"Khốn kiếp!"
Giờ khắc này, Anh Vũ tướng quân thật sự không nhịn được nữa!
Nàng bị phát hiện, hơn nữa đối phương còn đang cố ý đùa giỡn nàng!
Không thể nhẫn nữa, ta muốn giết ngươi!
Nàng chấn động không thôi, vì sao đối phương lại phát hiện ra nàng?
Rốt cuộc sai lầm ở đâu?
Mang theo tâm tư ấy, nàng trực tiếp ra tay, đó là một thanh kiếm, nhưng vừa xuất thủ thì một kiếm bỗng chốc hóa thành vạn kiếm, ngàn vạn đạo lực lượng đại đạo khống chế trường kiếm tấn công Tô Vũ.
Tô Vũ nhanh chóng phán đoán, cảnh giới Hợp Đạo tam đẳng!
Thật sự không yếu! Vị này là tướng quân phong hào, chứng tỏ thượng cổ chưa phải Hợp Đạo, vậy mà đã tiến vào Hợp Đạo tam đẳng, không kém gì Định Quân Hầu, xem ra thiên phú không tồi.
"Làm càn!"
Đại Chu vương quát: "Dừng tay!"
Anh Vũ tướng quân hơi hoảng hốt, dừng tay ư?
Vì sao ta phải dừng tay?
Ngay sau đó, trước mặt Tô Vũ chợt hiện ra một đại ấn, đại ấn tràn ra quang huy nhàn nhạt, giờ khắc này, ánh mắt Anh Vũ tướng quân khẽ biến, có chút cảm giác thân cận, có chút cảm giác áp bách, nàng chấn động nhìn chằm chằm nó, không tự chủ được có cảm giác muốn quỷ sụp xuống bái lạy!
Đây là... Nhân Chủ ấn?
Nhân Chủ?
Nàng hoảng hốt nhìn Tô Vũ, lập tức thu hồi trường kiếm, lùi lại một bước, lộ vẻ mở mịt và kinh ngạc.
Nhân Chủ?
Nhân Chủ từ đâu ra?
Nhân Chủ ấn, trừ chính Nhân Chủ hoặc là ban cho người khác sử dụng thì những người khác không thể vận dụng Nhân Chủ ấn được?
Đây... Đây là Nhân Chủ ư?
Nhân Chủ thời đại nào?
Giờ khắc này, Anh Vũ tướng quân hoàn toàn mê mang, chấn động, nhíu mày hồ nghi...
Vô số cảm xúc bùng nổ.
Thì ra tên khốn kiếp cố ý đùa giỡn mình nãy giờ lại là Nhân Chủ sao?
Sao nàng chưa từng gặp đối phương?
Nàng nhanh chóng lùi lại, vô cùng cảnh giác nhìn về phía Tô Vũ, lại nhìn Đại Chu vương bên cạnh, ánh mắt nghi hoặc, sau đó ánh mắt khẽ biến, nàng chân chờ cất tiếng:
"Chu Thiên Sinh?"
Đại Chu vương ngoài ý muốn: "Ngươi biết ta à?"
"Ngươi hóa thành tro ta cũng nhận ra!"
Anh Vũ tướng quân lạnh lùng quát: "Triều tịch trước, lần đầu tiên gặp ngươi ta đã cảm thấy có vấn đề, bảo Bách Chiến vương tra xét ngươi, đáng tiếc Bách Chiến vương không để ý tới, quả nhiên ngươi có vấn đẻ!"
Đại Chu vương hít sâu một hơi, kỳ quái!
Nữ nhân thật đáng sợ!
Khó trách Tô Vũ không thích nữ nhân, Lam Sơn Hầu đã chết từ lâu, vậy mà lần đầu tiên gặp mình cũng nói là biết mình, má nó, rõ ràng khí tức và bộ dạng ta đều thay đổi, thế mà nàng ta nhìn một cái liền nhận ra, thậm chí đã chết rồi mà vẫn còn nhớ rõ?
Hiện tại Anh Vũ tướng quân cũng biết mình.
Vậy mà tên ngu ngốc Định Quân Hầu kia ở cùng y lâu như vậy, sau khi y giới thiệu bản thân xong thì tên kia mới nhớ đến mình.
Đây là sự khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân sao?
Trong lúc nhất thời, tâm tình Đại Chu vương cực kỳ phức tạp, Tô Vũ không thích kéo nữ nhân vào đội ngũ quá có đạo lý!
Anh Vũ tướng quân cũng đang nhanh chóng tự hỏi.
Chu Thiên Sinh... Triều tịch trước đã từng gặp.
Vậy vị bên cạnh y là ai?
Nhân Chủ ư?
Triều tịch nào?
Không đúng, hình như Chu Thiên Sinh ở hạ giới, vì sao lại xuất hiện ở đây?
Ánh mắt nàng biến ảo không ngừng, hạ giới!
Lễ nào hai người này đến từ hạ giới?
Tô Vũ nhìn thoáng qua Đại Chu vương, bất giác thở dài, vì sao người nhận ra ngươi đều là nữ nhân, ngươi đắc tội bao nhiêu nữ nhân rồi?
Thật đáng thương!
Giờ phút này, trong lòng Anh Vũ tướng quân có vô số ý niệm.
Cũng rất cảnh giác.
Nàng nhìn Tô Vũ, cẩn thận nói: "Ngươi là ai?"
"Tô Vũ."
Tô Vũ cười cười: "Hoặc có thể xưng là Nhân Chủ"
"Nhân Chủ.."
