Giây trước còn an ổn, giây sau, tính cả Sương Thần Hầu thì đã có 4 vị cường giả đỉnh cấp bị Lục Dực đột ngột chém giết đương trường.
Nguyệt Thiên Tôn sửng sốt, bừng bừng lửa giận quát lớn: "Lục Dực, ngươi đang làm cái gì"
Hai mắt Lục Dực đỏ như máu, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng, gã phá không lao lên, gã biết mình không địch lại Nguyệt Thiên Tôn nên không định ngu ngốc đi giết đối phương, dù lúc này gã đã phát điên thì ít nhất vẫn còn giữ lại một tia lý trí.
Phải trốn!
Sau này ta sẽ tìm cơ hội giết bọn họ sau!
Ong!
Hư không bị cánh gã cắt mở ra, ngay sau đó Lục Dực dịch chuyển mấy trăm dặm chạy trốn khỏi nơi đây, phía sau lập tức có bốn chùm pháo hoa nổ tung.
Nguyệt Thiên Tôn phẫn nộ muốn chết, y điên cuồng xé rách hư không đuổi theo.
"Khốn kiếp!"
Y cấp tốc lao đi, vừa chạy vừa quát: "Lôi Bạo"
Lôi Bạo cũng vô cùng kinh ngạc, bất quá gã vẫn rất tỉnh táo, vội tránh né phiền phức:
"Đây là việc trong tộc ngươi, hãy tự giải quyết đi, ta sẽ tiếp tục càn quét Đạo Nguyên chi địa, để tránh có kẻ nhân cơ hội lợi dụng sơ hở trở về khi ta rời đi, vậy thì mất nhiều hơn được"
Chết tiệt!
Nguyệt Thiên Tôn giận dữ!
Nhưng lúc này y không thể quản quá nhiều, cơn giận bốc lên làm y nóng cả đầu. Mẹ nó, y đối đãi với Lục Dực không tệ, vừa cho bảo vật khôi phục thân thể vừa muốn phái người đưa gã đến Vạn Tộc Sơn. Kết quả Lục Dực lại giết đám người Sương Thần Hầu ngay trước mí mắt y.
Đáng chết!
Y nhanh chóng lao thuy truy kích.
Đám người Ma Thiên Tôn liếc nhìn nhau, bọn họ đều lộ vẻ nghi hoặc.
Ma Thiên Tôn khẽ nhíu mày, ban nãy Cốt Dực Hầu phát điên, hiện tại Lục Dực cũng điên rồi, hai chuyện này có liên hệ gì không?
Ông ta nhíu mày, suy xét một chút liền nói: "Tam Nguyệt, ngươi tiếp tục phụ trách việc ở đây đi. Những người khác hiệp trợ Tam Nguyệt đạo huynh, ta sẽ đi xem sao"
Ông ta không mang mọi người đi cùng để tránh cho Tam Nguyệt có cơ hội giở trò.
Nhưng tốc độ Lục Dực quá nhanh, ông ta lo rằng Nguyệt Thiên Tôn không thể đuổi kịp, tuy rằng ông ta thích xem Thần tộc gặp chuyện, nhưng hiện tại tình trạng của Lục Dực không thích hợp, có lẽ trong đó có điểm gì bất thường.
Đám cường giả bế quan ấy vì sao đều đột ngột mất khống chế?
Nơi xa, Tô Vũ hít sâu một hơi.
Hay lắm.
Gia hỏa Thần tộc này vẫn giữ được một ít lý trí, hơn nữa có cảm giác khí tức của gã rất cường đại, hình như gã đã khôi phục thực lực rồi mới giết người.
Mấu chốt là sau khi giết người xong gã còn biết chạy trốn.
Hắn cũng thấy hai đạo quang mang chợt lóe rồi biến mất, tốc độ đều cực nhanh.
Một người là Lục Dực, một người là Nguyệt Thiên Tôn đang truy đuổi.
Ánh mắt Tô Vũ nghiền ngẫm.
Ta đi tìm Tam Nguyệt để hợp tác xử lý những kê lưu lại được không nhỉ?
Mà thôi, quanh đó vẫn còn các Thiên Tôn khác.
Tô Vũ liếm môi phán đoán phương hướng bọn họ truy đuổi, Nguyệt Thiên Tôn lửa giận ngập trời, y muốn giết phản đỏ Thần tộc kia ư?
Có cơ hội giết chết một vị cường giả cấp bậc Thiên Tôn không đây?
Hoặc là...
Vô số ý niệm xuất hiện nhưng không cản trở Tô Vũ đưa ra lựa chọn.
Tô Vũ xé rách thời không trường hà, nhân lúc không ai chú ý, hắn nhanh chóng bay về phía đại đạo của Lục Dực, rất nhanh Tô Vũ đã tìm được nhánh sông đại đạo của gã.
"Bay về phía Tây Bắc! Đó là đường sống duy nhất"
Tô Vũ đánh ra từng đạo lực lượng quy tắc dung nhập vào nhánh sông, quấy nhiễu quyết định của Lục Dực, khiến gã phải đổi hướng chạy về phía Tây Bắc.
Phía Tây là Hỗn Độn Sơn, hướng Tây Bắc gần Phượng tộc.
Tô Vũ cứ thế đánh xuống từng đạo lực lượng quy tắc, hắn không cần biết Lục Dực có chịu ảnh hưởng hay không, nhưng quá nữa là có, hiện tại gia hỏa này dung nhập rất nhiều lực lượng đại đạo, gã đã điên cuồng, có lẽ gã sẽ nghĩ đây là gợi ý của đại đạo.
Tô Vũ ra khỏi thời không trường hà, vội vàng chạy tới địa điểm hắn chọn trước.
