Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3096 - Chương 3096: Quấy Nhiễu Y Chí.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3096: Quấy Nhiễu Y Chí.
 

Bánh Nhân Đậu nhìn Tô Vũ, ánh mắt lộ ra chút dị dạng, giống như cảm thấy Tô Vũ là tên ngớ ngẩn, vội giải thích: "Lần trước đánh nhau với Thiên Cổ, ta đã mượn lực lượng từ Văn vương để đánh lão, để Văn vương đại nhân phụ thể giúp ta. Đạo của ta là Thời gian nghịch chuyển!"

Bánh Nhân Đậu vốn cũng không phải Thôn phệ đại đạo gì đó, chỉ là chính Tô Vũ tưởng rằng như vậy mà thôi.

Bánh Nhân Đậu lại nói: "Đạo của ta là nghịch chuyển thời gian.. "

Tô Vũ phản bác: "Thời gian không thể nghịch chuyển!"

Bánh Nhân Đậu thoáng sửng sốt.

Không thể nghịch chuyển sao?

Tô Vũ cất lời: "Lần trước ngài mượn lực Văn vương ta đã thấy được, đúng ra là không nhìn thấy nhưng mà ta biết đến, thứ như thời gian là không thể nghịch chuyển! Nếu Bánh Nhân Đậu tiền bối cảm thấy thứ ngài tu là nghịch chuyển thời gian, vậy thì nhiều năm như vậy mà ngài vẫn không trở thành Thiên Vương, Thiên Tôn, thậm chí là chủ nhân quy tắc cũng là chuyện hiển nhiên!"

Bởi vì ngài cảm ngộ sai rồi!

Giống như lão Quy vậy!

Đạo của lão Quy không phải Phòng thủ đạo mà là Cường công chỉ đạo.

Bánh Nhân Đậu thế mà lại cảm thấy đạo của mình có thể nghịch chuyển thời gian.

Nếu một mực bồ công sức theo hướng này thì y có thể đạt tới Hợp Đạo nhị đẳng đỉnh phong cũng đã xem như ngoài dự liệu.

Lúc trước hắn còn tưởng rằng Bánh Nhân Đậu biết rõ quy tắc đại đạo của mình, dù sao y đã tu luyện đến trình độ này, kết quả, Bánh Nhân Đậu còn đang cảm thấy đạo của y là nghịch chuyển thời gian.

Ở bên cạnh, Vạn Thiên Thánh cũng hùa theo: "Nghịch chuyển thời gian là chuyện không thể nào! Thời gian là duy nhất! Con người không thể nào trở lại quá khứ! Bất luận sinh linh nào cũng không thể làm được chuyện nghịch chuyển thời gian!"

Ông nhìn về phía Bánh Nhân Đậu rồi nói: "Bánh Nhân Đậu đạo hữu, có phải ngươi cảm thấy đại đạo của mình có thể thay đổi thời gian, khiến cho người ta trở lại quá khứ?"

Bánh Nhân Đậu vội gật gật: "Đúng vậy, ta có thể đem thời gian nghịch chuyển đến thật lâu trước kia. Mà ta vẫn luôn nằm mơ, trong mộng không biết là năm tháng nào, dường như có thể trở lại quá khứ.. "

Y biết mình không phải Thôn phệ đại đạo, điểm này là do ngoại giới nghĩ sai mà thôi, nhưng y cảm thấy mình có thể nghịch chuyển thời gian, chẳng lẽ cũng sai nốt sao?

Bấy giờ, Tô Vũ mới phát hiện ra Phì Cầu và Kỳ vương phi không có mặt.

Hắn cũng không quá để ý, hẳn là cùng nhau rời đi rồi.

Lúc này hắn cảm thấy hứng thú về đại đạo của Bánh Nhân Đậu hơn.

Bánh Nhân Đậu cũng coi như Hợp Đạo lâu năm, là chủng loại rất già rất cổ, tại thời kì của Văn vương, y là đại đạo không giữ quy tắc, cho tới bây giờ, những vị cùng thời đại với y đa phần đều thành Thiên Vương, Thiên Tôn thậm chí là chủ nhân quy tắc.

Theo lý thuyết, bản thân Bánh Nhân Đậu chính là đại đạo, không có lý nào mà đến bây giờ còn kẹt tại Hợp Đạo nhị đẳng.

Trước đó Tô Vũ từng nói, tộc của Bánh Nhân Đậu mới là con cưng của trời.

