Ẩm!
Chín vị Thiên Tôn đều bộc phát khí tức cường hãn rung chuyển toàn bộ thiên địa, đám cổ thú giờ phút này lại thoáng chân chờ, tiếp tục đấu sao?
Ở rừng rậm Hỗn Độn, đại điểu bị Tam Nguyệt điên cuồng gõ nện không khôi gào thét một tiếng, đột nhiên giương cánh bay vút lên cao, cấp tốc thoát đi!
Trên dòng sông, quái thú cá sấu cũng lặn trốn tức thì.
Biết rõ không địch lại thì sao có thể chịu chết, đến cảnh giới của chúng thì dĩ nhiên vẫn phải có chút trí tuệ, chạy thôi!
Bên ngoài đã bị chín vị Thiên Tôn đánh chết tới mấy chục đầu cổ thú Hợp Đạo.
Bọn chúng cũng biết thế cục hiện tại quá nguy hiểm!
Thế nên cả hai nhao nhao trốn chạy.
Trận chiến này không chỉ bên phía Tô Vũ, cũng không chỉ Hỗn Độn nhất tộc, mà cổ thú ở Hỗn Độn Sơn cũng bị đánh chết rất nhiều.
Bây giờ chín vị Thiên Tôn lại đang cùng nhau đánh tới bên kia!
Sát khí trùng thiên!
"Giết!"
Ẩm!
Oanh kích cách không, từng viên thần văn to lớn của Đạo Thiên Tôn bao trùm thiên địa, đại đạo kinh văn thậm chí hóa thành thư tịch đánh thẳng về phía trước.
Hoang Thiên Tôn giậm chân một cái, cả vùng đất rung động kịch liệt, phía trước, vô số tường đất trong tích tắc hóa thành cự nhân đánh về hướng Nguyệt Hạo.
Các vị Thiên Tôn cùng bộc phát ra chiến lực hung hãn.
Khí cơ rung chuyển!
Ma Thiên Tôn cũng tỏa ra ma khí thao thiên, kết hợp cùng với Hồn Thiên Tôn, rất nhanh, ma khí ngợp trời đã bốc lên.
"Ma Lâm!"
Quát khẽ một tiếng, hai vị cường giả Ma tộc dường như đang triệu hoán thứ gì đó không tầm thường, trong hư không bỗng nhiên có một đạo ma ảnh hiện ra, tựa như từ quá khứ hay tương lại vọt tới, phút chốc đã rơi xuống chỗ đám người Nguyệt Hạo.
Thân ảnh to lớn bao trùm thiên địa, âm một tiếng, đạp nát Tử Thủy Thiên Vương mới rồi đã may mắn chạy trối chết!
"Hỗn trướng!"
Đám người Nguyệt Hạo giận dữ!
Mà đối diện, mấy vị Thiên Tôn đã cấp tốc lao tới gần.
Hỗn trướng ư?
Giết các ngươi, các ngươi liền biết cái gì mới gọi là hỗn trướng!
Cơ hội này rất khó có được!
Nếu là tao ngộ bình thường thì sẽ rất khó đối phó, bốn vị Thiên Tôn, nhiều vị Thiên Vương, mấy chục Hợp Đạo, còn có đại lượng cổ thú...
Thật sự quá khó đối phó!
Nhưng hôm nay, tình cảnh nơi này đã bại lộ, thực lực bại lộ, từ trong âm thầm lại bị kéo ra chỗ sáng, chín đại Thiên Tôn cũng không phải kẻ ăn chay.
Cộng thêm vừa mới đại chiến một trận, bọn gia hỏa này cũng không phải nhẹ nhàng giành thắng lợi, mà là thảm trọng nặng nề mới đánh lui được nhất mạch người truyền lửa, cổng Địa Ngục của Nguyệt Hạo đều bị phát nổ, còn phách lối cái gì?
Ma ảnh hiện ra lập tức đạp chết một vị Thiên Vương!
Có thể thấy được ma ảnh này mạnh tới nhường nào, đây cũng chính là thiên phú kỹ của Ma tộc, Ma Lâm!
Triệu hoán cường giả Ma tộc trong cõi u minh, triệu hoán thực lực quá khứ và tương lai của họ, hai đại Thiên Tôn liên thủ triệu hoán thì hiển nhiên sẽ mạnh hơn một vị Thiên Tôn rất nhiều.
Bấy giờ, Ma Thiên Tôn và Hồn Thiên Tôn đều đang thao túng tôn ma ảnh ấy càn quét bốn vị Thiên Tôn đối địch!
Mà bốn vị Thiên Tôn của Hỗn Độn nhất tộc cũng đang quyết liệt chống cự.
Trong đó có người tu luyện Hỗn Độn nhất đạo, một quyền đánh ra làm cho thiên băng địa liệt, đại đạo đều phải run lên theo.
Vừa chiến đấu vừa chạy trốn!
Bốn đấu chín, rõ ràng là họ không thể địch lại.
Về phần Thiên Vương duy nhất còn sống sót, cũng chính là Vũ Hi thì căn bản không hề tham chiến, nàng cũng vô lực tham chiến, chỉ có thể hoảng loạn tìm đường đào thoát.
Phương xa, một cỗ khí tức cường hãn bộc phát.
Tiếng gầm thét vang vọng đất trời: "Các ngươi muốn chết!"
Uỳnh!
Sau một khắc, khí tức nọ xuyên qua hư không, lấy tốc độ cực kỳ mau lẹ đập vỡ không gian rồi trực tiếp độn không lao tới.
Mấy vị Thiên Tôn đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng!
Là chủ nhân quy tắc sao?
Hay là cường giả cấp bậc của Bách Chiến?
