Đại Chu vương tiết lộ bí mật nhẹ nhàng như bát quái giá rẻ trên đường cái, thế nhưng lại khiến sắc mặt người nghe không ngừng biến ảo. Càng nói nhẹ nhàng thì lại càng đáng để coi trọng!
Nhạc vương đã chết nhưng thi thể vẫn còn, hơn nữa trên đầu ông ta còn có một đạo quy tắc phong ấn không cho bọn họ thăng cấp, nói cách khác, nếu muốn trở thành chủ nhân quy tắc thì phải đến tầng 9 Tinh Vũ phủ đệ đánh vỡ phong ấn ấy mới được.
Còn có Võ Hoàng nữa, vậy thì tương đương với hai vị chủ nhân quy tắc, khó khăn lớn đến mức đáng sợ!
Khó trách người này trực tiếp tiết lộ cho bọn họ, bởi vì quả thật bọn họ không thể làm được.
Đại Chu vương nói: "Ta không lừa gạt các vị, nếu các vị muốn thử thì đợi hạ giới mở ra rồi tính, nhưng ta cảm thấy dù các vị liên thủ lại thì vẫn sẽ ngã xuống. Võ Hoàng và Nhạc vương đều là chủ nhân quy tắc, Võ Hoàng còn sống, đây không phải là vấn đề nhỏ, Võ Hoàng thống hận Võ vương nhưng lão cũng căm ghét vạn tộc. Chư vị cứ tự suy xét rõ ràng đi"
Tô Vũ đứng một bên yên lặng lắng nghe.
Đại Chu vương quả là con cáo già xảo quyệt hại chết người không đền mạng.
Lời y nói có đến chín phần thật một phần giả!
Thi thể Nhạc vương là thật, còn chứa một kích là thật, trên đầu có phong ấn là thật, sự tồn tại của Võ Hoàng là thật... Chỉ có điểm mấu chốt là giả, những thứ này hoàn toàn không hề quan hệ đến chuyện giải phong để bọn họ trở thành chủ nhân quy tắc.
Y còn tiết lộ hết nguy hiểm cho mọi người, đặc biệt là một kích của Nhạc vương.
Nếu vạn tộc tin là thật, đến lúc đó đi đến tầng 9, thấy thi thể Nhạc vương và hư không dao động thì có lẽ sẽ thật sự thử một lần, dù sao bọn họ cũng nguyện ý trả giá để trở thành chủ nhân quy tắc.
Các vị Thiên Tôn đều đang im lặng tiêu hóa mấy tin tức này.
Hồi lâu sau, Ma Thiên Tôn là người đầu tiên lên tiếng: "Ngươi cứ tùy tiện nói cho chúng ta biết như vậy sao?"
Đại Chu vương khẽ cười: "Nếu các ngươi dám thì có thể giết Võ Hoàng và đỡ một chiêu của Nhạc vương, khi ấy phong ấn sẽ được hóa giải. Nhưng dù 9 vị liên thủ thì cũng phải chết 3 - 5 vị, các vị đừng quá coi thường chủ nhân quy tắc. Các vị đi tra xét thì ta còn mừng nữa là, về phần tính chân thật của tin tức này thì các vị tự phán đoán đi"
Ma Thiên Tôn nhíu mày không đáp, ông không nói chuyện này nữa, mà là hỏi sang chuyện khác: "Các ngươi chiếm lấy hạ giới rồi à?"
Đại Chu vương chậm rãi gật đâu: "Xem như vậy mà cũng không phải vậy. Để không kinh động đến các ngươi nên chúng ta chưa động đến ba đại tộc, dù có thể giết bọn họ nhưng chúng ta vẫn chưa giải quyết"
Ma Thiên Tôn trầm mặc một hỏi, ông ta nhìn về phía Nguyệt Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn thâm trầm nói: "Muốn người cũng được thôi, lấy người tới đổi đi!"
Tô Vũ chen vào: "Các ngươi nói đến đám gia hỏa hạ giới ư? Không được! Gia hỏa hạ giới biết quá nhiều chỉ tiết về chúng ta, nếu mang lên thì một vài bí mật của chúng ta sẽ bị bại lộ. Chuyện này không thể được, đương nhiên chúng ta có thể bảo đảm nếu các ngươi giao người thì chúng ta sẽ không động thủ với đám người hạ giới"
"Vớ vấn!"
Hoang Thiên Tôn lạnh lùng nói: "Chúng ta giao người mà các ngươi chỉ cho một cái hứa hẹn, đùa sao?"
Đại Chu vương tươi cười trấn an: "Đừng nóng! Không cần để ý đến đám người hạ giới nhiều làm gì, chúng ta mà muốn giết thì đã giết từ lâu rỏi. Chỉ là không hy vọng hiện tại bại lộ quá nhiều, các vị cũng nên hiểu cho chúng ta. Huống chỉ nếu các ngươi phát hiện ra thông đạo hạ giới thì tất cả bí mật của chúng ta sẽ rộng mở trước mặt các ngươi, đây là tổn thất vô cùng lớn liên quan đến căn cơ của bọn ta, dù không chuộc được các vị cường giả Nhân tộc thì chúng ta cũng sẽ không đáp ứng"
Đại Chu vương nhẹ giọng: "Hợp tác đương nhiên là phải trả giá! Bọn ta rất có thành ý, sẽ cho các ngươi biết cách tiến vào trận pháp trung tâm Hỗn Độn Sơn mà không phải dùng trận phù, đây là điểm thứ nhất. Thứ hai, tạm thời bọn ta sẽ không động đến tất cả cường giả ngụy đạo, thậm chí có thể ký kết quy tắc minh ước. Thứ ba, trong trận chiến với chỉ mạch Hỗn Độn sắp tới, một mạch bọn ta có thể làm tiên phong. Chờ chúng ta có chiến quả, chư vị có thể xem tình huống rồi gia nhập"
Đại Chu vương bình tĩnh nói: "Các ngươi phóng thích bao nhiêu cường giả Nhân tộc, chúng ta chém giết bấy nhiêu cường giả chi mạch Hỗn Độn. Dùng mạng đổi mạng.