Đáng tiếc, đứa con cưng này lại có vẻ hơi ngốc!

Tô Vũ chẩn chờ chốc lát mới nói: "Năm đó ngài ở cùng với Văn vương, Văn vương chưa từng nói bản chất đại đạo của ngài là cái gì sao?"

"Ăn át"

Bánh Nhân Đậu ngơ ngác đáp: "Khi đó ta chỉ phụ trách ăn, cái khác ta đều mặc kệ!"

Ăn ư?

Tô Vũ lắc đầu, đây nhất định không phải điểm mấu chốt.

Những vị cổ lão này hay dễ dàng bỏ qua một vài tin tức trọng điểm.

Tô Vũ cảm thấy Văn vương không có khả năng không nói gì, nhưng Văn vương là người đọc sách nên chưa chắc sẽ nói rõ ràng.

Văn vương chính là loại người này!

Y thích ra vẻ bí hiểm một chút, tỏ ra bản thân là người có văn hóa, tỉ như Bút đạo, y đã làm nó trở nên vô cùng phức tạp.

Làm cái gì cũng thích ra về ở mặt ngoài.

Đại khái là muốn để tự Bánh Nhân Đậu cảm ngộ, dù sao khi đó không thiếu một vị chủ nhân quy tắc như Bánh Nhân Đậu, kết quả, y đi quá vội vàng nên đã không kịp lưu lại cái gì.

"Thời gian nghịch chuyển.. "

Tô Vũ mở Thiên Môn, nhìn về phía Bánh Nhân Đậu.

Thiên Môn có thể nhìn thấy đại đạo, nhưng có một số đạo chính Tô Vũ cảm ngộ không sâu nên hắn cũng dễ dàng bị làm cho đầu óc choáng váng, bị lừa dối.

Bánh Nhân Đậu tu luyện nhiều năm mà luôn cảm thấy mình là Thời gian nghịch chuyển chỉ đạo, thật sao?

Theo Tô Vũ, thời gian phần lớn là có liên quan với tốc độ.

Tỉ như Tiểu Chu vương chẳng hạn.

Tô Vũ nhìn kỹ lại, trên lực lượng đại đạo của Bánh Nhân Đậu chính xác là tồn tại một ít hình ảnh như ẩn như hiện.

Hình như y thật sự có thể nghịch chuyển đến quá khứ.

Tô Vũ bỗng hỏi: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, ngài nghịch chuyển thử xem, đem ta chuyển đến quá khứ nhìn thử!"

"Hả?"

Bánh Nhân Đậu ngạc nhiên nói: "Ngươi... Ngươi quá trẻ tuổi, nếu ta trực tiếp nghịch chuyển ngươi về quá khứ mà ngươi chưa được sinh ra thì làm sao bây giờ, ngươi sẽ chết đấy!"

Có lý!

Tô Vũ không phản bác, mà là đề nghị: "Vậy ngài nghịch chuyển Hồng Mông tiền bối thử đi"

Hồng Mông là cổ lão nên hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Hồng Mông cũng không cự tuyệt, lão đi tới gần, cười nói: "Bánh Nhân Đậu, thử chút đi!

Có đôi khi chúng ta mê mang ở trong đó nên chưa hẳn có thể nhìn thấu bản chất đại đạo! Trước kia ta còn cảm thấy nhất mạch của ta là nên phòng thủ nữa kìa!"

Kết quả, đạo lữ của lão không phải phòng thủ mà là một vị chỉ thích đánh nhau.

Hiện tại mặc dù Bánh Nhân Đậu rất mờ mịt nhưng vẫn nguyện ý thử một chút.

Chỉ nháy mắt, lực lượng đại đạo bộc phát.

Hồng Mông cũng không phòng thủ hay kháng cự, lão để mặc cho lực lượng đại đạo của Bánh Nhân Đậu xâm nhập tới.

Mắt trần có thể thấy Hỏng Mông dường như đang trở lại quá khứ, nghịch chuyển thời gian, dần dần trở nên trẻ tuổi.

Tô Vũ một mực quan sát cẩn thận.

Hắn phát hiện Hỏng Mông giống như thật sự trẻ ra, đương nhiên, tuổi nhỏ hơn một chút thì Hồng Mông cũng không có khác biệt gì, thực lực càng không biến hóa, nhưng chỉ lát sau, Hồng Mông từ thực lực Thiên Vương rơi xuống Hợp Đạo nhị đẳng!

