Giờ phút này, lực lượng trong thi thể chủ nhân quy tắc đã bị hấp thu hơn phân nửa.
Tô Vũ không buông tha mà tiếp tục hấp thu.
Ma ảnh điên cuồng thôn phệ, tốc độ nhanh hơn trước đó rất nhiều.
Khí tức lại lần nữa bắt đầu mạnh lên.
Thi thể càng ngày càng yếu ớt, lực lượng bị thôn phệ bảy thành, tám thành... Âm! Khi tức của ma ảnh lại biến đổi!
Đại Chu vương nhíu mày, nhìn thoáng qua Tinh Hồng, Tinh Hồng bị y nhìn thế thì bất mãn truyền âm: "Nhìn ta làm gì? Nhiều nhất là Hợp Đạo tứ đẳng mà thôi, rất nhanh là ta có thể tới tam đẳng... Bất quá ma ảnh này có khả năng đánh Thiên Diệt, thật đáng sợi"
Đây chỉ là một trang, Tô Vũ còn muốn chế tạo ra vạn trang!
Không dám nghĩ thêm nữa!
Đương nhiên, các trang khác không có hi vọng cường đại như vậy, dù sao đây chính là thôn phệ chủ nhân quy tắc.
Dù chỉ là một tôn chủ nhân quy tắc đã chết từ rất lâu!
Thi thể mờ dân rồi bắt đầu tiêu tán.
Đợi đến khi lực lượng cuối cùng bị thôn phệ, thi thể đã hoàn toàn biến mất, mà ma ảnh đã trở nên vô cùng cường đại!
Hợp Đạo tam đẳng!
Tô Vũ khẽ nhíu mày, rất nhanh lông mày đã giãn ra: "Dù sao cũng là chủ nhân quy tắc đã chết, lực lượng đại đạo thì đứt đoạn nên chỉ có thể miễn cưỡng bồi dưỡng một tôn hư ảnh ma đạo vừa bước vào tam đẳng... Tạm được"
Không tính là quá kém!
Mà giờ khắc này, toàn bộ Văn Minh Chí đều bị ma khí tung hoành.
Bất quá, ma khí lan tràn tới bìa sách liền bị Đại Đạo Đỏ rèn đúc thành bìa hấp thu, đen trắng luân chuyển, vô cùng thần bí.
Ma khí bị áp chế triệt để!
"Chúc mừng Vũ Hoàng!"
Đại Chu vương lên tiếng, binh khí chứng đạo của Tô Vũ đã mạnh hơn trước đó rất nhiều.
Tô Vũ cười khẽ: "Chỉ là hoàn thành một phần vạn rèn đúc mà thôi, thứ đồ chơi này càng ngày càng tiêu hao tài nguyên, ta cũng không biết có thể dưỡng thành không nữa:
Tô Vũ lắc đâu, thôi được rồi, không tới Hợp Đạo cũng chẳng sao, kỳ thật chỉ cần giả lập đại đạo hiện ra liền có thể thử hợp vạn đạo để mở đạo.
Tô Vũ dứt lời bèn cười nói: "Tầng chín có vẻ như cũng không có gì, các vị quét dọn chiến trường một chút, nơi đây cứ để Nhạc vương trấn thủ đi... Chúng ta đi xuống dưới xem thử!"
Hắn rất quen thuộc với tầng tám, đến tầng tám hắn sẽ có thể tùy tiện muốn đi đâu thì đi.
Đám người nhao nhao gật đâu, Hỏa Vân Hầu thì không nỡ, thế nhưng y cũng không có cách nào, ở lại đây suốt ngày nhìn thi thể Nhạc vương thì cũng chỉ tăng thêm bi thương.
Rất nhanh, cả đám bắt đầu quét dọn chiến trường.
Một số binh khí không trọn vẹn, một vài huyết dịch còn vương đều là mục tiêu thu thập của bọn họ, bao gồm cả những bảo vật vốn là của cung Nhân Hoàng cũng bị cầm đi, chúng có thể coi như vật gánh chịu mà dùng.
Tô Vũ tính toán thời gian một chút, cách thời điểm hắn rời khỏi Đạo Nguyên chi địa đã sắp qua hai ngày rồi.
Cũng không biết hiện tại tình hình trên thượng giới thế nào.
Mấy người Hạ Long Võ còn đang ở trên thượng giới, hắn phải mau chóng quay lại đó đón bọn họ mới được.
Tầng chín Tinh Vũ phủ đệ đem đến thu hoạch không nhỏ, bất quá Tô Vũ nhìn lướt qua cửa vào trên đỉnh đầu Nhạc vương, có lẽ... đó mới là hạch tâm của tầng chín!
