Tô Vũ không để ý đến Thông Thiên Hầu nữa, một cước giẫm lên trên cái mặt già của y, trên thực tế thì gương mặt cũng chỉ là hư ảnh, Thông Thiên vốn là một cánh cửa, mà đã là cửa thì làm gì có mặt mũi chân thật!
Nhưng lúc này Thông Thiên Hầu vẫn lộ ra về mặt vặn vẹo, giống như đang nói cho Tô Vũ, ngươi nhìn đi, ngươi giãm mặt ta, ta đều không nói gì, tùy tiện cho ngươi giẫãm, ngươi đừng tìm ta gây phiền toái nhé!
Tô Vũ cười ha hả: "Chúng ta cứ từ từ, yên tâm, về sau nếu thật sự muốn kết thúc thời Thượng Cổ, ta sẽ cho ngươi tiêu chí của thời đại, trở thành Thông Thiên Môn! Đến thời đại tiếp theo, mọi người không mở Thiên Môn, không mở Địa Ngục Môn mà đều sẽ mở Thông Thiên Môn!"
Thông Thiên Hầu bỗng nhiên nảy sinh ý nghĩ kỳ quái, quả nhiên, Tô Vũ híp mắt cười hỏi: "Không mở ở trên trán mà mở trên mông, ngươi thấy thế nào?"
Thông Thiên Hầu câm nín, chuyện này... rất không thích hợp!
Tô Vũ hừ khẽ một tiếng, không tiếp tục để ý tới y nữa, Tinh Vũ ấn hiển hiện trấn áp quy tắc chỉ lực đang xô về phía hắn.
Bước vào Nhân đạo, lập tức Tô Vũ thấy được rất nhiều thứ.
Đạo này là do Vạn Thiên Thánh mở.
Mới mở không lâu, hơn nữa còn đang vận dụng.
Bấy giờ, Tô Vũ thấy được rất nhiều thứ, thấy được Vạn Thiên Thánh chăm chú đọc sách, thấy được Vạn Thiên Thánh đang dạy học, đang làm thí nghiệm...
Đâu mới là tàn niệm mà Vạn Thiên Thánh lưu lại?
Tô Vũ nhìn quanh bốn phía, hắn vừa định gọi thử xem sao, bỗng nhiên hắn chợt sững sờ, hắn thấy được lão Vạn phẫn nộ, lão Vạn bi thương, lão Vạn khóc thút thít, còn có cả lão Vạn đang làm chuyện xấu với muội tử!
Tô Vũ trừng lớn hai mắt!
Đậu mè!
Cái quỷ gì đây?
Lão Vạn thế mà không phải xử nam!
Đệt, lão Vạn lại mờ ám cùng nữ nhân, gia hỏa này không cứu nổi nữa rồi, khó trách, khó trách!
"Cay mắt quá!"
Tô Vũ xì một tiếng khinh miệt, rất nhanh hắn lại lầu bầu: "Má nó, nữ nhân kia không phải là do Lam Thiên biến thành đấy chứ? Thật là đáng sợ! Tự dưng ta thấy không rét mà run!"
Rùng mình một cái, Tô Vũ vội vàng quay đầu nhìn các Vạn Thiên Thánh khác.
Rất nhanh, hắn lại nhìn thấy Vạn Thiên Thánh ma khí ngập trời, thấy được Vạn Thiên Thánh mặt mũi hiền lành.
Gặp quỷ rồi!
Nhân đạo của lão Vạn lại là bộ dáng đáng sợ này!
"Mỗi người một vẻ?"
Trong đầu Tô Vũ bất chợt hiển hiện cụm từ đó!
Lam Thiên là Thương Sinh đạo, lão Vạn là mỗi người một vẻ, vậy ta... hình như ta cũng không khác nhiều.
Nếu đem Văn Minh Chí coi thành phân thân của hắn, kỳ thật cũng là mỗi người một vẻ, chúng sinh đạo, vạn đạo đầy đủ.
Có ma có thánh!
"Quả nhiên, đại đạo đồng quy đều là một dạng!"
Hắn nhìn thoáng qua Nhân đạo, càng nhìn lại càng hiểu rõ nhiều hơn về đại đạo.
Người có trăm mặt, có mặt ác, có mặt thiện, có người tốt, có người xấu...
Nhân sinh vốn dĩ là như thế, chỉ là phải xem ác nhiều hay là thiện nhiều hơn thôi.
Con người không có khả năng trời sinh đã là thánh nhân.
Dù là lão Vạn thì trong lòng cũng có phần ác. Không nói đâu xa, ngay bây giờ, Tô Vũ đang thấy được cảnh tượng Vạn Thiên Thánh hung thần ác sát giết người, khi dễ kẻ nhỏ yếu!
Rất nhanh, hắn lại nhìn thấy Vạn Thiên Thánh tốt bụng đang cứu vớt chúng sinh.
Tiếp đó hắn lại thấy được Vạn Thiên Thánh vũ phu điên cuồng giết chóc...
Cái quỷ gì thế?
Tô Vũ càng xem càng câm nín, cái này là tưởng tượng ra hay là thực sự đã từng phát sinh?
Lão Vạn nói đạo của ông là do ông cảm ngộ, là lịch duyệt, là nhân sinh của ông.
Nói như vậy, khả năng cao là lão Vạn đã từng làm qua những việc này!
