Không bàn thêm về chuyện của Nhạc vương nữa, bấy giờ Tô Vũ cẩn thận quan sát thi thể Ma Thần, trường thương đã hóa thành bột mịn nhưng thi thể của gã vẫn bị treo trên cao.
Khí cơ cũng nội uẩn!
Rất cường đại!
Người bình thường động vào thi thể của gã sẽ phải chết chẳng cần nghi ngờ.
Bất quá, Tô Vũ không sợ.
Nếu hắn thật sự muốn động vào thi thể Nhạc vương thì cũng không phải không có cách, chỉ là hắn không muốn động tới mà thôi.
Nếu Nhạc vương đã muốn giữ vững cương vị tới cùng thì Tô Vũ liền thành toàn cho ông ấy.
Về phần tên Ma Thần trước mặt... đâu cần phải quản!
Trong tay Tô Vũ hiện ra một đại ấn, chính là Tinh Vũ ấn.
Đại ấn trấn áp!
Khí cơ đang bạo động trong nháy mắt đã lắng lại, ánh mắt Tô Vũ lóe sáng, Văn Minh Chí hiển hiện với dáng vẻ hơi tàn tạ, bìa sách đã biến mất, giờ phút này, trang sách thuộc về Ma tộc vốn đã rất cường đại.
Tô Vũ khẽ vung tay một cái, hư ảnh của một tôn Ma tộc Vĩnh Hằng nhị đoạn Ma tộc liền xuất hiện, nhanh chóng thôn phệ thi thể bên kia.
Thế nhưng đối phương quá mạnh!
Hư ảnh Ma Thần hơi kiêng kị, cưỡng ép thôn phệ nên cũng có dấu hiệu sắp tiêu hóa không nổi.
Tất cả mọi người yên lặng quan sát.
Mà Tô Vũ thì khẽ nhíu mày.
Bỗng nhiên, Đại Đạo Đồ mới vừa bị hắn cất đi lại xuất hiện.
Mà giờ phút này, màu đen trắng trong Đại Đạo Đồ luân chuyển như nhật nguyệt giao thế.
"Bìa của Văn Minh Chí đã hỏng nát. Đây là binh khí mà ta sẽ chứng đạo, bìa sách bình thường đã không cách nào thỏa mãn nhu cầu của ta... "
Tô Vũ nhìn về phía Tinh Vũ ấn: "Hôm nay, ta muốn dùng Đại Đạo Đồ này để đúc lại bìa sách, kính xin Nhân Hoàng thứ lỗi!"
Mọi người đều giật mình!
Dùng Đại Đạo Đồ để đúc bìa sách!
Động tác tiêu xài của Vũ Hoàng... thật là lớn!
"Nhân Hoàng giải thích đại đạo, đúc nên Đại Đạo Đồ, mà đạo của ta cũng muốn khai thiên, vạn đạo hợp lưu, trở thành vị khai thiên thứ tư! Bức họa của ngài quả thật rất thích hợp để ta đúc bìa cho Văn Minh Chí!"
Tô Vũ không biết là đang tự nhủ hay là nói với người khác, không biết là nói với Nhân Hoàng hay là đang lập xuống lời thể của mình!
Ta muốn khai thiên chứng đạo!
Trở thành vị thứ tư khai thiên chứng đạo!
Văn Minh Chí rất mạnh, thậm chí trước đó đã từng trấn áp Thiên Vương, thế nhưng nó vẫn còn chưa đủ mạnh như hắn mong muốn!
Tô Vũ muốn nó phải mạnh hơn nữa!
Đối thủ của hắn đang không ngừng cường đại.
Thiên Tôn đều đã xuất hiện, có lẽ, rất nhanh hắn sẽ gặp phải chủ nhân quy tắc chân chính, hiện tại Văn Minh Chí của hắn không yếu, nhưng cũng chưa đủ. Tỉ như trang Ma tộc này có thể xem như cường đại, nhưng hư ảnh xuất hiện thì lại chỉ là Vĩnh Hằng.
Hư ảnh như thế mà gặp được cường giả đỉnh cấp thì sẽ bị một chưởng vỗ chết!
Lúc trước khi vừa mới chế tạo ra đã có 300 Nhật Nguyệt, Tô Vũ cảm thấy nó mạnh đến đáng sợ, bây giờ nhìn lại, hắn đã đúc hơn 2000 trang, cơ hồ đều là Nhật Nguyệt cảnh, một bộ phận thì có thực lực Vĩnh Hằng.
Nhưng tựu chung vẫn quá yếu, không cách nào địch nổi cường địch.
Tô Vũ đã hao phí vô số tài nguyên vào Văn Minh Chí.