Anh Vũ tướng quân cảm ứng được, nhưng vẫn nghiêm mặt hỏi: "Từ hạ giới tới ư?"
"Đúng vậy"
Tô Vũ yên lặng nhìn nàng, Anh Vũ tướng quân không tự tại cho lắm, nàng lui về phía sau một bước: "Các ngươi tìm ta có chuyện gì? Còn nữa, vì sao lại tìm được vị trí của ta?
Tô Vũ cứ thế quan sát nàng hồi lâu, cuối cùng mới nhẹ giọng nói: "Vì sao ta tìm được ngươi thì còn cân ta giải thích sao?"
"Nếu ngươi chỉ muốn làm độc hành hiệp thì ta liền mặc kệ ngươi"
Anh Vũ tướng quân nhíu mày: "Ngươi muốn ta đi theo ngươi? Hay là giúp ngươi?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không cần phải giúp ta, đừng quấy rối là được, hiện tại đám các ngươi đều có khả năng gây phiền toái cho ta!"
Anh Vũ tướng quân khó hiểu: "Vậy các ngươi tới tìm ta làm gì?"
Tô Vũ nói thẳng: "Ngươi hẳn là người thông minh, ít nhất ta thấy ngươi thông minh hơn Định Quân Hầu. Cho ngươi hai con đường, đi theo ta, cống hiến cho ta mấy năm! Hoặc là trong vòng 3 năm không được ra khỏi Nhất Tuyến Hạp, ở yên tại chỗ, ta sẽ bố trí trận pháp trong hang ổ của ngươi, một khi ngươi dám tùy tiện đi ra ngoài thì ta sẽ coi như ngươi phản loạn Nhân tộc"
"Dựa vào cái gì?"
Anh Vũ tướng quân lạnh mặt, Tô Vũ bình tĩnh nói: "Dựa vào việc ta là Nhân Chủ của Nhân tộc thời đại này! Ta có năng lực giết ngươi, cũng có lý do để giết ngươi bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ ta chưa muốn động thủ. Đừng ép ta nói ra con đường thứ ba, ngươi sẽ hối hận đấy"
Anh Vũ tướng quân nhìn hắn, trong lòng thầm mắng.
Gia hỏa này thật cuồng vọng!
Cái gọi là con đường thứ ba kia chẳng có gì ngoài cái chết.
Đại Chu vương bên cạnh im lặng lắng nghe, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Tô Vũ có thành kiến với Nhân tộc thượng cổ.
Tô Vũ từng nói vài lần, ta có thể cầu ngoại tộc cứu viện Nhân tộc, nhưng tuyệt đối không cầu Nhân tộc tới cứu, Nhân tộc vốn không phải là Nhân tộc của một mình hắn, mà là của mọi người.
Đám cường giả kia không muốn xuất lực, vậy thì đừng quấy nhiễu là được.
Tô Vũ không ép những người này phải xuất lực, lúc trước thậm chí còn lười để ý tới, chỉ là lần này đối phương quấy nhiễu kế hoạch của mình, hơn nữa còn là nhiệm vụ do Cự Trúc Hầu đưa ra nên Tô Vũ mới quyết định ra tay với vài vị cường giả thượng cổ.
Đại Chu vương ngẫm nghĩ, quyết định mở miệng: "Anh Vũ tướng quân, Định Quân Hầu đã đầu nhập dưới trướng Vũ Hoàng! Lần này Vũ Hoàng đến thượng giới là có chuyện quan trọng muốn làm, sự tình Long tộc không biết ngươi đã biết chưa, nhưng đó là do chúng ta làm"
Đại Chu vương nhìn về phía nàng: "Chúng ta không có ác ý, chỉ hy vọng khi thu nạp thế lực Nhân tộc thì không sinh ra quá nhiều phiền toái và phân tranh!"
Anh Vũ tướng quân nghi ngờ: "Chuyện Long tộc thật sự do các ngươi làm?"
"Không sai"
Trong lòng Anh Vũ tướng quân hơi kinh ngạc, nàng đã nghe nói, tuy tin tức không quá linh thông nhưng chuyện lớn như vậy, cả thượng giới đều đang thảo luận, nàng đương nhiên cũng thu được một ít tiếng gió.
Vậy mà lại do nhóm người này làm!
Nàng nhìn về phía vị Nhân Chủ đầu bạc trước mắt, hồi lâu sau nàng mới hỏi: "Bách Chiến vương còn chưa chết, nếu hắn trở lại thì ngươi sẽ làm gì?"
Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Đại Chu vương nhẹ giọng nói: "Không liên quan đến chúng ta"
Đại Chu vương bất đắc dĩ, lại là Bách Chiến vương... Quả nhiên Anh Vũ đã chạm vào điểm mấu chốt khiến Tô Vũ ngứa mắt.
Nhưng không ngờ Anh Vũ tướng quân lại phẫn nộ nói: "Không liên quan cái gì? Sao lại không liên quan? Nếu tên khốn ngu ngốc ấy thoát ra rồi lại đoạt quyền, bảo chúng ta đi chịu chết thì chẳng lẽ cũng nghe theo hắn ư?"
Nàng giận dữ mắng: "Tên khốn đó cực kỳ bảo thủ, ngang ngược lỗ mãng, các ngươi không có thủ đoạn đối phó hắn đoạt quyền, một khi hắn khống chế quyền lực Nhân tộc lần nữa, chẳng phải là tất cả chúng ta phải đi chịu chết? Nếu không có phương pháp đối phó Bách Chiến, không áp được Bách Chiến, ta tuyệt đối không đi theo các ngươi!"