Đạo Thiên Tôn hít sâu một hơi, y nhìn Đại Chu vương, đoạn nói: "Ta biết ngươi là ai"
Giọng y có chút trầm thấp: "Ta nhớ rõ ngươi, thậm chí đã từng điều tra về ngươi. Ngươi là văn thư của Nhân Hoàng khi còn ở Nhân cảnh, chuyên môn định ra một ít chiếu thư cho Nhân Hoàng. Về sau Nhân tộc có nhiều cường giả xuất hiện, vả lại Văn vương chấp chưởng chính sách quan trọng, cho nên ngươi chỉ phụ trách một ít tạp vụ ở cung Nhân Hoàng"
Đại Chu vương gật đâu: "Đại khái vậy, thiên phú của ta quá kém nên không thể bước vào cảnh giới chủ nhân quy tắc, Văn vương thực lực cường đại còn mưu trí vô song, vậy nên ta chỉ có thể lui về sau làm chút việc vặt"
Y khẽ cười: "Khiến Đạo Minh Hầu chê cười rồi, chuyện năm xưa chỉ là ta phụng mệnh hành sự mà thôi"
Đạo Thiên Tôn nhìn y hồi lâu mới nói: "Ta đã biết vì sao ngươi mới là nhân vật trung tâm của nhất mạch người truyền lửa, bởi vì ngươi là thuộc hạ bên người Nhân Hoàng.
Năm xưa địa vị Binh Quật còn thấp hơn ngươi"
Đại Chu vương bật cười: "Không thể nói như vậy, địa vị của ta cũng không cao, Binh Quật và Đan Ngọc mới là trung tâm chân chính, ta chỉ là nhân vật bổ sung làm ít công tác hậu cần mà thôi"
Ánh mắt các vị Thiên Tôn đều có chút khác thường.
Bọn họ biết người này thật sự là thuộc hạ bên người Nhân Hoàng, đã bắt đầu đi theo Nhân Hoàng từ thời kỳ ông ta còn ở Nhân cảnh.
Đạo Thiên Tôn nói: "Không ngờ ngươi vẫn còn sống. Tuổi tác ngươi không nhỏ đúng không? Vậy mà thọ nguyên còn chưa hao hết, hình như cũng không phải thức tỉnh sau trầm miên"
Đại Chu vương nhẹ nhàng giải thích: "Ta đi theo Nhân Hoàng bệ hạ nhiều năm, năm xưa Văn vương giết Trường Sinh Đạo Tôn của Tiên tộc, luyện chế tinh huyết thành ba viên bất tử trường sinh đan rồi hiến cho Nhân Hoàng bệ hạ. Nhân Hoàng biết ta lớn tuổi, tư chất lại kém, không có hy vọng chạm tới cảnh giới chủ nhân quy tắc nên ban thưởng một viên trường sinh đan cho ta, vậy nên ta không lo thọ nguyên hao hết"
Hoang Thiên Tôn tức giận quát: "Ngươi chán sống rồi!"
Đại Chu vương cười khẽ: "Ta ăn ngay nói thật mà thôi, trong lúc Văn vương trấn áp Tiên tộc quả thật đã cắt đứt quy tắc đại đạo của các vị chủ nhân Tiên tộc, đánh chết Trưởng Sinh Đạo Tôn, việc này không phải là bí mật, quá khứ đã qua thì chúng ta hãy dũng cảm đối mặt, đừng nên phủ nhận. Tộc chúng ta huy hoàng ở thời đại thượng cổ nhưng nay đã xuống dốc cũng là sự thật, ta không phủ nhận điều này, sao Hoang Nguyên Hầu phải tức giận?"
Y luôn giữ nụ cười nhu hòa trên môi khiến người khác không thể đọc vị được y đang nghĩ gì, đến cả Tô Vũ cũng ngạc nhiên vì biểu hiện của y.
Thật giỏi!
Đôi khi có cảm giác khí độ của Đại Chu vương tựa như Thái Sơn sập xuống cũng vẫn bình tĩnh, dù các ngươi tức giận điên cuồng cỡ nào thì ta vẫn bất động như núi.
Đại Chu vương mặc kệ bọn họ, y thân thiện vẫy vẫy tay: "Được rồi, chư vị ngồi xuống tâm sự đi, đừng tức giận mà tổn thương hòa khí"
Các vị Thiên Tôn liếc nhìn nhau, cuối cùng vẫn lần lượt tìm chỗ ngồi xuống xung quanh một chiếc bàn vuông duy nhất trong hang động.
"Thiên Đạo, thượng trà cho chư vị Thiên Tôn đi"
Tô Vũ ngoan ngoãn đi châm trà, nhưng trong lòng thì đang thầm mắng một tiếng, có đôi khi Đại Chu vương rất chán sống, y muốn tìm đường chết đấy à?
Đại Chu vương giới thiệu: "Chư vị đừng chê cười, vị này là tôn tử của ta, tuổi tác hắn không lớn, trong khi ta thì già rồi, hiện giờ nhất mạch của người truyền lửa chủ yếu do tôn tử ta chấp chưởng"
Nguyệt Thiên Tôn nhìn Tô Vũ, thâm sâu nói: "Bộ dáng hắn rất tuấn tú lịch sự, lần trước chúng ta đã gặp nhau rồi, lúc ấy Thiên Đạo đạo hữu vô cùng khí phách"
Tô Vũ khiêm tốn đáp: "Nguyệt Thiên Tôn quá khen"
Dứt lời, hắn liền đi rót trà cho mọi người, có điều thực ra chỉ là lấy chút nguyên khí lừa gạt mà thôi, Tô Vũ vốn chẳng mang thứ gì theo cả thì lấy đâu ra trà cho người ta uống.
