Vạn Thiên Thánh tiêu sái hất áo bào sang một bên, hất hàm nói: "Được rồi, đi thôi! Nơi này ở lại lâu cũng không tốt, sau khi chúng ta rời khỏi đây, ngươi không nói ta, ta cũng không nói ngươi, đều là chuyện nhỏ cả. Chuyện mới rồi đều quên hết đi!"
Tô Vũ phiền muộn, tâm tình cực kỳ không tốt, đột nhiên hắn cảm thấy hóng chuyện bát quái cũng chẳng vui lắm.
"Phủ trưởng, rốt cuộc ngài có tính là chết rồi không?"
Vạn Thiên Thánh thấy hắn không đề cập tới chuyện kia nữa thì nhẹ nhàng thở ra, "Cũng tính là một loại cảm ngộ Tử đạo, hướng tử cầu sinh! Lần trước xem Lam Thiên mở đạo thì ta đã phát hiện mình thiếu mất Tử đạo!"
"Ngươi nói là mỗi người một vẻ, ta nói là vạn đạo hỗ trợ, sinh tử là tình, sướng vui giận buôn đều là tình... Thiếu đi cái chết thì đại đạo không còn viên mãn nữa!"
Ông nhìn về phía Tô Vũ: "Chủ nhân của Tử Linh đại đạo rút Tử đạo đi, kỳ thật vạn đạo bây giờ bị chia tách, bất quá ta nghĩ trong thời không trường hà vẫn ẩn chứa Tử đạo!"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
Được rồi, không bát quái về chuyện của lão Vạn nữa, hắn nói thẳng vào chính sự: "Vậy trạng thái của phủ trưởng bây giờ xem như là biển ý chí sao?"
"Không phải"
Vạn Thiên Thánh lắc đầu, giải thích: "Hiện tại ta xem như trạng thái của Phệ Thần tộc, ta hóa đại đạo, đại đạo là ta! Thoát ly nhục thân, từ tử vong mà tân sinh, trước đó ta đã chuẩn bị sẵn rỏi, chỉ là kế hoạch của ngươi giúp cho ta sớm cảm ngộ về tử vong hơn thôi. Tử vong là biện pháp tốt để thoát khỏi thân thể gông cùm xiềng xích, đương nhiên, nhục thân có chỗ tốt của nhục thân, trạng thái bây giờ của ta hơi đặc thủ!"
Tô Vũ lo lắng: "Rốt cuộc là tốt hay xấu?"
"Không dễ phán đoán!"
Vạn Thiên Thánh cười nói: "Có nhục thân, ta cảm thấy vẫn sẽ có nhiều lợi ích hơn một chút, loại trạng thái này của ta thì thực lực không yếu, nhưng một khi tao ngộ địa phương có tính chất nhắm vào đại đạo thì ta liền phiền toái! Tỉ như ở một nơi phong ấn đại đạo, ngươi có nhục thân thì ngươi vẫn là đỉnh cấp cường giả, mà ta bị phong cấm đại đạo thì đại biểu bản nhân của ta cũng bị phong ấn, triệt để không có chiến lực. Cho nên vẫn nên tìm cơ hội khôi phục nhục thân thì hơn!"
Tô Vũ gật đâu: "Ta thấy cảm ngộ Tử đạo đã giúp Nhân đạo tiến thêm một bước, chẳng lẽ phủ trưởng đạt tới Thiên Tôn cảnh rồi sao?"
"Vậy thì không!"
Vạn Thiên Thánh nói: "Trước đó chỉ có thể coi là mới vào Chuẩn vương cảnh, xấp xỉ Thiên Vương mà thôi, hiện tại cảm ngộ nhiều hơn một chút, mạnh hơn một chút nhưng vẫn không bằng Thiên Tôn! Hiện tại ta có khả năng không thua kém đám Thiên Vương lâu năm, nhưng nếu muốn nói là Thiên Tôn thì nào có đơn giản như vậy!"
Tô Vũ đáp: "Cũng không tệ, xem ra tử vong cũng là một loại tân sinh. Việc này cũng đã cung cấp thêm ý tưởng cho việc khôi phục Tử Linh của ta sắp tới!"
Vạn Thiên Thánh nhận xét: "Trong đám Tử Linh, ta cảm thấy Hà Đồ dễ khôi phục nhất!
Y có nhục thân tồn tại, có thể lấy y làm chuột bạch, ta cảm thấy muốn Hà Đồ khôi phục sẽ chẳng có vấn đề gì!"
Khi Hà Đồ hóa thành Tử Linh thì lão Quy đã mở cửa sau, giết y xong bèn trực tiếp tìm thân Tử Linh của y!
Hà Đồ không cần đi qua Tử Linh Thiên Hà thì đã trực tiếp vào Tử Linh giới!
Vạn Thiên Thánh cười nói: "Trong mắt của ta, trạng thái của Hà Đồ càng giống với bán tử nhân! Nếu Hà Đồ phục sinh thành công thì ngươi có thể tích lũy kinh nghiệm càng nhiều! Ta, Lam Thiên và ngươi đều theo loại đạo sinh tử sát nhập này. Bất quá ta đề nghị ngươi nên mở đạo trước rồi mới phục sinh! Ngươi không mở đạo, ngươi cảm ngộ sẽ kém hơn một bậc, dưới trạng thái đó mà phục sinh thì sẽ rất khó!"