Bọn họ không dễ phán đoán.
Nhưng bọn họ đều biết đối phương rất mạnh, thật sự rất rất mạnh!
"Minh Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn, Thiên Mệnh, Lôi Bạo, bốn người các ngươi đi nghênh chiến!"
Đạo Thiên Tôn phân công, y và Hoang Thiên Tôn cùng với hai vị Ma tộc, cộng thêm Tam Nguyệt sẽ lấy năm đánh bốn, áp chế đám Nguyệt Hạo này rồi lại nói, có thể giết liền giết, giết không được thì tính sau!
Bất quá phải dò xét thực lực của vị cường giả đỉnh cấp Hỗn Độn nhất tộc này trước!
Bốn đại Thiên Tôn cũng không nhiều lời, cấp tốc phá không lao ra.
Bộ tộc này quá mạnh!
Bất kể có phải là tử đấu hay không thì đều phải thử một chút.
Oanh!
Thanh âm nổ to vang vọng đất trời, bịch một tiếng, một dòng sông sáng trực tiếp hiện ra trong hư không, chỉ giây lát đã bị một quyền đánh gãy, thân ảnh Minh Thiên Tôn hiển hiện lập tức, lão phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt đây kinh ngạc.
Mà vào thời khắc này, Đạo Thiên Tôn gầm thét: "Hai tôn Long Phượng, mau đến đây trợ chiến!"
"Gừ!"
"Gàooo!"
Long Phượng cùng phóng lên, nơi xa, một Long một Phượng từ bên ngoài Hỗn Độn Sơn phá không lao đến, bản thể cực kỳ to lớn, bọn họ khôi phục về hình dáng bản tộc phá không đánh tới bên này, tuy nhiên thì vẫn cần thời gian!
Mà lúc này, cường giả tuyệt thế tung một quyền đánh gãy dòng sông sáng kia, nổi giận gầm lên một tiếng: "Người đâu!"
Nơi xa lại có vô số đạo khí tức lóe sáng.
Lão nhân phẫn nộ quát: "Các ngươi muốn tử chiến? Được lắm! Vậy thì ta sẽ dốc sức giết các ngươi!"
Chín vị Thiên Tôn đều hết sức chấn động!
Nhất mạch này rốt cục mạnh đến mức nào?
Ngay khi lão nhân gào thét, phía sau lại có khí tức Thiên Tôn hiện ra, còn có cả khí tức của rất nhiều vị Thiên Vương, không chỉ như vậy, rất đông cổ thú cũng rống lên một tiếng trợ uy khiến lòng người kịch chấn!
Lão nhân nọ giận dữ hét: "Các ngươi nhất định muốn tử chiến đến cùng, để cổ thú vây kín sao?"
Giờ phút này, hai đầu cổ thú đã chạy trốn trước đó không biết đã tụ tập từ chỗ nào rất đông cổ thú, bởi vì khí tức xa lạ từ mấy vị Thiên Tôn nên hiện giờ bọn chúng đều đang điên cuồng lao tới đây!
Bọn chúng sẽ không quản ai là Hỗn Độn nhất tộc, ai là vạn tộc.
Bọn chúng chỉ nhận biết khí tức!
Bị khí tức Hỗn Độn gạt bỏ thì chính là địch nhân.
Hỗn Độn nhất tộc tuy có ngọc phù, nhưng một khi giao chiến cùng một chỗ thì cổ thú đâu quản ngươi có ngọc phù hay không?
Ngày bình thường thì thôi đi, che giấu hành tung một thoáng vẫn được, giờ phút này đang giao chiến quy mô lớn, hấp dẫn rất nhiều cổ thú đến đây nên mọi cách thức ẩn nấp căn bản đều vô dụng.
"Giết!"
Đạo Thiên Tôn gầm lên, bất kể như thế nào, trước khi cổ thú vây kín thì phải xem có thể giết một hai tên hay không, y truyền âm cho những người khác, cấp tốc nói: "Giết gia hỏa thụ thương kia trước!"
Y đang nói đến Nguyệt Hạo!
Gã đã bị Đại Chu vương nổ tung một lần, sau lại bị Phì Cầu dùng giày của Văn vương giãm mạnh mấy cước, chưa kể đại đạo cũng bị nó cắn xé không ít lần.
Giờ phút này gã đã bị thương không nhẹ.
Đạo Thiên Tôn không định tử chiến đến cùng!
Thế nhưng có thể giết một vị Thiên Tôn thì đương nhiên không thể bỏ qua!
Nếu chỉ giết một tên Thiên Vương thì có tính là gì?
Vị Thiên Vương đó đã trọng thương, hơn nữa còn là chín đại Thiên Tôn đồng loạt ra tay, giết không được một tên Thiên Vương thì mới là chuyện lạ.
Năm vị Thiên Tôn khó có lúc ăn ý thế này, đồng loạt ra tay đánh tới hướng Nguyệt Hạo!
Nguyệt Hạo cũng cực kỳ nóng nảy!
Đổi thành ngày bình thường, năm vị này bất kỳ là ai đến thì gã cũng chẳng hề e sợ, thậm chí còn có hi vọng chiến thắng.
Nhưng hiện tại gã đã cùng Phì Cầu giao chiến hỏi lâu, sau lại bị Đại Chu vương nổ tung cổng Địa Ngục, thực lực giảm đi rất nhiều!
Lúc bấy giờ, Thực Thiết tộc Tam Nguyệt là kẻ điên cuồng nhất, cây trúc lớn quật về phía gã, Ma tộc cũng triệu hoán hư ảnh, đang nhanh chóng đối kháng với ba đại Thiên Tôn, gã bị Đạo Thiên Tôn cùng Tam Nguyệt liên thủ vây công!