Tô Vũ cùng Đại Chu vương bay không lâu thì đã tới Nhất Tuyến Hạp.
Cách thật xa cũng có thể nhìn thấy thác nước kia đang mạnh mẽ trút xuống, Đại Chu vương nhìn thoáng qua, lộ vẻ khác thường, y nhìn Tô Vũ, Tô Vũ khẽ gật đâu: "Hơi giống thác thời gian tại Tinh Lạc Sơn, nhưng đây không phải thác nước thời gian, mà là lực lượng hỗn độn tạo thành dòng nước"
"Bên trên thông với hỗn độn sao?"
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn một hỏi, mở miệng suy đoán: "Vậy nghĩa là bên ngoài thượng giới có khả năng còn có tầng trời khác!"
"Hỗn độn!"
Tô Vũ mỉm cười: "Thú vị, bầu trời hết tầng này đến tầng khác! Tử Linh giới vực, vạn giới, thượng giới, trên thượng giới có khả năng là một mảnh hỗn độn... Nếu nói trời đất này vốn là hỗn độn, năm xưa nếu thời gian đại đạo có chủ nhân, hắn sáng lập vạn giới!
Qua rất nhiều năm, chủ nhân Tử Linh đại đạo sáng lập Tử Linh giới vực, sau đó Nhân tộc sáng lập thượng giới... đến khi Nhân tộc sáng lập xong thượng giới, vậy sẽ tiếp tục Khai Thiên!"
Tô Vũ cảm khái: "Thế giới to lớn, càng xem càng kỳ diệu, trong thiên hạ này thì chúng ta quá mức nhỏ bé!"
Đại Chu vương lắng nghe lời hắn nói, trong lòng có vài ý niệm: "Ý Vũ Hoàng là chúng ta đang sinh tồn trong một mảnh hỗn độn! Trong hỗn độn hắc ám, nhờ có cường giả khai thiên nên mới có chúng ta tồn tại, vậy cường giả này từ đâu đến?"
Tô Vũ cười hỏi ngược lại: "Hỗn độn không có sinh vật ư?"
Hắn vớt một giọt nước lên, nghiền ngẫm nhìn nó: "Trong nước này không có sinh vật sao? Có chứ! Ö trong mắt đám sinh vật đó thì một giọt nước chính là một thế giới! Sinh vật trong nước cường đại thì nó cũng có thể khai thiên! Cứ mở ra rồi lại mở ra, cuối cùng sẽ phá được tầng nước này, nó sẽ phát hiện thế giới bên ngoài thật lớn!"
Tô Vũ phân tích: "Hỗn độn cổ thú từ đâu ra? Còn không phải là sinh vật ra đời từ hỗn độn sao? Nếu đám người Văn vương thật sự có địch nhân, vậy khả năng không nhỏ là sinh vật hỗn độn!"
Tô Vũ nhìn về phía không trung, lộ ra chút cảm xúc.
Càng hiểu biết lại càng thấy bản thân nhỏ bé.
Nhìn trời sẽ nhìn mãi không thấy hết!
Giờ phút này Đại Chu vương cũng có chút xúc động, y nhìn về phía không trung, nhìn về phía đầu nguồn nước chảy, nhìn về phía hỗn độn chỉ thủy như đang tuôn ra từ trên trời, thở dài một tiếng: "Bầu trời của chúng ta quá nhỏ, quá thấp!"
Bầu trời của đám người Văn vương cao hơn nhiều!
Y thấy Tô Vũ nhìn bầu trời, dường như thấy rất nhiều người, thấy Nhân Hoàng, thấy Văn vương.
Năm xưa bọn họ cũng thường xuyên ngẩng đầu quan thiên như thế.
Đứng cao nhìn xa.
Tuy rằng thực lực Tô Vũ còn chưa đạt tới trình độ như đám người Văn vương, nhưng tầm mắt hắn vẫn đang không ngừng được mở rộng.
"Vũ Hoàng, Nhất Tuyết Hạp không dễ tiến vào" Đại Chu vương nhắc nhở Tô Vũ.
Nơi này vạn tộc còn khó vào được, hai người bọn họ tùy tiện xâm nhập thì kiểu gì cũng gặp nguy cơ.