Tô Vũ như có điều suy nghĩ, gật gật đầu: "Không sai, có lẽ ta nên mở đạo! Trước đó ta đem đại đạo giả lập ném vào trong từng đại đạo để uẩn dưỡng, nếu Bách Chiến trở về mà để hắn thấy được cũng không tốt... Có lẽ ta nên thu hỏi lại, chuẩn bị cho việc mở đạo sắp tới!"
Tô Vũ nói đến đây bỗng nhiên bật cười: "Ta nghĩ đến một ý tưởng, đánh cắp thêm nhiều lực lượng đại đạo! Phủ trưởng, ta đi chữa trị Bút đạo trước, hao phí một chút thời gian, sau đó lại dung hợp Bút đạo, tiếp đấy ta lại chưởng khống lực lượng Bút đạo rồi rút hết toàn bộ, nhét vào Văn Minh Chí. Như vậy thì trang Bút đạo của ta sẽ cực kỳ cường đại. Đúng, cứ làm như vậy đi!"
Vạn Thiên Thánh nhắc nhớ: "Ý kiến hay, có điều ta lo lắng Bút đạo sẽ bị ngươi rút sập mất!"
"Chẳng sao, dù gì Văn vương đã từ bỏ, ta bào mòn này một thoáng thì cũng không ai quản đâu. Để ta đi thử một chút"
Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh bước ra khỏi Nhân đạo, giẫm lên trên người Thông Thiên Hầu.
Thông Thiên Hầu mờ mịt nhìn về phía Vạn Thiên Thánh rồi lại nhìn sang Tô Vũ.
Đậu mát!
Chuyện gì thế này?
Không phải nói là đã chết rồi sao?
Một người sống sờ sở thế kia mà có thể giấu ở trong đại đạo à?
Gặp quỷ đúng không?
Hôm nay Thông Thiên Hầu đã bị hủy tam quan.
Chỉ cần sống đủ lâu thì chuyện quái gì cũng có thể thấy được.
Tô Vũ không bình thường thì thôi đi, không ngờ Vạn Thiên Thánh cũng là tên biến thái!
Nhân tộc này không có ai là người bình thường sao?
Sau một khắc, hai người đạp không rời đi, Thông Thiên Hầu vội vàng đuổi kịp, hô to:
"Mang ta theo với, hai vị chớ đi nhanh như vậy"
Tô Vũ không để ý tới y, hắn đang muốn thử xem có thể bình định chập trùng từ Bút đạo hay không, sau đó thử dung hợp một chút, rồi kế tiếp sẽ rút đi lực lượng Bút đạo để dung nhập vào Văn Minh Chí.
Phải, cứ làm như vậy đi!
Một lát sau, bọn họ đã đi đến khu vực Bút đạo.
Sau đó, Tô Vũ dùng Tỉnh Vũ ấn trấn áp, chải vuốt lực lượng của nó, tiếp theo hắn bắt đầu dung đạo!
Giờ khắc này.
Ở nơi bóng đêm vô tận, nam tử áo trắng đang chạy trốn chợt sửng sốt khựng lại, "Hữm?"
Lại bao nhiêu năm đã trôi qua vậy?
Rõ ràng truyền nhân của ta đoạn mất Bút đạo mới chỉ lúc nãy thôi mà.
Kết quả... lại có người dung đạo rồi?
Vẫn là người kia hay là thời đại mới đã mở ra nên có người khác đến?
Quái lạ!
Y không hiểu được, sau một khắc, y chợt biến sắc: "Hả?"
Lại đoạn đạo?
Cái quỷ gì vậy?
Mà Tô Vũ vừa dung đạo một chút xíu, nắm trong tay ít quy tắc chỉ lực thì liền điên cuồng rút ra lực lượng trong Bút đạo, phong ấn vào Văn Minh Chí.
Rất nhanh, trên một trang sách hiện ra hình mũi tên sắc nét!
Tô Vũ hết sức mừng rỡ!
Thật đúng là có thể làm được!
Nói như vậy ta hoàn toàn có thể rút ra hết thảy lực lượng từ Bút đạo!
Về phần rút sập rồi thì... Kệ nó! Có liên quan gì tới ta đâu!
Nơi bóng đêm vô tận.
Nam tử áo trắng lần nữa sững người, rốt cuộc đã qua bao nhiêu năm trôi qua?
Lại có người tới dung đạo!
Từ từ, má nó!
Y còn chưa kịp thở phào thì bỗng thấy Bút đạo của mình đã bị đoạn mất.
Cái quỷ gì thế? Truyền nhân của ta lại chết à?
Lại chết!
Lại chết!
"Aaa!"
Nam tử áo trắng bỗng nhiên gào thét điên cuồng, đệt, chuyện gì đang xảy ra?
Ta cảm ứng sai sao?
Không có khả năng!
Một hồi dung đạo, một hỏi đoạn đạo, đệch tổ tông nhà ngươi, tình huống gì vậy?
Chẳng lẽ chỉ trong nháy mắt mà bên ngoài đã là ngàn vạn năm trôi qua ư?
"Lòng ta sụp đổ mất, ta đã mất đi bao nhiêu truyền nhân vậy?"
Y rống to một tiếng, thật sự có hơi điên cuồng, rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Tốc độ thời gian trôi qua chênh lệch bao nhiêu?
Bên ngoài có phải đã đi qua mấy ngàn vạn năm rồi không?