Dọc đường, hắn không ngừng đưa tin cho Lam Thiên.
"Đến địa bàn Phượng tộc ở hướng Tây Bắc chờ mệnh lệnh ta"
Tô Vũ phát hiện nếu Nguyệt Thiên Tôn cứ tiếp tục đuổi giết như vậy thì có lẽ hắn sẽ có cơ hội giết chết y.
Hắn mặc kệ tình hình Đạo Nguyên chi địa.
Vạn tộc thiếu đi một vị Thiên Tôn thì có lẽ việc càn quét sẽ không thuận lợi nữa.
Giờ phút này, các cường giả trên Vạn Tộc Sơn không khỏi nhíu mày.
Chỉ một lát mà phía Đông bỗng nhiên có 7 chùm pháo hoa bay lên, trong đó Cốt Dực Hầu và Sương Thần Hầu đều là cường giả đỉnh cấp, xem như cấp bậc Thiên Vương.
Sao lại như vậy?
Không phải mới vừa bắt đầu càn quét sao? Sao lại có nhiều người chết như thế?
3 vị Thiên Tôn đang phong tỏa biên cảnh đều lộ vẻ nghi hoặc, tâm trạng bất an, chẳng lẽ những người kia gặp cường địch ư?
Trong Hỗn Độn Sơn.
Phía sau Hỗn Độn rừng rậm, đám người Nguyệt Hạo lên núi quan vọng, hết thảy đều lộ ra dị sắc.
Nguyệt Hạo khẽ cười: "Chẳng lẽ lúc dọn dẹp Đạo Nguyên chi địa đã tìm ra cường giả Nhân tộc đỉnh cấp, cho nên đôi bên đang đại chiến với nhau?"
"Đó là chuyện tốt"
"Có vẻ vạn tộc lại tổn binh hao tướng rồi"
Gã tươi cười, gần đây vạn tộc liên tục gặp tổn thất lớn, đây đúng là chuyện tốt!
Còn vấn đề là tên Nhân tộc nào bị tìm ra thì không liên quan đến bọn họ, sống hay chết cũng không quan trọng, bởi bọn họ không tổn thất cái gì.
Bọn họ cứ ngồi yên xem trò hay là được rồi.
Lúc này, Tô Vũ đang nhanh chóng đuổi theo Lục Dực, nhưng vẫn cẩn thận không dám bám sát. Hắn đã cảm nhận được khí tức của Ma Thiên Tôn.
"Hai vị Thiên Tôn. Ma Thiên Tôn cũng đi theo"
Tô Vũ nhướng mày, vậy thì có chút phiền phức rồi.
Phải làm cách nào để đưa bọn họ đến Hỗn Độn Sơn? Kết quả tốt nhất chính là để cho bọn họ chém giết với đám người chi mạch Ngục vương.
Đáng tiếc lúc này Tô Vũ còn chưa tìm được vị trí bọn chúng ẩn thân.
Có lẽ hắn nên dùng tới một ít không gian thông đạo của Không Gian cổ tộc.
Tốc độ của đám người kia rất nhanh, còn nhanh hơn Tô Vũ một chút, Lục Dực am hiểu tốc độ bay nên hoàn toàn không phân cao thấp với các vị Thiên Tôn, nhưng Tô Vũ chậm hơn thì dân dần bị kéo giãn khoảng cách.
Tô Vũ không hoảng hốt, thông đạo của Không Gian cổ tộc có ở khắp nơi, ta muốn đi đâu thì có thể đến đó bất cứ lúc nào.
Hiện tại Lục Dực đang chạy theo phía Tây Bắc.
"Đi một bước xem một bước đi"
Tô Vũ chậm rãi đi theo.
Hắn sẽ xem tình huống rồi mới quyết định, nếu thực sự có cơ hội giết một vị Thiên Tôn thì hắn đương nhiên sẽ ra tay, không cần biết có thể vu oan cho Hỗn Độn nhất tộc hay không, một kẻ chết đi thì sẽ giảm bớt một mối uy hiếp.
Có Lục Dực điên cuồng ở đây, hắn có thể bớt đi rất nhiều phiền toái.
Giờ này khắc này, một hỏi truy đuổi đang diễn ra ở thượng giới.
Lục Dực điên cuồng vẫn giữ một tia lý trí chạy thoát khỏi Đạo Nguyên chi địa khiến Tô Vũ nhìn thấy cơ hội.
Ba đạo quang mang xuyên qua hư không.
Lục Dực bay đầu tốc độ cực nhanh, sáu cánh phất một cái liền xuyên qua hơn ngàn dặm.
Phía sau, Nguyệt Thiên Tôn phẫn nộ quát: "Lục Dực, vì sao?"
Y không hiểu!
Lục Dực trầm miên nhiều năm không có khả năng kết thù với Thần tộc, vì sao gã lại vô duyên vô cớ giết người cùng nhà?
Nguy đạo ư?
Trong lòng y mơ hồ nảy sinh suy đoán rằng, rất có thể chuyện này có quan hệ với ngụy đạo, có lẽ đạo của Lục Dực xảy ra vấn đề.
Gần đây ngụy đạo liên kết liên tục xuất hiện vấn đề khiến Nguyệt Thiên Tôn cảm thấy cực kỳ bất an.
Cho nên y quyết định đuổi theo Lục Dực cũng là để làm rõ chân tướng, bởi vì không chỉ có mình Lục Dực nắm giữ ngụy đạo, trong toàn bộ cường giả vạn tộc có đến 1⁄3 số người tu ngụy đạo.
Lục Dực đã xảy ra chuyện gì?
Cốt Dực Hầu tự bạo, Lục Dực còn sống, có lẽ bắt được Lục Dực thì sẽ biết được đáp án.