Tô Vũ mở miệng: "Ta biết, cũng không định tự mình vào trong"
Tô Vũ lấy ra một thứ, đó là hòn đá nhỏ cùng với Nhân Chủ ấn, Tô Vũ khẽ cười: "Ta muốn nhìn xem Anh Vũ tướng quân có nguyện ý tới gặp ta hay không"
Đại Chu vương biến sắc: "Không ổn! Nếu vận dụng Nhân Chủ ấn, Anh Vũ tướng quân có thể cảm ứng được Vũ Hoàng tồn tại, nhưng Nhân Chủ... trừ Nhân Chủ đến từ hạ giới, thời đại này ở thượng giới chỉ có Bách Chiến vương! Nếu Anh Vũ tướng quân thông minh một chút thì có thể đoán được người hạ giới đã lên đây, còn là Nhân Chủ hạ giới!"
Một khi đối phương phản bội, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
Đại Chu vương cảm thấy Tô Vũ không nên mạo hiểm như thế.
Tô Vũ lại không cho là đúng, hắn nói: "Anh Vũ có thể cảm ứng được ta tồn tại thì ta cũng có thể nhanh chóng cảm ứng được sự tồn tại của đối phương! Khi ấy tìm nàng ta sẽ đơn giản hơn nhiều! Nếu nàng hết lòng vì Nhân tộc, vậy nàng sẽ gặp ta! Như Lam Sơn Hầu một lòng vì Nhân tộc, Nhân Chủ tới, dù thế nào thì cũng sẽ tới gặp, dù không ủng hộ cũng vậy!"
"Kẻ không vì Nhân tộc thì chính là phản đỏ, có lẽ kẻ như vậy cũng sẽ gặp ta, nếu không tới... Đó là quyết tâm không quan tâm đến vị Nhân Chủ này, tới lúc đó chúng ta cưỡng chế xâm nhập, định vị vị trí rồi chém giết nàng ta!"
"Chỉ gặp thôi mà còn không muốn, vậy nàng ta cảm thấy cái gì mới là quan trọng? Kỳ thật giết nàng cũng không tổn thất cái gì, không phải sao?"
Sắc mặt Đại Chu vương ngưng trọng: "Ta lo Anh Vũ không tán thành Nhân Chủ"
Tô Vũ bình tĩnh: "Không tán thành thì chúng ta càng phải giải quyết tai họa ngầm, bình thường ta lười quản, nhưng hiện tại cần phải quản chế bọn họ. Không tán thành thì phải bắt lấy nàng, hoặc là đánh chết, hoặc là giam giữ, không thể mặc kệ!"
Đại Chu vương thở dài.
Tô Vũ không nói gì nữa, hắn nhìn thác nước kia: "Vào đi thôi, như vậy cũng tốt, động thủ ở bên trong sẽ không gây ra động tĩnh lớn truyền ra ngoại giới!"
Đại Chu vương không nhiều lời nữa, y lẳng lặng đi theo Tô Vũ tra xét khắp nơi.
Nơi đây cũng có một ít nhãn tuyến tồn tại.
Nhưng rất ít người, hơn nữa thực lực không tốt, tác dụng của nhãn tuyến không phải là phòng Hợp Đạo, chỉ để đề phòng kẻ yếu ra vào Nhất Tuyến Hạp, thu thập tình báo và tài nguyên cho Anh Vũ tướng quân.
Tô Vũ và Đại Chu vương nhanh chóng xuyên qua thác nước, tiến vào trong hẻm núi.
Rất nhanh, Tô Vũ liền nhận ra nơi đây hung hiểm ra sao.
Hai người mới vừa tiến vào, một quái thú cá sấu thật lớn đã đột ngột xuất hiện, lao lên cắn về phía bọn họ, Đại Chu vương vung tay lên, cắt quái thú thành hai nửa.
Tô Vũ nhìn kỹ, mỉm cười nhận xét: "Đối phương biết có người vào rồi!"
Trong mắt Đại Chu vương toát ra thần quang, nhìn về phía quái thú mới bị cắt nát, hơi nhíu mày: "Là ta sơ suất, quái thú này hình như được nuôi dưỡng"
Ai biết quái thú bỗng nhiên lao tới lại được người nuôi dưỡng, hiển nhiên đây là nhãn tuyến của Anh Vũ tướng quân.
