Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3097 - Chương 3097: Chơi Rất Vui!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3097: Chơi Rất Vui!
 

Thấy mọi người đều nhìn mình, Vạn Thiên Thánh bèn giải thích: "Lúc trước, ta và Vũ Hoàng đã từng thảo luận về việc xuyên qua thời gian, trở lại quá khứ. Muốn trở lại tiết điểm nào đó kỳ thật đều là một loại thủ đoạn ý chí lực quấy nhiễu! Tỉ như trước đó Bánh Nhân Đậu mượn lực Văn vương là bởi vì ý chí lực quá mạnh, xuyên qua một chút bình chướng thời không, tại tiết điểm nào đó lưu lại lời kêu gọi ý chí mãnh liệt... để Văn vương sinh ra một loại cảm giác tâm huyết dâng trào"

"Có thể xem như là một loại dự phán đi, tại nơi nào đó Văn vương lưu lại một cỗ lực lượng để nhiều năm sau cho Bánh Nhân Đậu mượn dùng!"

"Mà vào lúc này, Bánh Nhân Đậu nghịch chuyển thời gian, thật ra đó là một loại huyễn cảnh quấy nhiễu, một loại nhiễu loạn về ý chí để người đối diện cảm thấy chính ngươi bị thay đổi, bị nghịch chuyển... Có hiệu quả thôi miên mãnh liệt!"

Bánh Nhân Đậu sững sốt, bên kia, quang cầu Thiên Diệt lại nghe hiểu, y nói: "Ý của ngươi là thực ra Bánh Nhân Đậu chỉ am hiểu thôi miên, y không phải cường giả nghịch chuyển thời gian gì cả?"

Bánh Nhân Đậu uể oải, không thể nào!

Vạn Thiên Thánh cười nói: "Trên đại thể thì ngươi nói không sai, nhưng cường giả vẫn là cường giả, thôi miên thì đó cũng là cường giả! Điểm mạnh không chỉ ở chỗ thôi miên mà là tác động trực tiếp vào ý chí, khiến ý chí của ngươi tin tưởng hết thảy mọi thứ!"

"Cho nên dù Bánh Nhân Đậu đối phó với Hồng Mông đạo hữu thì Hồng Mông cũng sẽ cảm thấy mình đã trở về quá khứ, cảnh giới rơi xuống.. "

Tô Vũ tổng kết: "Nói tóm lại, ta cảm thấy vẫn có thể xem như huyễn cảnh để giải thích!

Chế tạo ảo giác cho địch nhân, để hắn không thể không tin tưởng rằng mình bị nghịch chuyển về quá khứ, quy tắc chỉ lực của Bánh Nhân Đậu có tính chất dẫn đạo rất mãnh liệt, khi quy tắc chỉ lực tiếp xúc với ta thì ta sẽ sinh ra một loại cảm giác: Ta sắp trở lại quá khứ, ta sắp bị nghịch chuyển, ta sắp tụt giảm cảnh giới"

Còn chuyện lần thứ hai Tô Vũ không chịu ảnh hưởng là bởi vì ý chí lực của hắn cường đại, niềm tin của hắn lại vững chắc, cho nên mới không bị ảnh hưởng quá lớn.

Nghe hắn và Vạn Thiên Thánh phân tích, Bánh Nhân Đậu cực kỳ uể oải: "Vậy ta chỉ là một kẻ thôi miên chế tạo ảo cảnh thôi sao?"

Rõ ràng ta là cường giả có thể nghịch chuyển thời gian mà!

Tô Vũ an ủi: "Đạo này không kém đâu! Thật ra ta cảm thấy nó rất lợi hại! Bất luận đại đạo nào cũng đều có ưu điểm riêng. Nghịch chuyển thời gian hay huyễn cảnh thôi miên cũng tốt, ta cảm thấy bản chất không có gì khác biệt lớn!"

Hắn nói: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, ngài nên suy nghĩ thêm ở phương diện này đi! Bản chất đại đạo đều như nhau! Thời gian nghịch chuyển thì sẽ mạnh hơn đạo này sao?

Vậy thì cũng chưa chắc!"

Bánh Nhân Đậu vẫn thấy rất uể oải.

Tô Vũ dỗ dành: "Bánh Nhân Đậu tiền bối đừng buồn, nghĩ lại xem, ta cảm thấy cái này còn lợi hại hơn thời gian nghịch chuyển nhiều. Thần văn đầu tiên của ta cũng có tác dụng tạo huyễn cảnh, nó đã trợ giúp ta không ít!"

