Ở tầng chín.
Tô Vũ vẫn đang tiếp tục rèn đúc.
Chùy không ngừng nện xuống.
Một lần lại một lần.
Đại Đạo Đồ dung nhập với Văn Minh Chí không hề đơn giản.
Mỗi một chùy không còn là dùng lực như năm đó nữa mà là một chùy một đạo, xen lẫn cùng cảm ngộ của Tô Vũ đối với đại đạo.
Đại Đạo Đồ là lý giải của Nhân Hoàng đối với vạn đạo.
Khoách Thần Chùy thì là gõ ra lý giải của Tô Vũ đối với vạn đạo.
Hắn đã từng du đãng thời không trường hà, đã từng đánh cắp lực lượng vạn đạo, nắm giữ công pháp vạn tộc, chôn giấu trang sách ở vạn giới.
Tô Vũ cũng có lý giải cùng cảm ngộ của riêng mình đối với vạn đạo.
Một chùy như lửa, một chùy như gió, chùy tiếp theo chứa không gian chỉ lực, lại một chùy mang theo lực chấn động đại đạo!
Thiên chùy bách luyện!
Không ngừng nên gõ, theo sự cảm ngộ đại đạo của Tô Vũ, Đại Đạo Đồ cũng dần dân dung nhập vào trong Văn Minh Chí, một trang bìa đen trắng giao thế bắt đầu thành hình.
Đại Chu vương và mọi người yên lặng lắng nghe.
Dần dần, mọi người cũng có cảm ngộ.
Lần này, bọn họ đã có thu hoạch không nhỏ.
Mới vừa rồi nhờ Đại Đạo Đồ mà họ đã cảm ngộ thông qua lý giải của Nhân Hoàng về đại đạo, rất nhanh, lại thông qua Tô Vũ mà lắng nghe cảm ngộ của hắn về đại đạo.
Cả Nhân Hoàng lẫn Tô Vũ đều là tuyệt thế yêu nghiệt.
Thực lực Tô Vũ còn kém xa Nhân Hoàng, nhưng mà cảm ngộ về đại đạo của hắn so với chủ nhân quy tắc thông thường chưa chắc đã kém hơn, càng quan trọng hơn là hắn đọc rất nhiều sách, lại không phải chỉ chuyên chú theo một đạo.
Thu hoạch lớn nhất vẫn là Lam Thiên.
Đạo của y là Thương Sinh đạo.
Cũng là một chủng loại của vạn đạo!
Đạo của Nhân Hoàng hay Tô Vũ đều xem như loại hình này, bây giờ vô số phân thân của Lam Thiên hiển hiện, từng phân thân ngồi xếp bằng yên lặng lắng nghe.
Lam Thiên cảm ngộ đại đạo không thấp, thế nhưng dù mạnh hơn thì so ra vẫn kém người đã mở Thiên Môn như Tô Vũ, bởi vì hắn chẳng khác nào đã bật hack.
Hồa diễm bốc lên, Ngũ Hành chỉ đạo bị Tô Vũ nện ra.
Tĩnh lặng đại đạo cũng theo đó mà xuất hiện.
Đại Chu vương như có điều suy nghĩ, tập trung cảm thụ lý giải của Tô Vũ về Tĩnh lặng đại đạo. Bản thân Tô Vũ cũng thường xuyên sử dụng đạo này, cho nên hiểu biết của hắn cũng không hề ít ôi.
Duy chỉ có Đại Minh vương, nghe một hồi bèn oán thầm.
Vũ Hoàng cảm ngộ quá ít về đại trận.
Cũng có, nhưng mà cảm ngộ đó còn chẳng bằng được chính ông.
Đại Minh vương cảm thấy bất lực, thôi được rồi, không thể trông cậy vào được.
Đánh, nện gõ vô số lần.
Trên trán Tô Vũ không ngừng chảy đây mô hôi.
Đại Đạo Đồ và Văn Minh Chí dung hợp càng ngày càng nhiều, đạo uẩn hiển lộ, giờ phút này, nhìn qua liền biết Văn Minh Ch một kiện chí bảo trân quý!
Cũng không biết đã nện đánh bao nhiêu lần, bất chợt có một tiếng ầm vang lan ra!
Văn Minh Chí và Đại Đạo Đồ chính thức hóa làm một thể!
Đường vân kim sắc cũng lan tràn!
Dần dần đường vân lan tràn đến con số 180 đạo!
180 đạo kim văn phân chia theo đẳng cấp thì có thể xem như Thần binh đỉnh phong!
Tất cả trang sách đều đã cường đại hơn một vòng.
