Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3091 - Chương 3091: Tiêu Chí Của Thời Đại (1).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3091: Tiêu Chí Của Thời Đại (1).
 

Cùng lúc ấy.

Tô Vũ mang theo Thông Thiên Hầu cấp tốc đi về chỗ sâu trong thời không trường hà.

Thông Thiên Hầu nói liên miên lải nhải, y không quá tình nguyện, đĩ nhiên, Tô Vũ không thèm để ý tới y.

Đi rất lâu rất xa, thẳng đến khi tới tận chỗ Bút đạo, Tô Vũ nhìn thoáng qua Bút đạo, phần trước đó mà hắn đã dung hợp đều nổ tung, Bút đạo có 80% khu vực rất hỗn loạn.

Kỳ thật Tô Vũ có thể dung đạo lần nữa, điều kiện tiên quyết là uẩn dưỡng, chải vuốt cho đám quy tắc chỉ lực rối bời kia!

Cần hao phí một chút thời gian, nhưng có Tinh Vũ ấn ở đây thì trước cứ trấn áp đại đạo sau lại đi chải vuốt, cũng không tính là quá khó khăn.

Dù sao vốn đã dung hợp qua một lần, cảm ngộ đại đạo đều đã ở đây.

"Có lẽ chỉ cần nửa tháng, ta lại có thể trở thành một vị cường giả có chiến lực Chuẩn vương!"

Dung đạo 80% kỳ thật chỉ là Vĩnh Hằng, nhưng Bút đạo rất mạnh, Tô Vũ cũng không phải Chuẩn vương chân chính. Dưới tình huống thông thường, Chuẩn vương đều là dung đạo từ 95% trở lên, thậm chí dung đạo 99% mới được.

Hắn dung đạo 80% liền có chiến lực Chuẩn vương, có thể thấy được Bút đạo cường đại tới mức nào.

Đến 90%, nhất định hắn sẽ có chiến lực Thiên Tôn.

95% trở lên có lẽ sẽ có chiến lực ngang ngửa Bách Chiến, có thể so với những vị xấp xỉ chủ nhân quy tắc kia.

Tô Vũ có rất nhiều đạo, chỉ là hắn không quá nguyện ý tu mà thôi.

"Bút đạo... "

Tô Vũ cười khẽ, đạo này hắn vẫn có thể chưởng khống, trong Văn Minh Chí cũng đâu có thiếu.

Không nhìn nhiều nữa, Tô Vũ tiếp tục đi về phía trước.

Đi một hỏi, cuối cùng hắn thấy được đạo của lão Vạn.

Hắn mỡ Thiên Môn ra, xem xét đại đạo của ông ấy.

So với người khác, nhánh đạo của lão Vạn hơi giống một cái hồ lô treo ở trên cây mây.

Tô Vũ cấp tốc đến gần quan sát nhánh đại đạo nọ, nhìn một hồi, sắc mặt hắn chợt lộ ra tiếu dung, quay đầu nhìn về phía Thông Thiên Hầu đang thở dốc không ngừng bên cạnh, Tô Vũ nói: "Ngươi có thể bày ra tác dụng rồi, lão Thông Thiên, đến đây kê chân cho ta, ngươi nằm xuống đi, ta giẫãm lên ngươi để quan sát đại đạo của Vạn phủ trưởng...* Đúng vậy, làm cầu nối!

Đại đạo của lão Vạn dù sao cũng không phải là của mình, Tô Vũ cũng không hiểu rõ đạo của người khác, hắn chưa hẳn có thể nhảy tới được.

Có Thông Thiên Hầu ở đây thì có thể làm bàn đạp.

Sắc mặt Thông Thiên Hầu rất khó coi: "Vũ Hoàng muốn giẫm mặt ta sao?"

Quá đáng lắm rồi!

Tô Vũ ho nhẹ một tiếng: "Ngươi có thể để mông hướng lên trên.. "

"Vậy ta có khác gì Võ Hoàng đâu?" Thông Thiên Hâu phẫn nộ từ chối: "Không thể, đây là nhục nhã ta!"

Tô Vũ im lặng, tính là như thế sao?

Khó chịu như vậy sao?

Không thèm để ý tới y nữa, Tô Vũ lấy Văn Minh Chí ra ngoài, hắn định dùng Văn Minh Chí bắc cầu đi sang, nào ngờ vừa mới chuẩn bị hành động thì Thông Thiên Hầu bỗng phẫn nộ quát: "Tại sao Vũ Hoàng không nói chuyện?"