Bất quá bọn họ cũng không thèm để ý, uống trà là phụ, bàn chuyện mới là việc chính, bọn họ đến đây cũng đâu phải vì thèm khát chén trà từ chỗ người truyền lửa.
Nguyệt Thiên Tôn đi thẳng vào vấn đề: "Lần trước ta từng giao lưu với Thiên Đạo đạo hữu, hiện giờ Đạo Nguyên chi địa đã bị dọn dẹp xong, phía Nhân tộc có Cự Phủ Hầu đã thăng cấp Thiên Tôn, Nam Khê Hầu và Tuyết Lan tướng quân đều đạt tới Chuẩn Vương cảnh"
Đại Chu vương hơi ngạc nhiên: "Tuyết Lan tướng quân còn sống sao?"
"Ta cũng không ngờ tới"
Nguyệt Thiên Tôn bình thần nói: "Thân phận nàng ta không thấp, ta nghĩ chắc mạch chủ còn hiểu rõ hơn chúng ta"
Đại Chu vương khẽ gật đâu: "Tôn tử nhà ta sinh ra sau thượng cổ, có lẽ hắn không quen biết Tuyết Lan tướng quân. Năm đó sau khi sắc phong 360 vị Nhân Hầu, có không ít người về sau đều không được phong Hầu nữa, mặc dù thực lực và cả huyết mạch đều rất cao quý. Tuyết Lan tướng quân chính là một người như vậy, nàng ấy là con gái của Tuyết vương. Tuyết vương là một trong số ít nữ Nhân vương, Tuyết Lan tướng quân là hậu duệ đích truyền của Nhân vương chân chính"
Y cảm khái: "Năm xưa tuổi tác Tuyết Lan tướng quân không lớn, ta ít nghe nói tin tức về nàng, hóa ra nàng đã bế tử quan, nếu không thì nàng cũng có thể góp sức cho Nhân Chủ, không đến mức khiến Nhân tộc hỗn loạn như bây giờ"
Nguyệt Thiên Tôn nói: "Mạch chủ biết thân phận Tuyết Lan thì tốt rồi, chúng ta vốn sợ không có ai biết rồi lại không coi trọng, có thể hiện nay nàng chính là hậu duệ đích truyền duy nhất của Nhân vương"
Đại Chu vương cảm khái: "Nếu không tính chỉ mạch Ngục vương thì quả thật là như thế"
Y cười nói: "Nói thẳng đi, các ngươi muốn dùng gì để trao đổi bọn họ?"
Nguyệt Thiên Tôn không khách khí: "Giải trừ phong ấn của Nhân Hoàng để chúng ta bước vào cảnh giới chủ nhân quy tắc"
Đại Chu vương nhíu mày: "Việc này không đơn giản, nếu đơn giản thì tộc chúng ta đã giải phong khi ở thời kỳ đỉnh cao rồi"
Các vị Thiên Tôn động lòng, quả nhiên là y biết.
Đại Chu vương nói: "Giải phong rất khó, hơn nữa đây cũng không phải là thời điểm thích hợp. Không phải tất cả người của chỉ mạch Ngục vương đều đi theo hỗn độn đạo, bọn họ cũng có Thiên Tôn tu luyện đại đạo khác, giải phong cũng sẽ giúp bọn họ thăng cấp"
Nguyệt Thiên Tôn bình thản nói: "Vậy ngươi nói xem cách giải phong như thế nào, nếu không sao chúng ta biết được thực hư ra sao?"
Đại Chu vương đáp: "Kỳ thật cũng không tính là bí mật gì, phương pháp không chỉ có một cái. Thứ nhất là Nhân Hoàng ngã xuống. Thứ hai là Nhân tộc diệt vong. Thứ ba là Nhân tộc nhất thống chư thiên. Thứ tư là phá vỡ mấy trung tâm phong ấn là được"
Y nhìn bọn họ: "Hiện tại không có khả năng giải phong, mọi người đừng nhắc đến nữa, đủ có nói phương pháp tỉ mỉ cho các ngươi thì các ngươi cũng không làm được"
Nguyệt Thiên Tôn trầm giọng: "Ngươi cứ nói thử xem!"
Đại Chu vương thở dài: "Được, ta sẽ nói đơn giản về vài trung tâm phong ấn. Thứ nhất là thông thiên khiếu của Võ Hoàng, địa giới Cung vương phủ trước kia. Thứ hai là trên đầu thi thể Nhạc vương tại tầng 9 Tinh Vũ phủ đệ"
Sắc mặt mấy người khẽ biến, Đạo Thiên Tôn chen vào: "Thông thiên khiếu của Võ Hoàng và thi thể Nhạc vương ư?"
Đại Chu vương thở dài gật đầu: "Nhạc vương đã chết trận, nhưng trước khi ông ấy chết, Nhân Hoàng bệ hạ đã phong ấn một chỗ trung tâm đặt ở đỉnh đầu vị này"
Y nhấn mạnh: "Ta không cần thiết phải lừa gạt chư vị! Những cách này đều rất nguy hiểm, dù các ngươi xuống hạ giới thì cũng đừng nghĩ đến chuyện làm thử. Nhạc vương đã ngã xuống nhưng trong cơ thể còn chứa một đạo sát khí, trừ Nhân tộc ra thì vạn tộc tiếp cận chắc chắn sẽ phải chết, trừ khi các vị tự tin rằng có thể ngăn cản một kích toàn lực của Nhạc vương"