Mà trên trang Ma tộc, hư ảnh vốn dĩ là Vĩnh Hằng nhị đoạn bỗng nhiên bộc phát khí tức, thoáng chốc đã lên thực lực tứ ngũ đoạn.
Mà hư ảnh cũng nhân cơ hội này lao về hướng thi thể của vị Ma Tôn để thôn phê.
Trước đó thi thể còn không nhúc nhích tí nào, giờ đây một chút xíu lực lượng bắt đầu rút ra, Tô Vũ dùng Tinh Vũ ấn tiếp tục trấn áp, trên trán hắn chảy đây mô hôi, hư ảnh thì vẫn không ngừng thôn phệ.
Càng ngày càng mạnh!
Địch yếu ta mạnh!
Thi thể này dù sao cũng là của một vị chủ nhân quy tắc, dù đã chết vô số tháng năm thì lực lượng tỉnh huyết cũng chưa bị dẫn ra ngoài, chỉ là lực lượng đại đạo đã võ nát mà thôi.
Bằng mắt thường cũng có thể trông thấy khí tức của hư ảnh cường đại lên!
Vĩnh Hằng lục đoạn!
Tiếp tục thôn phê.
Một lát sau, khí tức trong thi thể bắt đầu suy yếu rõ rệt.
Thất đoạn!
Đại Chu vương cũng âm thầm kinh hãi!
Binh khí chứng đạo của Tô Vũ quá đáng sợ.
Khí tức trong thi thể còn đang yếu dần đi, khí huyết tụt giảm, hư ảnh Ma tộc thì lại tăng lên, bát đoạn!
Giờ phút này, hư ảnh nọ có dấu hiệu dân dần ngưng tụ!
Trên thân hư ảnh có một đầu lực lượng đại đạo quấn quanh.
Đây chính là đại đạo hóa thân!
Nếu Tô Vũ giao cho hư ảnh này một phần linh khí, để hư ảnh khai trí thì nó sẽ trở thành sự tồn tại giống như Bánh Nhân Đậu.
Đương nhiên, hiện tại Tô Vũ không có hứng thú khiến đại đạo thành linh.
Huống chi, đây chỉ là ngụy đạo.
Là đại đạo gỉa lập mà hắn phác họa ra!
Cũng không phải là đại đạo đúng nghĩa, trừ phi hắn hợp vạn đạo để mở đạo thành công thì những đại đạo giả lập ấy mới có thể hóa hư thành thật.
Cửu đoạn!
Ngay một khắc này, thực lực của hư ảnh lại tăng lên lần nữa!
Đại đạo quấn quanh trên thân càng thêm ngưng tụ như thật.
Nó hệt như một con hắc long quấn quanh hư ảnh.
Lại không biết qua bao lâu, thi thể kia đã bị hấp thu một nửa, Tô Vũ khẽ quát một tiếng, một cỗ quy tắc chỉ lực tràn vào trang sách Ma tộc, đó chính là quy tắc vô chủ mà hắn đã hấp thu bên trong Nhân Hoàng đại đạo!
Âm!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra.
"Gàooo!"
Hư ảnh nọ giống hệt Thái Cổ Ma Thần, đột nhiên gầm lên, đại đạo màu đen trên người cấp tốc ngưng hiện, vô cùng cường đại, một cái chớp mắt, khí tức đã đột ngột tăng vọt!
Ẩm!
Khí tức tràn lan ra, phút chốc, mấy người Đại Chu vương đều biến sắc, Hợp Đạo!
Bước vào Hợp Đạo!
Tô Vũ thế mà nuôi dưỡng một tôn Hợp Đạo chỉ linh, không, không tính là linh, đó chỉ là linh trong binh khí, linh trong một trang sách.
Khi hư ảnh bước vào Hợp Đạo, trông nó ngưng tụ lại chân thật hơn rất nhiều, hiện ra một phiên bản diện mạo hoàn toàn giống Tô Vũ, chỉ là ma khí mười phần, nhìn qua vô cùng lãnh khốc.
Đảm người quan sát chăm chú một hồi, cũng nhịn không được nhìn thoáng qua Tô Vũ.
Đại đạo chỉ linh ma tính mười phần này đem đến cảm giác rất đáng sợ.
Nếu Tô Vũ bày ra dáng vẻ lạnh mặt thì đại khái cũng không khác bộ dạng ấy là bao.
Chính hắn nhìn thấy ma đạo mặt lạnh này liệu có cảm thấy không dễ nhìn không nhỉ?
Tô Vũ thì không nghĩ nhiều như vậy, binh khí chứng đạo của hắn hiện ra hư ảnh giống hắn là chuyện bình thường, hắn làm sao có thời giờ suy nghĩ đến tâm tư của người khác.