Hắn xem đây là binh khí khai thiên chứng đạo, há có thể để nó quá kém?
Nói xong, lực lượng đại đạo của Tô Vũ hiện ra, trong tay hiển hiện một cái chùy, Đại Đạo Đồ tự động rơi vào trên Văn Minh Chí.
Rất nhanh, từng viên thần văn của Tô Vũ hiện lên.
Vũ Trụ Văn Minh!
Bốn chữ lớn rơi vào trong bức họa.
Tô Vũ nện chùy xuống, thanh âm gõ nện chỉ chốc lát đã vang xa khắp cả tầng chín trống vắng!
Tô Vũ cảm thấy dùng Đại Đạo Đồ để làm bìa sách quả thực quá sức thích hợp!
Mà cũng cực kỳ đẹp mắt.
Đen trắng giao thế tựa như ngày sáng rực rỡ và đêm đen tối tăm, thể hiện rõ suy nghĩ của Nhân Hoàng cũng như chính Tô Vũ và Thời Gian sư, vạn đạo cuối cùng, trên bản chất đều là nhất thống.
Cái này cũng có thể bổ khuyết chút thiếu sót của Tô Vũ, còn có thể uẩn dưỡng bốn thần văn của hắn.
Nhạc vương chiến tử, Nhân Hoàng dẫn người rời đi, điều này cũng làm cho Tô Vũ cảm thấy thế cục của Nhân Hoàng chưa hẳn đã tốt!
Nếu tốt thì sẽ không để Nhạc vương chết trận ở đây.
Ông mang đi nhiều chủ nhân quy tắc như vậy, bây giờ còn được bao nhiêu vị sống sót thì cũng khó mà nói.
"Coong†"
Tiếng vang lanh lảnh quanh quẩn toàn bộ tầng chín!
Hắn muốn đúc lại bìa sách, thôn phệ thi thể của vị chủ nhân quy tắc này, một khi hoàn thành, trang Ma tộc của hắn sẽ coi như trọn vẹn, thậm chí hư ảnh Ma tộc có hi vọng đạt tới chiến lực Hợp Đạo.
Điều này tương đương với việc nếu dựa vào Văn Minh Chí, Tô Vũ liền có thể địch nổi, thậm chí là đánh giết được một tôn Hợp Đạo đồng cấp!
Không chỉ vậy, trước đó hắn đã giết rất nhiều người, Tô Vũ đều chỉ thu nhặt thi thể và tỉnh huyết chứ chưa thôn phê, chờ đến khi bìa sách được đúc lại, đẳng cấp của Văn Minh Chí sẽ tăng lên lần nữa, khi đó nó sẽ có thể hấp thu tiêu hóa hết thảy thu hoạch của hắn.
"Coongl"
Ở tầng tám.
Thông Thiên Hầu giật mình, chấn động. Tầng chín đang truyền ra thanh âm ư?
Làm sao có thể?
Tầng chín không phải là không có ai sao?
Tại sao lại có thanh âm truyền đến?
Thông Thiên Hầu biến hóa lao ra, nhìn về phòng nghị hội trống không xa xa, đó là cửa vào tâng chín, bất quá, giờ phút này quy tắc hỗn loạn cực kỳ nguy hiểm, y cũng không dám đi lên.
Chân chờ một chút, Thông Thiên Hầu liền biến mất.
Rất nhanh, ở tầng bảy.
Thông Thiên Hầu hô to: "Võ Hoàng, ra đây!"
"Nghe thấy tiếng gì không?"
Hư không dao động, trước kia, người ngoài không thấy được Võ Hoàng, nhưng bây giờ lão đã có thể ngưng tụ ra nhục thân, chỉ cần lão muốn thì mọi người đều có thể thấy được rõ nhục thân của lão.
Lão chất chứa một chút oán khí, một chút bá đạo, kiệt ngạo và buông thả, lạnh lùng nhìn về phía Thông Thiên Hầu.
Bất quá Thông Thiên Hầu lại không nghĩ ngợi nhiều được, chỉ khẩn trương hỏi: "Tầng tám có âm thanh, nơi này có không? Ngươi đã nghe thấy chưa? Võ Hoàng, Tinh Vũ phủ đệ chỉ có hai người chúng ta, tại sao lại có động tĩnh được? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Nhân Hoàng trở về rồi?"
"Coong†"
"Đúng, chính là tiếng động đấy!"
Thông Thiên Hầu kinh hãi: "Là nó! Ngươi đã nghe thấy chưa?"
Võ Hoàng hơi nhíu mày, lão cũng đã nghe được.