Thật đáng sợ!
Quả nhiên biết người biết mặt không biết lòng!
Rất nhanh, Tô Vũ lại thấy được một Vạn Thiên Thánh âm u đầy tử khí, đây tựa như một loại diễn hóa của Tử Linh đạo, Sinh Tử đạo, thật ra trước đây Vạn Thiên Thánh chưa từng chân chính cảm ngộ về tử vong.
Nhưng lần này ông đã có thể tính là trải qua tử vong thật sự!
Tô Vũ nhìn về phía Tử Linh Vạn Thiên Thánh kia, bỗng nhiên hắn đã hiểu được, đây có lẽ là bản ngã mà Vạn Thiên Thánh lưu lại!
Ông đã chết!
Nhưng ông lưu lại thân Tử Linh của mình, hướng tử cầu sinh!
Tô Vũ sờ sờ cằm, nhìn thân Tử Linh còn đang ngơ ngác kia, bỗng nhiên hắn quát to một tiếng như chuông đồng: "Tỉnh lại!"
Tiếng quát to này xen lẫn khí vận đại đạo!
Dù Tô Vũ đoạn mất đại đạo thì tiếng quát của hắn vẫn có đạo uẩn mười phần.
Đạo của hắn chưa từng đứt đoạn, có đứt thì cũng chỉ là ngoại đạo, đạo của hắn ở trong Văn Minh Chí!
Giờ khắc này trong Nhân đạo, một Vạn Thiên Thánh phẫn nộ đột nhiên đánh về hướng Tô Vũ!
Một Vạn Thiên Thánh bi thương cũng ai oán mà nhìn hắn, một Vạn Thiên Thánh vui vẻ thì đang vỗ tay, một Vạn Thiên Thánh tham lam thì nhìn chằm chằm Tô Vũ, hệt như muốn nuốt chững hắn!
Mà sau một khắc, Tử Linh Vạn Thiên Thánh nọ đột ngột mở choàng hai mắt, lập tức tất cả Vạn Thiên Thánh đồng loạt hợp nhất, dung nhập vào với nó!
Sinh khí bắt đầu bừng bừng phấn chấn!
Dần dần sinh khí thay thế tử khí.
Mà cả Nhân đạo đều đang rung động, giống như lại lan tràn thêm một khoảng về phía trước, hồi lâu sau, trong thông đạo chỉ còn lại một mình Vạn Thiên Thánh đứng đó, không khác lắm so với Vạn Thiên Thánh ngày thường.
Lúc này, trong mắt Vạn Thiên Thánh còn rất mờ mịt, nhưng rất nhanh ông đã thanh tỉnh, hóa thành vẻ tĩnh lặng, lại nhìn Tô Vũ, đạm mạc nói: "Ra ngoài đi!"
Tô Vũ liếc mắt nhìn ông, cảm giác cực kỳ lạ lẫm, bất chợt hắn cười xùy một tiếng, trêu chọc: "Giả vờ giả vịt, ngài cứ tiếp tục giả vờ đi! Ta thấy được cả rồi! Còn là mỗi người một vẻ, cũng coi như đủ màu sắc! Phủ trưởng, hình tượng của ngài không cứu vãn nổi nữa rồi!"
Trên về mặt lạnh lùng của Vạn Thiên Thánh đột nhiên lộ ra biểu tình nổi nóng, nghiến răng nghiến lợi: "Không nói lời nào cũng không ai coi ngươi là tên câm đâu! Ngậm miệng lại đi! Ngươi nói ra liệu có người tin sao?"
Vạn Thiên Thánh rốt cuộc không kiểm chế được, má nó, Tô Vũ thế mà lại chui vào đại đạo của mình để nhìn trộm, rốt cuộc thì hỗn đản này đã nhìn thấy cái gì?
Vạn Thiên Thánh phẫn nộ nói: "Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, gặp nữ nhân liền cho rằng đó là Lam Thiên? Thế gian này tạo ra nam nữ chính là vì để nam nữ tương hợp. Đương nhiên, ngươi chỉ là đang ghen tức mà thôi!"
Vạn Thiên Thánh hùng hùng hổ hổ nói: "Ngươi ghen ghét vì ngươi bị Lam Thiên tra tấn sinh ra bóng ma tâm lý, ta thì khác, ta không sợ! Khi lão tử tìm nữ nhân thì Lam Thiên còn chưa ra đời, ta lớn hơn y 30 tuổi, thật có lỗi, từ sau khi 30 tuổi thì lão tử chuyên tâm tu đạo, không chơi nữa!"
"Gia hỏa đáng thương, ta nguyền rủa mỗi một nữ nhân ngươi gặp phải đều là Lam Thiên biến thành!"
"Ổ thời đại của lão tử còn chưa có Lam Thiên đâu, ha ha ha!"
Sắc mặt Tô Vũ triệt để tái nhợt!
Đúng là lão gia hỏa độc ác!
Vạn Thiên Thánh là thẹn quá hóa giận, hừ, tiểu gia hỏa còn dám đấu với ta?
Ngày bình thường ta không thèm để ý tới ngươi mà thôi!
Thế mà còn dám kích thích ta?
Đến đi, ai kích thích ai chứ?
Ai sợ ai?
Ngươi chú định vĩnh viễn là cẩu độc thân chắc rồi!