lâu khiến gã lo lắng.
Một mặt là Tô Vũ vì khai đạo cho thuộc hạ mà thiêu đốt thọ nguyên, người như vậy mà là Nhân Chủ sao?
Nhưng... dường như Tô Vũ chỉ nhân từ với những người thân cận hắn.
Nhất thời tâm tư gã thật sự rất phức tạp!