Vỗn lão còn tưởng rằng là tên Môn linh ngu xuẩn này nói bậy, không ngờ lại là thật.
Nhất thời, vẻ mặt lão ngưng trọng hẳn lên.
Nhân Hoàng bọn họ trở về rồi?
Nếu họ trở về, mình phải tự xử như thế nào?
Lão cau mày, thanh âm "coong coong" ấy cứ truyền vang từng tiếng, căn cứ theo lời Thông Thiên Hầu nói thì hẳn là đến từ tầng chín.
Tinh Vũ phủ đệ từ tầng một đến tầng bảy đều là do nhục thân của Võ Hoàng rèn đúc nên.
Tầng tám và tầng chín thì lại không phải.
Tầng tám và tâng chín đều được rèn đúc từ cách khác.
Võ Hoàng tuy mạnh nhưng thân thể của lão cũng không đủ dung nạp mấy trăm vị chủ nhân quy tắc tồn tại, cho nên tầng tám và tầng chín đều là sau này mới được chế tạo.
Bấy giờ, âm thanh rèn đúc có quy luật vẫn đang không ngừng truyền đến.
Võ Hoàng ngẩng đầu nhìn lên trời, sắc mặt hết sức khó coi.
Thật sự là Nhân Hoàng trở về rồi ư?
Không có khả năng!
Mà ở bên, Thông Thiên Hầu khẩn trương nói: "Võ Hoàng, có phải Nhân Hoàng trở về rồi không? Nếu ngài ấy trở về, ta lại đầu nhập Vũ Hoàng thì ta coi như đã làm phần à?
Không tính đâu nhỉ? Còn nữa, ngươi cũng thế, ngươi sắp xui xẻo rồi!"
Võ Hoàng lạnh lùng liếc nhìn y.
Thông Thiên Hầu tiếp tục tìm đường chết mà nói: "Thật đó, ngươi khẳng định sẽ gặp xui xẻo! Ta nói lời thật mà thôi, ngươi kêu gào muốn giết sạch Nhân tộc, diệt tuyệt truyền thừa của Nhân Hoàng bệ hạ, chắc chắc là ngươi sẽ bị giết!"
Võ Hoàng tức giận quát: "Trở về thì lại có thể thế nào?"
"Trở về thì ngươi sẽ chết chứ sao!" Thông Thiên Hầu nhắc nhở. "Ngươi không sợ à?"
Võ Hoàng thật sự rất muốn bóp chết gia hỏa này luôn rồi!
Y trực tiếp vỗ tới một chưởng, có điều thực lực Thông Thiên Hầu không tệ, nhanh chóng biến mất trong nháy mắt rồi lại xuất hiện ngay tức thì: "Đừng đánh, đừng đánh!
Chuyện gì cũng từ từ nói, ta chỉ là cánh cửa thôi mà, Võ Hoàng mà đánh chết ta, tầng tám cùng tầng chín sụp xuống, Võ Hoàng sẽ chết càng nhanh"
Võ Hoàng lạnh lùng quét mắt nhìn y một cái, không tiếp tục để ý nữa mà là yên lặng lắng nghe thanh âm vẫn đang vang vọng bên trên, hồi lâu sau lão mới nói: "Có cảm giác như có người đang rèn binh!"
"Rèn binh?"
Thông Thiên Hầu sững sờ, y phần bác: "Ngươi có chứng cớ gì mà nói là rèn binh? Ta cảm thấy gõ coong coong thế kia thì có thể là tiếng đập cửa, có thể là cụng chén uống rượu, có thể là thanh âm dập đầu cầu xin tha thứ... "
Y nói không ngừng, khí tức của Võ Hoàng biến hóa, nhìn về phía y đây giận dữ: "Thông Thiên, ngươi còn nói nhảm nữa thì bản hoàng sẽ làm thịt ngươi!"
Nói nhảm nhiều quá!
Hiện tại mặc dù lão còn chưa triệt để giải phong, thế nhưng thực lực vẫn đang không ngừng khôi phục, phong ấn đại đạo cũng đang từ từ giải khai từng chút một, bây giờ lão mà muốn giết chết Thông Thiên cũng không phải là không được!
Thông Thiên Hầu hết sức phiền muộn, quyết định không nói thêm gì nữa.
Lòng y tràn đây bất đắc dĩ.
Ta nói thật mà!
Hoàn toàn có thể là những tình huống mà ta nói đó!
Ngươi nói đó là thanh âm đúc binh nhưng ta cảm thấy có lẽ không phải, ngươi nói không lại ta liền dùng vũ lực uy hiếp ta!
Võ Hoàng không thèm để ý tới y, chỉ yên lặng lắng nghe.