Bánh Nhân Đậu thở hồng hộc, mở miệng nói: "Các ngươi nhìn đi, ta nói ta có thể nghịch chuyển thời gian mà, ngươi nhìn kìa, lão Quy rớt cảnh giới rồi!"

Y thở phì phò, rất nhanh bèn thu hồi lực lượng đại đạo.

Mà Hồng Mông qua hồi lâu mới đuổi đi được sự ảnh hưởng từ lực lượng đại đạo của Bánh Nhân Đậu, khôi phục về lại trạng thái đỉnh phong.

Lúc này, Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh hai mặt nhìn nhau.

Bỗng nhiên, Tô Vũ lấy ra Tinh Vũ ấn: "Ngươi nghịch chuyển thử cho ta xem!"

"Cái gì cơ?"

"Tác động vào Tinh Vũ ấn!"

Bánh Nhân Đậu khổ não nói: "Ta chỉ nhằm vào vật sống, không nhằm vào vật chết! Tỉnh Vũ ấn là cục đá, làm sao nghịch chuyển được?"

Tô Vũ đề nghị: "Thử chút đi, cục đá thì cũng có quá khứ mà!"

Bánh Nhân Đậu im lặng, đành phải tiếp tục thử nghiệm.

Quả nhiên Tinh Vũ ấn thật sự không bị ảnh hưởng.

Tô Vũ rơi vào trầm tư, một lát sau, hắn mở miệng nói: "Thử tác động vào ta đi, thêm chút quy tắc chỉ lực là được"

"Được!"

Bánh Nhân Đậu lại ném cho Tô Vũ chút quy tắc chỉ lực, dĩ nhiên chỉ là một chút xíu.

Mà Tô Vũ tiếp nhận một ít quy tắc chỉ lực, yên lặng trải nghiệm, một lát sau, bỗng nhiên thân thể hắn co nhỏ lại một chút, thực lực tụt giảm, tất cả mọi người giật mình, sợ hắn lập tức về tới trong bụng mẹ!

Cũng may, Bánh Nhân Đậu đã vội vàng thu hồi quy tắc chỉ lực.

Tô Vũ cũng nhanh chóng khôi phục về dáng vẻ cùng thực lực vốn có.

Bánh Nhân Đậu lầu bầu: "Ngươi nhìn xem, ta nói có thể đem ngươi nghịch chuyển về quá khứ mà!"

Tô Vũ yên lặng trải nghiệm, một lát sau, hắn bất chợt phì cười, lần nữa đề xuất: "Ngài thữ lại lần nữa xem!"

"Còn làm nữa hả?"

"Một lần thôi!"

Được rồi!

Bánh Nhân Đậu thấy hắn yêu cầu thì cũng không khách khí, tiếp tục ném lượng quy tắc chỉ lực giống lúc nãy qua, nhưng lần này Tô Vũ lại không nhúc nhích, không hề có tí phản ứng nào, hệt như một hòn đá.

Bánh Nhân Đậu sửng sốt, tiếp tục gia tăng mức ảnh hưởng của quy tắc chỉ lực.

Mà Tô Vũ thì vẫn bảo trì nguyên trạng!

Một lát sau, Bánh Nhân Đậu nổi nóng vạn phần, tiếp tục gia tăng quy tắc chỉ lực, Tô Vũ để mặc y làm, hỏi lâu sau mới hô: "Ngừng!"

Bánh Nhân Đậu mệt gần chết, vội hỏi: "Sao ngươi làm được thế?"

Thế mà không bị ảnh hưởng, hình như Tô Vũ cũng không vận dụng quy tắc chỉ lực để chống cự, huống chỉ hiện tại hắn cũng không có quy tắc chỉ lực gì.

Tô Vũ khẽ cười!

"Ta đã hơi hơi hiểu rồi!"

Hắn nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, thật ra hắn và Vạn Thiên Thánh đã từng thảo luận qua đề tài này.

Vạn Thiên Thánh hiểu ý hắn, khẽ nói: "Quấy nhiễu ý chí"

Tô Vũ đồng ý với lời ông: "Không sai, là quấy nhiễu ý chí, hoặc có thể nói là huyễn cảnh!"

Vạn Thiên Thánh lẩm bẩm: "Đúng vậy, ta cũng có suy đoán như thế! Thời gian đạo không phải tốc độ chi đạo, đó đại khái là huyễn cảnh! Một loại thủ đoạn giống như thôi miên"

Bình Luận (0)
Comment