"Ngài không thể ra cái giá sao?"

Tô Vũ sửng sốt.

Quay đầu nhìn lại, Thông Thiên Hầu còn đang sững sờ hơn cả hắn: "Vì sao Vũ Hoàng không định giá?"

Định giá gì cơ?

Thông Thiên Hầu thấy lòng quá mệt mỏi: "Vũ Hoàng, ta cẩn trọng mở cửa vì ngài, không có có công lao cũng cũng có khổ lao! Bây giờ ngài lại muốn giẫm ta để qua sông, nếu ngài phong vương vị... ta có thể cân nhắc!"

Không hiểu sao?

Hiện tại ta đang là Hầu, ngươi mà hứa hẹn phong Vương cho ta thì ta liền đáp ứng cho ngươi giãm lên!

Kết quả ngươi chỉ nói một câu, sau đó lại định tự mình làm, không hề cò kè mặc cả, ta cảm thấy mình rất thua thiệt!

Thông Thiên Hầu tận tình khuyên bảo: "Về sau Vũ Hoàng Phủ khẳng định vẫn thiếu mặt tiền đại diện, cho nên ta nghĩ chi bằng Vũ Hoàng hứa cho ta danh hào Thông Thiên vương, thế là ta làm cái gì cũng sẽ có động lực!"

Tô Vũ bật cười: "Ngươi muốn vương vị làm gì? Tộc của ngươi chỉ có mỗi mình ngươi, ngươi là Hầu hay Vương thì có gì khác nhau sao?"

"Đương nhiên!"

Thông Thiên Hầu cười giải thích: "Vũ Hoàng, ngài nhìn ta bây giờ xem, ta là Hầu, còn là Hầu do Văn vương sắc phong, cho nên địa vị của ta rất cao. Ngài nhìn ta đi, thấy đám Định Quân Hầu thì ta có cho bọn hắn mặt mũi không? Địa vị của họ không cao hơn ta!

Một số năm sau nếu Vũ Hoàng Phủ cũng diệt, ta làm cửa bất tử bất diệt, có lẽ, sau cận cổ còn có một thời đại... Khi đó, ta chính là Thông Thiên vương! Kẻ đến sau nhìn thấy ta thì ta cũng không cần cho chúng mặt mũi, ta là vương của thời đại Tân Vũ...

Miệng quạ đen!

"Khi đó, ta sẽ nói ta là người ở thời đại Tân Vũ, là vương do Hoàng của vạn tộc sắc phong, các ngươi đều là sự tồn tại cấp thấp... Vũ Hoàng cảm thấy như thế có phải càng có thể diện hay không?" Cái miệng của Thông Thiên vẫn không ngừng liến thoắng, y vui về nói: "Giống như bây giờ, nếu ta nói ta là vương do Nhân Hoàng sắc phong, có phải càng có mặt mũi hơn không?"

Tô Vũ nghĩ nghĩ rồi gật đầu, rất có lý!

Nếu ngươi là vương, nói ra thì địa vị xác thực là rất cao.

Mấu chốt là... Mọe nó, ngươi cân nhắc đến chuyện thời đại Tân Vũ diệt vong, có phải ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi không?

Ngay khi Tô Vũ ngẫm nghĩ những thứ này, Thông Thiên Hầu bỗng nhiên thở dài một tiếng: "Kỳ thật ta muốn giống như Thiên Môn hay Địa Ngục Môn hơn, tự mình phong ấn một thời đại, trở thành tiêu chí của thời đại kia!"

Tô Vũ sửng sốt nhìn sang, bỗng nhiên, đầu hắn có cảm giác muốn nổ tung!

Tóc gáy đều dựng lên!

Thứ đồ gì thế này?

Hắn bất chợt nắm lấy bả vai Thông Thiên Hầu, mà Thông Thiên Hầu cũng biến sắc, rất nhanh liền hóa thành cánh cửa màu đen nằm dài trên nhánh sông, vội vàng thúc giục:

"Vũ Hoàng, mau đi thôi!"

Tô Vũ tái mặt nhìn về phía y: "Ngươi mới vừa nói gì, mau lặp lại một lần nữa!"

"Không có...

"Thông Thiên!" Tô Vũ lạnh lùng quát: "Ta đã nghe được rồi!"

"Không có, Vũ Hoàng nghe lầm thôi!"

Y thật sự muốn khóc thét: "Là ngài nghe lầm đó!"

Bình Luận (0)
Comment