Có lẽ Nhân Hoàng đã tiến vào thời không trường hà từ đó, một đường đi ngược dòng nước mà giết.
Nếu mình tiến vào bên trong rồi cũng đi ngược dòng nước, phải chăng có thể tìm ra được Nhân Hoàng?
Nhân Hoàng ở đây, vậy thì Văn vương đang ở đâu?
Từng suy nghĩ lấp lóe trong đầu Tô Vũ.
Nhất định phải nhanh chóng bình định vạn giới!
Nếu không, chờ khi những tên kia giết trở lại, chẳng biết Nhân Hoàng bọn họ còn sống hay không. Lỡ như vạn tộc đại thắng, mấy tôn chủ nhân quy tắc đỉnh cấp trở về thì khi đó không dễ xử lý chút nào!
Trong lúc Tô Vũ thu hoạch cơ duyên tại Tinh Vũ phủ đệ.
Ở thượng giới.
Đạo Nguyên chi địa.
Sau một ngày chờ đợi, Ma Thiên Tôn cùng Nguyệt Thiên Tôn đã không chịu nổi thêm nữa, lực xung kích trong trường hà rất lớn, cho dù là bọn họ thì ở bên trong chờ đợi một ngày kỳ thật cũng phải tiêu hao rất lớn, thế nên họ không thể không rời đi.
Về phần Tô Vũ chết hay chưa thì bọn hắn đều không rõ ràng.
Cường giả ở thượng giới vẫn lạc sẽ không có dị tượng.
Chỗ có dị tượng đều là vì tử vong trong nháy mắt, đại đạo đứt đoạn, quy tắc chỉ lực nổ tung gây ra.
Nếu chết tại địa phương khác, trừ phi đồng tộc đồng đạo, nếu không sẽ chẳng thể nào nhận ra được.
Theo bọn họ nghĩ, Tô Vũ là cường giả Hỗn Độn tộc, vậy thì Tô Vũ chết hay chưa sợ là cũng chỉ có cường giả đồng đạo của Hỗn Độn nhất mạch mới có thể biết.
Ma Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn không xác định được Tô Vũ còn sống hay đã chết, theo lẽ thường mà nói thì hẳn là phải chết không cần nghi ngờ, bất quá nếu đối phương thật sự đã mở Thiên Môn... Loại tuyệt thế yêu nghiệt như vậy có đôi khi số mệnh rất lớn, rất khó giết.
Bất quá lúc này, bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác.
Hai người rời khỏi thời không trường hà.
Một cái chớp mắt, bên cạnh nhiều thêm mấy thân ảnh.
Minh Thiên Tôn đến từ dòng sông lớn, Hoang Thiên Tôn chôn ở trong đất, Hôn Thiên Tôn ngủ say ở Phong Ấn sơn cũng là một vị cường giả cấp Thiên Tôn.
Cộng thêm hai người, trọn vẹn năm vị cường giả cấp Thiên Tôn.
Ma Thiên Tôn đi ra, hơi nhíu mày, trên đại thể ông ta đã biết tình huống: "Hắn chạy trốn rồi à?"
Hoang Thiên Tôn mới tỉnh từ trong đất sâu, bộ dáng không giận tự uy, khẽ gật đầu, "Chạy rồi, dù sao cũng là Bách Chiến, dù còn một đạo phong ấn chưa giải trừ thì cũng không phải kẻ có thể tùy tiện chém giết."
Lão lại nói: "Không giao ra cái giá đắt thì trong thời gian ngắn sợ là không có cách nào xuất thủ, điều duy nhất hắn ta có thể làm chính là giải khai đạo phong ấn cuối cùng"
Nói đến đây, Hoang Thiên Tôn lại hỏi: "Phong ấn không đơn giản, Hỗn Độn nhất mạch có phải chính là Ngục vương nhất mạch không?"
Lão nhìn về phía những người khác, không xác định lắm: "Năm xưa nữ nhân kia phong ấn Bách Chiến, ta nhìn thủ pháp đó rất có khả năng chính là thuật phong ấn của Ngục vương, Bách Chiến nhiều năm như vậy đều không thể giải thoát, bây giờ lại xuất hiện Hỗn Độn nhất tộc... Hai chuyện này liệu có liên hệ với nhau?"
Lão cảm giác có phần giống với phong cách của Ngục vương năm nào.
Thuật phong ấn cực mạnh!
Điểm này, từ việc Ngục vương phong ấn đại đạo của Nhị Nguyệt liền có thể thấy rõ, đại đạo đều bị phong ấn, không cách nào hiện ra, không cách nào tu luyện.