"Huống chỉ ngài không đơn thuần chỉ là huyễn cảnh mà còn kèm theo thôi miên ý chí, quả thực là sự phối hợp thần thánh!"

Tô Vũ chỉ vào Thiên Diệt nơi xa, xúi giục y: "Không tin thì bây giờ ngài thử chuyển đổi mạch suy nghĩ cố hữu đó đi, đừng nghĩ đến chuyện thôi miên người ta trở lại quá khứ nữa. Ngài cứ nghĩ Thiên Diệt là con chó, dùng quy tắc chỉ lực để đối phó hắn, dù hắn biết mình bị thôi miên thì rất có khả năng cũng sẽ cảm thấy bản thân là một con chó thôi"

"Thật hả?"

Bánh Nhân Đậu kinh ngạc, có thể làm thế chứ?

Thiên Diệt còn đang trong trạng thái quang câu lập tức trốn chạy!

Nhưng mà hắn nào có thể nhanh bằng Bánh Nhân Đậu, chỉ trong chớp mắt, hắn đã bị Bánh Nhân Đậu ngăn cản, quy tắc chỉ lực lập tức bộc phát mang theo ý chí kêu gọi mãnh liệt: "Ngươi là chó, ngươi là chó!"

Thiên Diệt kịch liệt giãy giụa!

Thế nhưng cũng chỉ vô dụng.

Một lát sau, hư ảnh Thiên Diệt trong quang cầu tựa hồ cũng cải biến hình dạng, dần dân, hóa ra một hư ảnh chó con không khác Tiểu Bạch Cẩu lắm, ánh mắt có chút mờ mịt.

Rất nhanh, Thiên Diệt lắc lắc đầu, dường như vẫn còn cực kỳ mê mang.

"Thiên Diệt, chủng tộc của ngươi là gì?" Tô Vũ hỏi một câu.

Thiên Diệt quay đầu, thoáng giãy giụa một lát, có điều vẫn trả lời: "Cẩu tộc, sao thế? Vũ Hoàng quên rồi à?"

Bốn phía, một đám quang cầu đều chấn động!

Đệch!

Cái quỷ gì vậy?

Mà Thiên Diệt không quá tự tại cho lắm, lắc lắc cái đuôi, ngơ ngác hồi Cục lông lớn:

"Bánh Nhân Đậu, ngươi vừa mới làm gì ta?"

Bánh Nhân Đậu cũng ngây ngẩn cả người, rất nhanh y rút quy tắc chỉ lực về.

Thiên Diệt dân dân tiêu trừ sự ảnh hưởng từ quy tắc chỉ lực, sau một khắc, hắn ta bỗng nhiên hét thảm: "Đậu má, ta không phải là chó, ta không phải!"

Tim của mọi người đập rất nhanh!

Họ nhao nhao nhìn về phía Bánh Nhân Đậu, mà Bánh Nhân Đậu cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc, đây là lần đầu tiên y thử nghiệm chơi như vậy.

Trong ấn tượng cố hữu, y vốn là cường giả nghịch chuyển thời gian!

Vì sao lại không phải?

Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh đều không bất ngờ, họ đã sớm nói thời gian không thể nghịch chuyển. Ngày đó Vạn Thiên Thánh dạy Tô Vũ về quy tắc chỉ lực ở cổ thành thì đã đề cập qua một lần, thời gian là duy nhất, hết thảy những thứ liên quan tới thời gian kỳ thật đều là một loại quấy nhiễu ý chí hoặc là ảo giác về tốc độ.

Lúc này, Tô Vũ khẽ cười cất tiếng: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, thời gian tới ngài hãy để tâm hơn vào phương diện này đi! Thiên Diệt đang trọng thương, vốn hắn cũng không mạnh lắm, ngài quấy nhiễu hắn sẽ rất đơn giản, nhưng nếu muốn quấy nhiễu Thiên Vương thì sẽ tương đối khó khăn! Ngược lại nếu ngài quấy nhiễu một vị Nhật Nguyệt, ngài bảo hắn là tôn tử của ngài thì hắn cũng tin chắc là thật!"

Chủ yếu là Bánh Nhân Đậu quá mạnh, dĩ nhiên, muốn quấy nhiễu cường giả cùng cấp thì vẫn hơi khó.

Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, hắn khích lệ y: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, đạo này rất tốt!"

Bánh Nhân Đậu hơi uể oải: "Thật không? Ta cảm giác nó không có tác dụng gì hết!"

Tô Vũ cười cười, đám cổ lão này đều có tư tưởng quá cứng nhắc, vì vậy hắn đành phải chỉ điểm cho y: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, ngài sai rồi, trong mắt của ta, đạo của ngài khai phát đến cực hạn thì sẽ vô cùng lợi hại! Tỉ như trong lúc đại chiến, ngài quấy nhiễu một đám kẻ yếu hoặc Hợp Đạo nhỏ yếu, khiến cho chúng ôm ấp một lý niệm rằng các ngươi đều là phân thân của ta, hoặc là gián điệp của bên ta, hiện tại nên lập lại trật tự. Như vậy sẽ khiến Hợp Đạo phe địch tự phản loạn!"

Hai mắt Tô Vũ tỏa sáng: "Đây cũng là một loại Khống chế chỉ đạo, rất đáng gờm! Đương nhiên, ở cùng cấp độ thì chưa chắc đã hữu dụng, nhưng với kẻ yếu hơn tiền bối thì ta cảm thấy đạo của ngài mạnh hơn Thân thể đạo, Chiến giả đạo gì đó ngàn vạn lần!"

"Nếu tiền bối đến Thiên Vương cảnh, có lẽ những kẻ dưới Thiên Vương đều có thể bị khống chết Đại đạo quấy nhiễu bọn hắn, ta cảm thấy còn lợi hại hơn Nhẫn đạo! Nhẫn đạo chỉ là khiến chúng nhãn nhịn mà thôi!"

"Thế nhưng đại đạo của tiền bối có thể khiến đối thủ phản bội chủ nhân ban đầu!"

Càng nói thì Tô Vũ càng hưng phấn: "Bánh Nhân Đậu tiền bối, ngài phải mở mang một chút, phát tán tư duy rộng ra, bây giờ ngài chỉ mới nghĩ tới việc khiến bọn chúng nghịch chuyển về quá khứ. Quá khứ không chắc sẽ làm thực lực của chúng suy yếu, đây kỳ thật không phải lựa chọn tốt!"

"Ngài nên khiến chúng nghĩ đến chuyện phản bội... Đương nhiên, làm vậy sẽ khiến chúng sinh ra chống cự kịch liệt, nhưng ngài có thể làm bọn hắn sinh ra ảo giác, tỉ như, ngài làm cho Thiên Diệt cảm thấy hắn là một cái cây, cái loại mà sẽ không động đậy ấy"

Bánh Nhân Đậu là học sinh ngoan, vừa nghe giảng lý thuyết liền cấp tốc thực hành, thử vận dụng quy tắc chỉ lực đối với Thiên Diệt!

Thiên Diệt điên cuồng chạy trốn, ngao ngao muốn khóc: "Đừng bắt ta làm thí nghiệm, đổi qua Tinh Hồng đi!"

Thế nhưng hắn đang bị trọng thương thì làm sao có thể tránh thoát khỏi móng vuốt của Bánh Nhân Đậu?

Sau một khắc, Thiên Diệt bỗng nhiên hóa thành một cái cây, trên cây tựa hồ còn có gương mặt mờ mịt của hắn: "Ta là một cái cây, ta không thể động!"

Đám người không rét mà run!

Thế này mà cũng được ư?

Bánh Nhân Đậu ngây ngẩn cả người, bỗng nhiên, ánh mắt y sáng bừng lên, sau một khắc, Thiên Diệt hóa thành một con cá, vùng vẫy ở dưới đất: "Ta là một con cá, ai ai cũng có thể nướng ăn!"

Tiếp đó, hắn hóa thành một cục lông be bé: "Ta là Phệ Thần tộc, ta có thể thôn phệ thiên địa... Bánh Nhân Đậu là gia gia của ta!"

Mọi người kinh hãi nhìn về phía Bánh Nhân Đậu, y lại đang chơi quên cả trời đất, thân thể nhảy nhót vui vẻ, cực kỳ hưng phấn.

Trò này chơi thật vuil Cảm giác còn thích hơn cả thời gian nghịch chuyển!

Quấy nhiễu ý chí mãnh liệt khiến kẻ yếu hơn y như Thiên Diệt căn bản là không có cách nào phản kháng!

Bình Luận (0)
Comment