Các ngươi phóng thích Cự Phủ Hầu, chúng ta giết một vị Thiên Tôn để trao đổi. Đây là thành ý của chúng ta! Nói tóm lại, các ngươi thả bao nhiêu người, chúng ta sẽ giết bấy nhiêu cường giả của Hỗn Độn tộc. Như vậy sẽ không khiến vạn tộc bị suy yếu mà Nhân tộc được cường hóa, hoàn toàn không có lợi cho kẻ địch của các ngươi"
Đồng tử mấy người hơi co lại.
Khẩu khí y rất lớn, cũng rất tàn nhẫn!
Tô Vũ cũng chấn động trong lòng, Đại Chu vương, lão tử không định nói như vậy.
Nhưng Tô Vũ ngầm lại thì cảm thấy có lẽ đối phương thật sự không dám tùy tiện giao người ra.
Dù sao làm vậy cũng là có lợi cho địch, nhưng nếu giết được cường giả cấp bậc tương đương thì giao ra cũng không tổn thất gì.
Mấy vị Thiên Tôn liếc nhìn nhau.
Nguyệt Thiên Tôn cười nói: "Dù sao chúng ta cũng không phải loại người tính toán chỉ li. Nếu mạch chủ đã nói như vậy thì các ngươi cứ tiến hành đi, giết một vị Chuẩn Vương thì chúng ta sẽ thả một người"
Đại Chu vương lắc đầu: "Không, nếu chúng ta tổn thất thảm trọng mà người chưa tới tay thì sẽ mất nhiều hơn được. Huống chỉ chúng ta cũng cần duy trì lực lượng. Chúng ta có thể để lại Tuyết Lan tướng quân. Yên tâm đi, nàng là con gái của Tuyết vương, chúng ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ nàng. Nhưng chúng ta cân chiến lực của Cự Phủ Hầu, nếu không thì phải giết Thiên Tôn như thế nào?"
Đại Chu vương thở dài: "Tuy ta có lực lượng Thiên Tôn nhưng sức một người sao có thể nghịch chuyển càn khôn? Có Cự Phủ Hầu thì sẽ bảo đảm hơn, nếu không chúng ta tình nguyện không làm giao dịch này"
Mấy vị Thiên Tôn vạn tộc nhanh chóng truyền âm, sau đó Nguyệt Thiên Tôn đại diện trả lời: "Chúng ta muốn giữ Cự Phủ Hầu, có điều sẽ phóng thích bốn người khác, kể cả Tuyết Lan tướng quân. Chỉ cần các ngươi giết hai vị Chuẩn Vương và hai vị Hợp Đạo đỉnh cấp là chúng ta sẽ tin tưởng thành ý của các ngươi, lập tức phóng thích Cự Phủ Hầu sau đó, còn việc có giết được Thiên Tôn hay không thì chỉ ảnh hưởng đến bước hợp tác kế tiếp chứ không phải hiện tại"
Tô Vũ và Đại Chu vương đồng thời thầm mắng.
Ai muốn Tuyết Lan tướng quân chứ, chúng ta muốn Cự Phủ. Đó là Thiên Tôn! Lúc này ai mà thèm để ý tới hậu duệ Nhân vương!
Hai người đều cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ sợ vạn tộc sẽ không dễ dàng phóng thích Cự Phủ Hảu.
Đại Chu vương thở dài: "Vậy chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức, không có Cự Phủ Hầu hợp sức, muốn đột nhập vào nội vây Hỗn Độn Sơn đánh chết nhiều cường giả thật sự là chuyện rất khó khăn"
Nguyệt Thiên Tôn cười cười: "Chưa chắc, ta tin tưởng thực lực nhất mạch của người truyền lửa. Chỉ cần mạch chủ đáp ứng, chúng ta sẽ mau chóng phóng thích đám người Tuyết Lan, quyết không nuốt lời"
Đại Chu vương trầm ngâm một hỏi rồi gật đầu: "Cứ vậy đi, ta biết tâm tư các ngươi, một khi chúng ta giao chiến với chi mạch Hỗn Độn, đánh chết nhiều cường giả của bọn họ thì có lẽ bọn họ sẽ dồn toàn bộ địch ý vào bọn ta, các ngươi còn có thể nhân cơ hội này tra xét thực lực hai phe chúng ta"
Y cười khổ: "Thôi thôi, ta đáp ứng! Ai bảo tên Bách Chiến kia đã chôn vùi tất cả nỗ lực của Nhân tộc chứ..."
Mọi người tươi cười nhìn nhau.
Như vậy là đã có cơ sở hợp tác. Các ngươi đi giết cường giả cho chúng ta xem, không thì ai biết có phải các ngươi đang cấu kết đôi bên hay không.
Bọn họ bắt đầu bàn bạc kĩ hơn, hai bên miễn cưỡng đạt thành nhất trí.