Tô Vũ không để ý đến y, vừa đi vừa nói: "Tiếp tục thâm nhập, Nhất Tuyết Hạp có không ít quái thú tương tự, đều là được nuôi dưỡng, có một ít lực lượng quy tắc mỏng manh tồn tại, có lẽ bao phủ toàn bộ Nhất Tuyến Hạp! Thủ đoạn của Anh Vũ tướng quân không tôi, đây là phòng tuyến nàng bày ra, ngươi tàn sát mở đường thì nàng ta sẽ biết rõ ngươi đánh tới từ đâu, dùng cách nào để giết..."
"Chỉ cần có sinh khí, đám quái thú liền chủ động công kích ngươi, khó lòng phòng bị!
Ngươi giết, nàng biết ngươi ở đâu, ngươi không giết, kỳ thật nàng cũng biết! Khó trách vạn tộc nhiều lần bao vây tiễu trừ, nàng đều có thể tránh thoát"
Tô Vũ mỉm cười: "Thú vị, đáng tiếc... Ta cảm thấy ta không cần vận dụng Nhân Chủ ấn, đám quái thú này có ưu có khuyết, khuyết điểm lớn nhất ở chỗ có một ít lực lượng đại đạo mỏng manh lôi kéo liên hệ người điều khiển. Người bình thường không nhìn thấy lực lượng đại đạo, ngươi cảm thấy ta không nhìn được sao?"
Đại Chu vương nghe vậy thì bật cười, Tô Vũ khai Thiên Môn!
Anh Vũ tướng quân dùng một tia lực lượng đại đạo lôi kéo quái thú, nhãn tuyến kiểu này không tồi, nhưng đồng thời sẽ bại lộ nơi nàng ẩn thân.
Đại Chu vương cảm khái: "Có Thiên Môn thì rất nhiều thứ không còn là bí mật nữa, bẫy rập, phong ấn đều có dấu vết lực lượng đại đạo, không có lực lượng đại đạo tồn tại thì nguy cơ không lớn, có lực lượng đại đạo tồn tại thì lại bị phát hiện... Trong thiên hạ này, người ta có thể tấn công trực diện Vũ Hoàng, chỉ sợ không tồn tại kẻ có thể ám sát Vũ Hoàng!"
Muốn giết Tô Vũ chỉ có thể trực tiếp ra tay giết hắn.
Mai phục, tính kế, ám sát, ở trong mắt Tô Vũ, đó đều là trò cười.
Thiên Môn quả nhiên quá lợi hại!
Lúc trước Tô Vũ khai 720 khiếu, tới thời điểm hiểu được đại đạo lại cảm thấy vô dụng, nhưng trên thực tế, Thiên Môn trợ giúp Tô Vũ lớn hơn bất kỳ thứ gì khác, kể cả cảm ngộ đại đạo, có Thiên Môn chính là hành động làm ít công to.
Tô Vũ không nói gì, hắn mở Thiên Môn ra, nhìn đám quái thú đông đúc trước mắt.
Trên người chúng đều có một sợi tơ mờ ảo đến nỗi gần như không thể nhìn thấy.
"Anh Vũ tướng quân vẫn tính là một nhân vật lợi hại"
Tô Vũ từng bước di chuyển về phía sợi tơ hội hợp, vừa đi vừa nói: "Đạo của nàng ta khá đặc biệt, lực khống chế không yếu! Có thể phân tán thành ngàn vạn đạo, ta cảm giác không giống mãng phu, có khả năng không kém gì Định Quân Hầu, thậm chí càng mạnh hơn! Cảm ngộ đại đạo không thấp!"
Tô Vũ kết luận: "Phân tán nhiều như vậy thì chính là một vị cường giả khống chế hệ!"
Đại Chu vương minh bạch: "Dựa theo cách nói của Vũ Hoàng thì quả thật không yếu!"
"Đây là tướng quân phong hào Nhân tộc duy nhất còn sống, rất nhiều tôn Hầu đã ngã xuống mà một tướng quân phong hào như nàng ta lại còn sống, thậm chí tấn cấp Hợp Đạo, điều này nói rõ năng lực của nàng ta rất lợi hại!"
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên một tia tinh quái: "Đối phương đã phát hiện chúng ta, hình như đang chuẩn bị rút lui, hù dọa nàng, chơi với nàng một chút nào"